"Ừm, đúng vậy, sáng nay mới về, vừa về liền nghe nói khi em không ở nhà ai đó không vui nên vội vàng tới đây dỗ dành anh ấy"
"Ai vậy? Có phải Lê Hoa không? Lúc về anh sẽ trừ lương cô ấy!" Ôn Khanh Mộ tiện tay gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào miệng.
Tô Lạc Ly nấu ăn dĩ nhiên không có gì để bắt bẻ.
"Ban nãy em gặp anh Ngọc trong công ty..." Tô Lạc Ly vừa gắp thức ăn cho Ôn Khanh Mộ vừa nói.
Rõ ràng Ôn Khanh Mộ khựng lại giây lát rồi sau đó lại tiếp tục ăn từng miếng lớn.
"Ừm, sao vậy?"
"Sao anh ấy lại ở công ty? Hơn nữa còn là phó tổng giám đốc?" Những câu hỏi này đang đợi Ôn Khanh Mộ giải đáp.
"Anh chiêu mộ anh ta!" Ôn Khanh Mộ nói với giọng hời hợt.
"Chiêu mộ?"
Sao Tô Lạc Ly cử cảm thấy dùng từ này không hợp lý lắm.
"Đúng vậy, em còn nhớ lần trước anh ta bắt Cóc em, hack điện thoại của Doãn Cẩn nhắn tin cho em không? Anh phát hiện anh ta rất có thiên phú, nhưng vẫn còn kém xa anh!"
Tô Lạc Ly không nhịn được liếc Ôn Khanh Mộ một cái, người đàn ông này sao lại thích khen mình thế cơ chứ?
"Vì thế anh gọi anh ta tới đây, con người của anh rất rộng lượng mà!" Ôn Khanh Mộ
vừa nhướng mày vừa nói.
"Anh nói vào chuyện chính được không, đừng tự khen mình nữa."