Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1309



Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ chương 1309 ứng với truyện Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ trên Noveltok chương 1023 nhé các chế (cũng = chương bên Trung). Khiếp các web khác chia chương lộn xộn ghê quá. Em note lại cho mọi người rõ. Có thể lên Noveltok đọc mất phí hoặc chờ được em dịch thì đọc Free tại đây.

Tần Nhâm Thành cảm nhận được sự tức giận của bà xã, ngồi ở ghế lái phụ nắm chặt tay cầm, không dám nói câu nào.

Quý Thiên Kim tuân theo luật an toàn giao thông và đi với tốc độ nhanh nhất đi đến trung tâm mua sắm.

Bà ta nhận được tin Tạ Quế Anh đưa Úy Như đi dạo trong trung tâm mua sắm.

Quý Thiên Kim vừa đến, liền nhìn thấy hai người họ cười cười nói nói, thử quần áo xong lại thử vòng tay.

Nhìn hai người họ giống như hai mẹ con thật sự, càng lúc càng khiến cho bà ta tức.

Quý Thiên Kim nhìn thấy, cảm thấy vô cùng tức giận.

“Tần Nhâm Thành, ông biết mình phải làm gì chưa?”

“Đã biết, bà xã!”

Tần Nhâm Thành cho người ngăn chặn tin tức ở đây, còn bà ta nổi giận đùng đùng bước vào, tiếng giày cao gót dẫm lên sàn nhà phát ra tiếng độp độp, tràn đầy khí thế.

Hai người kia quay lưng về phía bà ta nên không biết bà ta đang đến.

Bà ta trực tiếp nắm lấy cổ tay của Tạ Quế Anh, sau đó kéo vào trong phòng thử đồ.

“Tạ Quế Anh!”

Phu nhân lập tức lo lắng, đang chuẩn bị chạy qua lại bị Tần Nhâm Thành ngăn lại.

“Phu nhân, bà ở chỗ này nghỉ ngơi một lúc, vợ của tôi chỉ dạy dỗ cô ta một chút, rất nhanh sẽ đi ra.”

“Tạ Quế Anh là người của nhà họ Cố, sao lại đến lượt người ngoài các người dạy dỗ!” Phu nhân nổi giận đùng đùng nói.

Tần Nhâm Thành nghe vậy, giữa cặp lông mày thoáng hiện lên tia sát ý, lạnh lùng cười nói:

“Vậy Hứa Trúc Linh là người của nhà họ Quý, từ lúc nào đến lượt nhà họ Cố bắt nạt?”

“Người đã gả vào nhà họ Cố, các người có tư cách gì?”

“À! Vậy sao? Vậy con gái nhà họ Cố gả các người sau khi gả vào nhà họ Nguyên thì cho dù nhà họ Nguyên có đánh có mắng thì cũng không phải vấn đề sao?”

“Ông…”

Phu nhân nghe Tần Nhâm Thành nói, tức đến nỗi mặt mũi đỏ bừng lên, nhưng không nói lại được câu nào.

Bà ta lo lắng nhìn vào phòng thử đồ, không biết bên trong đang xảy ra chuyện gì.

Mà lúc này, trong phòng thử đồ, Quý Thiên Kim mạnh mẽ đẩy cô ta xuống đất.

Tạ Quế Anh ngã rất đau, tức giận đến nỗi cả người đều run lên, lập tức đứng lên muốn đánh trả.

Mặc dù Quý Thiên Kim không còn trẻ nhưng cơ thể vẫn rất linh hoạt.

Đàn ông nhà họ Quý tham gia quân đội, đều biết một chút thuật phòng thân để tự vệ.

Quý Thiên Kim rất thông minh, năng lực học tập rất tốt, cho nên việc này cũng không làm khó được bà ta.

Tạ Quế Anh lao về phía trước, bà ta lập tức một tay nắm lấy tay cô ta, bóp thật chặt.

Cô ta đau đến nỗi gương mặt tái xanh.

“Người đàn bà điên này, bà muốn gì?”

“Người đàn bà điên? Tôi thích cô gọi tôi bằng cái tên này đấy. Trúc Linh cũng quá yếu đuối rồi, lại để cô bắt nạt, đúng là làm tôi tức chết mà! Cô bắt nạt Trúc Linh của chúng tôi thì hôm nay tôi sẽ để cho cô học một chút về cách làm người.”

“Tôi không làm, là Cố Thành Trung làm, tôi không liên quan.”

“Cô bảo là cô không liên quan, không châm ngòi ly gián, chỉ có mấy bà già mới tin cô! Tôi và cô đều là phụ nữ, cô còn quá trẻ, vậy mà muốn qua mặt tôi sao? Nhìn cái ánh mắt cô một chút là tôi biết cô đang có mục đích xấu xa!”

“Tôi cho cô biết, tôi tính sổ với cô trước, còn tên nhóc kia tôi cũng sẽ không bỏ qua! Cô nghĩ mình mê hoặc được Cố Thành Trung là giỏi sao? Nhà họ Quý không thể bị Cố Thành Trung coi thường, và Trúc Linh càng không thể bị cô coi thường!”

“Bà…” Tạ Quế Anh tức giận đến nỗi toàn thân run rẩy, quả thật không thể nói lý với người đàn bà này được, lại kém một thế hệ nên cô ta không dám ra tay, đây rõ ràng là đang bắt nạt người khác…!

Ánh mắt cô ta nhìn xung quanh tìm lý do để biện hộ.

“Quý Thiên Kim! Tôi đã nghe đến danh tiếng của bà, nhưng chuyện tình cảm thì không thể miễn cưỡng. Thật ra tôi đã dùng một thủ đoạn nhỏ nhưng làm sao mà tôi có thể kiểm soát được quyết định của Cố Thành Trung. Cho nên bà không nên tìm tôi, mà người bà cần tìm chính là Cố Thành Trung.”

Quý Thiên Kim có chút tán thành, gật đầu đồng ý, lập tức thả lỏng tay.

“Cô nói cũng rất có lý!”

Tạ Quế Anh như được tha mạng, không ngừng xoa cổ tay đỏ bừng.

Cô ta cho rằng có thể chấm dứt chuyện này ở đây, không ngờ tới Quý Thiên Kim lại nói một câu không nặng không nhẹ.

“Nhưng tôi vừa nhìn thấy cô là lại khó chịu liền muốn bắt nạt cô!”

“Cô là chim cưu chiếm tổ chim khách, chính là kẻ thứ ba, vậy mà vẫn muốn nói lý với người khác sao? Bây giờ tôi đang nói lý với cô, vậy là tôi chưa đủ tôn trọng cô sao?”

“Bà...bà, sao bà lại không nói lý lẽ như vậy?”

“Bà...bà không sợ bị người khác biết được sẽ nhạo báng bà hay sao?

“Chồng của tôi ở bên ngoài đã giải quyết giúp tôi hết rồi, Trúc Linh có tính cách tốt, dễ bị người khác bắt nạt. Cô bắt nạt con bé không phải có cảm giác rất thành công sao? Từ trong tay con bé cướp hết tất cả, dỗ dành bà chủ Cố để trở thành người thân, cả nhà họ Cố phải mang ơn cô.Cũng thật giỏi ha…! Nhưng mà, nhà họ Cố không phải chỗ dựa của cô.”

“Mà tôi, đại diện cho nhà họ Quý. Cô bé à, nếu cô đang nghĩ mình đã đạt được mọi thứ...thì tôi muốn nói với cô rằng, giới thượng lưu quan tâm đến sự ngang hàng về đẳng cấp. Nhà họ Cố, nhà họ Quý, một nhà là gia đình chính trị pháp luật, một nhà là trùm kinh doanh, vô cùng môn đăng hộ đối. Các người muốn ở bên nhau sao...Mơ tưởng! Bà chủ Cố cũng không tốt như vậy đâu!”

“Bà rốt cuộc là muốn như thế nào? Bà đến đây chỉ để nói những lời khó nghe để lăng mạ tôi sao?”

Tạ Quế Anh nghiến răng nhìn bà ta, hốc mắt cũng đỏ lên.

Cô ta thật sự không có xuất thân tốt, vì vậy chỉ có thể tự mình nỗ lực, không dựa vào người khác.

Không giống Hứa Trúc Linh, rời khỏi nhà họ Hứa nhưng vẫn còn một nhà họ Quý làm chỗ dựa.

Còn cô ta thì sao, không có bất kỳ cái gì cả! Cô ta không cam lòng!

“Đương nhiên, tôi cũng không chỉ nói suông như vậy, mà tôi còn muốn đánh cô!”

Quý Thiên Kim nói nhanh đồng thời di chuyển nhanh hơn, không có một chút do dự, một cái tát mạnh rơi xuống mặt Tạ Quế Anh.

Cái tát này so với vừa nãy lại càng vang hơn, mọi người bên ngoài đều có thể nghe thấy.

Tạ Quế Anh dựa sát vào tấm ngăn, hai má sưng đỏ, khóe miệng rỉ ra một ít máu.

Cô ta ôm mặt, nước mắt lặng lẽ rơi.

Cô ta tức giận, xấu hổ lau nước mắt, mắt đỏ nhìn bà ta, ánh mắt lóe lên toàn bộ là hận thù.

“Tạ Quế Anh, cô cũng nên hiểu đạo lý này, cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn tôm. Cô bắt nạt Hứa Trúc Linh, cô tưởng sỉ nhục được con bé là cô có thể dễ dàng khống chế mọi việc sao. Hôm nay, tôi là cá lớn, tôi cũng có thể nắm chắc cô trong tay của mình. Trúc Linh không đối phó với cô chỉ vì nó quá yêu Cố Thành Trung, vẫn cho đây là việc giữa nó và Cố Thành Trung nên không để ý đến cô.”

“Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, tôi là người ngoài cuộc nên có thể nhìn thấy rõ. Bị đánh có phải cảm thấy rất đau đớn, vậy lúc cô đuổi Trúc Linh đi thì con bé sẽ không đau khổ sao? Trả xong nợ thì không chỉ đơn giản như vậy. Cô hận tôi sao, vậy thì thế nào, cô làm gì được tôi sao? Thực lực của cô tuyệt đối kém xa tôi.”

Quý Thiên Kim lạnh lùng nói ra, đây chính là sự tàn khốc trong xã hội thượng lưu.

Cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm.

Cô ta có thể ăn người khác gắt gao nhưng khi quay lại cũng có thể bị người khác đánh cho rơi răng đầy đất.

Nếu muốn trở thành người chiến thắng thì phải làm cho chính mình trở nên to lớn mạnh mẽ hơn.

Mà Tạ Quế Anh không nghĩ đến việc làm chính mình trở nên mạnh hơn mà chỉ nghĩ đến những chủ ý tồi tệ, cướp đi thành quả của người khác làm của riêng.

Trước kia, Hứa Trúc Linh không có gia đình họ Hứa, gia đình họ Quý ủng hộ, nhưng cô vẫn nỗ lực phấn đấu, muốn trở nên tốt hơn để có thể sánh vai với Cố Thành Trung, dù khoảng cách có rất xa nhưng cô vẫn không từ bỏ.

Làm việc chăm chỉ để đạt được thứ hạng cao trong kỳ thi, cố gắng nấu cơm cho anh ăn, cố gắng trở nên tốt hơn với Thẩm Thanh.

Dù sau này có nhà họ Quý nhưng cô vẫn không kiêu ngạo, cũng không từ bỏ bất cứ điều gì.

Cô có thể trở thành học trò của Gordon và phó đầu bếp, không phải dựa vào nhà họ Quý hay Cố Thành Trung mà là từ nỗ lực của chính mình.

Ngay cả khi rời khỏi Cố Thành Trung, cô vẫn là một cá nhân độc lập, vẫn chính là Hứa Trúc Linh.

Cho nên Quý Thiên Kim không can thiệp vào cuộc sống của cô, nhưng cũng không có nghĩa rằng thấy cô bị người khác bắt nạt, sỉ nhục mà lại khoanh tay đứng nhìn.

“Tôi liều mạng với bà!”

Tạ Quế Anh chưa bao giờ nhục nhã như vậy, liều mạng xông lên nhưng Quý Thiên Kim lại dễ dàng tránh thoát, lại đánh một cái tát khác.

“Hôm nay tôi sẽ dạy cho cô cách làm người!”

Lời này được nói ra từng chữ một, vô cùng sắc bén và lạnh lùng.