Tổng Tài Chỉ Yêu Mỗi Vợ

Chương 139: Anh có muốn đi với tôi một đêm không?



(139)

Nếu như trong thời gian 4 năm qua, tập đoàn Lục thị phát triển vô cùng thì ở bên Tô thị cũng không thua kém gì. Tô thị mới mở thêm một chi nhánh giữa trung tâm thủ đô Paris, nghe nói tổng giám đốc ở bên đó là một người phụ nữ, vừa xinh đẹp vừa tài giỏi. Người ta thường hay gọi cô với cái tên giám đốc Pearl.

- Giám đốc, đủ rồi, hôm nay cô đừng uống nữa có được không?

Quán bar xập xình tiếng nhạc sôi động, khắp nơi đều là những người cặp đôi nam nữ nhảy chung với nhau, ai ai cũng thân hình nóng bỏng. Một nơi như này chưa bao giờ thích hợp để bàn bạc công việc cả.

Thế nhưng ngày hôm nay, phía bên đối tác lại yêu cầu Tô Hy phải tới bar để bàn việc hợp tác, thậm chí còn bắt cô phải uống rượu để tỏ thành ý. Trợ lý riêng Anna thấy vậy thì vô cùng lo lắng, lén nói nhỏ bên tai Tô Hy, mong cô có thể ngừng uống rượu. Rõ ràng phía bên đối tác thấy ngày hôm nay là hai cô gái chân yếu tay mềm tới đây, cho nên bọn họ mới không coi ai ra gì.

Tô Hy uống cạn thêm một ly rượu nữa rồi đặt xuống bàn, cô khẽ cong môi lên cười nhạt. Nhìn đại diện đối tác ở phía trước mặt, cô lại càng cố tình không nghe lời khuyên ngăn của Anna:

- Giám đốc Trương, ngài thấy như vậy đã đủ thành ý chưa?

Đối tác lần này chính là người châu Á, cùng một nước với Tô Hy, cho nên cô mới coi trọng họ. Nhưng bọn họ lại không nể mặt cô, thiết nghĩ mối quan hệ hợp tác này cũng không cần thiết nữa. Chỉ là, cô sẽ không dễ dàng để cho ai khi dễ mình.

Giám đốc Trương nhìn thấy Tô Hy xinh đẹp động lòng người, đôi mắt ngà ngà say, hắn lập tức để lộ ra bản chất háo sắc bên trong, cười khà khà nhìn cô:

- Được, quý cô Pearl xinh đẹp! Nếu đêm nay cô chịu theo ta, chúng ta sẽ trực tiếp ký hợp đồng với nhau, thế nào?

Anna nghe tên giám đốc Trương nói câu này, cô ấy lập tức trợn mắt tức giận. Từ trước tới giờ, không ai dám vô lễ với Tô Hy như vậy. Nhưng Tô Hy đã kịp ngăn Anna lại, cô nở nụ cười tươi rói nhìn gã giám đốc Trương háo sắc trước mặt:

- Được, chúng ta thuê phòng luôn ở đây đi.

Tô Hy càng thẳng thắn hiểu chuyện khiến cho gã họ Trương cũng gấp gáp theo, lập tức đứng dậy muốn động tay động chân với cô. Nhưng cô chỉ mỉm cười, đẩy gã ra, chủ động bước về phía phòng nghỉ ở trên tầng như một lời mời gọi.

Anna cũng liền đi theo sau Tô Hy, để sẵn sàng tương trợ cô bất cứ lúc nào. Cô ấy biết Tô Hy hẳn là đã lên kế hoạch phòng bị từ trước rồi, nhưng vẫn cẩn thận gọi thêm một đội vệ sĩ của Tô gia tới.

Thân phận thật của Tô Hy rất ít người biết, Anna là một trong số ít đó. Tô Hy bây giờ lại đang ở nước ngoài không biết bao giờ mới về, nơi xa lạ vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn. Cho nên bố mẹ cô đã chu đáo phái một đội vệ sĩ tinh nhuệ từ Tô gia tới để bảo vệ cô bất cứ lúc nào.

Tô Hy bước vào phòng nghỉ, chủ động cởi áo khoác bên ngoài ra. Bên trong cô mặc chiếc váy màu đen bó sát cơ thể, tôn lên từng đường cong cơ thể hoàn mỹ của cô. Dù đã là mẹ một con, nhưng thân hình của cô không hề béo lên chút nào. Ngoại trừ ở nơi đẫy đà trước mặt có chút nở nang hơn vì phải cho con bú một thời gian dài thì những nơi khác vô cùng thon gọn, vòng nào ra vòng đấy.

So với một Tô Hy non trẻ của 4 năm trước, cô giờ đây đã thoát xác trở thành một người phụ nữ trưởng thành đầy quyến rũ, khiến cho đàn ông mê mẩn không thôi.

Gã họ Trương lập tức lao đến chỗ Tô Hy, nhưng lại bị cô đột ngột né đi, gã ta mất thăng bằng mà ngã xuống giường.

Tô Hy từ trên cao nhìn xuống, mỉm cười:

- Hình như những người họ Trương chỉ toàn là cặn bã thì phải.

Gã họ Trương lúc này đang chết mê chết mệt vì Tô Hy rồi, làm sao còn có thể nghĩ nhiều tới vậy? Cô lập tức bước tới, lấy ra một chiếc khăn lụa bịt mắt gã ta lại. Gã ta không hề phản kháng, ngược lại còn cảm thấy hưng phấn:

- Mỹ nhân à, em thật ngọt ngào, ngoan ngoãn để cho anh "yêu thương" em nào.

Tô Hy bịt mắt cho gã họ Trương xong, cô mới nhẹ nhàng đáp:

- Giám đốc Trương không cần vội, chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi.

Cạch!

Tiếng còng tay vang lên, hai tay của tên họ Trương đã bị khoá lại, mắc vào đầu giường. Tô Hy mỉm cười hài lòng, đứng thẳng người lên, không còn cố ý đụng chạm gã ta nữa:

- Người đẹp, em đang làm gì vậy, mau lại đây đi.

Giám đốc Trương vẫn chưa hề phát giác được những chuyện sắp xảy ra với mình, gã ta liên tục mời gọi Tô Hy.

Lúc đó, có 2 người đàn ông cao to vạm vỡ bước vào, cúi đầu với Tô Hy. Cô lập tức hất cằm về phía giám đốc Trương, ra lệnh:

- Phiền hai người chăm sóc giám đốc Trương nha, tôi còn có việc đi trước.

Hai tên đàn ông này chính là trai bao ở bar, được Anna chuẩn bị từ trước. Nghe nói giám đốc Trương có sở thích đặc biệt đối với cả nam lẫn nữ, vậy thì hôm nay cô sẽ tặng cho gã món quà thành ý này.

Phía đối diện, máy quay vẫn đang ghi hình, hai tên đàn ông đã tiến lại về phía giám đốc Trương. Lúc này ông ta mới phát giác ra có điều gì đó không đúng, lập tức vùng vẫy:

- Các người... các người định làm gì?

Tô Hy bước tới cửa, vừa hay nghe được câu hỏi này của gã họ Trương, cô thong thả đáp:

- Còn làm gì nữa, đương nhiên là khiến cho giám đốc Trương thân bại danh liệt rồi. Cái hạng mục của ông đấy à, đối với tôi không đáng giá một đồng. Tô thị không cần hợp tác với một công ty rác rưởi như vậy.

...

Tô Hy đã xử gọn tên giám đốc Trương rồi.

Cô bước ra hành lang của phòng nghỉ, cơ hồ phát giác ra bản thân có gì đó không đúng. Chính xác hơn là từ nãy rồi, cơ thể cô cứ luôn nóng lên một cách lạ thường. Nhưng cô luôn là một người rất lí trí, cho nên không để tâm tới vấn đề này.

Bây giờ những biểu hiện càng rõ ràng hơn, chắc chắn là do rượu ban nãy có vấn đề. Tô Hy âm thầm chửi thề một tiếng, cô muốn nhanh chân bước về phía Anna đang canh chừng ở dưới cầu thang kia. Nhưng, trong lúc không nhìn đường, cô vội vã chạy nên đã va vào một người khác. Sự động chạm thân mật nhất thời khiến cho cơ thể cô trở nên mềm nhũn, cô ngã nhào vào lòng người ta.

Thật sự không ổn rồi, đây là liều mạnh. Đúng là tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa mà...

Tô Hy cắn môi, cô không dám ngẩng đầu lên, chỉ nằm im trong vòng tay của đàn ông lạ. Hít một hơi thật sâu, đây là lần đầu tiên trong đời cô dám chủ động mời gọi đàn ông lạ:

- Vị tiên sinh này, anh có muốn đi với tôi một đêm không?