Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 134: Khắc Cốt Ghi Tâm 3 “Sợ sao?”



Lục Tư Thần nhìn chằm chằm cô, mỉm cười hỏi.

Hai tay Cố Manh Manh ôm chặt cỗ anh, nhắm mắt gật đầu: “Sợ, anh mau thả tôi xuống. “

“Sợ cái gì?”

Lục Tư Thần không để ý tới cảm xúc của cô, ngược lại còn cười nói: “Sợ thì ôm chặt tôi, nếu không…” Nói đến đây, anh làm bộ muốn buông tay ra.

Cố Manh Manh thét chói tai, cả người dính chặt vào người anh.

Lục Tư Thần cúi đầu cười, con tim khẽ rung động.

Thế nhưng, Cố Manh Manh lại bị dọa cho sắp khóc.

“Được rồi được rồi, sao lại nhát gan như vậy chứ?”

Lục Tư Thần thấy vậy liền thu tay vào, nhẹ nhàng ôm người từ trên cao xuống, đặt trên mặt đất.

Hai chân Cố Manh Manh vừa chạm lên mặt đất, cô nhịn không được liền giơ nắm đấm với anh, thở phào: “Lục Tư Thần, sao anh lại tệ như vậy hả, may mà tôi còn tưởng anh…” nói tới đây, cô lại đột nhiên dừng lại.

“Tưởng tôi làm gì?”

CHƯƠNG 134: Khắc Cốt Ghi Tâm &): Lục Tư Thần nhíu mày, nhìn chăm chăm cô.

“Hù!”

Cố Manh Manh quay đầu đi.

“Manh Manh?”

Lục Tư Thần đưa tay ôm lấy mặt cô, đôi mắt thâm thúy, sâu thẳm như vũ trụ không nhìn thấy kết điểm.

Anh liền dỗ ngọt: “Ngoan ngoan, nói tiếp đi.” “

“Tôi không nói nữa!”

Cố Manh Manh vẻ mặt kiêu ngạo.

Lục Tư Thần khom lưng, tỏ vẻ muốn hôn cô.

Nhưng đúng lúc này, giọng nói của Triệu Giai Đồng bỗng nhiên truyền tới: “Manh Manh…”

Cố Manh Manh giật mình, vội vàng đưa tay đẩy Lục Tư Thần ra, vừa quay đầu nhìn qua, vừa đúng lúc nhìn thấy Triệu Giai Đồng bưng hai ly đồ uống nóng hỏi đi lên sân thượng.

Cô nở một nụ cười trên khuôn mặt, giọng nói ngọt ngào: “Tớ mang cho cậu ít đồ uống!”

Nói xong, cô len lén nháy mắt với Cố Manh Manh.

Cố Manh Manh vô cùng mừng rỡ.

Cô vội vàng đi tới, vừa nhận lấy đồ uống trên tay Triệu Giai Đồng vừa cười nói: “Cám ơn cậu, Giai Đồng, tớ cũng đang khát nước! “

Triệu Giai Đồng ‘Ù” một tiếng, quay đầu lại nhìn về phía Lục Tư Thần.

Cô hơi chần chừ một lát, lúc sau mới do dự tiến lên, cần thận và tràn đầy mong đợi nhìn người đàn ông: “Anh có muốn không?” “

Sắc mặt Lục Tư Thần không vui lắm.

Đầu tiên anh nhìn thoáng qua Cố Manh Manh đang cúi đầu uống nước, sau đó vô cảm lên tiếng cự tuyệt: “Không cần! “

Từ đầu đến cuối, anh hầu như không để ý tới Triệu Giai Đồng.

Triệu Giai Đồng rất thất vọng.

Lúc này, giọng nói của Cố Manh Manh vang lên: “Triệu Giai Đồng, anh ấy không uống thì thôi, mang cho tớ uống đi. “

Triệu Giai Đồng nhìn về phía cô, đang định nói chuyện gì đó, Lục Tư Thần liền nói trước: “Uống ít một chút! “

“Ừm!”

Cố Manh Manh tỏ ra hòn dỗi.

Lục Tư Thần không nhìn tới, tiếp tục nói: “Vào phòng đi, đừng đứng ngoài trời lạnh nữa.

“Dạ.”

Cố Manh Manh gật đầu.

Lục Tư Thần đi vào trong trước, lúc đi ngang qua Cố Manh Manh, làm động tác rất tự nhiên và thân mật xoa xoa cái đầu nhỏ bé của cô.

Cố Manh Manh phản ứng lại.

Cô kêu lên: “Tôi đã nói không được sờ mái tóc của tôi, sao anh lại luôn như thế này vậy! “

Lục Tư Thần chỉ cười, nghênh ngang mà đi.

Cố Manh Manh tức giận dậm chân.

Triệu Giai Đồng ở bên cạnh nhìn họ, tự nhiên cảm thấy ghen tị, cô liền nghĩ không ra là Cố Manh Manh có cái gì tốt hơn cô, vì sao có thể nhận được tình yêu của người có quyền lực? Hơn nữa, không khó nhìn ra là người đàn ông này thật sự đối tốt với cô ấy, quả thực là tốt đến mức không có gì để nói] “Triệu Giai Đồng? Triệu Giai Đồng? “

Đúng lúc, giọng nói của Cố Manh Manh truyền đến.

Triệu Giai Đồng nhanh chóng lấy lại tinh thần, cười với cô: “Sao Vậy, sao vậy? “

Cố Manh Manh rất nghi hoặc: “Cậu vừa nghĩ cái gì vậy, tớ nói mà cậu không nghe thấy sao? “

Triệu Giai Đồng chớp chớp mắt: “Cậu nói gì vậy? “

Cố Manh Manh nói: “Tớ nói chúng ta vào nhà đi, bên ngoài quả thật hơi lạnh. “

“Được rồi.”

Triệu Giai Đồng đi theo cô vào trong, xuống lầu đi vào phòng khách.

Quản gia nhìn thấy hai người, cười tủm tỉm nói: “Món tráng miệng hôm nay thật sự rất ngon, tay nghề của Triệu tiểu thư quả thật rất tuyệt vời! “ Nguồn truyen.one nhé cả nhà! Mong cả nhà chọn truyen.one đọc khích lệ nhóm lên chương tốt mỗi ngày!” Chúc cả nhà vui khỏe!

“Vậy tôi thì sao?”

Cố Manh Manh chỉ vào mình, mắt trông đợi nhìn quản gia, mong có thể nghe được lời khen ngợi nào đó.

Quản gia mỉm cười tươi hơn.

Ông trả lời: “Tất nhiên, cô ấy cũng rất giỏi, lần đầu mà đã làm được đồ ngon như vậy!”

Giống như mong đợi của Cố Manh Manh, cô vô cùng vui vẻ.

Triệu Giai Đồng đi theo cũng nói: “Đúng vậy, Manh Manh rất có tài thiên phú mà, lần đầu tiên tớ làm món tráng miệng, cũng không được như cậu. “

Chỉ có vậy mà Có Manh Manh như ngồi trên chín tầng mây.

mà cậu không nghe thấy sao? “

Triệu Giai Đồng chớp chớp mắt: “Cậu nói gì vậy? “

Cố Manh Manh nói: “Tớ nói chúng ta vào nhà đi, bên ngoài quả thật hơi lạnh. “

“Được rồi.”

Triệu Giai Đồng đi theo cô vào trong, xuống lầu đi vào phòng khách.

Quản gia nhìn thấy hai người, cười tủm tỉm nói: “Món tráng miệng hôm nay thật sự rất ngon, tay nghề của Triệu tiểu thư quả thật rất tuyệt vời! “

“Vậy tôi thì sao?”

Cố Manh Manh chỉ vào mình, mắt trông đợi nhìn quản gia, mong có thể nghe được lời khen ngợi nào đó.

Quản gia mỉm cười tươi hơn.

Ông trả lời: “Tất nhiên, cô ấy cũng rất giỏi, lần đầu mà đã làm được đồ ngon như vậy!”

Giống như mong đợi của Cố Manh Manh, cô vô cùng vui vẻ.

Triệu Giai Đồng đi theo cũng nói: “Đúng vậy, Manh Manh rất có tài thiên phú mà, lần đầu tiên tớ làm món tráng miệng, cũng không được như cậu. “

Chỉ có vậy mà Cố Manh Manh như ngồi trên chín tầng mây.

Cố Manh Manh bĩu môi, có chút buồn bã nói: “Quản gia, tôi cũng không sợ ông chê cười, tôi nói cho ông biết, thật ra đây là lần đầu tiên tôi có bạn đến nhà chơi, trước kia ở nhà… Ý tôi là lúc ở nhà cũ của tôi, tôi không bao giờ dám gọi bạn bè đến nhà chơi. “

“Tại sao?”

Quản gia hỏi trong vô thức.

Nhưng rất nhanh, ông ý thức được mình nhiều miệng, vội vàng nói thêm một câu: “Tiểu phu nhân, chuyện trong quá khứ hãy để cho nó qua đi, người bạn này của ngài rất tốt, chỉ là…”

“Hửm?”

Cố Manh Manh nghiêng đầu nhìn về phía ông.

Quản gia cười: “Không sao, chỉ cần tiểu phu nhân thích là được rồi. “

Cố Manh Manh không để ý nhiều, cô nói: “Thật ra, trước kia tôi cũng có đến nhà bạn học khác chơi, cha mẹ của họ đều rất nhiệt tình, ở chung cũng rất vui vẻ. Tuy nhiên, cha mẹ tôi không giống họ, cho nên, cho nên dù tôi muốn mời bạn học đến nhà, nhưng lại sợ…”

Quản gia thấy tâm tình của cô không vui, vội vàng chuyển đề tài: “Tiểu phu nhân, trong phòng bếp còn có một ít bánh trứng ngài làm, vừa rồi tôi thấy ông chủ ăn ít, hay là ngài lấy cho anh ấy một ít? “

Cố Manh Manh buồn bực: “Tôi thấy hình như anh ấy không thích lắm. “

Quản gia giải thích: “Vừa rồi có khách ở đây, ông chủ cho dù thích, cũng sẽ giả vờ không thích. “

“Hả?”

Cố Manh Manh nhíu mày.

Quản gia tiếp tục nói: “Đàn ông mà, đều là như vậy. “

Cố Manh Manh lại bỗng nhiên nhận ra.

Cười gian xảo: “Tôi hiểu, anh ấy luôn phải chú ý đến hình tượng!” “

Quản gia chỉ cười và không nói gì.

Cố Manh Manh gật đầu, tiếp tục nói: “Được rồi, ông hãy mang cho anh ấy một ly sữa nóng, sau đó tôi sẽ mang bánh lên sau. “

Quản gia chần chừ một chút, rất muốn nhắc nhở Cố Manh Manh thật ra ông chủ không thích uống sữa.

Nhưng ông lại không muốn Cố Manh Manh thất vọng, vì thế liền trả lời: “Được rồi. “