Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 42: Tới Ôn gia



Xe dừng trước cửa nhà Ôn Tiểu Nhã. Ôn Tiểu Nhã xuống xe bước vào trong nhà để lại Thượng Quan Nam Trì cùng Thượng Quan Uyển Nhi còn ở phía sau bê đồ vật.

Trong nhà, Ôn Chấn Hoa, Kỳ Mỹ Cầm còn có Ôn Bối Bối đã sớm ở nhà chờ Ôn Tiểu Nhã đã trở lại. Lúc này nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã tiến vào.

Kỳ Mỹ Cầm nói: "Chấn Hoa anh lần này nhất định phải hảo hảo giáo dục con gái của mình đi, con bé mới bao lớn nha, liền ở bên ngoài làm loạn."

Ôn Chấn Hoa nói: "Tiểu Nhã, con mang thai thật sao?" Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu, Ôn Chấn Hoa nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã thừa nhận.

Ông ta đứng lên đi qua tát vào mặt Ôn Tiểu Nhã, miệng lớn tiếng mắng: "Thể diện của Ôn gia chúng ta đều bị mày phá hoại hết rồi còn nhỏ mà đã lêu lổng với đàn ông, mày ngày mai phải đi bỏ cái thai đấy cho tao."

Ôn Tiểu Nhã cũng lớn tiếng cãi lại Ôn Chấn Hoa: "Đây là chuyện của con nếu cảm thấy mất mặt ba có thể không nhận người con này nữa. Dù sao thì trước giờ ba không có mấy quan tâm con đâu."

Ôn Chấn Hoa giơ tay đi tắt thêm một cái nữa nói: "Chính mày ở bên ngoài làm loạn bây giờ còn dám cãi ngang mày đợi đấy xem tao xử lý mày thế nào."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Ôn tổng, nhà đây là muốn xử lý ai đây?"

Ôn Chấn Hoa nghe được thanh âm, quay đầu lại. Sắc mặt lập tức trở nên đẹp lên, bởi vì ông ta nhận thức Thượng Quan Nam Trì, nhà máy nhỏ của ông ta mỗi năm đều tiếp một số đơn hàng từ công ty của anh. Cho nên tuy rằng Thượng Quan Nam Trì tuy chưa từng chính thức gặp mặt nhưng cũng coi như là có nhận biết.

Lúc này còn nhìn đến Thượng Quan Nam Trì dẫn theo đồ vật, sau đó bồi cười nói: "Thượng Quan tổng tài, ngài...ngài làm sao biết được nhà cửa tôi vậy thật là làm ngài phải chê cười. Bởi vì con gái không nghe lời nên tôi muốn giáo huấn nó một chút."

Thượng Quan Nam Trì nhìn nhìn Ôn Tiểu Nhã nói: "Con gái của ông rất phản nghịch."

Ôn Tiểu Nhã thật sự không nghĩ tới Thượng Quan Nam Trì, sẽ đứng chung tiền tuyến với bọn họ mà nói mình. Thượng Quan Nam Trì không phải nói đến ra mắt sao?

Ôn Tiểu Nhã thực phát hỏa nói: "Chuyện mhà tôi không khiến cho một người ngoài như anh phải chen mồm vào."

Ôn Chấn Hoa nghe được Ôn Tiểu Nhã nói thiếu chút nữa lấy đầu đâm tường. Nói: "Ôn Tiểu Nhã, Mày vừa nói cái gì đấy có biết đây là ai không?"

Sau đó nhìn Thượng Quan Nam Trì nói: "Thượng Quan tổng tài, thật sự thực xin lỗi, đều là tôi không giáo dục tốt, mời ngồi."

Lại nhìn về phía Kỳ Mỹ Cầm cùng Ôn Bối Bối nói: "Mấy người còn không nhanh chóng đi tiếp đón khách đi đơn đặt hàng của nhà máy chúng ta đều do thượng Quan tổng tài cấp cho đấy."

Kỳ Mỹ Cầm nghe được Ôn Chấn Hoa nói, Nhanh chóng ra hiệu cho Ôn Bối Bối ý bảo nhanh đi chào hỏi, Ôn Bối Bối nhưng nhiên hiểu tâm tư của mẹ mình.

Cho nên đi qua hỏi: "Thượng quan tổng tài, chào ngày em là Ôn Bối Bối. Hiện tại còn ở đọc đại học. Xin hỏi thượng quan tổng tài tới nhà của chúng ta có chuyện gì sao?" Nói xong còn ngồi xuống bên người Thượng Quan Nam Trì.

Thượng Quan Uyển Nhi nhìn đến Ôn Bối Bối bộ dáng này, nói: "Chúng tôi tới tôi để cầu hôn."

Ôn Bối Bối nói: "Cầu hôn sao? Thượng quan tổng tài anh coi trọng em khi nào. Không nghĩ tới Ôn Bối Bối em lại có thể mê hoặc được cả Thượng Quan tổng tài nha."

Thượng Quan Nam Trì nhìn nhìn Ôn Tiểu Nhã đang đứng chưa nói cái gì.

Thượng Quan Uyển Nhi có chút buồn cười nhìn nhìn Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh hôm nay anh tới cầu hôn mà vẫn chưa nói chuyện với bọn họ sao?"

Ôn Chấn Hoa cùng Kỳ Mỹ Cầm nghe nói Thượng Quan Nam Trì là tới cầu hôn, Ôn Chấn Hoa nói: "Thượng quan tổng tài, ngày có thể tới nhà của ta cầu hôn, chứng minh anh mắt của ngài rất tốt nhưng là nữ nhi của tôi vẫn chưa tốt nghiệp đâu."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không tốt nghiệp cũng không quan trọng, có thể kết hôn trước sau đó nếu cô ấy muốn tiếp tục đi học hay làm gì đó tôi đều duy trì."

Ôn Bối Bối cao hứng nói: "Thật tốt quá." Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Ôn Bối Bối nói: "Ôn tiểu thư, cô vui lắm sao?"

Ôn Bối Bối nói: "Kia đương nhiên, có thể gả cho Thượng Quan tổng tài thật sự thực may mắn."

Ôn Tiểu Nhã nghe thấy ôn với bối nói thật muốn tìm cái hầm ngầm chui vào đi. Sau đó cảm thấy mệt cho nên tìm chỗ để ngồi xuống.

Ôn Bối Bối nói: "Ôn Tiểu Nhã, ai cho cô ngồi xuống, thanh danh của Ôn gia đều bị cô làm hỏng hết rồi."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Đây là nhà tôi mà tôi cũng không được ngồi sao?"

Ôn Bối Bối nói: "Ai nói nơi này là nhà cô cô không thấy ở đây chỉ có một người là ba một người làm mẹ của tôi thôi sao?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Nhìn thấy thì sao tôi cũng chẳng hiếm lạ mấy cái này. Chẳng qua căn nhà này là do ba mẹ của tôi vất vả kiếm được để cho tôi và em trai cho nên tôi ở chỗ này không ai quản được."

Kỳ Mỹ Cầm nghe được Ôn Tiểu Nhã nói, mắng: "Ôn Tiểu Nhã, cô đừng không biết tốt xấu. Từ khi bước chân vào nhà này tôi đối với hai chị em cô đã tận chức tận trách."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Đó là đối với con gái của bà thôi còn tôi và em trai không ít lần bị bắt nạt đâu."

Ôn Chấn Hoa nói: "Đều câm miệng hết lại cho tôi không thấy trong nhà đang có khách sao?" Sau đó coi trọng Thượng Quan Nam Trì nói: "Thượng Quan tổng tài thật là làm ngày chê cười, trong nhà loạn thành bộ dáng này."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì, đúng rồi đây là một chút tâm lý của tôi. Các ngươi nhìn xem thích hợp không không hợp thì đổi." Nói xong đem lễ vật Tiểu Lý vừa mua phóng tới trên bàn.

Ôn Chấn Hoa nói: "Thượng Quan tổng tài, ngày cũng quá khách khí. Người tới thì tốt rồi, còn mua cái gì lễ vật a!"

Ôn Bối Bối nói: "Thượng Quan tổng tài, hiện tại em có thể mở ra nhìn xem không?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Có thể, xin cứ tự nhiên." Ôn Bối Bối cao hứng đem tất cả đồ vật lấy ra tới, bài ở trên bàn, một đám hộp mở ra. Nhìn đến hộp lắc tay, còn có vòng tay phỉ thúy trong hộp đều là thứ mình thích. Cao hứng nói: "Mẹ mau đến đây xem nè là vòng cổ trân châu mà mẹ thích đấy."

Kỳ Mỹ Cầm nghe nói cũng có phần của mình cũng đi tới nhìn đống đồ Ôn Bối Bối bài ở trên bàn.

Ôn Tiểu Nhã nhìn hai mẹ con đó sau đó nói: "Mất mặt."

Ôn Bối Bối vui bỗng nghe thấy Ôn Tiểu Nhã nói thế thực tức giận đứng lên đi đến trước mặt Ôn Tiểu Nhã nói: "Tôi có mất mặt thì cũng không bằng chị đâu. Ở bên ngoài thì lêu lổng với đàn ông đến mức lòi ra một cái thai rồi kìa mà ba của nó là ai cũng không biết, làm gì có ai có thể mất mặt hơn chị được đây chứ."

Ôn Tiểu Nhã nhìn xem Thượng Quan Nam Trì, tưởng từ trên mặt hắn nhìn đến cái gì biểu tình, kết quả làm nàng thất vọng rồi, Thượng Quan Nam Trì xem đều không liếc nhìn nàng một cái, mà là nhìn chằm chằm tay mình.

Thượng Quan Nam Trì nghĩ, Ôn Tiểu Nhã để xem em đối xử em gái em như thế nào. Ai bảo hồi nãy còn anh đau như thế, sưng lên rồi đây này, nếu không phải tiểu Lý đến kịp, không biết tay anh có biết em cắn đứt luôn hay không. Nghĩ xong còn nghiêm túc nhìn lại tay mình, vẫn còn đau đây này.

Ôn Chấn Hoa nói: "Mấy đứa con cảm thấy mất mặt hay sao? Cãi nhau suốt ngày."

Ôn Bối Bối nói: "Ba ba là chị ấy làm chuyện mất mặt trước đến giờ ba thấy con có làm chuyện gì mất mặt đâu." Nói xong hờn dỗi dậm chân một cái, trở về cái bàn tiếp tục với đống lắc tay kia. Trong miệng còn hỏi: "Mẹ, đẹp không? Cái này với cái kia cái nào đẹp hơn?" Ôn Tiểu Nhã cạn lời nhìn bọn họ.

_______

Editor: Hehee

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!