Tổng Tài Mặt Lạnh Cưng Sủng Vợ Yêu

Chương 82: Anh cũng là đàn ông…



Cạch.

Cánh cửa đóng rầm ngay trước tầm mắt nhưng vẫn khiến chị giật mình.

Một làn hơi lạnh theo dây truyền dẫn của dòng điện chạy thẳng vào cơ thể chị, chưa kịp phản ứng lại chị đã bị bế ngồi gọn lên trên mặt bàn, đôi mắt thoang thoảng ấm áp như phù sa bồi đắp vào nỗi lòng quạnh hiu tận sâu trong thâm tâm chị.

“Ban nãy em ghen thật sự rất đáng yêu.”

“Em nào thèm ghen.”

Vừa quay đầu né tránh đi ánh mắt ấy chưa đến ba giây đã bị một bàn tay lạnh quay về vị trí, chẳng hiểu sao cái lạnh ấy không thể xua tan cái nóng bỏng rát da trên vùng má hơi ửng đỏ của cô, sự e ấp như vừa bị bắt tại trận.

Anh im lặng.

Anh nhìn cô, nhìn rất lâu, cái nhìn như muốn khám phá, đôi mắt chuyển từ mặt dần xuống cằm rồi đến bầu ngực căng tròn trịa, tất cả mọi thứ như câu dẫn anh.

Anh là đàn ông, anh chuẩn men đích thực.

Lâu như vậy rồi, hai người ở cùng nhau, ngủ chung một giường, mà cô luôn né tránh đi những thứ cần phải có, năng lực chịu đựng vậy là quá giỏi rồi. Bởi vì đàn ông lúc bộc phát thú tính thật sự rất điên cuồng, có lẽ còn điên cuồng hơn cả thú hoang khát thịt.

Ánh mắt ấy khiến Cố Y Lạc có mấy phần dè chừng, đôi mắt long lanh cô như biết nói “anh đừng làm bậy.”

Không phải vì cô thanh cao gì chỉ là cứ mỗi lúc cao trào cô lại nhớ về cái ngày bỉ ổi tủi nhục đó sợ sẽ làm anh mất hứng.

Cứ cho là vậy đi, nhưng bắt anh phải nhịn lại càng thậm tệ hơn.

Ma lực trên đôi mắt anh vẫn không giảm, cánh tay anh vịn lên tường, bờ môi nóng bỏng của cô khiến anh không kìm chế nổi chỉ muốn lao tới cắn, giống như tơ hồng, mềm mại, êm ái, cho dù là chết cũng là cái chết trong khoái lạc, không hối tiếc.

Từ từ hơi thở đến gần cô, hơi thở nóng bỏng, thơm tho, chính nó khiến Cô Y Lạc dần tuột đi lí trí, không còn đề phòng như trước mà thay vào đó là bất động, tay chân nhũn, không thể phản kháng, ngồi đờ người chờ đợi làn môi ấy sát đến miệng mình.

Một hơi nóng truyền qua bờ môi vừa bị gió lạnh làm cho tê tái của cô, tay cô đờ đẫn theo vô thức chống ngả người sau bàn vì lực xông tới của anh rất mạnh, mạnh tới độ khiến thân thể cô lại thêm yếu xìu, chút phòng vệ duy nhất cũng bị lật tung, tuột khỏi lí trí.

Một luồng khí nóng phà vào cuống họng đi sâu vào dạ dày cô, cái lưỡi như rắn không đầu trơn bóng đùa giỡn trong khuôn miệng cô, dần chạm vào tuyến nước bọt ngọt lịm, như con thiêu thân điên cuồng lượn sóng, kích thích dục vọng trong cô dần bộc phát.

Dần dần kích thích khoái cảm trong tiềm thức Cố Y Lạc, dần dần cái lưỡi chứa đầy thứ gia vị cô đáp lại.

Nụ hôn điên cuồng, cháy bóng, ngọt ngào, kích thích dục vọng trong tiềm thức. Hơi thở và nhịp đập họ quyện vào nhau tạo nên một không gian đặc quánh mùi hạnh phúc, mon men theo luồng điện tê rần chạy thẳng vào mô da ngấm sâu vào từng thớ thịt êm ái dịu dàng.

“Em có muốn thử cảm giác khoải lạc cực đỉnh nữa không? Lần trước chúng ta còn dang dở…”

“Nhưng mà…”

“Em không thấy tiếc nuối sao?”

Không cho cô cơ hội đáp lời, anh nhẹ nhàng nhấc bổng cô lên, đôi chân cô quắp chặt vào hông anh, nhất thời thân thể cô lơ lửng giữa chân không, đôi môi vẫn cuộn chặt lại với nhau.

Rất nhanh chóng Cố Y Lạc đã nằm gọn xuống giường, đôi bàn tay Lục Triết Tiêu run run vuốt ve từ gò má xuống cằm cổ sang mái tóc dài bóng mượt của cô, ánh mắt như con ma men nhìn nhau, đắm chìm say đắm đến lạ lùng.

“Cố Y Lạc… Anh thật sự không chịu được nữa rồi. Thật sự không chịu được nữa, cho dù có bị kiện tội cưỡng bức ngồi tù chung thân anh cũng đành lòng.”

“Anh nghĩ em nỡ tống tù anh sao?”

“Tất nhiên là không…”

“Biết vậy còn nói…”

Nụ cười ít ỏi hiện trên bờ môi Lục Triết Tiêu, thoáng chốc che đi vẻ lạnh lùng vô tận, thay vào đó là hơi ấm đến tê dại, ánh mắt cô như sáng bừng.

Chầm chầm anh ghé đôi môi mình cuộn lên bờ môi nóng hừng hực của cô, từ từ xuống cổ, đôi bàn tay cũng nhịp nhàng phối hợp theo, đôi tay lạnh lẽo chà sát vào cơ thể nóng bỏng của cô, từ sát vách cánh tay, luồng từ bụng lên dần thân trên, hơi ấm chà xát che lấp đi nguồn lạnh lẽo.

Tiện tay anh xé tươm chiếc áo ngủ rộng lình phình trên cơ thể mỏng manh của cô, theo luồng hơi nóng tìm đến bầu ngực tròn trịa, đôi môi dần tìm xuống nơi khoái lạc ấy, thi thoảng nhẹ nhàng có lúc mãnh liệt, đột kích bất ngờ.

Dần dần tấm áo che ngực mong manh cũng bị xé tươm thành hai mảnh rời, “anh dũng hi sinh” cho cuộc tình ái muội.

Đôi môi anh như thú giữ tìm mồi dần lần xuống khoé ngực hôn lên đó nhẹ nhàng, lúc mơn trớn êm dịu lúc lại mạnh bạo, thô thiển đến nhột rợn người, thân thể cô hơi co rúm lại.

“Em sao thế? Không thích như này sao?”

“Không phải…”

Chỉ một ánh mắt mỏng manh của cô anh cũng hiểu là sự thẹn thùng, cái thẹn thùng trong sự bối rối. Tay kéo tấm chăn trắng tinh đắp lên thân thể, họ bắt đầu quấn quýt vào nhau, tựa như mây trời êm dịu, khoái lạc nhân gian, say đắm vô cùng.

“Như này đã được chưa, em yêu…”

“Ừ…”

Theo luồng nóng cơ thể cô đôi bàn tay lạnh dần luồn lách xuống cặp chân thon dài, mượt mà, lần lượt lột đi lớp phòng vệ mỏng manh, để lộ chiếc quần nội y đơn chiếc đen tuyền, bên trong đó là thứ khiến anh muốn khám phá nhất.

Anh rất biết cách tạo nhịp điệu lên xuống, kích thích điểm G trên cơ thể thi thoảng cô lại hơi run run lên, cái run từ trong khoái lạc và điên cuồng. Cũng từ đó đôi bàn tay cô ôm chầm lấy sau vùng gáy anh, cái ôm ấm nóng miên man, kích thích sự hưng phẫn có sẵn trong anh, đã hưng phẫn rồi lại càng hưng phẫn hơn.

Người ta thường nói tình yêu đi đôi với dục vọng cảm giác khoái cảm nó sẽ khác đi so với một cô gái qua đường, không ai nói rõ lí do là vì sao, nhưng có thể nó sẽ để lại thứ cảm giác và sự hưng phẫn khác nhau. Thay vì cảm giác thoả mãn thì có một chút tình yêu sẽ tạo nên màu kích thích, chút e ấp của cô gái mình yêu lại khiến anh ta càng muốn được chiếm hữu.

Anh vẫn tiếp tục hành trình của mình, thi thoảng lại liếc mắt liếc nhìn khuôn mặt cô, sắc thái biểu cảm thay đổi đa dạng, từ rụt rè, e ấp đến kích thích tê tái và cuối cùng hưởng thụ trong thế giới khoái lạc miên man, ánh mắt cũng theo đó mà đờ đẫn, lan man.

“Em yêu, anh yêu em, cả đời anh sẽ chỉ lấy một mình em làm vợ.”

“Thật sao? Anh không sợ gia đình anh phản đối một cô gái như em bước vào gia tộc lớn sẽ không thích hợp à.”

“Vậy thì anh sẽ nói với họ, anh đã là người của em.”

Ghé sát tai anh, cô thì thầm trong nhịp thở dữ dội: “Anh mãi mãi là người đàn ông của em. Mãi mãi của riêng em.”