Trả Cho Anh Một Đời Bình An

Chương 39



Anh ta hy vọng câu trả lời của anh sẽ khiến cô hài lòng nhưng nếu câu trả lời không làm cô vui thì cũng xem như cô đặt tình cảm sai chỗ, hy vọng kiếp sau hai người họ không gặp nhau.

Trong những câu mà anh ta hỏi anh chỉ duy nhất một câu anh ta biết được câu trả lời là anh đã yêu cô, dù anh có che giấu cỡ nào vẫn không giấu nổi tình yêu dành cho cô, anh ta không biết giữa anh và cô là bạc phận dô duyên hay nói đây là kết quả xứng đáng anh phải nhận nhưng nếu thật sự là như vậy thì quá bất công với cô.

Triệu Tử Hiên thật sự sẽ hối hận sao? Sẽ yêu cô sao? Có từng tin tưởng cô không? Suốt chặn đường ngồi trên xe anh luôn nhìn ra cửa sổ đôi mắt nhìn xa xăm không có mục đích, tự hỏi lòng anh có yêu cô không có từng tin tưởng cô hay chỉ biết nghi ngờ luôn gán ghép cho cô hai từ ngoại tình và độc ác, lúc nào anh cũng hành hạ làm tổn thương cô xem cô là công cụ mặc sức mà phát tiết, đây được gọi là yêu là tin tưởng cô sao?.

Do cơ thể nhiều ngày ngủ không đủ giấc vừa về đến phòng liền ngã người xuống giường dần chìm vào giấc ngủ, trong mơ anh gặp lại cô anh càng tiến về phía cô thì cô lại càng lùi về sau, rất muốn đưa tay ôm cô vào lòng thật chặt không muốn cô xa anh dù chỉ một phút.

Nhưng sao cổ họng anh khô khóc không thể mở lời được, lúc này anh mới để ý trên người cô vẫn bận chiếc đầm ngày hôm đó khắp người dính đầy máu, gương mặt nhạt nhợt xanh xao làm anh giật mình muốn thoát khỏi giấc mơ nhưng lại không thể cả người anh cứng đơ.

“ Tử Hiên, em sắp đến một nơi thật xa sẽ không còn được gặp anh mỗi ngày, sau khi em đi hãy chăm sóc bản thân thật tốt, ăn uống nghỉ ngơi phải đúng giờ có biết chưa. Anh thường đau bao tử nên hạn chế uống rượu không thôi bệnh cũ sẽ tái phát đó, có một điều chắc mãi mãi anh sẽ không bao giờ biết được và em cũng không còn cơ hội để nói những điều đó với anh ”

“ Em muốn đi đâu? Tôi không cho phép em rời xa tôi! ”

Chưa kịp nghe cô trả lời chỉ thấy bóng dáng càng ngày mờ dần rồi biến mất, dù anh có gọi khan cổ họng cô vẫn không xuất hiện, tiếng la hét đó đã đánh thức anh thoát khỏi cơn ác mộng, khắp người đầy mồ hôi trên gương mặt vẫn còn đọng lại hai dòng nước mắt đến cả anh cũng không biết đó là mồ hôi hay nước mắt.

“ Tại sao những hình ảnh đó lại xuất hiện trong giấc mơ của mình một cách rõ ràng chân thực đến như vậy? ”

Những hình ảnh đó khiến anh thức trắng nguyên đêm suy nghĩ về nó, anh rất muốn không quan tâm đến nhưng không tài nào xoá ra khỏi tâm trí, anh cứ ngỡ như nó đã xảy ra vì nó quá chân thực làm anh lo sợ, nếu như xảy ra thật thì anh phải làm sao đây?.

Những tia nắng ấm đầu xuân tạo thành những vật sáng rọi qua tầng tầng lớp lớp xanh mướt trên cao. Lâm Viễn dắt tay Lâm Tuệ Ý đi theo lối giữa khán phòng rồi trao cho Triệu Tử Hiên đang đứng trên khán đài.

Một số người mỉm cười một số người tiếc nuối, ganh tỵ, vẫn có người gương mặt cau có không hài lòng. Nhưng đối với anh lại vô cùng hạnh phúc, hôm nay nhìn anh có phần điềm đạm hơn sắc mặt có vẻ không được tốt giống như người mất sức sống, anh run run tay đón lấy tay Lâm Tuệ Ý ánh mắt thâm trầm nhìn gương mặt cô ta sau tấm vải mỏng. Mc cử hành hôn lễ đọc lời thề cho cô dâu chú rễ và hỏi.

“ Triệu Tử Hiên, Lâm Tuệ Ý hai người có đồng ý cùng nhau vượt qua mọi khó khăn gian nan trong cuộc sống khi đau ốm cũng như lúc mạnh khoẻ, yêu thương và tôn trọng nhau suốt đời? ”

Lâm Tuệ Ý dường như trong ánh mắt tràn đầy sự mãn nguyện không ngập ngừng liền nói.

“ Tôi đồng ý ”

“ Tôi đồng ý ”

Tiếng cửa vang lên như ai đó vội vàng kéo mạnh, bong dáng người đàn ông ngược sáng khiến mọi người bên trong không thể nhìn rõ mặt, anh ta ngang nhiên bước vào lễ đường dõng dạc cất giọng nói.

“ Tôi không đồng ý! ”

Dáng dóc đó giọng nói đó làm sao ai không nhận ra, từng bước chân Đỗ Hoàng Vỹ tiến lại gần là từng cơn sóng thần trong lòng Lâm Tuệ Ý, hai tay nắm chặt hai bên váy cưới khiến cô ta run người lùi lại vài bước.

Đỗ Hoàng Vỹ đi thẳng lên khán đài trước sự ngạc nhiên tò mò của nhiều người, chỉ duy nhất một người vẫn giữ sắc mặt thản nhiên như đang sẵn sàn coi kịch hay không ai khác ngoài ba anh.

“ Đỗ Hoàng Vỹ, anh đang làm gì vậy? Đây không phải là nơi để anh gây rối! ”

Lâm Tuệ Ý thấy Đỗ Hoàng Vỹ càng ngày tiến về bọn họ giật lấy micro từ tay Mc có vẻ hơi lo sợ trong ánh tràn đầy tia lửa giận còn có sự chán ghét đối với anh ta, cô ta nhìn xuống hàng ghế tìm kiếm sự trợ giúp từ Lâm Viễn, nhưng cô ta lại không ngờ ông ta vẫn thản nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra, cô ta quay sang kéo kéo tay áo của Triệu Tử Hiên.

Đến cả Triệu Tử Hiên cũng khá bất ngờ với hành động của anh ta, đúng thật anh có mời anh ta đến tham dự hôn lễ nhưng không phải bằng cách phá đám cưới người khác như vậy, ánh mắt cố gắng kìm nén cơn tức giận của anh ta vô tình làm anh không biết phải nói gì ngoài đứng im như pho tượng.

“ Tôi đến đây làm gì chắc cô là người biết rõ hơn ai hết. Triệu Tử Hiên, anh thật sự muốn kết hôn với một người độc ác như cô ta sao? “

“ Anh nói vậy là ý gì? ”

Vẻ mặt của anh thoáng có chút khó chịu từng lời nói của Đỗ Hoàng Vỹ khiến các dây thần kinh của anh tê liệt hoàn toàn, người phụ nữ độc ác sao? Anh ta là đang nói Lâm Tuệ Ý người phụ nữ đứng bên cạnh anh, nhưng chẳng phải người độc ác là cô sao?.

“ Đỗ Hoàng Vỹ, anh quậy đủ chưa hả? Nhân lúc tôi còn bình tĩnh anh mau cút khỏi đây, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ tống anh ra khỏi đây đến lúc đó e rằng cái chức Giám Đốc của anh cũng không thể giữ lại! ”

“ Haha. Ai cút khỏi đây còn chưa biết, yên tâm sau chuyện này tôi cũng sẽ xin từ chức không muốn có bất kì liên quan gì đến mấy người, ngày hôm nay tôi đến đây là vì Mộc Nhiên ”

“ Mộc Nhiên đâu? Tại sao cô ta phải nhờ anh đến đây mà không trực tiếp đến đây, cô ta muốn giở trò gì nữa? Dù như thế nào hôn lễ ngày hôm nay cũng phải diễn ra, cô ta đừng tưởng chỉ cần đem công ty trả lại cho tôi thì mọi ân oán giữa hai nhà đã xoá bỏ, cô ta đừng hòng thoát khỏi tay tôi! ”

Chát! Triệu Tử Hiên bị Đỗ Hoàng Vỹ tát mặt lệch qua một bên nhưng anh chẳng thấy đau chỉ thấy trái tim có gì đó ẩn ẩn đau chính bản thân cũng không hiểu sao lại có cảm giác đó. Anh có chút không hài lòng với hành động vừa rồi của Đỗ Hoàng Vỹ liền đưa ánh mắt cảnh cáo về phía anh ta nhưng với một người máu nóng như anh ta sao có thể vì một cái nhìn mà bỏ qua.

“ Đến giờ anh vẫn nghĩ chuyện năm xưa là lỗi của Tô Thiên sao? Quả thật từ trước tới giờ anh vẫn không một lần tin tưởng cô ấy cả lời giải thích cũng không cho cô ấy cơ hội “

“ Bảo vệ đâu lôi người đàn ông này ra khỏi đây cho tôi mau! ”

Lâm Tuệ Ý không chịu được nữa mà hét lớn lên khiến mọi người đều giật mình, cô ta biết Đỗ Hoàng Vỹ đang định nói điều gì nhưng làm sao cô ta có thể để anh ta phá hỏng chuyện tốt được, hành động của Lâm Tuệ Ý làm anh có chút nghi ngờ những gì anh ta vừa nói.

“ Hãy để anh ta nói hết! Hôm nay tôi cũng muốn xem anh ta định giở trò gì! ”

“ Không được! Hôm nay là ngày kết hôn của chúng ta nếu để qua giờ tốt sẽ không may mắn chi bằng mọi chuyện để sau buổi tiệc chúng ta nói sau được không Hiên? ”

“ Nếu tôi kiên quyết nói ngay bây giờ thì cô định làm gì tôi hay cô sợ khi nói ra làm hỏng chuyện tốt của cô, nói đúng hơn là làm hỏng kế hoạch mà cô đã cất công suy nghĩ từng bước hãm hại Mộc Nhiên ”

Lúc này sắc mặt của Lâm Tuệ Ý trong thật khó coi tính tới tính lui cô ta lại bỏ sót Đỗ Hoàng Vỹ, anh ta là người thân nhất cũng là người biết rõ mọi chuyện liên quan đến cô. Cô ta nghĩ chỉ cần kết hôn với anh xong cho dù mọi chuyện có bại lộ thì ít nhất cô ta đã là vợ anh là phu nhân nhà họ Triệu anh cũng không thể li hôn.

Nghe đến bốn chữ “ Hãm hại Mộc Nhiên ” anh quay sang nhìn Lâm Tuệ Ý đang run sợ vì câu nói của anh ta thì trong lòng xuất hiện nhiều thắc mắc có phải chuyện cô không xuất hiện mấy ngày hôm nay đều liên quan đến cô ta còn chuyện tai nạn năm xưa là như thế nào tại sao Đỗ Hoàng Vỹ lại nói không phải lỗi của Tô Thiên rốt cuộc chuyện này là thế nào?.

Đột nhiên anh nhớ lại lúc trước có lần anh mơ màng chìm vào giấc ngủ nghe bên tai có một giọng nói rất quen thuộc “ Anh đã từng tin tưởng em lần nào chưa? Nếu như em nói chuyện năm đó ba em cũng là người bị hại liệu anh có tin em không? ” lúc này anh mới giật mình không lẽ anh đã bỏ chi tiết quan trọng trong việc điều tra sao?.

“ Chuyện năm xưa rốt cuộc là như thế nào? Cả chuyện Mộc Nhiên tại sao không đến cùng anh? Hôm nay anh mà không nói rõ tôi sẽ kiện anh tội gây rối! ”

“ Vậy để ta nói cho con nghe ”

Từ dưới hàng ghế khách mời vang lên giọng nói của một người đàn ông đứng tuổi có phần quen thuộc, tất cả mọi người trong khán phòng đều hướng mắt về phía người đàn ông đang từng bước tiến lên khán đài không ai khác chính là Lâm Viễn, mọi người đều bất ngờ trước hành động của ông ta nhất là Lâm Tuệ Ý, thấy ông ta lên tiếng cô ta thầm mắng trong lòng Đỗ Hoàng Vỹ đã mua chuộc ông ta những gì tại sao lại hợp tác phá hỏng đám cưới con gái của ông ta.

“ Ba biết bản thân mình đang làm gì không? Sao ba cùng người ngoài phá hỏng buổi kết hôn của con! ”

“ Tuệ Ý, ba xin lỗi, nhưng ba không thể làm khác được đến lúc ba phải trả giá cho những việc làm sai trái của ba ”

Đến anh và Đỗ Hoàng Vỹ còn giật mình bởi lời nói của ông ta làm hai người họ thắc mắc này đến thắc mắc kia nhưng chỉ có Đỗ Hoàng Vỹ mới hiểu lý do ông ta làm như vậy, xem ra ông ta vẫn còn chút lương tâm của một con người bất ngờ Đỗ Hoàng Vỹ nhếch mép để lộ nụ cười đầy ẩn ý khiến anh càng thêm khó hiểu.

Lâm Tuệ Ý gần như sụp đỗ hoàn toàn cô ta thua rồi thua một cách triệt để không thể đứng dậy được nữa, nhưng đến cuối cùng cô ta vẫn không biết mình sai ở đâu, chưa thấy hối hận những sai lầm mắc phải.

“ Đó là chuyện của ba liên quan gì đến con sao phải là con chứ? ”

“ Em yên lặng một chút được không! ”

Hành động của cô ta đã chạm đến giới hạn của anh, chịu không nổi quay sang quát thẳng mặt cô ta khiến cô ta im bặt không dám nhúc nhích một lời phản bác cũng chẳng dám. Lâm Viễn sau khi thấy cô ta đã im lặng mới mở lời.

“ Chuyện năm đó không phải lỗi của Tô Thiên mà là lỗi của ta, do ta dùng quyền lực địa vị lúc đó đe doạ tính mạng nhà họ Tô ép Tô Thiên phải giết chết ba con nhưng không ngờ mẹ con lại là người chết thay, lúc đầu ông ta không đồng ý vì dù gì ông ta và ba con cũng là bạn thân mấy chục năm nên bắt buộc ta phải dùng cách cuối cùng là giở trò với chiếc xe của ông ta. Về chuyện tập đoàn cũng do ta tham lam quá mới dùng đủ mọi cách hãm hại ba con đến mức phá sản chứ không phải Tô Thiên ”

“ Gì chứ …. Mọi chuyện là do ông làm sao? Ông là hung thủ giết chết mẹ tôi, sao ông lại làm thế chứ? ”

Từng lời nói của Lâm Viễn như sét đánh ngang tai anh làm ù hết cả tai, thì ra từ trước đến giờ là anh hiểu lầm cô là anh làm tổn thương cô, cô đã vì anh mà chịu bao nhiêu lời sỉ nhục từ anh đến cả tiếng xin lỗi anh cũng chưa nói với cô chả trách sao lúc đầu cô lại nói những lời đó với anh, nếu vậy ngay từ đầu cô đã biết hết mọi chuyện sao không giải thích với anh mà phải chịu đựng đến ngày hôm nay.

“ Mộc Nhiên, cô ấy có biết chuyện này không? ”

Anh quay sang Đỗ Hoàng Vỹ tìm kiếm câu trả lời vài giây sau anh ta gật đầu, đột nhiên anh vùi về sau như thể không còn chút sức lực, anh tự hỏi bản thân anh đã làm những gì đã tổn thương cô cỡ nhiều nào anh đúng là một tên khốn mà.

“ Tại sao cô ấy biết mà không chịu nói với tôi? Các người xem tôi là thằng ngốc thích đùa giỡn đến vậy sao? ”

Thứ mà anh nhận lại là một cái tát vô cùng đau điếng đến từ chính người ba mình, anh sững sờ vì đây là lần đầu tiên ông đánh anh.

“ Tại vì con bé nó yêu con vì muốn giúp con trả thù tìm đủ mọi bằng chứng về tai nạn năm đó chỉ để cho con một lời giải thích, ta cũng từng khuyên con bé nên nói sự thật cho con biết nhưng con bé lại nói cho dù Lâm Viễn mới là hung thủ nhưng chiếc xe gây tai nạn vẫn là xe của ba con bé nên con bé vẫn cảm thấy mắc nợ con mới ở cạnh con đến giờ ”

“ Triệu Tử Hiên, anh có biết để có mọi bằng chứng cô ấy đã làm những gì không? Cô ấy vì anh mà dám một mình đối đầu với Lâm Viễn vì anh mà chịu mọi lời lẽ sỉ nhục từ Lâm Tuệ Ý, vì anh cô ấy cắn răng chịu đựng những lần anh hành hạ để bảo vệ Lâm Tuệ Ý, chắc anh cũng biết lý do cô ấy nhất định muốn có bản hợp đồng cho bằng được là vì muốn trả lại anh những gì Tô Thiên nợ anh, cô ấy làm tất cả mọi chuyện cũng chỉ vì yêu anh, muốn sau tất cả anh có thể quay đầu nhìn về phía cô ấy dù chỉ là một lần nhưng cuối cùng cô ấy vẫn không còn cơ hội chờ đến ngày anh đáp lại tấm chân tình của cô ấy ”

Cô yêu anh sao? Khi nghe Đỗ Hoàng Vỹ nói cô yêu anh thì anh rất vui vì người cô yêu là anh chứ không phải Lâm Gia Minh, nhưng liệu anh có xứng đáng với những gì cô làm, có xứng đáng với tình cảm cô dành cho anh không? Cô vì anh làm rất nhiều chuyện đến cuối cùng anh lại trả ơn cô bằng cách tổn thương, hành hạ lẫn tinh thần đến thể xác.

Nếu nói lúc đầu anh vui mừng vì biết cô yêu anh thì lúc sau anh lại đứng hình khi nghe đến Lâm Tuệ Ý từng sỉ nhục cô hãm hại cô, giữa cô và cô ta thì có ân oán gì phải hãm hại lẫn nhau, nếu chỉ vì lý do là anh thì càng không thề nào vì cô không phải là loại người thích tranh giành đồ của người khác.

Lâm Tuệ Ý đứng chôn chân tại chỗ cảm thấy bước chân nặng trĩu không thể nhấc chân lên được khi nhìn thấy ánh mắt tức giận của anh và Đỗ Hoàng Vỹ nhìn về phía mình liền nhìn sang chỗ khác tránh né ánh mắt dò xét của anh, cô ta có thể vì ngày hôn lễ diễn ra tốt đẹp mà hại chết cô anh đáng lí ra phải vui mừng vì chẳng có ai ngăn cản đám cưới của hai người sao anh lại tỏ thái độ khi nghe bọn họ nói mấy lời đó, cô ta thầm nghĩ sao mọi chuyện lại thành ra như thế này chẳng lẽ do cô ta tính sai chỗ nào?.

“ Chuyện này có liên quan gì đến Tuệ Ý? ”

“ Cô ta là người hiểu rõ nhất vậy hãy để cô ta nói cho anh nghe! ”

“ Tôi không biết gì hết! Hiên, anh phải tin em, em không liên quan gì đến những chuyện ba em làm, em hoàn toàn không biết gì hết xin anh hãy tin em ”

“ Vậy sao? Có thật không liên quan đến cô không? Có cần tôi nói cho cô nhớ lại những việc cô từng làm với Mộc Nhiên không? ”

Đỗ Hoàng Vỹ tức giận khi nghe cô ta nói không liên quan đến những gì Lâm Viễn làm, rõ ràng chính cô ta là người giết cô khiến cô trở thành như ngày hôm nay. Một người phụ nữ độc ác lấy tư cách gì có được hạnh phúc cô ta hoàn toàn không xứng đáng, hạnh phúc của cô ta có được là nhờ đánh đổi từ nước mắt cả máu của cô vậy cô ta xứng đáng có được tất cả mọi thứ sao? Nếu cô ta không dám nhận vậy thì để Đỗ Hoàng Vỹ nhắc cho cô ta nhớ những gì cô ta làm với cô và gia đình cô.

Anh ta từng hứa với lòng sẽ trả thù cho cô bằng mọi giá dù người đó có là ai anh ta cũng không tha cho những kẻ làm hại đến cô kể cả anh, anh ta muốn cho tất cả mọi người biết những việc làm xấu của bọn họ.

“ Triệu Tử Hiên, anh còn nhớ lúc chúng ta đến bệnh viện thăm Tô Thiên tình cờ gặp Lâm Tuệ Ý ở đó không? Cô ta đến không phải thăm bệnh mà là giết ông ấy, chuyện ông ấy gặp tai nạn cũng là ý của cô ta cho nên khi biết ông ấy hôn mê chứ chưa chết cô ta mới một lần nữa ra tay triệt để, cô ta không ngờ những hành động lúc đó bị Mộc Nhiên bắt gặp ngăn chặn kịp thời. Anh biết lý do tại sao cô ta lại làm như vậy không? Là vì cái thai lúc đó là con của Tô Thiên chứ không phải của anh ”

“ Không … Không phải, anh nói dối chỉ dựa vào mấy lời anh nói mọi người sẽ tin anh sao? ”

“ Được, muốn bằng chứng chứ gì vậy hãy coi cho kỹ đây là gì ”

Vừa dứt lời trên màn hình lớn xuất hiện một đoạn video lúc cô ta vào phòng bệnh ba cô những hành động và lời nói đều được quay lại mà người quay không ai khác ngoài cô, video vừa phát lên thu hút nhiều ánh mắt tiếng bàn tán ngày càng nhiều, đa phần những lời nói khó nghe về hành động của cô ta.

Lâm Tuệ Ý đứng im bất động hốc mắt đỏ tươi không biết là do hoảng sợ hay tức giận, vào lúc này cô ta chỉ muốn chạy ra khỏi chỗ này ngay lập tức quay sang người bên cạnh thấy có dòng nước chảy dài xuống má gương mặt lạnh như băng bất giác cô ta nắm lấy tay anh quỳ xuống khóc lóc trông thật buồn cười.

“ Hiên anh phải tin em, em không có làm những chuyện đó là họ hãm hại em vu khống cho em! ”

Lúc này anh mới dời tầm mắt nhìn xuống bàn tay đang bị nắm chặt thấy gương mặt đầy nước mắt không ngừng cầu xin anh, nếu như lúc trước anh sẽ nhanh chóng đỡ cô ta đứng dậy và bảo vệ nhưng hiện tại anh lại dùng ánh mắt chán ghét những giọt nước mắt này cả gương mặt cũng không muốn nhìn đến.

Anh không thể ngờ người mà anh sắp lấy làm vợ lại là một người phụ nữ độc ác nhẫn tâm ngay cả con ruột mà cũng nở bỏ chỉ vì ba của đứa bé là kẻ thù của ba mình, người mà anh nghĩ có thể dành cả trái tim của mình cho họ lại là loại phụ nữ anh ghét cay ghét đắng. Chính người phụ nữ này làm anh hiểu lầm cô hết lần này đến lần khác, làm tổn thương cô không biết bao nhiêu lần, vào lúc này anh chỉ muốn tìm cô nói lời xin lỗi và thừa nhận đã yêu cô từ lâu, anh gạt tay Lâm Tuệ Ý ra khỏi tay anh lạnh lùng lên tiếng.

“ Chỉ vì đứa bé là con của Tô Thiên mà em nỡ bỏ sao? Có phải những lần em nói cô ấy hãm hại em đều là em làm rồi đổ lỗi cho cô ấy không? Cô ấy có làm tổn hại gì đến em chưa? ”

Lâm Tuệ Ý không thể tin được Triệu Tử Hiện lại vì cô mà biến thành bộ dạng thảm thương thế này. Anh rõ ràng là của cô ta mà sao mỗi lần nhắc đến cô anh lại tỏ thái độ khó chịu với cô ta, nếu như nước mắt không thể làm anh mềm lòng vậy thì cô ta cũng không cần phải diễn kịch nữa.

“ Đúng, tất cả mọi chuyện do tôi làm đấy sao nào? Chẳng phải trước giờ anh cũng chán ghét cô ta sao giờ lại bày ra bộ mặt đau lòng thế này, tôi chỉ là tiện tay giúp anh trả thù thôi giờ anh còn quay ngược lại trách tôi, anh dựa vào đâu chứ? Anh nên nhớ chính anh mới là người làm tổn thương cô ta cũng chính anh là kẻ giết chết cô ta! ”

“ Giết chết? ”

Bốn chữ “ Giết chết cô ta ” như con dao sắt nhọn đâm thẳng vào tim anh, nếu là người khác nghe thấy có lẽ chẳng thấy có gì lạ nhưng với anh nó giống như đang nhắc nhở anh vừa đánh mất thứ gì đó không bao giờ tìm lại được, anh chợt nhớ đến giấc mơ tối hôm đó quá chân thực dâng lên một nổi sợ tột cùng.

“ Đến giờ anh vẫn chưa biết cô ta đã chết rồi sao? Xem ra bọn họ cũng thật tàn nhẫn định trả thù anh bằng cách dày dò anh bởi sự mất tích kỳ lạ của cô ta đây mà, tôi nói đúng không Giám Đốc Đỗ? ”

Chát!!! Âm thanh vang dội khắp khán phòng làm cho mọi người đều kinh ngạc hướng về phía người vừa ra tay là Thiên Di bên cạnh còn có Lâm Gia Minh, do bất ngờ khiến cô ta đứng không vững ngã xuống đất, cô ta ngước mặt nhìn xem coi ai dám ra tay vừa đứng lên định vung tay đánh trả liền nhận thêm một cái tán từ Lâm Gia Minh.

“ Anh … Hai người bị điên à sao lại đánh tôi? Lâm Gia Minh, anh là anh trai em sao lại cấu kết người ngoài mà ức hiếp em chứ? ”

“ Chính vì anh ấy là anh trai cô nên càng phải đánh cô để cho thức tỉnh về những việc xấu xa mình làm. Đúng là lúc đầu chúng tôi định giấu chuyện về Mộc Nhiên nhưng hôm nay để bà đây kể những chiến công vĩ đại mà cô đã làm, chắc hẳn cô còn nhớ chuyện cô và Lâm Viễn thông đồng bắt chủ tịch Triệu chứ? Lúc đấy Mộc Nhiên chúng tôi đã biết trước những ý đồ xấu xa của các người nhưng vẫn lựa chọn không nói ai biết sợ người khác bị liên luỵ nên đã đến gặp ba cô một mình vì cô ấy biết mục tiêu của mấy người là cô ấy, vì muốn cứu chủ tịch Triệu mà cô ấy chấp nhận quỳ xuống cầu xin Lâm Viễn nhưng kết quả bị ông ta hành hạ đánh đập dã man, cả chuyện cô vì muốn lấy lòng Triệu Tử Hiên mà đổi đen thành trắng cô ấy cũng biết nhưng vẫn thuận theo ý cô mà diễn tròn vỡ kịch ”

“ Triệu Tử Hiên, cô ấy vì anh mà làm tất cả kể cả việc cứu ba anh cô ấy vẫn nhất quyết làm một mình không muốn bất kì ai bị liên luỵ vì cô ấy, nhưng kết quả thì sao lúc anh đến anh đã làm gì hả? Anh vẫn cho rằng chính cô ấy là người bắt ba anh mà ra tay tàn nhẫn tuyệt tình, anh có biết chính sự tuyệt tình đó của anh hại chết con anh không? Anh có biết vì yêu anh cô ấy chấp nhận hy sinh rất nhiều kể cả khi biết mình mắc bệnh ung thư máu giai đoạn cuối vẫn kiên quyết giữ lại đứa bé mặc cho mọi người ngăn cản cô ấy vẫn muốn ở bên cạnh anh ”

“ Lúc chúng tôi cứu được cô ấy, cô ấy không ngừng gọi tên anh suốt chặn đường đến bệnh viện, lúc cô ấy sắp chết tôi có hỏi cô ấy một câu có hối hận với những gì cô ấy làm và cả việc yêu anh hay không? Anh biết cô ấy trả lời sao không, rằng cô ấy chưa từng và cũng sẽ không bao giờ hối hận khi chọn yêu anh vì anh mà làm tất cả ”

“ Lúc cô ấy cần anh nhất, lúc cô ấy mong chờ anh đến tiễn cô ấy lần cuối anh đã ở đâu? Anh hoàn toàn không xứng đáng với sự hy sinh cô ấy dành cho anh! ”

Bùm!!! Không những một tiếng mà rất nhiều tiếng nổ trong đầu anh đến ù tai qua mắt không còn nghe được gì hết, thì ra tờ giấy kết quả siêu âm đó là của cô lúc này anh mới nhớ những lần cô ngất xỉu và chảy máu cam là do tái phát bệnh sao?.

Anh lùi về sau nước mắt rơi vô thức, là anh đã làm tổn thương cô hại chết cô và cả đứa con của hai người, anh tự tát vào mặt mình rất muốn đây chỉ là giấc mơ nhưng không nó xảy ra, có phải giấc mơ đó là cô báo mộng cho anh biết? Đúng là anh không đáng có được tình cảm của cô càng không xứng đáng để cô hy sinh tính mạng chỉ để anh có cuộc sống bình an.

“ Cô gái còn trẻ như vậy mà phải ra đi quá sớm khiến ai nấy cũng phải tiếc thương ”

Dưới khán đài vô số lời bàn tán xôn xao về chuyện của cô, Tô Mộc Nhiên vốn dĩ xinh đẹp lương thiện nhưng cuộc đời lại thật bất công tàn nhẫn với cô.

“ Cô ấy …. Được chôn cất ở đâu? Tôi muốn gặp cô ấy! ”

“ Triệu Tử Hiên, tôi đã từng nói với anh rồi tôi sẽ không bao giờ để anh tìm được cô ấy, cả đời này mong anh đừng hạnh phúc mong anh sẽ phải chịu dày dò cũng mong anh sẽ không bao giờ được cô ấy tha thứ. Hy vọng anh nên nhớ một điều kể từ lúc anh lạnh lùng bỏ cô ấy lại một mình thì anh đã không xứng với tình yêu của cô ấy! ”

Cô gái ấy không còn nữa mãi mãi không quay về nữa, không còn có cách nào yêu anh như lúc trước được nữa, chắc chắn lúc đó cô rất muốn hỏi anh trong một giây phút nào đó có bao giờ anh cảm thấy dây dứt lương tâm không? Có bao giờ anh cảm thấy hối hận và thương xót cho cô không? Hay chỉ là dửng dưng thờ ơ lạnh nhạt vô tâm nhìn người con gái của mình ngày đêm tổn thương đau khổ vì anh.

Những lần cô rơi nước mắt anh có chạy đến mà lau khô dòng lệ không hay chỉ lạnh nhạt mà nói chỉ có như vậy thôi đã rơi nước mắt rồi sao? Những lần cô một mình chịu đựng gặm nhắm nổi đau thể xác lẫn tinh thần anh có một lần nào ôm cô vào lòng mà xoa dịu không hay thậm chí là anh từng yêu cô không? Chắc chắn câu trả lời sẽ là không vì lúc đó anh đang bên cạnh người con gái anh yêu thì làm sao thấy được những gì cô chịu đựng.

Đêm nào cô cũng khóc gọi tên anh còn anh thì lại đang vui vẻ hạnh phúc bên người con gái khác. Cô ăn cũng nhớ đến anh đến ngủ cũng nằm mơ thấy anh, anh thì sao ở bên người con gái đó lúc nào cũng nghĩ đến cô ta quan tâm cô ta nhưng chưa một lần anh nghĩ xem cô cần gì thích gì, anh lúc nào cũng chỉ biết nghĩ cho bản thân chưa đặt mình vào hoàn cảnh của cô dù chỉ một lần.

Dù giờ có nói gì đi nữa cũng đã muộn màng rồi, một người ra đi vội vã vĩnh viễn thì không thể quay lại, cô cuối cùng cũng buông bỏ anh ra đi một cách thanh thản những nổi đau và mất mát một lúc nào đó sẽ bay đi không còn vương vấn nữa.

“ Đây là thứ duy nhất cô ấy nhờ tôi đưa tận tay anh sau hôn lễ nhưng tôi không thể đứng nhìn tương lai nhà họ Triệu bị người phụ nữ lòng dạ rắn rết như cô ta huỷ hoại cho nên mới phá hỏng buổi kết hôn. Anh biết tại sao cô ấy kiên quyết làm những chuyện này không? Không chỉ yêu anh mà cô ấy còn muốn dùng tính mạng của mình để bảo vệ anh một đời bình an, vì vậy bằng mọi giá anh phải sống thật tốt không được phụ lòng của cô ấy ”

Đúng lúc cảnh sát ập vào bắt giữ Lâm Viễn và Lâm Tuệ Ý tất cả ánh mắt dồn về về phía họ, lúc đầu là bất ngờ chán ghét còn bây giờ là sự hài lòng vui vẻ khi nhìn thấy báo ứng hai người bọn họ. Lâm Tuệ Ý vẫn cho rằng cô ta không sai tức giận trong ánh mắt toàn sự căm phẫn.

“ Các người dám báo cảnh sát bắt tôi sao? Cô ta là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc người khác bị như thế là đáng đời! Cho dù giờ anh mới phát hiện cô ta mới là người anh yêu thì sao chứ, giờ đây người làm vợ anh chính là em chứ không phải Tô Mộc Nhiên! ”

Anh không ngờ người con gái sắp trở thành vợ mình lại có lòng dạ độc ác đến vậy, anh không thể kết hôn với người như vậy được. Có lẽ lúc trước là anh ngộ nhận vẫn còn yêu cô ta nên cô ta mới ỷ lại vào sự yêu thương của anh mà làm càng, cô ta nghĩ chỉ cần một ngày anh còn yêu cô ta thì sẽ luôn bao dung tha thứ vì vậy hãm hại cô hết lần này đến lần khác, quyết định kết hôn với cô ta chính là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của anh.

“ Lâm Tuệ Ý! Cô không xứng đáng làm vợ tôi! Là tôi ngu ngốc cho nên mới kết hôn với cô. Mộc Nhiên …. cô ấy mới xứng đáng làm vợ tôi! ”

Cô ta cười chua xót người đàn ông như anh cũng thật là tàn nhẫn, mấy ngày trước anh có thể vì cô ta mà tổn thương cô ngày hôm nay anh lại có thể vì cô mà tổn thương cô ta, đúng là thật nực cười mà.

“ Anh cho rằng anh xứng với cô ta sao? Nếu tôi là Tô Mộc Nhiên tôi có thành ma cũng không buông tha cho anh! ”

Dứt lời cảnh sát đã áp giải hai người bọn họ rời khỏi hôn lễ, đối với việc cô ta rời khỏi cuộc sống anh không làm anh thấy khó chịu hay đau lòng mà ngược lại sự ra đi của cô làm cho anh suy sụp tinh thần hoàn toàn như thể mất đi phương hướng.

Từng lời nói của Đỗ Hoàng Vỹ và Lâm Tuệ Ý như ngàn vạn mũi dao cắm sâu vào tim anh, anh sao lại không biết cô yêu anh chứ, anh biết cô yêu anh nhưng lại phủ nhận tình yêu ấy, anh thật có lỗi với cô.