Tra Công Quỳ Xin Quay Lại Nhưng Tôi Chỉ Muốn Phát Tài

Chương 142: Không hài lòng



CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN

.--.- - -.--..- -.. -....-.--.-.......- --- -. --. -....- --- -. --....-.- -. --..---- ----. ---..

Qua Tết Trung Thu, ngày hôm sau, Khương Tiêu tăng cường đẩy nhanh tốc độ, ngồi máy bay về.

Về đến nhà, anh cảm thấy Phó Nhược Ngôn vẫn hơi sa sút tâm trạng vì mình nuốt lời hứa về vào Trung Thu. Cơ mà ít ra thì cũng về rồi. Có Khương Tiêu nghiêm túc dỗ dành, cuối cùng chuyện này cũng qua đi.

Buổi chiều, chuyện đầu tiên Khương Tiêu làm là đi gặp mẹ. Hạ Uyển Uyển vẫn ổn về mọi mặt. Ngoài quà gửi về, Khương Tiêu còn tự tay mang đến đây khá nhiều thứ.

Tối đó, Khương Tiêu tạm thời bắt tay vào tập trung xử lý nhanh công việc để cùng Phó Nhược Ngôn bổ sung bữa tối dưới ánh nến bị lỡ hôm Trung Thu

Mặc dù bỏ lỡ ngày Trung Thu nhưng chỉ cần được ở bên người yêu thì ngày nào cũng là ngày lễ

Ít nhất Khương Tiêu thấy vậy. Anh hào hứng chia sẻ những trải nghiệm bên ngoài của mình, miêu tả cho hắn phong cảnh và những chuyện mình đã gặp. Thế nhưng Khương Tiêu cứ cảm giác Phó Nhược Ngôn hơi lơ đễnh.

Ăn xong, Phó Nhược Ngôn ôm anh ngồi trên sô pha, Khương Tiêu nghe thấy hắn rầu rĩ nói: "Có phải em không thích anh đến vậy không?"

Khương Tiêu dở khóc dở cười, trả lời: "Sao lại thế được? Anh đang nghĩ linh tinh gì đó?"

Vì giọng điệu của Phó Nhược Ngôn hơi đáng thương, Khương Tiêu không đành lòng, bèn quay đầu hôn hắn, nghiêm túc nói: "Chỉ là gần đây em hơi bận thôi, nhưng em nhớ anh từng giây từng phút, thật đấy."

Không những nghĩ trong lòng, anh còn nỗ lực thể hiện ra, cố gắng giải thích với Phó Nhược Ngôn, sợ hắn giống mình đời trước, khó chịu khi tự so sánh và nghi ngờ chính mình.

Mỗi phút mỗi giây anh đều rất yêu đối phương.

Hay là mình làm không tốt ở đâu nhỉ?

Phó Nhược Ngôn nói vậy khiến Khương Tiêu bắt đầu nhận thấy tình hình không ổn lắm.

"Kết thúc đợt công tác bận rộn này, em chắc chắn sẽ ở bên anh tử tế." Khương Tiêu nói: "Chẳng phải nói sẽ đi du lịch sao? Chúng mình ra nước ngoài chơi thêm chuyến nữa được không?"

Theo kế hoạch, đợt công tác của Khương Tiêu sẽ kết thúc vào dịp Tết Nguyên Đán. Anh đánh trận đầu hiệu quả thì có thể giao những chuyện phía sau cho cấp dưới lo liệu.

Mấy năm tiếp theo chắc cũng không phải thường xuyên ra ngoài nữa. Năm nay, Khương Tiêu cất công tuyển thêm vài nhân sự để bàn giao việc đi công tác cho bọn họ. Khương Tiêu sẽ không phải tự đi, trừ khi là chuyện lớn.

Tuy đó là sự nghiệp của anh nhưng anh vẫn muốn trân trọng thời gian ở bên những người trong gia đình.

Năm nay, lễ hội mua sắm hàng Tết của Vô Hạn vẫn được tổ chức vào ngày cuối cùng năm 2011 và kết thúc vào một tuần sau Tết. Xong xuôi thì Khương Tiêu sẽ không còn chuyện gì đáng để bận rộn nữa.

Qua Tết Nguyên Đán, cách Tết Âm Lịch khoảng một tháng, năm ngoái độ này anh đang đi chơi ở nước ngoài với Phó Nhược Ngôn. Hai người đều ấn tượng sâu sắc về thời gian ấy.

Năm nay cũng có thể đi, cuối năm về ăn Tết với mẹ là được rồi.

"Vậy được." Ánh mắt Phó Nhược Ngôn sáng lên: "Lần này hứa với anh rồi thì không được nuốt lời đâu nhé."

Hắn thích cùng Khương Tiêu ra nước ngoài không phải vì yêu du lịch, mà chỉ bởi Khương Tiêu ở nước ngoài sẽ trong hoàn cảnh không quen biết ai xung quanh, trừ hắn. Điều này đem đến cho Phó Nhược Ngôn cảm giác mãn nguyện rất khó hình dung, ấy là cảm giác lòng chiếm hữu được thỏa mãn hoàn toàn.

Có lời bảo đảm của Khương Tiêu, chuyện Trung Thu cũng không thành vấn đề nữa, hắn tạm thời đặt nó xuống.

Chính vì không muốn nuốt lời lần hai khi đã đồng ý sẽ đi du lịch với Phó Nhược Ngôn mà Khương Tiêu liên tục đẩy nhanh tiến độ làm việc để hoàn thành trước tháng 12.

Nhánh hàng tươi sống của Vô Hạn được tung ra vào quý I, đến cuối năm, sản phẩm trong nhánh vô cùng đa dạng.

Tuy không thể nói là đã bao trùm khắp cả nước nhưng khách hàng có thể tìm thấy phần lớn các loại hàng tươi sống tại trang web của Vô Hạn.

Với lưu lượng truy cập sẵn có, sau khi nhánh hàng mới ra mắt, rất nhiều khách hàng bắt đầu tiến hành mua sắm. Sản phẩm văn hóa và sáng tạo cũng được chào đón. Diệp Ảnh Ảnh là một họa sĩ khá nổi tiếng trên mạng, còn là bạn Khương Tiêu nên anh chàng rất chủ động và linh hoạt trên phương diện này. Nửa năm nay, anh chàng đã lôi kéo được không ít người gia nhập.

Phần lớn những người được Diệp Ảnh Ảnh mời đều không phải người bình thường. Giao lưu qua mạng dần phát triển, từng nhóm người nổi tiếng bắt đầu xuất hiện trên mạng xã hội. Tài vẽ tranh của Diệp Ảnh Ảnh thực sự không tồi chút nào. Anh chàng cũng là chủ tài khoản weibo với hàng triệu người hâm mộ. Những người được anh chàng rủ tới không chỉ mở cửa hàng trên Vô Hạn mà còn tự kéo lượng truy cập đến và PR cho trang web.

Kết quả của nửa năm bận rộn rất đẹp đẽ. Hai nhánh hàng mới khiến nhà đầu tư lớn nhất là Lâm Đào Thanh cũng không còn gì để bắt bẻ, nói thẳng ra là làm tốt lắm.

Nhất là vào lễ hội mua sắm hàng Tết năm nay.

Ngành thương mại điện tử bành trướng qua từng năm. Thành tích một ngày thu về 300 triệu, tổng cả tuần hơn tỷ của năm ngoái đã không đáng là gì so với năm nay.

Ngày đầu tiên của lễ hội mua sắm hàng Tết, Vô Hạn đạt doanh số 3 tỷ 2.

So với năm ngoái, con số này đã tăng gấp mười lần, chưa kể nhiều thương hiệu tiến hành giảm giá để quay trở lại thị trường. Qua một thời gian, việc doanh thu vượt ngưỡng hàng chục tỷ đã có thể được dự đoán.

Không riêng gì nội bộ công ty Vô Hạn, người ngoài cũng hết sức ngạc nhiên trước doanh thu lớn cỡ này. Hàng loạt bài báo được đăng tải, tiếng tăm của công ty cũng ngày càng vang dội.

Không chỉ doanh số bán hàng đẹp đẽ, lượng người dùng cũng tăng lên theo cấp số nhân. Năm ngoái, lượng người dùng còn ở 20 triệu nghe đã thấy hoành tráng rồi. Năm nay, con số ấy nhanh chóng vượt mức 80 triệu, không khó để áng chừng nó sắp đạt đến 100 triệu.

Khi báo cáo kinh doanh trong lễ hội mua sắm hàng Tết của Vô Hạn được thống kê, phần lớn các loại sản phẩm được tiêu thụ không nằm ngoài dự kiến của Khương Tiêu, đặc biệt là đồ điện gia dụng cỡ lớn, do được giảm giá trên quy mô lớn, cộng thêm việc Tết Âm lịch đang gần kề nên rất nhiều gia đình đã lựa chọn đổi đồ mới vào thời gian này.

Trong vài năm nay, với mặt hàng điện tử, Khương Tiêu chủ yếu quảng cáo những sản phẩm nhỏ như điện thoại di động, máy mp3, mp4 hay radio, sản phẩm lớn hơn chút thì là máy làm sữa đậu nành và máy ép trái cây.

Có điều, những sản phẩm với giá cả từ nghìn đến chục nghìn tệ như điều hòa, TV... lại khá khó bán. Phần đông người tiêu dùng vẫn còn e ngại kiểu mua hàng qua mạng này, họ cho rằng mua thế không đáng tin và sợ không có dịch vụ hậu mãi.

Tuy nhiên, xem từ bây giờ, quan niệm này đang dần thay đổi. Trong lễ hội mua sắm hàng Tết năm nay, doanh thu hàng điện gia dụng cỡ lớn cực kỳ đẹp.

Xem ra sang năm có thể ký hợp đồng với một số nhà sản xuất loại hàng này rồi. Ngoài đồ điện gia dụng thì đồ nội thất cũng là mặt hàng giá cao kích thước lớn, dự kiến mặt hàng này cũng sẽ dần dần có chỗ đứng trên thị trường.

Nhánh hàng thời trang cũng thể hiện xuất sắc lạ thường, quần áo mùa đông năm mới được bán ra rất chạy, mỹ phẩm cũng vậy. Hai mặt hàng này đều do Diệp Miểu Miểu phụ trách.

Năm 2011, một số loại sản phẩm trang điểm và dưỡng da nội địa đã có xu thế nổi lên trong nước. Sản phẩm của mấy thương hiệu lớn nước ngoài mà cô vất vả lắm mới ký kết hợp đồng thành công cũng được săn đón nhiệt liệt. Sang năm, Diệp Miểu Miểu dự định dốc công ký kết thêm với vài thương hiệu có tiềm năng trong nước để bán thử.

Chẳng qua, so với niềm vui bất ngờ những nhánh hàng này đem đến, Khương Tiêu lại thấy không hài lòng lắm về tình hình tiêu thụ ở nhánh thực phẩm tươi sống.

Nhánh sản phẩm văn hóa và sáng tạo mà Khương Tiêu vốn cho rằng chỉ được tiêu thụ trên phạm vi nhỏ này lại phát đạt ngoài dự liệu. Nhất là trong lễ hội hàng Tết, nhiều phòng làm việc đã tung ra các mẫu goods kỷ niệm và goods đặc biệt mừng năm mới, khiến cho thị trường trở nên rất sôi động.

Phó Nhược Ngôn mở đường, một số công ty nhỏ cũng đi theo, làm rất nhiều goods của các ngôi sao, bán ra trước Tết, doanh số thu về cực kỳ rực rỡ.

So ra thì doanh thu bên nhánh hàng tươi sống cũng không hề kém cạnh. Ông chủ Tần của công ty chuyển phát nhanh thấy rất tuyệt, mới ra mắt chưa đến một năm đã đạt tới trình độ này thì thực sự không tệ, phần đông đối tác cũng rất hài lòng.

Chẳng qua Khương Tiêu đặt yêu cầu cao với bản thân, anh thấy không ổn.

Trên thực tế, anh đặt nhiều tâm huyết vào nhánh hàng tươi sống nhất, do đó kỳ vọng với nó cũng cao nhất. 60% các chuyến công tác của anh đều tập trung vào nhánh hàng này. Rõ ràng đang phổ biến nhất, lẽ ra nhu cầu cũng cao tương tự mới đúng.

Xem ra khách hàng vẫn quen mua đồ tươi sống bên ngoài hơn là trên mạng.

Thôi, không thể thay đổi thói quen tiêu dùng trong thời gian ngắn mà.

Sắp qua năm, chuyện năm sau thì để năm sau làm vậy, vội vàng cũng chẳng ích chi, vốn dĩ nào có chuyện gì được mười phân vẹn mười.

Kết thúc lễ hội mua sắm hàng Tết, Khương Tiêu đồng ý đi du lịch cùng Phó Nhược Ngôn. Anh đã đặt trước cả vé máy bay và khách sạn.

Năm nay bận quá, gia đình Phó Nhược Ngôn cũng có chuyện, công ty anh ấy thì chưa từng bớt việc. Vì lẽ đó, anh ấy cần có một cơ hội nghỉ ngơi tử tế, trải qua thế giới riêng của hai người. Khương Tiêu vẫn đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt.

Thế nhưng mọi chuyện luôn xảy ra ngoài kế hoạch của Khương Tiêu.

Một ngày trước khi xuất phát, Khương Tiêu tới gặp Hạ Uyển Uyển. Ra nước ngoài một thời gian, ít ra cũng phải nói trước với mẹ.

TV trong nhà đang mở kênh của đài truyền hình trung ương. Hạ Uyển Uyển chưa chắc đã xem, bà chỉ mở vậy thôi. Khương Tiêu xem qua, sau đó thoáng ngẩn người.

Đài truyền hình đang chiếu đoạn giới thiệu cho một bộ phim tài liệu.

Đó là một bộ phim tài liệu về món ăn ngon, quay ẩm thực ở khắp các nơi trên Hoa Quốc, phóng to cận cảnh món ăn, trông rất hấp dẫn.

Dĩ nhiên đây chỉ là trailer siêu ngắn. Khương Tiêu để ý thời gian chiếu, thấy tối nay chiếu tập đầu tiên.

Đây không phải một bộ phim bình thường.

Khương Tiêu vô cùng ấn tượng với bộ phim tài liệu này, hình như nó bắt đầu được chiếu vào đầu năm 2012. Bộ phim này được hưởng ứng nhiệt liệt, khiến người xem thèm đến chảy nước miếng.

Bất kể là ai, sự kết nối với thức ăn đều xuất phát từ trái tim và nó sẽ không bao giờ bị lãng quên.

Khương Tiếu cố gắng nhớ lại. Anh nhớ rằng đời trước mình xem bộ phim tài liệu này vào giữa năm 2012. Giờ xem lại, không biết anh nhớ sai hay thời gian đã có sự thay đổi mà bộ phim tài liệu này sắp được phát sóng rồi.

Bộ phim sẽ có liên hệ đặc biệt với anh.

Kể từ khi bộ phim tài liệu về món ngon được phát sóng, đã có những cuộc thảo luận không ngừng và sôi nổi diễn ra ở khắp các nơi, đem đến một thị trường khổng lồ. Trên nền tảng thương mại điện tử, chỉ riêng lượng tìm kiếm và mua sắm "dụng cụ nhà bếp" đã đạt tới một tầm cao mới, chưa nói đến việc quay chụp món ngon.

Bây giờ người tiêu dùng quen mua hàng tươi sống bên ngoài là vì độ tươi ngon và đáng tin, song, ưu điểm của mua hàng qua mạng thể hiện ở chỗ một số thực phẩm ở phương xa họ không thể mua trực tuyến cũng có thể được chuyển đến tận nơi.

Vậy tại sao người tiêu dùng lại thấy hứng thú với đồ ăn ở phương xa?

Nguyên nhân chính là đây.

Không phải ai cũng có điều kiện đến nơi khác ăn. Đó chính là ý nghĩa của việc mua sắm qua mạng.

Khương Tiêu thường xuyên chạy đôn chạy đáo khắp nơi, anh đã đi qua rất nhiều địa điểm trong phim tài liệu, nhiều nơi nổi tiếng là vùng đất lành.

Quả là cơ hội hiếm có.

Khương Tiêu đứng xem hình ảnh chiếu trên TV, phút chốc nghĩ đến vô số điều.

Năng lực hành động của anh rất cao, lập tức gọi cho thư ký và một số quản lý của công ty, bảo họ liên hệ với công ty thực phẩm tươi sống địa phương để chuẩn bị nhập kho, quảng cáo và marketing kịp thời. Sau đó, anh gọi cho ông chủ Tần của công ty chuyển phát nhanh, nhắc anh ấy tạm thời đừng nghỉ ngơi vội, trước khi đóng cửa nghỉ Tết, công ty chuyển phát nhanh của họ phải sẵn sàng làm một việc lớn.

"Một bộ phim tài liệu? Không đến mức đó chứ?" Cấp dưới trong công ty không dám nghi ngờ Khương Tiêu, nhưng ông chủ Tần nghĩ sao nói vậy, hơi do dự hỏi: "Đời này tôi chưa xem bộ phim tài liệu nào, với lại đây đâu phải phim điện ảnh hay phim truyền hình gì? Thực sự sẽ có nhiều người xem nó đến vậy ư?"

"Có thật đấy." Khương Tiêu chắc như đinh đóng cột: "Anh nghe em đi."