Tra Công Quỳ Xin Quay Lại Nhưng Tôi Chỉ Muốn Phát Tài

Chương 172



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Trầm Yên

- ..-.. -....-.-...- -....- -.-..- -- -....- -. --...- -....- -.-...... -..... -....- -.--. -.

Lận Thành Duật gật đầu, đáp rằng ngọt lắm.

Trái quýt này ngon thật, không chỉ ngọt mà mùi cũng thơm đượm. Bóc vỏ hai trái quýt, mùi hương ngọt ngào lan tỏa khắp căn phòng nho nhỏ.

Thấy y thích, Khương Tiêu đút cho y từng miếng đến hết trái quýt. Sau đó, anh nhận ra Lận Thành Duật hơi mệt nên để y nằm tại chỗ ngủ một lát, dù sao thuốc tê cũng chưa tan.

Mới vừa rồi, anh đã trao đổi với bác sĩ. Bác sĩ nói với anh rằng có thể xóa những chỗ sẹo không quá nghiêm trọng nhưng không thể xóa hẳn vết sẹo khó coi nhất ở lưng kia.

"Vết thương trên lưng này có thể được coi như may mắn lớn lao trong bất hạnh." Bác sĩ nói: "Ít nhất bình thường mặc đồ sẽ không lộ ra, không ảnh hưởng đến cuộc sống thường nhật."

Khương Tiêu khẽ thở dài một hơi, tỏ ý đã biết. Trước khi tới đây, anh đã lường trước khả năng không thể xóa hết tất cả dấu vết vụ cháy để lại.

Có lẽ Lận Thành Duật cũng thầm hiểu.

Tuy nhiên, trái với Khương Tiêu rất quan tâm, bản thân Lận Thành Duật lại thấy chẳng sao cả. Còn sống là tốt rồi. Hơn nữa, Khương Tiêu bây giờ đối xử với y cực kỳ tốt, vậy đã coi như kiếm khoản lãi lớn. Trước đây, y nào dám tưởng tượng ra cảnh này.

Lận Thành Duật không ngủ lâu. Có điều, y đã bị bất ngờ khi tỉnh lại vẫn thấy Khương Tiêu ở cạnh.

"Ổn rồi chứ?" Khương Tiêu ngồi bên cạnh xem tin trên điện thoại. Thấy y tỉnh, anh lập tức đi tới đỡ y dậy: "Đợi lát nữa tôi đưa cậu về nhà."

Lận Thành Duật tự ngồi dậy. Thuốc tê đã tan hết, y cũng thêm phần tỉnh táo. Y nói với Khương Tiêu: "Anh chờ từ nãy đến giờ sao ạ? Em xin lỗi."

Lẽ ra y phải tỉnh sớm, không để Khương Tiêu phải mất công chờ.

"Không sao, không có gì phải xin lỗi, đúng lúc tôi cần xử lý chút chuyện riêng, vừa trao đổi với bác sĩ để hẹn buổi tiếp theo xong thì cậu tỉnh." Khương Tiêu nói: "Đi thôi, vừa tới giờ cơm, mình cùng đi ăn nhé."

Trước đó, anh còn dành thời gian đặt bàn tại nhà hàng. Màn trời đã chuyển tối, không thể đưa một người đang bị đói về được.

Nhà hàng Khương Tiêu chọn phục vụ cho họ một đĩa trái cây. Quýt là trái cây của mùa này nên dĩ nhiên cũng có trong đĩa. Lận Thành Duật bóc ăn thử một trái, thấy kém xa trái Khương Tiêu mới cho y.

Ngọt lắm luôn. Ăn hết trái quýt đó, y quên sạch mọi cảm giác khó chịu, chỉ nhớ rõ hương vị ngọt ngào của trái quýt Khương Tiêu cho mình.

"Tôi chỉ tiện tay mang theo hai trái, trong nhà còn một ít nữa." Khương Tiêu nói: "Để tôi nhờ người đưa sang cho cậu. Thương vụ này rất thành công, tôi đã bàn bạc ổn thỏa với toàn bộ chuỗi cung ứng. Đây là một tin cực tốt."

Lận Thành Duật có vẻ rất thích trái cây Khương Tiêu mang về cho.

"Không phải phiền phức vậy đâu ạ." Lận Thành Duật hơi ngạc nhiên. Theo thói quen, y không muốn Khương Tiêu lo lắng: "Em ăn gì cũng được."

Tới giờ, y vẫn chưa tin Khương Tiêu sẽ đối xử tốt với mình tiếp.

Hôm qua, y đã nghĩ rằng Khương Tiêu đi công tác chưa về, anh lại bận rộn công việc nên chưa chắc hôm nay sẽ tới. Lận Thành Duật chấp nhận điều này với tâm trạng tốt đẹp. Y không ngờ Khương Tiêu về thật.

Một niềm vui bất ngờ lớn lao, y không dám được nước lấn tới, sợ niềm vui ấy chỉ thoáng qua rồi biến mất, đến lúc đó chênh lệch quá xa, lại tự làm khổ mình.

Khương Tiêu: "Không phiền, chỉ là trái quýt thôi mà."

Mang trái cây đến vốn để cho người ta ăn, chuyện nhỏ chẳng tốn sức chi. Từ hôm đó, lần nào Khương Tiêu cũng nhớ đem cho y một ít. Đây hình như cũng là thói quen của anh, thấy đồ tốt đồ ngon gì là luôn sẵn lòng mang cho người bên cạnh mình.

Cũng coi như để cảm ơn Lận Thành Duật đi. Cả lần cứu anh trong vụ cháy và sự trợ giúp đối phương dành cho anh ở dự án cửa hàng thực phẩm tươi sống Vô Hạn đều là ơn huệ. Trả lại được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Sau vài chuyến công tác, Khương Tiêu đã hợp tác được với mấy chuỗi cung ứng lớn trong và ngoài nước. Mọi thứ đều ổn thỏa cả rồi.

Một thời gian sau, đến lượt các cửa hàng sẵn sàng khai trương.

Xưa giờ, Khương Tiêu luôn hành động quyết đoán. Cửa hàng thực phẩm tươi sống đầu tiên của Vô Hạn chắc chắn phải được đặt gần nơi anh thông thạo - Lệ Thị. Nửa tháng sau, cửa hàng ở Thâm Thành và Liễu Giang cũng tiếp nối khai trương.

Doanh nghiệp Vô Hạn sở hữu nền tảng mạng riêng, vì vậy không phải lo lắng về việc quảng cáo.

Việc tổ chức hoạt động giảm giá và hoạt động cho hội viên vào giai đoạn trước khai trương là bước cố định trong quy trình. Đón đợt khách hàng đầu tiên xong thì phải giữ chân khách bằng chất lượng sản phẩm và chất lượng phục vụ.

Mặt hàng thực phẩm tươi sống Vô Hạn được định vị tại phân khúc trung - cao cấp, tuy nhiên điều đó không có nghĩa rằng khắp cửa hàng toàn là những món hàng đắt đỏ. Khương Tiêu chỉ bán hàng tươi sống với chất lượng cao hơn chứ không bán hàng xa xỉ.

Cửa hàng của anh rất rộng, anh bày bán những gì tốt nhất của tốt nhất. Loại hình loại đa dạng, giá cả hợp túi tiền người dân sống tại các thành phố hạng một và hạng hai. Đắt cũng đắt ở chất lượng, không phải mánh lới đẩy giá lên cao vút để quảng cáo.

Lấy đào tuyết* - trái cây đang trong mùa làm ví dụ. Ở chợ và các cửa hàng nhỏ, giá của chúng rơi vào khoảng 8-10 tệ/kg, siêu thị và cửa hàng chuyên trái cây thì bán tầm 14-16 tệ. Giá đào tuyết ở Vô Hạn đúng là đắt hơn chút, loại chủ đạo có giá khoảng 13 tệ. Tất nhiên, họ vẫn còn những giống cây đặc biệt khác với chất lượng và giá cả tốt hơn.



Xem giá thì đúng là đắt hơn hàng bán ở chợ hay các cửa hàng nhỏ gấp 2-3 lần, thế nhưng tiền nào của nấy. Đào tuyết tại Vô Hạn sở hữu chất lượng ổn định, vẻ ngoài đẹp đẽ, cái chính là rất ngọt và đậm vị đào. Thực phẩm tươi sống là loại sản phẩm chỉ cần ăn sẽ cảm nhận được, dù hơi đắt nhưng đáng giá.

Không chỉ vậy, Vô Hạn còn cung cấp rất nhiều dịch vụ hỗ trợ khách hàng tại đây. Từ thái độ phục vụ niềm nở đến cách xếp giỏ trái cây, cắt sẵn trái cây, trộn salad, sơ chế rau, sơ chế thịt...

Nếu khách hàng thấy đáng đồng tiền thì nó sẽ không đắt.

Thêm vào đó, nhờ hợp tác với ông chủ Tần, Vô Hạn đã có kênh vận chuyển. Khương Tiêu sẽ tiếp tục những dự định mới. Giai đoạn cuối năm 2013 chính là lúc ngành giao đồ ăn bắt đầu trỗi dậy trên quy mô lớn.

Nhân viên chuyển phát và nhân viên giao đồ ăn là hai công việc có độ chuyển đổi rất cao.

Nhờ hợp tác với ông chủ Tần, Khương Tiêu không phải mượn nền tảng khác. "Thực phẩm tươi sống Vô Hạn" có những nhân viên giao đồ ăn của riêng mình, cung cấp dịch vụ giao đồ ăn nhanh chóng và hoàn thiện hơn.

Trước đây, Khương Tiêu còn thắc mắc tại sao Lận Thành Duật lại hiểu ý mình nhanh thế. Y nghe anh đề cập chuyện này, lúc chọn vị trí cửa hàng cho Khương Tiêu, hiển nhiên sẽ suy tính tới yếu tố trên phương diện này.

Ngoài lựa chọn vị trí tại những khu vực sầm uất đông người qua lại để đảm bảo doanh số thì phải tính đến phạm vi lan tỏa của cửa hàng và đường xá có thuận tiện cho việc giao hàng hay không nữa.

Tuyến đường phù hợp cho việc giao đồ ăn nên nằm cạnh khu vực thương mại trung ương hoặc trung tâm thương mại gần những khu dân cư quy mô lớn.

Giao đến cho các nhân viên văn phòng hoặc giao tận nhà. Không chỉ nguyên liệu mà rau, thịt bên trong Vô Hạn đều ăn được luôn sau khi chế biến sơ qua, và tất nhiên sẽ ngon hơn đồ ăn nhanh bên ngoài rất nhiều. Nếu khách hàng muốn ăn lẩu hoặc nướng, Vô Hạn cũng có thể cung cấp đồ dùng nấu bếp và dụng cụ ăn uống.

Ngay khi khai trương cửa hàng thực phẩm tươi sống, dịch vụ giao đồ ăn với tiêu chuẩn hạng nhất này cũng được ra mắt, trong thời gian khuyến mãi còn miễn phí vận chuyển.

Dù sao cũng là nhân viên giao đồ ăn của bên mình, Khương Tiêu tự gánh vác khoản chi phí này là được. Về sau có thu phí cũng không thu quá đắt.

Chưa kể đến việc Khương Tiêu sở hữu cả nhánh hàng tươi sống ở cửa hàng trực tuyến. Tạm thời các cửa hàng truyền thống đầu tiên chỉ có mặt tại những thành phố hạng một, hạng hai. Phần còn lại của thị trường rộng lớn sẽ do cửa hàng trực tuyến lấp vào.

Xét tổng thể, trong nước, thị trường này vẫn còn chỗ trống.

Vì vậy, ngay khi vừa ra mắt, chuỗi cửa hàng thực phẩm tươi sống của Khương Tiêu đã được chào đón nồng nhiệt, khách hàng nườm nượp, tiếng lành về chất lượng sản phẩm cũng được lan xa.

Có sự khởi đầu này, mười mấy cửa hàng tiếp theo khai trương rất suôn sẻ.

Trước đó, việc đàm phán vị trí và nguồn tài nguyên quảng cáo ở mấy trung tâm thương mại gặp chút khó khăn, bởi Khương Tiêu muốn diện tích rộng và vị trí đắc địa, đối phương thấy hơi khó xuôi theo. Tuy nhiên, chứng kiến sự thành công của chuỗi cửa hàng, việc đàm phán đã thuận lợi hơn hẳn.

Trung tâm thương mại suy tính nhiều khía cạnh. Cửa hàng của một công ty tiếng tăm vang dội trên mạng sẽ thu hút khách hàng cho trung tâm.

Hiện nay, internet càng ngày càng phát triển, những người nổi tiếng trên mạng xuất hiện lớp lớp. Vô Hạn kiểu gì cũng sẽ quảng cáo trên mạng vì đây là một cách thức quảng cáo rất phổ biển. Tuy vậy, nhờ vào chất lượng sản phẩm, rất đông cư dân mạng đã chủ động săn đón một số mặt hàng.

Nhánh hàng tươi sống của Vô Hạn không chỉ kinh doanh thực phẩm tươi sống mà còn bán cả các phụ phẩm của thực phẩm. Đồ ăn trong tự doanh Vô Hạn cũng sẽ được bán song song với đó. Ngoài một số loại trái cây chất lượng cực tốt được săn đón thì mấy món đồ ăn vặt cũng đạt doanh số rất cao.

Bánh trứng đường bơ mật ong (1), bánh sữa rắc nho (2), thịt bò khô, một số loại trái cây sấy healthy và khoai tây chiên là những sản phẩm nổi tiếng bán chạy trên mạng bởi hương vị thơm ngon.

(1)



(2)



Trong cửa hàng thực phẩm tươi sống Vô Hạn có cả một quầy kem bán rất chạy. Khi nghiên cứu về quầy hàng này, Khương Tiêu còn đích thân tham dự vào quá trình cải thiện hương vị bằng kinh nghiệm bếp núc của bản thân.

Đến đầu mùa Đông, tình hình tiêu thụ kem vẫn ở mức tích cực. Nhiều khách hàng dạo phố xong nhất định phải tới đây mua một ly kem.

Quả là cửa hàng nổi tiếng trên mạng, không sai vào đâu được.

Một số loại sản phẩm của Vô Hạn bán chạy đến mức hết hàng. Các nhà cung cấp của công ty rất hài lòng, đang chờ mở rộng sản xuất vào năm sau.

Khương Tiêu dự định sẽ mở tiếp các cửa hàng mới. Thêm vào đó, cửa hàng truyền thống hoạt động nhộn nhịp cũng xúc tiến mạnh mẽ nhánh hàng tươi sống của cửa hàng trực tuyến.

Anh kiếm tiền từ cả hai nguồn truyền thống và trực tuyến. Năm nay Vô Hạn lại tiến thêm bước nữa. Mặc dù tình hình đầu năm không mấy khả quan nhưng về sau đã tiến triển mạnh.

Tóm lại, vượt qua kiếp nạn lớn, ắt sẽ hạnh phúc đến cuối đời.

Hơn nửa năm nay, mối quan hệ giữa anh và Lận Thành Duật cũng tốt dần lên thấy rõ.

Chủ yếu vì Khương Tiêu không xa lánh y nữa. Người này chỉ lẳng lặng đồng hành cùng anh, không đòi hỏi bất cứ điều gì. Qua thời gian dài, anh đã quen với sự bầu bạn của y.

Khương Tiêu giữ lời hứa, lần chữa sẹo nào cũng đi cùng Lận Thành Duật.

Những vết sẹo trên người y lành dần. Vào ca phẫu thuật cuối, Khương Tiêu quan sát kỹ phần lưng y, hầu hết sẹo đều đã tan, hiệu quả hồi phục cao hơn cả dự đoán của bác sĩ. Tuy nhiên, vẫn không thể tránh khỏi dấu vết để lại.

Lần này, Khương Tiêu xem xét khá cẩn thận. Dù gì cũng phẫu thuật xong xuôi rồi, sau này không còn cách cải thiện nào khác, khả năng sẽ mãi mãi thế này.

Lận Thành Duật nằm đó. Khương Tiêu từng thấy cả đống thịt nát và những vết sẹo chằng chịt của y. Bây giờ lành rồi, trái lại y bỗng cực kỳ căng thẳng.

Khương Tiêu chỉ chạm hờ vào, cái chạm nhẹ tênh, chủ yếu muốn xem rốt cuộc tình trạng ra sao. Chỗ bị thương nghiêm trọng nhất vẫn hơi gồ ghề.

Ấy thế nhưng vừa bị anh chạm vào, tấm lưng Lận Thành Duật đã cứng đơ.

Khương Tiêu chỉ xem một lát, thực sự chỉ một lát mà thôi, anh không thể cứ để người ta nằm đấy mãi được. Chẳng qua, Lận Thành Duật lại thấy quãng thời gian đó rất dài lâu.

Kết quả là lúc y ngồi dậy một cách chậm chạp, Khương Tiêu trông thấy gương mặt đối phương đỏ rần.

... Cậu chàng đang làm gì vậy? Thế này mà cũng ngại ngùng á?

Khương Tiêu thấy khá thú vị. Anh quan sát người ta chăm chú, phát hiện không phải y nén nhịn đến đỏ mặt mà chỉ đơn giản là xấu hổ thôi, thậm chí còn chẳng dám nhìn thẳng vào mình.

Nói thẳng ra, còn chỗ nào trên cơ thể này của y mà Khương Tiêu chưa thấy đâu? Khương Tiêu đã quen, y bây giờ thì lại biết ngại ngùng.

Gương mặt Lận Thành Duật dần hạ nhiệt. Y mặc quần áo chỉnh tề rồi nhìn thoáng qua Khương Tiêu, phát hiện Khương Tiêu cũng đang nhìn mình, trên mặt còn thấp thoáng ý cười khó hình dung.