Trà Hơn Trà

Chương 1



Trúc mã tiên quân hạ phàm trở về, hơn nữa còn mang theo một nữ tử phàm trần.

Nữ tử kia dung mạo xuất chúng, rất có vẻ đẹp của nhược liễu phù dung. Giữa mày có một nốt ruồi đỏ lại làm tăng thêm vài phần quyến rũ.

Nữ tử ôm bụng nói: "Ta và Minh Lang đã thành hôn, tiên tử có thể giải trừ hôn ước, thành toàn cho chúng ta được không?"

Thân thể ta run lên, như thể giây tiếp theo sẽ tan biến vào hư không, bày ra vẻ yếu ớt đáng thương của mình:

"Ta xin cô, đừng làm ta khó xử trước mặt mọi người. Cô có Tố Minh Tiên quân che chở, nhưng cha mẹ ta đã mất, không còn ai che chở ta nữa."

1.

Tin Tố Minh lịch kiếp thành công, trở về ngay trong ngày đã được lan truyền từ sớm.

Mà ở Luân Hồi Đàn, từ lúc đầu vốn đã ầm ĩ tranh luận, lời ra tiếng vào. Câu nói của ta như một mồi lửa, đốt lên ngọn lửa bắt đầu trận chiến.

"Nữ tử Phàm Giới ánh mắt thật là thiển cận, chẳng làm nên trò trống gì."

"Nàng ta đang bắt nạt Vụ Ải Tiên tử không còn phụ mẫu đấy à? Hai người họ chết vì bảo vệ Tiên Giới, nói thế chẳng phải là tát thẳng mặt chúng ta à?"

"Chúng ta đều nhận được ân huệ của vợ chồng Chiến Thần, quyết không để nữ nhi của ân nhân bị bắt nạt!"

Tố Minh ôm Nhu Tang vào lòng, vuốt ve lưng nàng an ủi. Đó là sự dịu dàng mà hắn chưa từng thể hiện với bất kì ai trước đây.

Hắn quay sang nhìn ta với khuôn mặt lạnh lùng, giọng nói không chút cảm xúc thông báo với ta: "Nhu Tang đã mang thai cốt nhục của ta, ta nhất định phải cho nàng một danh phận. Chuyện này là ta có lỗi với ngươi, ắt sẽ đền bù."

Ta thầm trợn mắt ngoác mồm ở trong lòng, đúng là miệng chó không mọc được ngà voi, lời nào nói ra cũng làm người khác ghê tởm.

Hồng Tuyến Tiên nhân đứng ra, tràn ngập chính nghĩa phẫn nộ nói: "Khinh người quá đáng! Tố Minh Tiên quân, ta tôn trọng ngươi là con trai của Tiên Đế, hôm nay không động thủ với ngươi."

Nói bóng gió thì là: Nếu cha ngươi không là Tiên Đế, ta sẽ đánh ngươi răng rơi đầy đất!

Y lại nói tiếp: "Nhưng chuyện hôm nay là do ngươi làm sai trước, ngươi lại còn vênh mặt hất hàm sai khiến là có ý gì!"

Chúng tiên tức giận cực độ, có mấy người đã trưng pháp khí, ngo ngoe muốn động thủ.

Ta yếu ớt ho hai tiếng, chung quanh an tĩnh trở lại.

Ta nước mắt lưng tròng hành lễ với mọi người: "Cám ơn các vị tiên hữu, tình cảm và sự quan tâm của mọi người ta đã nhận. Còn Tiên quân không thích ta, dù cho chúng ta hai người thành thân, cũng sẽ không hạnh phúc."

Nói xong lại chuyển qua nói với Tố Minh: "Nhưng cuộc hôn nhân này là do Tiên Đế và cha mẹ ta định đoạt, không phải là thứ mà ta nói một câu là có thể giải trừ."

"Ngươi muốn gì?"

"Ta sẽ thắp nhang cáo tri vong linh phụ mẫu, còn Tiên quân cáo tri Tiên Đế. Ba ngày sau, trả lại tín vật, thiêu huỷ hôn thư, hai người đường ai nấy đi."

Tố Minh gật đầu đồng ý. Sau đó ôm Nhu Tang rời đi như một cơn gió.

Ngày thứ hai, có tin Tố Minh bị Tiên Đế phạt 50 roi.

Đúng là đồ ngu ngốc. Nhưng tốt xấu thì hắn cũng là người thừa kế của Tiên Giới cơ mà, chẳng lẽ hắn chỉ được dạy pháp thuật, không được rèn luyện IQ à?

Cha ta là Chiến Thần, uy vọng rất cao. Ngay cả khi đã ngã xuống hàng ngàn năm, hương hỏa ở phàm trần vẫn luôn nghi ngút.

Năm đó bởi vì tội tiên, cha mẹ ta mất mạng. Để ta đính hôn Tố Minh chính là để ổn định đám người tức giận bất bình ở Tiên Giới.

Mà những người này được cha mẹ ta nuôi dưỡng trưởng thành, ưu điểm lớn nhất chính là mang thù và bao che khuyết điểm, giải trừ hôn ước với ta, xem ra là vị trí của ngươi ngồi vững rồi.

2.

Toàn Tiên Giới không ai dám nói xấu cha mẹ ta.

Những người cũng thế hệ với cha mẹ ta, xưng huynh gọi đệ với họ hiện tại ai cũng là đại lão có thể quát tháo một phương. Mấy người họ giống như bị cha mẹ ta tẩy não vậy, không thể chịu đựng một lời nói xấu nào về cha mẹ ta.

Tin tức Tố Minh muốn hủy hôn chưa tới nửa ngày đã truyền khắp Tiên Giới, ngay cả Tất lão thúc thúc ở trên núi xa xôi bế quan tu luyện cũng biết tin, cả đêm chạy tới.

Khi Tố Minh bị lôi ra Vân Tiêu Điện chuẩn bị trừng phạt, bọn hắn ở ngoài điện đứng thành một hàng xem kịch, dường như muốn ném vỏ dưa vào thẳng mặt Tố Minh vậy.

Thấy Tố Minh bị kéo đi, tám người xếp hàng lần lượt tiến vào Vân Tiêu Điện.

"Hôn sự sắp tới, thằng ranh con Tố Minh đó lại không nói một lời hạ phàm lịch kiếp."

"Thằng ranh con đó lịch kiếp thì lịch kiếp đi, thế mà dám mang theo một cái nữ tử phàm trần trở về!"

"Hắn vậy mà còn dám từ bỏ hôn sự với Vụ Ải."

"Ai cho hắn lên mặt như vậy?!"

"Ngươi à!"

"Ngươi nói vậy là có ý gì hả!"

"Mau nói!"

Huyền Vũ chậm một nhịp nhưng cũng phụ họa: "Đúng vậy."

Mỗi người một câu khiến Tiên Đế một câu cũng khôngchen vào được. Tám người nói xong, hắn mới ngượng ngùng mở miệng: "Các vị huynh đệ thân mến, mọi người trước hết bình tĩnh đã."

Lão Long gắt gỏng: "Ai là huynh đệ của ngươi! Mau nói, ngươi muốn xử lý thế nào!"

Tiên Đế chân thành cam đoan: "Ta là tuyệt đối sẽ không bao giờ để Tố Minh tiểu tử kia từ hôn. Vụ Ải là con dâu duy nhất của nhà chúng ta."

Tiên Đế vì sao lại nịnh bợ tám vị thúc thúc như vậy?

Năm đó, cha ta chiến đấu, từ Vọng Sơn một đường giết ra, thu tám tiểu đệ. Cũng chính là tám vị thúc thúc bây giờ.

Khi Tiên Đế suy tàn đã nghe về sự tích của cha ta, vô cùng ngưỡng mộ.

Khi hắn quật khởi, muốn kết bái huynh đệ với cha ta. Cha ta đồng ý, nhưng tám vị thúc thúc lại cự tuyệt.

Hắn chưa bao giờ từ bỏ việc gia nhập, không ngừng cố gắng nhưng một mực bị cự tuyệt.

Nhưng trong lòng Tiên Đế, hắn chính là thập đệ trong hội.

Long thúc là người đầu tiên không đồng ý: "Chê! Ngươi nghĩ ngươi là ai, Tố Minh đã thành thân rồi, lại muốn chúng ta gả Vụ Ải đi. Ngươi coi Vụ Ải nhà chúng ta coi là gì!"

Tiên Đế lau mồ hôi trán: "Vậy...... vậy từ hôn."

"Ngươi dám từ hôn! Ai dám từ hôn Vụ Ải, hắn cũng xứng á?"

"Vậy phải làm sao?"

Tám người hai mặt nhìn nhau, xếp thành vòng tròn, chụm đầu thảo luận.

Cuối cùng đưa ra biện pháp giải quyết: Ta chủ động từ hôn, bỏ Tố Minh.