Trả Lại Băng Gạc Cho Tôi

Chương 41: Ống ngắm Red Dot



Mười phút sau, Thời Du Văn ngồi ở bên bàn ăn, vừa ăn vừa nhìn về phía phòng tắm, hô: “Cậu nhanh lên ra ăn cơm này, cơm nguội hết rồi.”

Không chờ tới lúc Thiệu Càn Càn trả lời cô, Thời Du Văn lại nghe được tiếng chuông cửa vang lên.

Cô buông đũa rồi đi ra ngoài mở cửa.

Người tới là Phương Đàm.

“Phương Đàm, tới đúng lúc ghê, bọn tớ đang chuẩn bị ăn cơm trưa này.”

Phương Đàm đi vào nhà đổi dép lê, sau đó nhìn một vòng rồi hỏi: “Càn Càn đâu?”

“Đang tắm trong toilet kìa.”

“Tắm?” Phương Đàm sửng sốt một chút: “Mới giữa trưa, tắm cái gì?”

“Cậu nói đi, tối ngày hôm qua phóng túng cả một đêm, vừa mới tỉnh lại còn không đi tắm rửa sao?” Thời Du Văn tuỳ tiện ngồi xuống cạnh bàn ăn, gác đôi chân dài ở trên cái ghế khác: “Phương Đàm, lại đây ăn đi, đây là nam thần của nó mua cho đấy, đủ cho 3-4 người ăn.”

Phương Đàm bị lời nói của cô sặc một chút: “Có ý gì?”

“Còn có ý gì? Tối hôm qua không phải mấy cậu đi quán bar sao, cậu không biết là Lâm Gia Thố đưa cậu ấy trở về? Tối hôm qua Lâm Gia Thố ngủ ở chỗ này cậu cũng không biết? Hai người bọn họ ngủ với nhau một đêm cậu cũng không biết?

Chuyện đầu tiên Phương Đàm đương nhiên biết, nhưng hai chuyện sau là thế nào?

Phương Đàm hơi trố mắt, lập tức đứng bật dậy từ trên ghế: “Chuyện này không thể nào.”

“Sao lại không thể nào?”

“Lâm Gia Thố đâu phải loại người, loại người……” Phương Đàm nói không ra được một từ hình dung, chỉ biết là Lâm Gia Thố chắc chắn sẽ không xằng bậy như vậy.

“Cái gì mà loại người này loại người kia, trai đơn gái chiếc, sau khi say rượu ở chung một phòng, cậu nói có thể không? Cậu nói đi, nói đi xem nào.”

Phương Đàm: “......”

Hai người trố mắt nhìn nhau, đúng lúc này cửa phòng tắm mở ra. Thiệu Càn Càn mặc áo khoác tắm dài bước ra, tóc còn ướt dầm dề rũ ở trên vai.

“Giọng của hai người các cậu có thể nhỏ hơn chút được không? Tớ đều nghe thấy hết rồi, thế nào là thế nào, không có làm gì hết!”

Phương Đàm vội vàng đi qua: “Càn Càn, ngày hôm qua là tớ gọi điện thoại cho Lâm Gia Thố tới, lúc sau cậu ta nói cậu ta sẽ đưa cậu về nhà an toàn, bảo tớ yên tâm, cậu ta, tối hôm qua, không có, đúng không?”

“Tớ uống say, tớ không biết đâu.” Thiệu Càn Càn đỏ mặt đi tới bàn ăn: “A, hai người các cậu nhìn tớ như vậy làm gì, bọn tớ chắc chắn không có làm gì mà……”

Thật ra lời này bản thân cô nói ra cũng có chút yếu ớt, bởi vì chuyện trong giấc mơ xuân kia thật sự đã xảy ra, mà dấu vết trên cổ cô…...cũng thật sự tồn tại.

Nghĩ tới đây, Thiệu Càn Càn lại yên lặng kéo kéo cổ áo, sắc mặt càng lúc càng không bình tĩnh.

Vừa nãy cô ở trong phòng tắm đã muốn sụp đổ mà soi gương hồi lâu, cũng ép bản thân bình tĩnh một hồi, nhưng hiện tại vừa nhớ tới thì Thiệu Càn Càn vẫn nhịn không được mà mặt đỏ tai hồng.

Cô thật sự hy vọng người con gái đè Lâm Gia Thố dưới thân cuồng vọng làm bậy tối hôm qua không phải là cô!

Phương Đàm nhìn cô vài lần, sau đó cũng ngồi xuống ở bên cạnh: “Xem ra là tớ đánh giá cao Lâm Gia Thố.”

“A! Lời này của cậu là có ý gì! Gì mà đánh giá cao với đánh giá thấp! Bọn tớ thật sự là chưa làm cái gì cả!”

Phương Đàm: “......À”

Thời Du Văn: “OK, cậu thấy vui là được.”

Thiệu Càn Càn: “......”

Ăn cơm một hồi, Thời Du Văn mới như là đột nhiên nhớ tới cái gì, cô nói: “À đúng rồi, lúc chồng cậu đi có nói với tớ, sau khi cậu tỉnh thì gọi điện thoại cho cậu ta, cậu ta bảo có việc muốn nói với cậu.”

Thiệu Càn Càn cứng còng buông tay xuống, có chút hoảng sợ: “......Cậu nuốt chữ chồng xuống lại đi.”

Thời Du Văn nhếch nhếch mi: “Vậy bạn trai cậu------”

“Nuốt luôn chữ bạn trai lại!”

“......Được, vậy Lâm Gia Thố bảo cậu gọi điện thoại cho cậu ta, hiện tại cậu gọi luôn đi.”

“Tớ không gọi!”

Thời Du Văn: “Làm sao, sợ? Ai da, ngủ thì ngủ thôi, mọi người đều là người trưởng thành mà, hơn nữa đấy không phải là nam thần của cậu sao, ngủ được nam thần rất lời mà, tớ còn muốn ngủ Phàm Phàm nhà tớ đây.”

Phương Đàm cười một chút: “Sao cậu lại đổi người rồi?”

Thời Du Văn: “Không có cách nào khác, trai đẹp có chút nhiều.”

Thiệu Càn Càn: “……”

Thời Du Văn vừa định xỉa xói hai câu thì điện thoại Thiệu Càn Càn đặt trên bàn chợt vang lên, cô nhìn thoáng qua thì phát hiện là Lâm Gia Thố gọi tới.

“Ây, người ta đã chờ không kịp mà trực tiếp gọi điện thoại cho cậu kìa, nhận đi, nhận đi!”

Ánh mắt của Phương Đàm với Thời Du Văn giống như sét đánh bắn về phía Thiệu Càn Càn, Thiệu Càn Càn trừng mắt nhìn hai người bọn họ một cái, sau đó lập tức cầm điện thoại vào trong phòng mình, hơn nữa cực kỳ kiên cường mà đóng cửa lại.

||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||

Sau khi chặn được hai bà tám nhiều chuyện ở ngoài cửa, Thiệu Càn Càn cũng vẫn có chút không dám nhận điện thoại.

Chuyện đêm qua đối với cô có chút vượt ngoài phạm vi tưởng tượng, cô cảm giác được là có lẽ Lâm Gia Thố đối với cô có chút khác biệt, cũng cảm thấy khoảng cách giữa hai người đang kéo gần lại hơn, nhưng chuyện này tuyệt đối còn chưa đạt tới trình độ trực tiếp bò lên giường rồi hôn một trận nóng bỏng.

Lúc cô tỉnh táo, chắc chắn là không có lá gan đó……

Điện thoại còn đang vang liên tục không ngừng, Thiệu Càn Càn khóc không ra nước mắt, cuối cùng khẽ cắn môi, trực tiếp ấn nút nhận cuộc gọi.

“Alo.”

“Dậy rồi?”

“Dậy rồi.”

“Ừ, có liên hệ với bên trang web chưa? ID của cậu tra xong chưa? Phòng livestream đã được mở khoá không?” Lâm Gia Thố bất chợt hỏi mấy vấn đề đúng đắn, hơn nữa ngữ khí thật bình thường, phảng phất như là chuyện ngày hôm qua căn bản không có xảy ra.

Thiệu Càn Càn im lặng, hay là…….ngày hôm qua thật sự chỉ là mơ mà thôi?

“Thiệu Càn Càn?”

“A, ừ, tôi đây, để tôi mở máy tính ra xem.”

“Ừ, mở đi, thuận tiên tôi cũng muốn nói với cậu về cái video ở trên mạng, đã tìm được người đăng video này rồi, địa chỉ IP trùng hợp với địa chỉ của một streamer khác, còn có những anti fan đăng bình luận sau khi video này được tung ra cũng là “thuỷ quân”(*) được người đó thuê.”

Thiệu Càn Càn có chút ngoài ý muốn: “Ai vậy?”

“Lư Phỉ.”

“Lư Phỉ?” Thiệu Càn Càn khiếp sợ trong lòng, cô chưa bao giờ nghĩ tới người lén làm ra những chuyện này lại là cô ta.

“Ừ, còn có một tin chính là, Lư Phỉ với người tên Nghiêm Đông có tiếng nói trong giới của cậu có quan hệ yêu đương.”

“Hả?”

“Nghiêm Đông thật ra là bị quản lý cấp cao của IR ném ra khỏi chiến đội, IR cần máu mới có tài năng, tuổi của Nghiêm Đông cùng với năng lực phản ứng đều không quá tốt rồi.”

“Có liên quan gì?”

Lâm Gia Thố: “Đương nhiên là có, bên IR ngay từ đầu là định dùng cậu để thay thế Nghiêm Đông. Chuyện này, tôi nghĩ Nghiêm Đông cũng biết.”

Thiệu Càn Càn: “Cho nên Nghiêm Đông cũng rất chán ghét tôi?”

“Chắc là vậy, hơn nữa bạn gái của anh ta là Lư Phỉ, Quỷ Ca nói lúc trước hai người từng đấu với nhau đúng không? Bởi vì cậu mà Lư Phỉ bị người trên mạng cười nhạo bốn phía một hồi, cho nên việc hai người bọn họ ngáng chân cậu cũng thật bình thường.”

Thiệu Càn Càn không nghĩ tới đằng sau lại còn có một chuỗi nguyên nhân dài như vậy: “Mấy chuyện này…...làm sao cậu biết được?”

Lâm Gia Thố dừng một chút: “Tôi có quen mấy người bạn trên mạng, chuyện trên mạng không làm khó được bọn họ cho nên mới thuận tiện tra ra IP thôi, còn quan hệ giữa Lư Phỉ và Nghiêm Đông, tôi nhờ Quỷ Ca đi tìm hiểu. Đúng rồi, buổi sáng bạn tôi đã sắp xếp để người giả dạng lên công bố chuyện Lư Phỉ bôi đen cậu cùng với quan hệ giữa Lư Phỉ và Nghiêm Đông lên mạng rồi.”

“Thật vậy sao? Thật sự cảm ơn cậu! Cậu thật là lợi hại, vậy mà có thể đào ra được tin riêng tư như vậy.” Thiệu Càn Càn là chân thành nói ra những lời này, bởi vì đó đều là những tin tức quan trọng với cô, cũng là vũ khí tốt nhất để cô có thể làm sáng tỏ mọi việc.

Hơn nữa cô biết, mặc dù Lâm Gia Thố nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, nhưng trong lúc điều tra chắc chắn là có rất nhiều chuyện phải làm.

“Không cần cám ơn, việc nhỏ thôi.” Lâm Gia Thố nói: “Thật ra ngày hôm qua tôi tìm cậu cũng là vì định nói cho cậu mấy chuyện này, nhưng mà------”

Đột nhiên im bặt, Lâm Gia Thố đột nhiên không nói chuyện. Thiệu Càn Càn nghe tiếng hít thở chậm rãi ở bên kia điện thoại, tim lập tức nhảy vọt lên tới cổ họng.

“Nhưng mà tôi uống nhiều quá, tôi cũng không nghĩ là cậu sẽ đến.” Thiệu Càn Càn tiếp lời anh, sau đó ngượng ngùng cười hai tiếng: “Nếu là tôi biết, chắc chắn sẽ không đi đến quán bar.”

“Ừ, nhưng chuyện này cũng không quan trọng, đi cũng tốt.” Giọng nói nhàn nhạt của Lâm Gia Thố truyền ra từ điện thoại, cổ họng của Thiệu Càn Càn chợt căng chặt: “......Tốt cái gì?”

“Bởi vì nếu như cậu không đi, tôi cũng sẽ không biết, hoá ra bạn học Thiệu còn có một mặt cuồng dã như vậy.”

“.........”

“Chuyện ngày hôm qua, chưa quên đi?”

Sau lưng Thiệu Càn Càn cứng đờ, gần như là theo bản năng mà nói: “Tôi quên------”

“Dám nói quên rồi thì cậu chết với tôi.”

“......”

“Đừng nghĩ rằng cậu nói quên rồi thì có thể xem như không có gì hết.” Lâm Gia Thố cười đầy ẩn ý: “Thiệu Càn Càn, tôi không quên.”

Thiệu Càn Càn cầm điện thoại mà bàn tay run rẩy, bất chợt cô hạ quyết tâm mà hỏi: “Tôi không quên, nhưng mà, nhưng mà có chút mơ hồ, chúng ta…...không có làm chuyện gì qua khác người đúng không?”

Lâm Gia Thố hình như lại cười một chút: “Cũng được, chỉ là nên hôn thì đã hôn, nên sờ thì đã sờ rồi thôi. Nhưng mà cậu yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm, mà cậu, cũng đừng quên phải chịu trách nhiệm với tôi.”

“???”

**

Sau khi cúp điện thoại, Thiệu Càn Càn ngồi ở trước máy tính như là muốn bốc hơi khỏi nhân gian.

Cái gì gọi là nên hôn đều đã hôn, nên sờ đều đã sờ…...có cần lộ liễu như vậy không!!!

Người này là Lâm Gia Thố sao?! Người này thật sự là Lâm Gia Thố sao!!

Vì sao phong lưu một đêm…...Nhầm, say rượu một đêm xong liền biến thành như vậy!

Thiệu Càn Càn đỏ mặt, ấn mở phòng livestream của mình.

Sau khi máy móc nhập tài khoản cùng với mật mã…...A? Đăng nhập được rồi?

“Càn Càn.” Phương Đàm gõ cửa ở bên ngoài.

Thiệu Càn Càn: “Vào đi.”

“Ừ.” Phương Đàm mở cửa đi vào, cầm điện thoại đưa tới trước mặt cô: “Cậu xem, buổi sáng hôm nay có người tung ra chứng cứ chuyện người làm video nói cậu hack game là Lư Phỉ rồi, còn có người nhảy ra nói Lư Phỉ cùng với Nghiêm Đông là người yêu, là Lư Phỉ bảo Nghiêm Đông chia sẻ nên Nghiêm Đông mới chia sẻ cái video kia, wow, tên Nghiêm Đông này, vì bạn gái mà cũng có thể bôi nhọ người khác, quá không có nguyên tắc đi.”

“Không chỉ vì nguyên nhân này đâu.” Thiệu Càn Càn ổn định tâm lý, nói: “Nghiêm Đông vốn dĩ bởi vì chuyện của IR mà đã không thích tớ rồi, hơn nữa ở trong nội tâm anh ta cũng cảm thấy là tớ ăn gian.”

“Anh ta cảm thấy thì có lợi ích gì? Cậu nhìn Weibo của trang web xem, một giờ trước đã đăng thông báo nói ID của cậu không có bất cứ dấu vết gì về việc cậu ăn gian, đây là hung hăng tát cho mấy người bôi nhọ cậu một bàn tay.”

“Đã có thông báo rồi sao? Khó trách tớ có thể đăng nhập vào phòng livestream.”

“Đương nhiên là phải mở lại phòng livestream cho cậu, tớ đã bảo cậu không ăn gian mà. Hơn nữa đã có người lôi ra âm mưu sau lưng Lư Phỉ với Nghiêm Đông cho cậu rồi, hiện tai hai người bọn họ bị bạn trên mạng mắng thảm.” Phương Đàm nghĩ một hồi lại nói: “Còn may là có người giúp cậu tra ra được chuyện giữa Lư Phỉ với Nghiêm Đông, nếu không cho dù trang web nói cậu không gian lận thì chắc chắn cũng sẽ có người nói là bên web cố ý thiên vị cậu. Hiện tại thì tốt rồi, tất cả ý kiến không tốt đều hướng về phía Lư Phỉ cùng với Nghiêm Đông, trên mạng đang có rất nhiều người xin lỗi cậu đó, có thấy không?”

Thiệu Càn Càn: “Tớ còn chưa kịp xem.”

Nói rồi, Thiệu Càn Càn lấy ra điện thoại của mình ấn mở Weibo, quả nhiên, khu bình luận của cô bắt đầu xuất hiện những lời hay.

[Tôi đã bảo rồi, Qua Qua sẽ không ăn gian!]

[Mấy người nói Qua Qua nhà chúng ta ăn gian, mở to mắt chó ra mà nhìn.]

[Lư Phỉ cũng quá cmn kinh tởm đi? Lúc trước bởi vì Qua Qua mà bị người trên mạng mắng là bình hoa cho nên mới tức giận muốn trả đũa đúng không?]

[Lúc trước vốn dĩ rất thích Nghiêm Đông nhưng tôi thật sự không nghĩ tới anh ta sẽ thông đồng với Lư Phỉ cùng tới bôi nhọ Qua Qua.]

[Chỉ dựa vào mấy cái video phân tích động tác đã nói Qua Qua hack, chỉ sợ là tên rác rưởi Nghiêm Đông chưa từng thấy qua kỹ thuật cao cấp như vậy đi.]

[Vẫn muốn biết Qua Qua có dùng máy biến giọng hay không? Là nam hay là nữ?]

Phương Đàm cũng ở bên cạnh cô đọc bình luận: “Lại nói, fan cậu cũng rất lợi hại, còn có thể đào ra được địa chỉ IP cùng với chuyện giữa Lư Phỉ và Nghiêm Đông.”

Thiệu Càn Càn dừng một chút: “Thật ra không phải là fan của tớ”

“Hử?”

“Là Lâm Gia Thố.”

(*)Thủy quân: là một nhóm người được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình