Trả Lại Thanh Xuân

Chương 45: Trẩy hội mùa xuân (1)



Nhoáng cái đã đến Tết Nguyên Đán, dọc theo con đường là những chậu hoa mai được tỉa lá gọn gàng để chào đón chồi non đâm chồi nảy lộc, những chậu hoa vạn thọ cùng nhiều loại hoa khác cũng đang chớm nở chờ ngày khoe sắc.

Thời tiết se lạnh, người gần kẻ xa đều trở về quê xum vầy cùng gia đình, không khí nhộn nhịp háo hức khiến người già lẫn trẻ nhỏ đều nôn nao mong chờ đêm giao thừa, mọi người cùng thức để canh nồi bánh tét, nướng bánh phồng, đi xin lộc và cùng nhau bói quẻ đầu năm để chào đón một năm mới an lành.

Cả một vùng trời mang lên mình nét tươi vui của mùa xuân hạnh phúc.

Vào ngày gần cuối năm các trường sẽ tổ chức hoạt động xem như chào đón năm mới, trường cấp 3 NBK của Trần Tuyết Nhi cũng không ngoại lệ.

Ngày 22 âm lịch hàng năm cũng chính là ngày bắt đầu nghỉ tết, trường sẽ tổ chức "Trẩy hội mùa xuân" cho học sinh cùng giáo viên toàn trường và mọi người đến để giao lưu.

Một tuần trước khi nghỉ tết.

Chủ nhiệm Cao Trí thông báo về cách thức tổ chức của nhà trường: "Năm nay cũng như năm cũ, các em cũng đã trãi 2 mùa xuân ở trường rồi nên rành hết rồi ha."

"Thầy nói lại đi thầy ơi.", lớp trưởng Gia Huy hiếm khi lên tiếng đúng ý các bạn trong lớp thế này.

Chủ nhiệm Cao Trí đành giải thích: "Cũng như mọi năm, trường sẽ chia khu cho tất cả các lớp mở gian bán hàng tự chọn, thêm cuộc thi vẽ tranh mùa xuân và trang trí báo tường, đặt biệt là chương trình văn nghệ cùng với cuộc thi nữ sinh duyên dáng và nam sinh thanh lịch cũng sẽ giữ nguyên, các em đăng ký để thầy lên danh sách nộp lên càng sớm càng tốt."

Trần Tuyết Nhi giơ tay lên ý kiến: "Thầy ơi đăng ký cho Thanh Nhi thi nữ sinh duyên dáng đi thầy, năm rồi bạn ấy đứng nhất khối 11 đó thầy."

Cao Thanh Nhi ngồi phía trước ngoảnh mặt lại lườm cô một cái.

À... Nhắc một chút là chỗ ngồi của các bạn ấy đã được thay đổi sau kỳ thi học kì I vừa rồi.

Cao Thanh Nhi ngồi cùng với Lê Cẩm Tiên ở bàn cũ của cô và Trần Tuyết Nhi. (bàn số 2)

Trần Tuyết Nhi ngồi chung với Huỳnh Công Nam ở bàn dưới. (bàn số 3)

Hồ Anh Thư đổi qua bàn sát bên Trần Tuyết Nhi, ngồi với lớp trưởng.

Các vị trí khác cũng thay đổi, điển hình như Mai Thành Lợi bỗng dưng bị chuyển tới ngồi ngang hàng với Cao Thanh Nhi, Võ Mỹ Nhân lại đổi sang ngồi ngang hàng với Huỳnh Công Nam, thật trùng hợp.

Trở về việc bàn bạc cho mùa xuân cuối năm.

Cao Thanh Nhi ở trên cũng giơ tay phát biểu trả đũa cô bạn của mình: "Dạ thầy ơi, Tuyết Nhi nói là bạn ấy đang tập luyện để tới đó múa đơn đó thầy, thầy đăng ký giúp bạn ấy nha.", cô nói xong xoay người về thè lưỡi nhái Trần Tuyết Nhi.

Trần Tuyết Nhi không ngờ mới qua một thời gian mà Cao Thanh Nhi đã có bước tiến không ngừng, lột xác từ cô gái điềm đạm hay nhẫn nhịn thành cô gái biết phản kháng, cô cười tươi giơ tay lên phát biểu: "Dạ thầy đăng ký dùm em đi thầy, mà đăng ký nhóm nha thầy, em với Thanh Nhi, Cẩm Tiên, Anh Thư. Tổng cộng 4 người nha thầy."

Hồ Anh Thư ngồi bàn bên kia cũng giật mình nhìn sang, chỉ vào mặt mình nói: "Cái gì? Cậu bắt mình đi múa với cậu hả?"

Lê Cẩm Tiên phía trên cũng xoay xuống, với tay đánh nhẹ vào vai Trần Tuyết Nhi, nói: "Sao tự dưng hai người đấu đá rồi lôi bọn mình vô hứng hết đạn vậy?"

Trần Tuyết Nhi né sang chỗ khác, cười hihi nói: "Cuối năm thư giãn mà, dù sao cậu cũng giảm cân xinh đẹp thế này rồi, phải lên trình diễn cho người ta loá mắt chứ."

Cô nói với Lê Cẩm Tiên xong vướn người sang bàn của Huỳnh Công Nam nhỏ giọng nói với Hồ Anh Thư: "Múa đi mà, nếu không thầy bắt cậu đi vẽ báo tường cũng vậy à, tham gia cả nhóm vui hơn mà, đúng không?", cô nói xong còn nháy mắt với Hồ Anh Thư.

Lê Cẩm Tiên cùng Hồ Anh Thư thấy cô nói có lý nên cũng gật đầu xoay người về vị trí cũ.

Trần Tuyết Nhi mỉm cười xoay mặt qua nói với Huỳnh Công Nam: "Anh thấy trình độ dụ dỗ người khác của em thế nào?"

Huỳnh Công Nam gật đầu cười mỉm đáp lời cô: "Đỉnh cao, anh còn bị em dụ mà nói gì đến người khác."

Cô cười tít mắt gật đầu, nói: "Vậy anh đăng ký thi nam sinh thanh lịch đi."

Anh giật mình nhìn sang cô, ngỡ cô đang đùa nên cười nói: "Đừng đùa."

Cô lắc đầu lia lịa: "Em nói thật, anh đăng ký đi, với gương mặt điển trai này, vóc dáng chuẩn này chắc chắn anh sẽ giành giải nhất luôn."

"Thôi..", anh cười lắc đầu nói với cô: "Nếu anh tham gia sẽ có rất nhiều cô gái theo đuổi anh nữa, em muốn xung quanh anh có thêm nhiều cô gái lượn lờ sao?"

"Không, không muốn, em quên, vậy anh xem em múa thôi, không cần tham gia gì hết, bữa đó rất đông nên anh mặc áo khoác kéo cao cổ lên, trùm khẩu trang rồi đội nón luôn đi cho chắc.", cô lắc đầu rồi tung ra một tràng lời nói khiến anh cũng ngớ người.

Anh nhìn cô: "Trùm vậy làm gì? Đi tham gia lễ hội mùa xuân mà em làm như anh sắp thực thi phi vụ bạc tỷ không bằng."

Cô cười tươi nhìn anh: "Không nhắc thì thôi, nhắc là thấy nhiều hoa vây quanh anh quá nên phải bảo hộ."

Anh nắm tay cô phía dưới bàn, nói nhỏ: "Thuộc về em thì trước hay sau đều là của em, không cần bảo hộ cũng không cần giữ, bởi có thế nào thì anh vẫn là của em."

Cô cười hì hì gật đầu, ngồi nhìn lên bục giảng nghe thầy nói chuyện.

Chủ nhiệm Cao Trí đang cho ý kiến về món ăn mà cả lớp nên bán: "Món nào dễ làm với ít tốn thời gian hay công sức thì các em cứ chọn, chủ yếu là vui vẻ rồi đi xem văn nghệ, không quan trọng việc có lời hay không."

Hồ Anh Thư giơ tay phát biểu: "Vậy mình làm khoai tây lắc phomai đi thầy với thêm mấy loại bánh bao chiên hay cá viên chiên, em thấy mấy món đó các bạn thích ăn lắm."

Trần Tuyết Nhi giơ tay ủng hộ: "Ý kiến này được nè thầy."

Cao Thanh Nhi cùng Lê Cẩm Tiên cũng gật đầu bỏ phiếu: "Mấy món đó có sẵn nguyên liệu chỉ cần chiên là được nên tiện lợi lắm thầy."

Nguyễn Trúc Anh giơ tay phản đối, mắt liếc sang dãy bàn bên này rồi nói: "Mấy món đó dầu mỡ quá, em thấy nên làm bánh tráng nướng đi thầy ơi, món này đang hot lắm, mấy bạn thích ăn vô cùng."

Lê Kim Thi cũng lên tiếng: "Vậy thêm bánh mì nướng muối ớt luôn đi cho trọn bộ, em thấy người ta hay bán chung 2 món đó với nhau, dễ làm dễ bán lắm đó thầy."

Võ Mỹ Nhân cười tươi ủng hộ: "Em thấy ý kiến của Trúc Anh với Kim Thi được đó thầy, mấy bạn trong trường thường hay ra quán đối diện mua mấy món ăn vặt này lắm."

Chủ nhiệm Cao Trí nghe vậy thì cũng gật đầu: "Vậy lớp phó chịu trách nhiệm về phần món ăn và tính giá tiền, thủ quỹ chịu trách nhiệm photocopy phiếu bán hàng ra chia cho các bạn trong lớp để bán trước, hôm đó chúng ta chỉ cần lấy phiếu rồi giao món ăn thôi."

"Dạ", Võ Mỹ Nhân cùng thủ quỹ gật đầu.

Võ Mỹ Nhân nhếch môi liếc Trần Tuyết Nhi bên này, khi Huỳnh Công Nam vô tình lướt sang thì cô ta lại bày ra bộ dáng yểu điệu thục nữ, e lệ cười mỉm vuốt tóc mình.

"Báo tường với vẽ tranh năm nay có ai muốn tham gia?", chủ nhiệm Cao Trí lại lên tiếng hỏi.

Cả lớp im lặng một cách triệt để, không còn tiếng nhao nhao bàn bạc ban nãy nữa.

Chủ nhiệm Cao Trí nhìn một vòng lớp học, nhìn những cái đầu đang cúi gầm không dám ngẩng mặt lên kia thì lắc đầu, nhẹ giọng hỏi: "Lớp mình không có ai từng đi thi trang trí báo tường hay biết vẽ à?"

Người này nhìn người nọ, người nọ lại liếc người kia, nhìn qua liếc lại một hồi kết quả vẫn như cũ, không ai giơ tay đăng ký.

Trần Tuyết Nhi nhẹ nghiêng người qua thì thầm với Huỳnh Công Nam: "Anh tham gia không?"

Anh nhìn cô rồi hỏi ngược lại: "Em thấy sao?"

Cô tiếp tục nhỏ giọng thì thầm: "Em thấy anh nên tham gia, anh thích vẽ mà."

Nghe cô nói xong, anh không trả lời mà giơ tay lên phát biểu: "Em tham gia."

Anh vừa phát biểu xong thì mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía này, nhìn anh với nhiều thái độ khác nhau, có ngưỡng mộ, có mê mẫn, có thích thú.

Chủ nhiệm Cao Trí cười vui vẻ nói: "Có ai muốn tham gia cùng Công Nam không, lập thành một nhóm cùng thảo luận rồi giúp đỡ nhau."

Sau câu phát biểu đầy uy lực kia, số lượng cánh tay giơ lên đếm không xuể, xung phong đặt biệt nhiệt tình, trong đó có cả Võ Mỹ Nhân.

Chủ nhiệm Cao Trí cũng hơi giật mình vì sự thay đổi quá lớn của tập thể lớp này, gật đầu cười tươi phân phó xuống: "Lớp trưởng thống kê số lượng thành viên tham gia rồi chia ra hai nhóm, một nhóm vẽ tranh một nhóm trang trí báo tường, thầy xem yêu cầu của ban tổ chức thì mỗi nhóm chỉ 4 bạn thôi."

Lúc này, Mai Thành Lợi bên kia đột nhiên đứng dậy nói: "Em muốn tham gia thi nam sinh thanh lịch, thầy đăng ký giùm em."

Cả lớp ngớ người nhìn sang Mai Thành Lợi, ánh mắt lộ rõ hâm mộ, trong lớp này ngoài Huỳnh Công Nam ra thì hắn chính là người còn lại mang trên người vẻ đẹp trai có chứng chỉ của cả trường, tham gia thi thì chỉ có một kết quả, đó là đoạt giải về.

Trần Tuyết Nhi cũng hơi giật mình, nhìn sang hắn rồi lại xoay sang Huỳnh Công Nam, nhìn xong thì cô lại khều nhẹ Cao Thanh Nhi rồi nói nhỏ: "Trước giờ mình chưa từng thấy cậu ta tham gia mấy chương trình này, năm nay bị đổi máu hay ai chọc trúng máu chó mực trong người mà xung phong tham gia luôn rồi."

Huỳnh Công Nam nghe cô nói vậy thì bật cười nhẹ, lắc đầu im lặng.

Cao Thanh Nhi phía trên cũng phì cười, đáp: "Chắc bây giờ cậu ta mới cảm nhận được sự quyến rũ của bản thân, trước đây mắt gắn trên đỉnh đầu nên không thấy."

Trần Tuyết Nhi phì cười, giơ ngón cái lên like nhẹ cho câu phát biểu quá xuất sắc của cô gái xinh đẹp.