Trạch Gia Nam x Ngự Trạch Nam

Chương 1: Oneshot (Đoản)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngô tiên sinh là một tên trạch nam, ‘trạch’ trong ‘nhà’.

Là một thiết kế sư du học nhiều năm, sau khi Ngô tiên sinh về nước, rất nhanh nổi tiếng tìm được một vị trí tốt trong công ty thiết kế lớn ở thành phố B, tiền lương một tháng bằng tiền lương một năm của công nhân viên bình thường. Thời gian làm việc của hắn rất có tính đàn hồi, mỗi tháng quy định giao ra hai tác phẩm, hoặc là thiết kế theo yêu cầu của khách hàng, trừ những việc này ra thì hắn rất rảnh.

Theo lý thuyết, hắn có tiền, có thời gian, có tư duy, hoàn toàn có thể ra ngoài tìm việc vui để chơi, nhưng mà hắn chỉ thích ru rú ở trong nhà, đọc sách, chơi với mèo, lướt web, nấu cơm… Một ngày cứ thế trôi qua.

Lúc nổi lên phong trào xài weibo, Ngô tiên sinh cũng đần độn đăng kí một cái. Hắn vắt óc suy nghĩ vô số cái tên, cái nào cũng bị người ta xài rồi, cuối cùng hắn chọn một cái ‘Trạch nam thích tự hỏi nhân sinh’ mở ra công cuộc xài weibo của hắn, ở chỗ giới thiệu bản thân hắn ghi: Triết học, văn học, nam tử nuôi mèo, trạch nam, thích phim Mỹ, phim Anh; rồi chờ weibo hiện chữ V xác nhận, sau đó, hắn phát hiện weibo rất thần kì có chức năng tìm bạn bè chung sở thích, giới thiệu cho hắn.

Đừng nhìn Ngô tiên sinh rảnh tới không có gì làm, luôn lên mạng lướt web, nhưng hắn rất hướng nội, chưa bao giờ chủ động kết bạn với ai, đến bây giờ QQ cũng chỉ có 15 người bạn — trong đó có 13 người là cấp dưới của hắn, 2 người còn lại là cấp trên của hắn. Hắn nhìn một loạt ID do weibo đề cử, hưng phấn đến nỗi tay run run: Weibo đúng là mạng xã hội tốt nhất, giúp hắn không cần biểu đạt cũng tìm được bạn cùng chung sở thích, nói vậy cuộc sống internet về sau của hắn sẽ càng ngày càng phong phú.

Một bên nghĩ như vậy, Ngô tiên sinh nhanh chóng chú ý đến hàng loạt tài khoản, sau đó hưng phấn bấm vào xem profile của người ta. Chính là sau khi liên tiếp bấm vào mấy chục tài khoản, Ngô tiên sinh hoàn toàn bị đả kích… Rõ ràng đều là tiếng Trung, tại sao một chữ cũng đọc không hiểu? Nhưng mà ngẫu nhiên vẫn tìm được vài từ quen thuộc: Triết ♂️ học, văn học ♂️ nhi đồng, ký trạch cộng hủ tiền đồ, white collar tiểu khổng tước đáo bạo, đại hủ đế quốc. Ngoại trừ những từ trên thì những cái khác hắn xem đều giống như lọt vào sương mù, không biết người ta viết cái gì. Hắn đột nhiên nổi lên ý nghĩ có nên bỏ weibo hay không, nhưng ngón tay dừng một chút, cuối cùng vẫn follow các nàng.

Ai, coi như là gia tăng tri thức cho cuộc sống. Cùng lắm thì sau này kiếm mấy cái về kinh tế chính trị là được, tóm lại là cứ tiếp tục dùng weibo.



Ở thành phố B có một Lưu đồng học trạch nam, ‘trạch’ trong ‘ngự trạch tộc’.

Là một sinh vật có cuộc sống rất cơ bản, thời gian hầu hết của Lưu đồng học là lắp ráp mô hình nghiệp dư, đọc truyện, YY tiểu thuyết, xoát S1, gây thị phi, viết truyện ngắn, mà toàn bộ những thứ này đều được viết trên weibo của hắn. Kéo xuống xem thì nội dung toàn bộ đều là: “Hôm nay cho ta âu yếm xém tí nữa đạt tới cao trào”, “Ai có thể nói cho ta biết truyện kia có ý nghĩa gì không”, “Nam chủ, ngươi bị bệnh liệt dương đi, tốt nhất là chẳng ai thèm lấy”, “Hôm nay xem một bài post”… Mà một trạch nam như hắn không khác gì báu vật của hủ nữ.

Trước kia hắn rất trong sáng không phải hủ gì, phiền phức nhất chính là hủ nữ cứ méo mó YY hai thằng con trai, một lần vô tình hắn đọc được một đam mỹ, thật sự đem hai nam chủ viết thành một câu chuyện tươi mát đầy đủ chất điện ảnh, lúc post lên tất cả các muội tử đều la hét “Hảo manh!!!”… Manh cái con khỉ! Lưu đồng học nhất thời tức giận, vỗ bàn đứng dậy, khẩu chiến với dân hủ, khóc lóc om sòm lăn lộn không thôi, hoàn toàn biến hình tượng một trạch nam suy diễn ra đủ thứ. Có muội tử mắng hắn, “Ngươi nói chúng ta đem hai nam chủ viết thành như vậy thật ghê tởm, hoàn toàn không hề đàn ông… Haha! Vậy ngươi viết một đoản văn đàn ông cho ta đọc đi!”

— Cho nên hắn liền viết!

Lưu đồng học cái khác không biết nhưng viết văn thì biết, 140 kí tự nói không cần nghĩ, chỉ cần chút xíu là đã thành hình. Ý văn của hắn tuôn trào không ngừng, một đoản văn nhỏ không đủ ý, viết thêm cái thứ hai, cái thứ ba, cái thứ tư… Một đám hủ chạy vào xem, chờ hắn quay lại thì trên trang của hắn xuất hiện hơn 10 hủ nữ, đoản văn của hắn rất ngay thẳng lại tự nhiên, giống như hai nam nhân đó không phải đang nói tình yêu mà chỉ là nói chuyện phiếm tán gẫu bình thường… Nhưng mà nói tới nói lui, tại sao lại có thể làm người ta cảm nhận được tình yêu như vậy?

Vì thế song phương đều phát hỏa.

Nhóm hủ cảm thấy… Ách, đoản văn này hình như cũng rất manh orz.

Lưu đồng học lại cảm thấy… Ách, cuộc đời của hắn lại mở ra một trang mới. _(:з” ∠)_

Tục ngữ có câu thật hay: “Trước khi một trạch nam tiếp xúc với văn hóa hủ nữ, hắn có thể nghĩ mình thích miku chứ không phải đại ca.” (Ai nói?!)



Ngô tiên sinh lần đầu tiên chú ý tới Lưu đồng học cũng là do cơ duyên trùng hợp.

Lúc trước Ngô tiên sinh đã một lần sảy chân để hận nghìn đời, chú ý mấy người ngoài hành tinh dùng tiếng Trung kì lạ đăng trên weibo, hắn vừa mới bắt đầu xóa nhưng lại luyến tiếc, nhưng bây giờ hắn lại biến thành “Mỗi ngày đoán người ta nói cái gì cũng thú vị”, mỗi lần hiểu thêm cái gì hắn đều ghi lại, bây giờ đã hơn 200 từ.

Cũng may mấy người ngoài hành tinh kia sinh hoạt tại địa cầu, có đôi khi cũng thích đăng hình con chó, con mèo, Ngô tiên sinh thân là một nam tử nuôi mèo, ngẫu nhiên sẽ cùng các nàng trao đổi vài câu, có vài cô gái thấy hắn không phải dạng fan hay hủ gì, cũng lễ phép trả lời lại.

Cùng hắn nói chuyện có một cô gái kêu là Tiểu AA Tương, một người mà một ngày có thể đăng 40 50 tin, người làm Ngô tiên sinh thường xuyên bình luận trên trang của mình. Lúc xem weibo của cô có thể thấy cô làm cho một tờ tạp chí đồ ăn, bởi vì tối nào cô cũng chụp hình thức ăn post lên, nói là của tòa soạn báo.

Tiểu AA Tương buổi tối lựa hình cho tòa soạn, ban ngày thì rất rảnh, ngoại trừ có khi đăng tin tiếng người ngoài hành tinh, thì thường đề cử phim, đề cử truyện hoặc đề cử một số trang weibo, lượng đăng lại cũng rất khả quan. Hôm nay Tiểu AA Tương giới thiệu một tài khoản:

“Gần đây Tiểu AA Tương phát hiện một tài khoản rất manh: @Hủnữluiraphíasauđểchuyênnghiệpđến, nội dung y như ID, ban đầu là một trạch nam khinh thường các hủ nữ viết văn theo kiểu ngôn tình hóa, cho nên tự mình ra tay… Sau đó ý văn tuôn không ngừng! Chú ý timeline của hắn có thể thấy hắn đang giãy dụa trong bàn tay Lucifer, chủ nhân ID gần đây thường rít gào bảo sau này sẽ không bao giờ đụng vào những đam mỹ quá mức nóng bỏng, đây đều là lỗi của chúng ta!…. (ngoáy mũi) nhìn trạch nam giãy dụa giữa biến thành hủ hay không hủ ta thiệt khoái a ~”

— Nói thật, Ngô tiên sinh một chữ cũng không hiểu.

Hắn loáng thoáng phỏng đoán ra Tiểu AA Tương đang đề cử một tài khoản, hắn tùy tiện vào xem trang của người ta một chút, phát hiện đây là một người lấy phim hoạt hình làm chủ đề. Phim hoạt hình này Ngô tiên sinh đã xem, chủ yếu là bởi vì mấy người ngoài hành tinh hắn follow gần đây thường xuyên nói về cái này, hắn tỉnh tỉnh mê mê bấm vào xem, xem xong cũng chả hiểu mô tê gì sất. Cái ID @Hủnữluiraphíasauđểchuyênnghiệpđến thường xuyên đăng lên mấy mẩu truyện ngắn, đều là mối quan hệ giữa hai nam nhân, giữa những hàng chữ lộ ra tình huynh đệ nồng đậm, cảm động vô cùng, còn có tinh thần giao tranh, làm Ngô tiên sinh phi thường cảm động. Tuy rằng Ngô tiên sinh cảm thấy cái này có chút giống đồng tính, nhưng mà chắc là do hắn nghĩ nhiều đi?

Nghĩ nghĩ, Ngô tiên sinh quyết định follow @Hủnữluiraphíasauđểchuyênnghiệpđến, coi như không để ý tới đống phim hoạt hình đi, điều chỉnh lại cuộc sống một chút. Hơn nữa hắn follow quá ít nam nhân, dù sao cũng phải follow thêm ít người chớ.



Lưu đồng học chưa bao giờ phủ nhận mình là một đứa ham hư vinh — mắt nhìn thấy số followers của mình tăng lên nhanh chóng, nói mất hứng là giả. Nhưng đám hủ nữ này đều đang mở to mắt chờ đoản văn của mình, nói không thương tâm là giả.

Sao hắn lại hồ đồ biến thành hủ? Trước kia hắn là một tên trạch nam đứng đắn, chưa bao giờ vì nam chính A cười ôn nhu với nam chính B mà kê huyết, lại chưa bao giờ nghĩ hai nam nhân đánh nhau lát nữa sẽ bay lên giường xử nhau….. Hắn bị làm sao vậy?! Đây không phải là hắn!! Hắn quay về người cũ không được!

Không được, hắn phải thẳng! Hắn phải thẳng trở lại!!

Lưu đồng học một là không làm, hai là phải làm tới cùng, đầu tiên hắn đổi avatar CP nam nam thành một người con gái bị bạo nhũ, sau đó sửa tên ID thành @buônghủbút_đạpđấtthànhtrạch, xóa mấy cái tiểu thuyết YY đề cử cùng một ít bộ phim.

Cũng không biết hắn bước vào con đường đại thần gì, thời gian trôi đi đã chứng minh, tiểu thuyết YY mà hắn đề cử toàn bộ biến thành thái giám, mấy bộ phim Mỹ thì biến thành boss và nam chủ yêu nhau sau đó chém giết nhau, mà hình avatar của hắn lại bị chủ nhân vào thông báo một câu — “XX tiên sinh, ta đều cho ngươi biến tính thành nữ nhân, sao ngươi còn không yêu ta!”

Chết mẹ tui rồi.



Ngô tiên sinh buồn bực phát hiện, ID @Hủnữluiraphíasauđểchuyênnghiệpđến đã biến mất. Gần đây hắn tiếp nhận một đề án lớn, bận rộn cả hai tuần, cuối cùng cũng có thể hoàn thành, bây giờ mới có thời gian lên weibo xem. Có thể bởi vì lâu rồi không vào, hệ thống của weibo đã tự động follow mấy tài khoản chẳng đâu vào đâu. Ngô tiên sinh click chuột, unfollow hết toàn bộ mấy ID dư thừa, chờ hắn dọn sạch sẽ thì trước mặt chính là weibo trống rỗng.

Ể… Cái ID viết văn phát phim hoạt hình đâu mất tiêu rồi? Ngô tiên sinh đem @Hủnữluiraphíasauđểchuyênnghiệpđến đi tìm kiếm, phát hiện ID không tồn tại, chẳng lẽ đã xóa?

Ngô tiên sinh cũng không biết weibo có chức năng sửa đổi ID, dù sao đối với một người ngồi suy nghĩ cả nửa ngày mới ra tên weibo còn lấy mặt mình bưng lên làm avatar thì chức năng này chả cần biết đến làm gì. Hắn nhìn màn hình máy tính thở dài, cảm thấy lướt weibo cũng chẳng còn gì thú vị.

Bất quá weibo cũng không thiếu người thú vị, hơn nữa cô gái Tiểu AA Tương kia thường xuyên đăng lên mấy thứ kì quái. Ngô tiên sinh nhìn tiểu thuyết cùng mấy bộ phim Anh do cô đề cử, lần đầu tiên hắn cảm thấy đây là thứ văn học rất xa xôi… Xem nam diễn viên hổ khu nhất chấn, thu phục một đống đàn em, không có việc gì làm thì luyện cấp đánh quái… Còn rất thú vị.

Thuận tiện nói một câu, hắn đột nhiên chú ý tới cái ID @buônghủbút_đạpđấtthànhtrạch.



Ở trên đã nói qua, Lưu đồng học là một người ham hư vinh, hư vinh tới nỗi mỗi ngày đều vào xem bản thân có bao nhiêu người follow, mỗi một người hắn đều vào trang cá nhân của người ta nhìn xem. Cho nên cái ID @trạchnamthíchtựhỏinhânsinh lấy mặt mình làm avatar, còn follow mình hai ba lần, Lưu đồng học không muốn nhớ cũng khó.

Trên thực tế người giống @trạchnamthíchtựhỏinhânsinh không ít. Lưu đồng học thường xuyên đổi avatar của mình, cho nên làm cho mấy người không biết hắn là ai đã unfollow, chờ từ người khác biết được ‘hắn chính là hắn’ thì mới follow lại. Nhưng mà tại sao Lưu đồng học lại nhớ @trạchnamthíchtựhỏinhânsinh? vì tài khoản này rất giống một trái trứng.

Tay Lưu đồng học nhất thời phát ngứa, cái tay so với đầu nhanh hơn, hắn tìm tin mới nhất của @trạchnamthíchtựhỏinhânsinh, thêm bình luận — “Đồng chí a, mỗi lần ta đổi avatar ngươi đều unfollow ta một lần, sau đó qua một thời gian thì follow lại… Ngươi có mệt hay không a! Ngươi không mệt thì ta mệt giùm ngươi đó!! Van cầu ngươi ghi chú ta lại giùm đi! Cứ qua một thời gian lại thấy ngươi nằm trong đống new followers, nếu ngươi muốn ta chú ý tới ngươi thì ngươi thành công rồi đó!”

Mới vừa nhấn nút bình luận thì hắn lập tức hối hận, không qua 10 phút, trên màn hình lập tức xuất hiện hơn 10 bình luận, vừa mở ra xem thì hắn thật sự muốn dùng hai ngón tay chọt vô đôi mắt.

1L: Tiểu trạch nam, ngươi tự nhiên lại chú ý tới một făn boi thường xuất hiện trong new followers của ngươi, ngươi bây giờ không phải bán hủ mà là cong cmnr Σ<(っ=°Д°)っ

2L: Tiểu trạch nam, sao ngươi lại tự nhiên kêu người ta ghi chú ngươi, ai u ~ đây là tình yêu mới sao ~

3L: “….A, mỗi lần….. Ngươi đều…. Ta một lần, ….. rồi lại…. ngươi…. Không mệt sao! Ta… mệt giùm ngươi! Van cầu ngươi…. Thượng ta đi!…. nếu ngươi muốn ta chú ý tới ngươi thì ngươi thành công rồi đó!”

4L: Quỳ lạy 3L

5L: Quỳ lạy 3L +1

6L: 3L là thánh!

7L: 3L anh tuấn suất khí!

8L: 3L uy vũ hoành tráng!

……….. A a a a a a a a!

Lưu đồng học luống cuống tay chân xóa bình luận, nhưng mà có một cô nương đã sớm cap lại màn hình làm bằng chứng, còn có một đương sự khác đăng lại còn kèm thêm một câu, chúc mừng Lưu đồng học đã tu thành chính quả, chúc bọn họ ân ân ái ái, sớm sinh quý tử!

Từ đó trở đi, Lưu đồng học biến từ danh hiệu ‘tiểu trạch nam tự hủ’ thành ‘tiểu trạch nam tự cong’. Thật sự là chuyện đáng mừng.



“Hai tháng này đến thực tập chính là?” Ngô tiên sinh đẩy đẩy kính mắt, chuyển mắt nhìn cô thư ký.

Thư ký trả lời, “Là nhóm thực tập sinh có ba tháng nghỉ hè, do trường cao đẳng ở khu Hoa Bắc đang chờ được thăng lên thành trường chuyên tiến cử, tổng cộng có 10 người. Lớn nhất là năm ba. Lúc đầu thì 5 thiết kế sư mỗi người dẫn theo hai người, nhưng con của Vương tỷ gần đây bị bệnh, cho nên chị ấy chuyển một người sang cho anh.”

Ngô tiên sinh gật gật đầu, “Được, chờ đứa nhỏ đó tới thì bảo vào phòng gặp tôi.” Đừng nhìn hắn trên mặt bất động thanh sắc thế chứ trong lòng thì đang cười đó. Hắn tuy rằng có thành tích cao nhưng chưa bao giờ được làm thầy, lần này nghe có học trò, tự nhiên sẽ vô cùng cao hứng. Vì thế, chuyện mà người ta cho là rất phiền phức thì đối với hắn đây là chuyện cực kì tốt đẹp.

Qua năm phút đồng hồ, một cậu bé đeo kính đen, đầu tóc như ổ quạ, trên lưng đeo balô đựng laptop chuyên dụng, một thân mặc tây trang nhìn không cân xứng, đi theo thư ký tiêu sái bước vào. Cậu bé này thoạt nhìn không hiểu giao tiếp, lúc vào phòng vẫn cúi đầu, nhìn qua là phi thường hướng nội. Bất quá loại thiết kế sư thế này không hề ít, Ngô tiên sĩnh cũng là người kiệm lời, lúc trước hắn còn lo học trò của mình sẽ hết sức huyên náo, bây giờ xem ra là mình lo lắng quá mức dư thừa — Một đứa học trò cúi đầu im lặng tốt hơn một đứa chỉ biết khoa môi múa mép rất nhiều.

“Ngô ca, vị này là Lưu đồng học, năm nay là sinh viên năm ba, sẽ làm việc với anh hai tháng.” Cô thư ký giới thiệu đơn giản, sau đó quay đầu lại nhìn cậu bé không chịu hé răng, có chút sốt ruột đẩy hắn, “Tiểu Lưu, sao còn chưa gọi Ngô ca một tiếng?”

Đúng vậy, người được điều tới làm học trò của Ngô tiên sinh, chính là tiểu trạch nam tự cong trên weibo, Lưu đồng học. Đừng thấy trên mạng nói năng lung tung vậy chứ bên ngoài thì không chịu nói gì, bề ngoài lôi thôi lếch thếch, thấy con gái còn đỏ mặt, lần này hoàn toàn bị chị thư ký xinh đẹp làm cho mù lòa, trong lòng YY ùn ùn, dọc theo đường đi chỉ dám nhìn gót chân người ta, đầu cũng không dám ngẩng lên.

Lúc nãy hắn còn lén lút chụp hình đăng lên weibo —

@Dámnóitalàtiểutrạchnamtựcongnữatasẽxóaweibo (Vâng ẻm lại đổi): Ngày đầu tiên đi thực tập thật là khẩn trương, bất quá có mỹ nữ chân dài có thể cho ta YY! Gân gót siêu dài!! Gân gót dài đều là mỹ nữ!!! Ai trên weibo dám nói ta tự cong, ông đây còn thẳng như cây tre nhá!!!

Đang lúc trên cõi thần tiên thì bị chị thư ký đẩy đẩy, lúc này hắn mới phản ứng, vội vàng sửa lại tinh thần, tự nói với mình, “Chính sự quan trọng hơn”, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi. Theo bản năng xoa xoa lên đùi, tiến tới hai bước giơ tay ra trước mặt Ngô tiên sinh, cái đầu rốt cuộc cũng ngẩng lên, “Ngô lão sư ngài… A! Sao lại là anh!!!”

Ngô tiên sinh đứng hình giữa không trung, nhìn cậu bé mặt đỏ bừng trước mặt, trong đầu chỉ có dấu chấm hỏi, “Sao lại nói tôi như vậy? Cậu biết tôi sao?” Vừa nói hắn vừa cẩn thận đánh giá Lưu đồng học, cuối cùng xác định đây là lần đầu tiên mình gặp người này.

“Không không không…” Lưu đồng học như bị bạo hoa cúc, nhảy dựng lên, “Anh không biết tôi! Đương nhiên anh không biết tôi!” Hắn liều mạng xua tay, hắn làm sao nói cho người ta biết, khi vừa nhìn thấy Ngô tiên sinh liền biết ID @trạchnamthíchtựhỏinhânsinh là của người ta! Ai bảo Ngô tiên sinh lại dùng hình mình làm avatar làm gì, đẹp trai như vậy tất nhiên là Lưu đồng học nhớ rõ rồi!

Ngô tiên sinh nhấc mi, hắn tuy rằng trì độn nhưng tuyệt đối không có ngốc, biểu tình của Lưu đồng học không hề giống một người không quen biết mình, nhưng dù sao ở đây cũng là công ty, có chuyện gì thì để sau rồi nói. Ngô tiên sinh lấy những bản thiết kế của mình lúc trước, kéo Lưu đồng học ngồi xuống kế bên mình đưa cho hắn xem, còn giảng giải một chút tình huống cơ bản, sau đó lấy một xấp tài liệu dày đưa cho hắn. Ngô tiên sinh không phải người giấu nghề, nếu học trò này đã được phân cho hắn dạy, cho dù là chỉ có hai tháng hắn cũng sẽ dạy thật tốt, ít nhất phải cho người ta học được vài thứ.

Lưu đồng học nhìn xấp tư liệu học tập trong tay, lại nhìn biểu tình ôn hòa trên gương mặt người kia, trong lòng giống như bị con thỏ nhảy đùng đùng, trái tim đập mạnh không ngừng. Trước khi đến đây hắn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để làm một trợ lý tốt, căn bản không nghĩ tới gặp chuyện xấu… Khụ, người quen (đơn phương), hơn nữa người ta còn đưa cho hắn rất nhiều tư liệu thiết kế, giảng giải rõ ràng kiên nhẫn, cũng không coi hắn là đứa thực tập sinh vô dụng, mà còn thật sự đưa việc cho hắn làm.

…. Ngô tiên sinh, anh đừng đối xử tốt với tôi như vậy, anh có biết biệt hiệu của nhóm hủ nữ đặt cho tôi là gì không! Ngô tiên sinh nhìn Lưu đồng học ôm tư liệu càng ngày càng cúi thấp đầu, hắn nghĩ chắc là không chịu nổi vì hắn cứ ngồi lảm nhảm, không hề biết tiểu trạch nam này đang ngượng ngùng, “A, nãy giờ tôi cũng không để ý đến thời gian, cũng qua một tiếng rồi, chắc là cậu nghe không thích hả?” Hắn ôn nhu nở nụ cười, “Cậu cầm tài liệu này về đi, có rảnh thì xem, có thể nhớ được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Nhưng mà… đừng truyền ra ngoài, đây là ví dụ thực tế mà tôi làm thông qua công việc mấy năm nay, chỉ đưa cho cậu xem thôi, một mình cậu thôi.”

Nội tâm Lưu đồng học lần thứ hai phun trào, lệ rơi đầy mặt: Quỷ sứ, nói nhỏ ôn nhu bên tai như vầy là phạm quy đó a!

Nhìn thấy Lưu đồng học ôm một đống tài liệu lắc tới lắc lui mất hồn mất vía bước ra khỏi phòng, Ngô tiên sinh bỗng nhiên vui vẻ: có một đứa học trò thật thú vị, y chang con chuột, đôi mắt nhỏ, con ngươi ướt át thật đáng yêu. Sau đó tự vỗ đầu mình — Quên hỏi nhóc sao lại biết mình rồi.

Học trò đi rồi, Ngô tiên sinh trở lại máy tính, theo bản năng mở weibo ra, một giờ gần đây không có ai đăng tin gì, weibo rất khó yên tĩnh như thế này. Gần đây cũng không biết tại sao, followers của hắn đột nhiên tăng, nhất là mấy ngày trước, đột nhiên có mấy trăm tin đăng lại, tất cả đều chúc hắn cùng tiểu trạch nam tự cong trăm năm hạnh phúc… Ai có thể nói cho hắn biết, tiểu trạch nam tự cong này đã làm gì không?

Hắn chỉ có thể làm bộ như không phát hiện bỏ qua. Sau đó tắt chức năng báo tin có người đăng lại.

Hắn đang lội weibo, đột nhiên ID @Dámnóitalàtiểutrạchnamtựcongnữatasẽxóaweibo đập vào mắt, Ngô tiên sinh cũng không biết tại sao người này lại nằm trong danh sách following của mình, nhưng ID tiểu trạch nam tự cong quen thuộc thế này lại hấp dẫn tầm mắt của hắn, làm hắn nhịn không được vào xem trang cá nhân của người ta.

@Dámnóitalàtiểutrạchnamtựcongnữatasẽxóaweibo: Ngày đầu tiên đi thực tập thật là khẩn trương, bất quá có mỹ nữ chân dài có thể cho ta YY! Gân gót siêu dài!! Gân gót dài đều là mỹ nữ!!! Ai trên weibo dám nói ta tự cong, ông đây thẳng như cây tre nhá!!!

Bên dưới còn có tấm ảnh, là một cô gái mặc tây trang, váy ngắn tới đùi, mang giày cao gót.

“……” Ngô tiên sinh ngẩng đầu, nhìn thư ký đang bận rộn bên ngoài, mở miệng gọi, “Thư ký, vào đây một chút!”

Cô thư ký rất nhanh chạy vào, “Ngô ca, có chuyện gì?”

“Ân… Cô xoay người lại, đưa lưng về phía tôi.”

“A?” Cô thư ký không hiểu gì nhưng vẫn ngoan ngoãn xoay người lại.

“…..” Ngô tiên sinh so sánh tấm hình với dáng người cô thư ký, trầm mặc.

“Ngô ca, có vấn đề gì sao?”

“Không có, cám ơn đã giúp tôi.” Ngô tiên sinh nở nụ cười, “Cô gọi cậu bé lúc nãy quay lại đây giùm.”

“Sao vậy? Lúc nãy anh quên nhắc việc gì sao?”

Ngô tiên sinh lắc đầu, lần đầu tiên cười đến ý vị thâm trường, “Không phải, chỉ là bỗng nhiên phát hiện người quen.”

Cô thư ký gật đầu đang muốn ra ngoài, bỗng nhiên bị Ngô tiên sinh gọi lại, “Nga đúng rồi…”

“Có chuyện gì?”

“Gân gót của cô đúng là dài thật.”

“……..”

Một lát sau, Lưu đồng học được Ngô tiên sinh miêu tả có đôi mắt ướt át đã bị gọi trở về, “Ngô lão sư! Anh gọi tôi có chuyện gì!” Ngô tiên sinh cho hắn tài liệu học tập đã hoàn toàn thu phục được hắn, hắn bây giờ cảm thấy người này chính là một người thầy tốt nhất thế giới, độc nhất vô nhị. Bởi vì xem tài liệu rất nghiêm túc, đầu tóc bây giờ rất rối loạn, nếu lúc nãy nói đầu hắn như ổ quạ thì bây giờ ổ quạ còn không bằng.

Ngô tiên sinh ngồi trước bàn làm việc, 10 ngón tay đan vào nhau, trên mặt lộ ra tươi cười ôn nhu vô hại, thanh âm cũng rất nhẹ nhàng, “Lưu đồng học, cậu có thể giải thích cho tôi biết, cái tên ‘tiểu trạch nam tự cong’ đó là gì không? Hơn nữa tại sao mọi người đều ghép chúng ta thành một đôi?”

“…… Lão lão sư, hãy nghe tôi giải thích!”

“Ân… tôi đang nghe.”

~o~O~o~

Phiên ngoại 1:

Ngô tiên sinh: Hi Michel!

Michel: Hi Louis!

Ngô tiên sinh: Tiểu Lưu để anh giới thiệu cho em, đây là Michel, bạn sống chung ký túc xá hồi đó với anh, em làm quen đi!

Lưu đồng học: How do you do? My name is Marcus xếp gạch ehti xếp gạch OscarWilliams.

Ngô tiên sinh: …………..

Phiên ngoại 2:

Lưu đồng học: Nói cho anh biết trước, tui là trai thẳng!!

Ngô tiên sinh: Anh cũng vậy.

Lưu đồng học: Tui thích con gái!!

Ngô tiên sinh: (nhấc mi)

Lưu đồng học: Lúc sinh nhật cô ấy, tui còn đặc biệt chuẩn bị quà tặng!

Ngô tiên sinh: (Ghen)

Lưu đồng học: Bởi vì sắp tới kì thi cho nên tui mua máy pha cà phê cho cô ấy, chúc cô ấy thi tốt!

Ngô tiên sinh: …………….

Phiên ngoại 3:

Lưu đồng học: Lúc trước sao anh cứ follow rồi unfollow vậy?

Ngô tiên sinh: Em thường xuyên đổi avatar với tên hiển thị, anh không biết, tưởng hệ thống tự follow cho nên unfollow là đúng rồi. Sau đó phát hiện tên em rất thú vị cho nên follow lại.

Lưu đồng học: =.= Thú vị kiểu gì a?

Ngô tiên sinh: Lúc tên em là @Hủnữluiraphíasauđểchuyênnghiệpđến em sẽ viết truyện ngắn. Lúc tên em là @buônghủbút_đạpđấtthànhtrạch, em sẽ đề cử sách. Lúc tên em là @Marcus_ehti_OscarWilliams, em sẽ đăng mô hình do mình ráp. Sau đó chú ý tới em tất nhiên là vì em là học trò của anh rồi.

Lưu đồng học: Tui mệt giùm anh luôn đó, làm ơn bỏ vô ghi chú đi được không.

Ngô tiên sinh: Ghi chú? Bỏ vô thế nào?

Lưu đồng học: Làm như vầy như vầy như vầy sau đó như vầy… Được rồi! Anh muốn để tên gì thì type đi.

Ngô tiên sinh: Anh nói em type nha.

Lưu đồng học: Ân.

Ngô tiên sinh: (trầm ngâm) Ân….. Ghi thành “Em phải ba ba ba (*)” đi.

Lưu đồng học: Cút! Đồ lưu manh!

(*) ba ba ba là cái tiếng động lúc làm chuyện ấy ấy =))

Hết.

~o~O~o~


Kịch truyền thanh 


Thành phẩm của Yến Ngữ Linh Nhiên âm xã

5290068120120812080144028

Staff

Nguyên tác: Mạc Lý (Khí Phụ A)

Kế hoạch: Triệt Lăng Kỳ/Cố Thanh Linh [Yến Ngữ Linh Nhiên]

Biên kịch/Giám chế/ Đạo diễn: Cố Thanh Linh [Yến Ngữ Linh Nhiên]

Mỹ công: Linh [Duệ Mĩ Thanh Xã]

Hậu kỳ: Thấu Minh Đích Bối Tử.

Cast

Ngô tiên sinh: Thu Cúc [Xuân Sắc Kinh Hồng]

Lưu đồng học: Thất Nguyệt [Yến Ngữ Linh Nhiên]

Dẫn chuyện: Lâm Tốc [Bạch Dương công tác thất]

Thư ký: Thanh Mị Nhân [10 âm xã]

Tiểu AA Tương: AKI [Ưu Tư Minh Tưởng]

Hử nữ A: Tán Bỉ Á Đích Mã Nghĩ [Niết Bàn công tác thất]

Hủ nữ B: Tô Thanh Nhan [Ưu Thanh Do Sắc]

Hủ nữ C: Cố Thanh Linh [Yến Ngữ Linh Nhiên]

Hủ nữ D: Quân Hiên Mặc [Tinh Chi Thanh]

Hủ nữ E: Thoại Mai [Yến Ngữ Linh Nhiên]

Hủ nữ F: Vạn Yêu

Hủ nữ G: Nhược Hi [Dực Chi Thanh]

Hủ nữ H: Chung Li Ti

Nữ Phó: Y Tiểu Bảo [Lăng Tiêu kịch đoàn]

Kịch truyền thanh: [Link]

ED: Trốn lên mặt trăng.

P.s: 1. Nói chứ, tên anh công ‘công’ ghê luôn, con trai tên Thu Cúc =)))))))))))))))))))))))))

2. Bài ED là sử dụng bài gốc không hề cover lại, ai thích có thể search google down về ^^

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!