Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 223: Quyết đấu bắt đầu



" Lý huynh, việc đã đến nước này, chúng ta cùng nhau liên thủ, giết chết tên tiểu quỷ trước mắt này".

Vừa dứt lời, bản thân hắn trực tiếp hóa thành một đạo hư ảnh, lao đến Ninh Đào, là người ra tay đầu tiên…

"Đại Lục Kim Cang Quyền!".

Một quyền kéo tới, giống như Kim Cương đang gào thét, mang theo một loại bàng bạc mạnh mẽ thật khí thế.

" Hừ, giãy giụa vô dụng, hôm nay các ngươi đừng mong ai còn mạng sống rời khỏi đây". Ninh Đào hừ lạnh một tiếng, không tránh không né, bỗng nhấc khởi quả đấm của mình, cũng là cùng này Triêụ Đông cứng rắn oanh.

Nắm đấm đối quyền đầu!

Lực lượng bá đạo vô cùng hướng về Triệu Đông nghiền ép lên đi, mà Triệu Đông nổi giận gầm lên một tiếng, nội tâm tràn đầy vẻ sợ hãi, hắn cảm thấy mình tựa hồ hoàn toàn không là đối thủ.

Vốn là nghĩ ra quyền trấn áp Ninh Đào, thế nhưng không nghĩ tới chính mình phản mà trở thành trấn áp đối tượng, loại này bá đạo vô cùng sức mạnh căn bản chẳng cần biết ngươi là ai, chỉ cần dám chặn ở trước mặt của hắn, cũng chỉ có được nghiền nát kết cục.

Răng rắc răng rắc

Triệu Đông quả đấm bị đánh cho nát tan, một cổ bá đạo vô cùng sức mạnh dọc theo cánh tay từng đoạn từng đoạn lan truyền đi vào.

Đùng một cái, cả người bay ngược về phía sau, va chạm ở trên vách tường, xuất hiện cá nhân hình động chìm, vô số đá vụn lăn xuống, một ít mạng nhện loại vết rách kéo dài ra đi lệnh người sợ hãi.

Làm Ninh Đào vừa mới đánh bay Triệu Đông xong, đột nhiên một giọng nói lạnh lẽo vang lên.

" Động Kim Toái Ngọc Chỉ!".

Không biết lúc nào Lý Hướng Tiền đã xuất hiện sau lưng Ninh Đào, tay phải chậm rãi duỗi ra, ngón trỏ tay phải, dần dần chuyển biến trở thành một mảnh vàng nhạt chi sắc, hùng vĩ huy hoàng, tựa như kim sắc phật thủ.

Thấy thế, Ninh Đào cũng không hề hoản loạn, cũng nhanh chóng duỗi ra ngón tay trỏ, đâm mạnh về phía Động Kim Toái Ngọc Chỉ…

Đùng…

Lý Hướng Tiền bị đẩy lùi vài chục bước, mà ngón tay cũng trở nên tê rần, kiêng kỵ tràn đầy nhìn về phía…khó tin thốt lên:

" Cấp E Hậu Kì Cường Giả".

Nhìn thấy Triệu Đông cùng Lý Hướng Tiền hợp sức cũng không đánh lại Ninh Đào, Đinh Tam cùng Triệu Tín gật mạnh đầu, thả người phi thân lên không trung, muốn viện trợ…

“Hai người các ngươi định đi đâu?” Bộ Mãnh cùng Mặt Sẹo bất ngờ ngăn cản trước mặt bọn họ…

“ Muốn chết!” Đinh Tam cùng Triệu Tín khinh thường cười, hai cánh tay vồ đến, muốn bóp chết con kiến nhỏ.

ẦM ẦM…

Có âm thanh va chạm trầm đục, hai thân ảnh liên tục lùi vài bước, kinh hô lên:

“Làm sao có thể?”

“Sức mạnh thật lớn, tương đương với Cấp E Sơ Kì?” Đinh Tam hét lên thất thanh.

Vì thực lực của Đinh Tam cùng Triệu Tín đều là Cấp E Sơ Kì thực lực, tránh xảy ra sơ suất… nên trước khi đến Hồng Biển Lâu đã đưa một cây Xà Linh Thảo cho Bộ Mãnh để thân thể tố chất của cậu ta đạt đến Cấp E Sơ Kì.

Trong lúc nhất thời, Đinh Tam cùng Triệu Tín bị Bộ Mãnh cùng Mặt Sẹo quấn lấy, không thể viện trợ Triệu Đông…

" Long Ngũ, chịu chết đi.....!" Thấy thế, Triệu Minh cũng không có ý định viện trợ, mà thân thể hoá thành hắc ảnh xông thẳng đến chỗ Long Ngũ.

" Châu chấu đá xe...". Long Ngũ kinh thường cười một tiếng, hắn hắn đường đường là Cấp E Trung Kì, làm sao lại sợ một Cấp E Sơ Kì chứ?

Giơ nên năm tay, dễ dàng bắt lấy năm đấm của Triệu Minh, ném ra ngoài.

" Ưng Trảo Công".

Sau đó, Long Ngũ thành trảo, truy sát Triệu Minh, muốn một kích tất sát. Dù sao trước đó Ninh Đào đã ra lệnh giết hết tất cả những người ở đây, nên hắn cũng không hề có ý định nương tay.

Triệu Minh cũng không hề yếu thế, mập mạp thân hình, nhưng vô cùng linh hoạt, dễ dàng xoay người 180° trên không trung, giảm bớt lực đạo, ánh mắt khóa chặt thân ảnh Long Ngũ đang tiến đến, nghiêm nghị quát lên:

" Đại Lực Kim Cang Chưởng".

Thân hình vừa chạm đất một phát, Triệu Minh liền lập tức lần nữa thân hình khẽ động, trên song chưởng phía dưới tung bay, mưa to gió lớn giống như tấn công về phía Long Ngũ. Nhưng thấy hắn song chưởng công ra lúc, chưởng phong gào thét, đại khai đại hợp, có vỡ bia nứt đá chi uy, có gió mưa lớn đến chi thế.

"Shigan Liên Hoàn!"

Long Ngũ không dám có chút khinh thường, thu hổi Ưng Trảo Thủ đổi thành hai ngón tay, lấy Shigan nguyên lý tiến hành nhanh chóng Liên Phát thế công.

Thi triển trong phút chốc, cùng với nói là tay không phát ra chiêu thức, càng giống như là vũ khí nóng súng máy, không khí phát ra liên tiếp đâm rách tiếng vang,

Triệu Minh Đại Lực Kim Cương Chưởng, chưởng lực hùng hồn, đại khai đại hợp, mỗi một chưởng đều có thể đánh ra nhất lực hàng thập hội hiệu quả.

Long Ngũ Shigan Liên Hoàn, chỉ ảnh đầy trời, lực xuyên thấu cực mạnh, phẳng phất có thể đâm xuyên mọi thế..

Đại Lực Kim Cương Chưởng đối đầu Shigan Liên Hoàn, một đường chưởng pháp cương mãnh kình cấp bách, một đường có thể xuyên thủng tất cả, chính là kỳ phùng địch thủ, tương ngộ lương tài.

“Phanh phanh phanh......”

Hai người lấy chưởng đối chỉ, chưởng thế kích tướng, chỉ lực đối nghịch, bộc phát ra từng đạo làm người sợ hãi khí bạo thanh âm.

Ngắn ngủi trong khoảnh khắc, hai người liền giao mấy chục tay, vẫn cân sức ngang tài.

Nhìn thấy hai người lần này giao thủ, ở một bên Triệu Tín vừa mới giao thủ với Mặt Sẹo xong, đã sớm nhìn ngây người.

“Đám người này rốt cuộc từ đâu chui ra".

Nhìn thấy lần lượt từng vị người của Ngũ Hổ Bang cùng Hoa Nam Bang bị vây công…thậm chí ngay cả Triệu Đông và Lý Hướng Tiền vây công Ninh Đào, cũng chỉ có thể đau khổ chèo chống, nhưng ai cũng có thể nhìn ra, bị thua sớm muộn..... trái tim của Triệu Tín rung động chưa từng có…

" Ngươi đang nhìn đi đâu đấy". Mặt Sẹo một chân quét xuống, tốc độ cực kì nhanh, thậm chí trên không trung đá ra một tia không bạo âm thanh.

" Vô Ảnh Cước".

Đây chính là một trong hai cuốn Võ Học mà Ninh Đào lấy được trên người Vương Chung cùng Hồng Ba Thông trong lúc giải cứu Võ Anh Phương, sau đó liền đưa cho Long Ngũ.

Mà từ lúc nhỏ hắn đã có hứng thú với Cước Pháp nên liền lấy học......

Nhưng là Triệu Tín tựa hồ sớm đã có dự liệu, một cái lướt ngang ra ngoài, miễn cưỡng tránh thoát Mặt Sẹo trí mạng một cước, nhưng lại là được chèo thuyền qua đây một đạo kình phong cắt đứt hắn mấy cái mái tóc.

" Đừng có mà xem thường ta, tiểu quỷ". Mặc dù thân thể tố chất của hai bên ngang bằng nhau, nhưng trong chiến đấu còn phụ thuộc vào kinh nghiệm chiến đấu, hoàn cảnh, lợi thế.......

" Hổ Hình Quyền!".

Triệu Tín sắc mặt một ngưng, hầu trung phát ra một tiếng đinh tai nhức óc hổ gầm thanh.

“Rống!!!” Một tiếng thật lớn hổ gầm từ Triệu Tín trên người phát ra, tay phải bắt đầu biến ảo, thành một con hổ trảo.

Mặc dù thân hình của Triệu Tín mập mạp không kém Triệu Đông, nhưng cả người phảng phất hóa thành một con chọn người mà thực hổ vương, chỉ là lẳng lặng đứng ở nơi đó, khiến cho nhân tâm run không thôi.

Thấy thế, Mặt Sẹo cũng không hỏng hốt, thân hình trên không trung xoay tròn 360°, chân phải giơ nên trên đỉnh đầu đá xuống.

“Oanh!”

Hai người giống như núi lớn gian va chạm giống nhau, phát ra từng trận âm bạo, nắm tay cùng chân chạm vào nhau, Triệu Tín cảm giác được đến từ chính Mặt Sẹo trên chân truyền lại mà đến cự lực, làm hắn cánh tay khẽ run, gần như thoát lực.

" Chết cho ta".

Mặt Sẹo quát lên một tiếng lớn, chân phải đột nhiên run lên, sức mạnh đột nhiên tăng mạnh, làm cho Triệu Tín nhất thời mất thăng bằng, bay thẳng lên không trung.

Ầm....

Mặt Xẹo chân trái giấm mạnh xuống mặt đất làm điểm tựa, rồi chân trái giơ nên, giống như một cây roi đập một phát thật mạnh vào ngực Triệu Tín.

Đùng.....

Lực lượng khổng lồ làm cho Triệu Tín bay tít ra ngoài, liên tục đập nát 5-6 cái bàn mới dừng lại.

" Phốc...". Triệu Tín phun ra một ngum máu tươi, sắc mặt hết sức khó coi, vừa rồi trung một cước của Mặt Sẹo khiến cho hắn ít nhất cũng bị gãy mất mấy cái xương xườn....

" Tên khốn, ngươi mốn chết". Triệu Tín giận dữ đến phát điên, liều mạng xông thẳng đến chỗ Mặt Sẹo.

Mặc dù bị thương, nhưng hắn dù sao cũng lăn lộn Hắc Đạo mấy chục năm, mặc dù nhưng năm qua rất ít xuất thủ, nhưng thực lực vẫn phải có...

" Triệu Tín đừng ham chiến, đám người này quá mạnh, chúng ta phải nhanh chóng tìm cách thoát khốn....nếu không e rằng hôm nay chúng ta đều phải chết...."

Đinh Tam sắc mặt nghiêm nghị dị thường quát lớn, đám người này thực lực một cái so với một cái mạnh, việc bọn hắn thua chỉ là vẫn đề thời gian mà thôi.

Hắn hối hận muốn chết, việc gì không tốt lại đi chọn tận trên Tầng 16 tổ chức bữa tiệc, bây giờ lại trở thành nhà giam bọn hắn, bây giờ muốn thoát khốn khó hắn cả nên trời.

" Muốn thoát khốn....ngươi đang nằm mơ sao....đặc biệt là ngươi Đinh Tam, sẽ chết thảm nhất".

Tên ngu ngốc này, dám phát sát thủ đến giết nữ nhân của Lão đại, chết chưa hết tội!

" Bát Quái Chưởng - Thức Thứ Nhất - Đơn Hoán Chưởng".

Bộ Mãnh chân phải chợt tại trên mặt đất đạp một cái, sàn nhà gạch bị giẫm ra một đạo dấu chân, ngay sau đó Bộ Mãnh lăng không vọt lên, một chưởng hung hăng đánh tới hướng Đinh Tam ở ngực.

" Tiểu quỷ, trận chiến vừa mới bắt đầu, chưa biết ai sống ai chết".

Đinh Tam tiện tay cầm một cái bàn gỗ bên cạnh, dồn tất cả sực mạnh vào cánh tay, sau đó ném về phía Bộ Mãnh.

" Hừ, hôm nay không ai có thể ngăn cản Hắc Giáo Đình chúng ta thống nhất Đông Thành, nát cho ta".

Bộ Mãnh cười lạnh, một chưởng vẫn thô bạo tiến đến…

Răng rắc…

Chiếc bàn gỗ, bị Bộ Mãnh nhất chưởng đánh nát, chia năm xẻ bảy, bay tùng nung khắp nơi, bất quá cũng thành công ngăn lại một chưởng của Bộ Mãnh.....

" Đại Lực Kim Cang Chỉ ".

Vừa rồi, chỉ nhằm đánh lạc hướng Bộ Mãnh mà thôi....bây giờ mới là sát chiêu thật sự.

" Bát Quái Chưởng - Thức Thứ Ba - Triển Thân Chưởng".

Bộ Mãnh không tránh không né, bắt được Đinh Tam cổ tay, thuận thế kéo một phát.

" Bát Quái Chưởng - Thức Thứ Tư - Phiên Thân Chưởng".

Lúc này Đinh Tam đang ở tại lực cũ đã mất, lực mới không sinh lúc, trọng tâm không vững phía dưới, lảo đảo một cái hướng về phía trước phóng đi, đột nhiên chụp về phía Đinh Tam ngực!

Bành!

Đinh Tam, hơn 300 cân tráng hán, trực tiếp bị Bộ Mãnh chụp ra cách xa mấy mét.

Bành!

Lần nữa một tiếng vang thật lớn, Đinh Tam chợt ngã xuống đất, một giọt máu tươi từ trên miệng chảy ra.