Trầm Mê Thẻ Bài Biến Thành Ác Ma

Chương 16: Gian Lận



*Đã Beta

*Mặc dù đã beta nhưng tránh khỏi sai chính tả cũng như câu từ không hợp lí. Mong mọi người góp ý.

Ngoài rừng rậm đều là ác ma, đi thành từng nhóm hai, ba hoặc một mình, mùi thuốc lẫn với mùi máu, trong bối cảnh tiếng gầm gừ của các loại ma thú trong rừng, có vẻ khá ớn lạnh

Văn Ánh ở bên cạnh Aruda, người đã giúp Văn Ánh giải quyết vết thương. Nội thương duy nhất của Văn Ánh có thể là lực truyền sang cậu khi Boros đá Levima.

"tiếng xì xì……"

Aruda dùng vết bôi lên vết thương ngoài trên mặt Văn Ánh,Văn Ánh liên tục thở hổn hển, hoàn toàn khác với lũ ác ma xung quanh.

"Ai đây? Sao lại sợ đau như trẻ con vậy?"

"Tôi có ấn tượng, hắn là một người không thể để lại bất kỳ dấu vết nào trên tảng đá trong trận bài kiểm tra đầu tiên."

"Bên cạnh hắn là ác ma..."

"Suỵt!"

Aruda liếc nhìn lũ ác ma đang thì thầm, một số giọng nói không hề bị đè nén, trông giống như một người bà bình thường với vẻ mặt ân cần: "Tiểu Ấn, cháu có nghĩ rằng những tên ác ma đó ồn ào không?"

Văn Ánh không trả lời ngay, Aruda trông như đang ở nhà, nhưng trực giác mách bảo rằng nếu trả lời "ồn ào", cảnh tượng sau đó có thể sẽ hơi lớn.

Rất đẫm máu.

Vì thế Văn Ánh theo bản năng thay đổi góc độ đang chuẩn bị gật đầu, lắc đầu, mơ hồ nói: “Cháu nhớ rõ mặt bọn họ.”

Aruda rất hài lòng: “Tốt lắm, cháu làm đúng lắm, nhớ rõ mặt họ.”

Ba mẹ nào mà cho phép con mình đánh nhau?

Văn Anh nhếch khóe miệng, nghĩ đến từ "Ác quỷ" vừa nghe thấy, liếc nhìn Boros, người đang tựa lưng vào gốc cây cách đó ba mét, hai tay khoanh lại, nhắm mắt lại, sau đó nhìn về phía bà cố có tấm lòng tốt bụng đang bôi thuốc cho anh.

Tính từ "Ác quỷ" có lẽ nên ám chỉ đến Boros.

Tên ác ma ghi số điểm thẻ đến bên cạnh Văn Ánh, đó là một ác ma có sừng nhọn màu đen không có đặc điểm, phù hợp với tưởng tượng của con người về hình tượng ác ma, tên ác ma có chút sợ hãi Aruda và không đến quá gần, Sau khi chào Aruda một cách cung kính, anh ta chuyển sự chú ý sang Văn Ánh.

Bị chú ý tới điểm này, cậu sửng sốt, Văn Ánh lấy ra một xấp phiếu điểm treo ở thắt lưng, đặt xuống đất, vui vẻ hỏi: “Tôi đếm hay anh đếm?"

Hắc giác ác ma há miệng, kinh hãi, ánh mắt không ngừng đảo qua đảo lại giữa Văn Ánh và tấm bảng điểm trên mặt đất: “Những thứ này là ngươi cướp được?"

Hắn lén nhìn Aruda, người có vẻ tự hào và nghĩ rằng không hổ là nhà nghiên cứu Aruda, thực sự đã cho phép một con ác ma trông không mạnh mẽ đạt được kết quả ưu tú như vậy. Truyện Thám Hiểm

Anh mỉm cười, có phần hài lòng: “Tôi chỉ đếm thôi…”

"Hắn gian lận!" Bên cạnh một con ác ma hét lớn, thanh âm lớn của hắn khiến tất cả ác ma xung quanh đều nhìn sang.

Khu rừng được chỉ định làm khu vực thử nghiệm rộng và có rìa ngoài dài, lũ ác ma chỉ cần chạy ra khỏi rừng thay vì chạy về điểm xuất phát nên ngoài khu rừng cong có rất nhiều ác ma di chuyển ở đây còn lũ ác ma ở đằng xa là những kẻ tự do và năng động bước tới để xem náo nhiệt.

Sycar tới đây chỉ để xem náo nhiệt, khi nhìn thấy màu trắng nổi bật của tên ác ma ở trung tâm vụ việc, hắn đột nhiên nổi giận và muốn lao tới dạy cho Văn Ánh một bài học không bao giờ quên.

Hắn vừa tiến lên ba bước, liền nhìn thấy bà lão có khuôn mặt phúc hậu đứng bên cạnh Văn Ánh, hắn hít một hơi, lùi lại bốn năm bước, nơi vảy đã được lấy ra khỏi cơ thể đang đau ầm ĩ.

Tại sao Aruda lại ở đây? Tại sao đứng bên cạnh tên kia, Sycar bị sốc.

Con ác ma sừng đen chịu trách nhiệm ghi lại cơ hội nhìn về phía ác ma phát ra âm thanh, hắn rất trẻ trên người có mấy miếng băng, nồng nặc mùi máu, rõ ràng là nó đã bị thương nặng trong rừng, nó phải đối mặt với nó. bị thương nặng và không vui nói: "Hắn gian lận, hắn mang đạo cụ! Ngay cả con cháu của Aruda-sama cũng không thể bỏ qua những quy tắc như vậy! Ngay cả Aruda-sama cũng không thể vi phạm những quy tắc mà Ma Vương bệ hạ đặt ra!"

Gã ác ma băng bó trong lòng đầy phẫn nộ, hầu hết lũ ác ma xung quanh đều đồng thời phát ra tiếng thì thầm, vốn không phải là tiếng thì thầm lớn, nhưng dưới hiệu ứng quần thể thì nó rất ồn ào.

Đây là một dũng giả điên cuồng tôn thờ Ma Vương! Sao hắn dám nói như vậy trước mặt đại nhân Adura, không sợ bị bà ta bắt và làm thí nghiệm sao?!

Những ác ma xung quanh nhìn hắn bị băng bó này với ánh mắt giống như một người dũng cảm.

Ác ma sừng đen ghi lại một cách do dự, trong lúc do dự, nó đã chửi rủa tên ác ma băng bó hàng chục lần trong lòng: "Nếu muốn chết, ngươi có thể vui lòng không mang theo ta theo không? Aruda là ai?" Đó là ác ma có thể khiến trẻ em ngừng khóc! Anh thận trọng nhìn Aruda và lùi lại một chân mà không để lại bất kỳ dấu vết nào, một động tác bí mật sẽ cho phép anh bỏ chạy ngay lập tức.

Aruda không hề khó chịu, mỉm cười hiền lành: "Ta không có vi phạm quy tắc do Ma Vương bệ hạ đặt ra. Nào, tiểu tử, nói cho ta biết vật phẩm đạo cụ mà ngươi đang nói đến là gì?"

Văn Ánh cũng tò mò nhìn hắn.

Ác ma bị băng bó tự tin hét lên: "Đó là một tấm thẻ! Đó là một tấm thẻ bài đạo cụ chống đỡ. Khi đó, một nhóm ác ma như chúng tôi đã bị một con mãng xà khổng lồ tấn công. Sau đó hắn đã sử dụng một tấm thẻ kỳ lạ để giúp chúng tôi chữa lành. Tôi lúc ấy vô cùng cảm ơn, muốn giúp hắn che giấu thứ hắn đã lén mang theo. Kết quả hắn cầm đi tất cả số điểm của tôi." Ác ma nói càng kích động, quả thực là chuyện vô cùng đau đớn

Văn Ánh: "..."

Ác ma vây quanh: "..."

Mặc dù vậy, nó khiến cậu hơi buồn cười khi nghe nó.

Những nạn nhân tương tự liên tục gật đầu đồng ý, nhưng họ không đủ can đảm, thậm chí có người còn bị Boros ép quỳ xuống đất.

Sycar càng tức giận hơn khi nghĩ đến những lá bài kỳ lạ mà Văn Ánh sử dụng, tên này thực sự đã mang những vật phẩm đạo cụ mọi thứ đều là gian lận.

Một tiếng cười nhạo không khách khí từ phía sau Văn Ánh truyền đến, Boros, người đang đứng cách đó ba mét, không biết từ lúc nào bước tới, áp lực ma lực cường đại lan rộng ra, buộc một số ác ma yếu kém hơn xung quanh hắn phải quỳ xuống, những kẻ khác mạnh hơn thân thể cứng cờ, ngón tay khó cử động.

Lúc này hiện trường có thể thấy rõ thực lực của đám ác ma, Văn Ánh nhanh chóng nhìn thoáng qua, hài lòng thấy tất cả đám ác ma mà cậu viết vào cuốn sổ nhỏ trong lòng đều quỳ xuống.

Thật dễ dàng quỳ xuống, thực lực cũng không mạnh.

Cơ thể của gã ác ma băng bó cứng đờ, bao phủ trong ma lực đẫm máu và hung bạo, và hắn run rẩy khi nói: "Boros, Boros, ngay cả ngươi, ngươi cũng không thể chống lại Ma Vương bệ hạ!" Hắn nói với âm thanh dõng dạc hùng hồn, khá giống một chiến binh không bao giờ trở lại.

Văn Ánh đưa tay gãi gãi má, bình tĩnh nói: "Những lá thẻ đó không phải là đạo cụ ma pháp."

"Sao lại không thể chứ?"

“Ma pháp chữa lành vẫn tiếp tục ngay cả sau khi ngươi rời đi. Nó chắc hẳn là một đạo cụ ma pháp.”

Levima muốn nói gì đó với Văn Ánh, nhưng sự áp lực của tên khốn Boros, bất kể là địch hay bạn, Hắn suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, đỡ lấy ác ma phía sau thở hổn hển, tạm thời không còn sức lực để nói chuyện.

Trên đường Văn Ánh cõng hắn ra khỏi rừng, Văn Ánh tiếp tục dùng lá bài đó chữa cho anh, sau này khi gặp chim ma thú, Văn Ánh cũng dùng một lá bài kỳ lạ, hắn nhắm mắt lại nhưng vẫn chưa chết. Ở cự ly gần hay nói cách khác, ở khoảng cách âm, anh có thể cảm nhận được mối liên hệ giữa Văn Ánh và những thẻ bài đó, chứ không phải mối liên hệ với đạo cụ ma pháp thông thường.

Levima cảm nhận được ma lực của chính Văn Ánh trong những lá bài đó, hay nói cách khác, những lá bài đó chính là ma lực của Văn Ánh.

“Rác rưởi chính là rác rưởi, bảng điểm bị lấy đi còn phải kiếm cớ,” Boros cười lạnh nói, “Hắn chính là Ma Kính tộc.”

Những lời thì thầm bỗng trở nên to hơn.

"Ma kính? Chủng tộc vô dụng đó?"

“Có phải tấm thẻ đó là vật mang để hắn sao chép ma pháp không?”

"Không thể nào. Tôi đã thấy cậu ta chữa lành tất cả ác ma xung quanh mình trong một lần. Tấm thẻ của hắn sử dụng, giá trị ma lực Ma Kính ác ma bây giờ có cao như vậy sao?"

Sycar sửng sốt, đôi mắt vàng mở to, hắn đã tự mình trải qua thủ đoạn bẩn thỉu của Văn Ánh, bảng tích điểm của hắn bị một loạt thẻ kỳ lạ đánh cắp, những phép pháp tức thời đó và cuối cùng... Khó trách hắn cảm thấy có chút quen thuộc. Đó là ma pháp quyến rũ của mị ma, tác dụng của sao chép của Ma Kính ác ma này không mạnh đến thế.

Hổ Phách, người bị Văn Ánh từng bị đánh rất dã man, đã bị sốc đến mức nghi ngờ tính mạng của mình, đôi mắt mở to, chuyển từ mắt hổ sang mắt mèo, tai và đuôi dựng đứng lên.

Cái gì? Mình đã bị ác ma này đánh bại? Hắn có nghe nhầm không Ma Kính ác ma? Tên khốn đó là Ma Kính ác ma à??!

*Bản Edit thuộc về WP: cangoikekho

*Xong chương 16

___Người Edit: Hồng Đào Thích H Văn.

Người Edit: Lười quá đi