Trăng Máu! - Tiểu Hoa Kí

Chương 33: Cắm trại 1



Sáng hôm sau, cô dậy trong vòng tay của anh, vẫn mùi hương ấy vẫn gương mặt ấy, cô càng nhìn càng thấy anh lúc ngủ thật hiền, chẳng giống như lúc trên giường, nghĩ lại cô bất giác mà rùng mình rồi bật dậy thoát ra khỏi vòng tay anh.

Bộ đồ con thỏ bông màu hồng được cô nhặt lên khoác tạm vào người và bước vào nhà tắm, sau khi vệ sinh cá nhân xong và bước ra cô đã thấy anh dậy, đầu tóc anh lúc này hơi rối, mắt mở mắt nhắm anh ngồi trên giường để lộ thân trên trông bộ dạng vừa quyến rũ vừa lười biếng.

“Anh dậy rồi sao.” cô lên tiếng.

“Muốn ôm.” anh vừa nói vừa dang đôi tay về phía cô khiến cô cạn lời. Lớn cái đầu rồi sao mà cô thấy anh thật giống trẻ con.

“Lại đây.” thấy cô đứng đực ra ở đó anh nói, đôi tay vẫn hướng về phía cô, trong đôi mắt có chút chờ mong.

Cô bất lực bước tới được anh ôm vào lòng, anh tranh thủ hôn nhẹ một cái lên mái tóc cô và hỏi nhỏ:

“Nay em muốn đi đâu chơi?”

“Đi đâu cũng được.” cô đáp.

“Vậy chúng ta đến Hyde Park cắm trại.”

“Được.”

Được sự đồng ý của cô anh vớ lấy cái điện thoại ngay bên chiếc tủ nhỏ cạnh giường lên gọi cho ai đó, gọi xong anh bảo cô đi thay đồ, còn anh thì đi vệ sinh cá nhân, thay đồ và bắt đầu hành trình đi chơi của riêng hai người họ.

Trên đường đến địa điểm cắm trại, anh và cô có ghé vào một siêu thị nhỏ để mua chút đồ dùng cần thiết, người bán hàng ở đó là một cụ già nhìn rất phúc hậu. Lúc lấy xong đồ ra thanh toán, cô quên mất một thứ nên quay lại lấy. Lúc này chỉ có mình anh và cụ già ở quầy thanh toán, cụ già đã nói với anh rằng:

“Vợ của cậu thật đẹp, cô ấy làm tôi nhớ đến vợ của tôi.”

“Đúng vậy, vợ tôi rất đẹp.” anh đáp lại lời cụ và cả hai cười khúc khích.

Vừa lúc cô bước tới thấy anh và ông cụ cười rất vui vẻ liền nói:

“Hai người nói gì mà vui vậy?”

“Cô rất đẹp, cậu ấy thật may mắn.” cụ già nói với cô làm cô ngượng ngùng.

“Cảm ơn ông vì lời khen.” anh vừa ôm vai cô vừa nói với ông cụ khiến cô càng ngượng ngùng hơn mà đánh nhẹ lên bàn tay ở trên vai của cô.

Ông cụ thấy cảnh này cũng bật cười khúc khích, ông nhớ lại hồi trẻ vợ chồng ông cũng ngọt ngào như vậy.

Anh nhanh chóng thanh toán rồi cùng cô chào tạm biệt ông, càng nhìn đôi vợ chồng trẻ này ông lại càng nhớ vợ mình bất giác một giọt nước mắt trái của ông rơi xuống, mắt ông vẫn còn nhìn theo bóng lưng của cô và anh.

Bước ra khỏi siêu thị, cô vẫn gặng hỏi anh về câu chuyện của anh và ông cụ ở quầy thanh toán đó, anh luôn miệng nói với cô là không có gì cả làm cho cô phụng phịu quay mặt ra cửa sổ xe dỗi anh luôn.

Anh bật cười xoa đầu cô rồi bất lực kể cho cô nghe cuộc hội thoại ngắn ngủi giữa anh và ông cụ ấy, cô nghe cũng rất vào trọng tâm, nghe xong cô phản pháo liền:

“Em đâu phải vợ anh.”

Bộ dạng của cô rất đáng yêu làm anh rất muốn cưng nựng, anh đáp lại lời của cô:

“Sau này sẽ thành vợ.”

“Sau này em cũng không thèm làm vợ anh.” cô đáp trả.

“Vậy thì làm mẹ của con tôi.”

“Ai thèm sinh con cho anh chứ.”

Bộ dạng này của cô thật khiến anh bật cười. Chẳng mấy chốc địa điểm họ cần đến đã tới ngay trước mắt, anh đi xe vào cổng chính của công viên, đi đến khu cắm trại, ở đây cũng có một vài gia đình nhỏ cắm trại.

Bước xuống xe mắt của cô đập ngay vào một cậu nhóc tầm 4-5 tuổi da trắng mắt xanh lá cây và tóc nâu đang chơi đùa cùng chú chó nhỏ bên cạnh lều trại của gia đình trông rất đáng yêu.

Anh lấy đồ ra nhìn thấy cô nhìn chăm chú nhóc tì nhỏ cách đó không xa liền hỏi cô:

“Thích trẻ con đến vậy sao?”

Cô không trả lời mà gật đầu một cái, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đứa trẻ đó.

“Chúng ta có thể sinh một bé con đáng yêu như vậy, em muốn không?”

Nghe xong cô liền quay lại lườm anh và nói bông đùa:

“Em sẽ không sinh con cho anh, anh muốn sinh thì đi mà chuyển giới.”

“Em nỡ để tôi đi chuyển giới sinh con sao?” anh cười hỏi cô.

“Nỡ chứ.” nói rồi cô chạy thật nhanh đến một chỗ chưa có ai cắm lều trại trên đó, anh mỉm cười nhìn cô rồi bước theo sau.

Hai người cùng nhau dựng lều, cùng nhau bắc bếp nướng thịt, khung cảnh tràn ngập hạnh phúc. Cứ làm những công việc nhỏ quẩn quanh mà đã đến trưa. Ăn uống xong thì trời bỗng nhiên đổ mưa, cô và anh nhanh chóng dọn dẹp đồ ở ngoài rồi chui vào trong lều, cũng may cả hai người ướt không nhiều.

“Thật xui quá đi, anh ướt hết tóc rồi này.”

Nói rồi cô nhanh chóng vớ lấy chiếc khăn lên lau khô đầu cho anh, cũng may khi đến đây họ đã mang theo hai bộ quần áo phòng trừ trường hợp xấu xảy ra, thật không ngờ lại phải dùng trong trường hợp này. Thay đồ xong hai người cứ vậy mà ôm lấy nhau nhìn màn mưa đang rơi tí tách bên ngoài.