Khi Tô Ánh Nguyệt đến xưởng phim, các diễn viên khác đều đã đến đầy đủ rồi.
Đây là ngày cuối cùng của tổ làm phim “Tóc trắng như tuyết”.
Vì vậy, cảnh quay của cô hôm nay rất nhiều, buổi tối còn có một cảnh đóng máy.
Chuông báo thức tám giờ vang lên, Tô Ánh Nguyệt bắt đầu đi quay phim.
Buổi quay phim diễn ra rất thuận lợi.
Ba giờ chiều, tất cả cảnh quay của Tô Ánh Nguyệt đều kết thúc tốt đẹp.
“Ánh Nguyệt, sắp tới cậu có thể yên tâm chuẩn bị cho bộ phim Tử Thành rồi!”
Trong phòng trang điểm, Phúc Quý Ngân ngồi bên cạnh Tô Ánh Nguyệt, vừa giúp cô tẩy trang vừa nói chuyện tràn đầy niềm tin: “Mặc dù Tóc trắng như tuyết là bộ phim đầu tay của cậu nhưng cũng là dự án nhỏ, căn bản là không thể so được với Tử Thành!”
“Hơn nữa, nam chính của Tử Thành là Vương Khải đó!”.
“Ảnh đế Kỷ khi nào quay xong bộ phim dở kia vậy? Bộ phim này chắc chắn sẽ là ứng cử sáng giá cho các giải thưởng vào năm sau!”
“Ánh Nguyệt, cậu chuẩn bị cho tốt vào, đợi đến lúc quay xong cậu có thể nổi tiếng trong showbiz rồi!”