Trêu Đùa Khốn Thú

Chương 38: Quét sạch hàng hóa



Dụ Viên lờ mờ cảm thấy, tiểu trù nương dưới ngòi bút của Mặt trời lặn có 7-8 phần giống mình, mà thiết đặt nhân vật Mặt trời lặn này cũng có hơi giống Đường Tâm Duyệt. Thiên kim nhà giàu, có anh trai, có một tiểu trù nương, bạch phú mỹ, vóc dáng cao ráo.

Nàng lắc đầu, không có khả năng, làm sao Đường tiểu thư lại chạy đi vẽ a? Hơn nữa, Đường tiểu thư chưa bao giờ chơi weibo!

Mặt trời lặn là một người khiến nàng khó xử, một lát thích một lát ghét, nhưng mà nàng chưa từng thấy khó xử với Đường Tâm Duyệt, bởi vì nàng vẫn luôn thích Đường Tâm Duyệt a!

Dụ Viên tự ám thị bản thân, không thể nghĩ nhiều, nàng phải đi soạn bài để bình tĩnh lại!

Phong Tả Tả đang nghĩ, nhanh lên nhanh lên, bí mật sắp được vạch trần rồi, tuồng thế kỷ sắp mở màn, nàng lại có thể cắn hạt dưa xem tuồng rồi, kết quả một lát sau, Dụ Viên không nói tiếng nào nữa.

Hất bàn! Đây là fan kém cõi nhất nàng từng có!

Phong Tả Tả: Tôi nhớ Dụ Viên là một giáo viên đúng không? Với chỉ số thông minh như vậy có thể dạy học sinh sao?

Đường Tâm Duyệt: Cô ấy từng một lần giận tôi vì có cùng nghi vấn, nếu như cô nói với cô ấy như thế, chắc chắn cô ấy lập tức từ hồng biến thành đen.

Phong Tả Tả: Tôi đây nghi vấn hợp lý.

Đường Tâm Duyệt: Cô đừng nói, ngoại trừ không thể nghĩ ra được điểm đó, kỳ thật tôi cảm thấy con gái ngốc nghếch rất đáng yêu.

Phong Tả Tả: Chủ yếu là bởi vì chúng ta quá thông minh.

Đường Tâm Duyệt hừ mũi khinh thường, con người này... thật tự luyến.

Không biết cọng gân nào của Đường Tâm Thừa bị rút, lại thấy chướng mắt một đống bạch phú mỹ, đi coi trọng thiếu nữ mê 2D Phong Tả Tả. Nếu nghĩ như vậy, anh em nhà nàng thật đúng là cùng một dạng, Đường Tâm Duyệt cũng chướng mắt một đống cao phú soái, đi coi trọng một tiểu trù nương.

Dụ Viên đang ra sức soạn bài, vô luận weibo đang long trời lở đất nàng cũng không liếc mắt.

Trái lại các fan của Phong Tả Tả đang suy đoán, Mặt trời lặn là một bạch phú mỹ? Thật hay giả? Nếu như là thật, bạch phú mỹ biết vẽ phút phút đều hấp dẫn fan nha!

Cho nên, couple Phong Tả Tả x Mặt trời lặn thật sự khả thi!

Không biết từ lúc nào giới truyện tranh khơi dậy một phong trào là Phong Tả Tả cùng Mặt trời lặn.

Vừa nói đến bạch phú mỹ, người người xin ảnh chụp, Phong Tả Tả nhún vai, ảnh chụp của Đường tiểu thư há có thể muốn nhìn là nhìn được?

Phong Tả Tả: Đừng xin ảnh chụp của Mặt trời lặn, tôi lén xem một mình. [ xấu hổ.jpg ]

—— Khắp nơi đều là gei tình, Tả Tả rốt cuộc chừng nào chị mới comeout?

—— Tả Tả, nam thần của chị đâu? Chị từ bỏ hả?

—— Nói đi, định chừng nào xuất ngoại đăng ký kết hôn với Mặt trời lặn, tụi này giúp đỡ chị!

—— Phần tiền bạc đã chuẩn bị xong!

...

Mặt trời lặn 114 độ kinh đông: Đừng nói linh tinh, nam thần của Tả Tả là anh trai tôi, cô ấy đang lấy lòng em dâu tương lai của mình.

—— Đòe mòe! Kinh ngạc đến ngây người!

—— Nếu Mặt trời lặn là bạch phú mỹ, anh trai của Mặt trời lặn hẳn là cao phú soái?

—— Couple đã nói đâu! Chính chủ tự phá hủy couple là không có đạo đức!

—— Muốn bắt được trái tim của đàn ông, đầu tiên phải bắt được em gái của họ? Là đạo lý này à?

...

Phong Tả Tả đâu ngờ Đường Tâm Duyệt sẽ bắt chước chơi nàng như thế, nếu như Đường Tâm Thừa nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào? Rõ ràng mình vẫn luôn xây dựng hình tượng rất khó để xuống tay a!

Đường Tâm Duyệt đang ở đâu, nàng định đi đánh cho một trận!

Phong Tả Tả: Chị vậy mà lại nghĩ tôi như thế? Lòng đau quá.

—— Cảm giác nội dung đã xoay ngược lại trở thành vì tiếp cận Mặt trời lặn, Tả Tả giả bộ thích anh trai Mặt trời lặn.

—— Thật máu chó! Thật Quỳnh Dao! Tôi thích!

—— Ngồi đợi nhân sĩ hiểu rõ tình hình nào đó bới ra chi tiết cùng tình hình thực tế, tôi quyết định hôm nay không đuổi theo truyện tranh, đuổi theo cập nhật mới của vở kịch này!

—— Kịch lớn hằng năm trong giới!

...

Dụ Viên cảm thấy mình mới soạn bài hai tiếng đồng hồ, cả weibo đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Nữ thần Tả Tả vậy mà lại có nam thần, nam thần này lại là anh trai của Mặt trời lặn?

Chẳng biết thế nào, thoáng cái nàng đã nghĩ đến một người, Đường Tâm Thừa.

Đường Tâm Thừa trả tiền cơm mỗi tháng cho Đường Tâm Duyệt, cùng gien, tuyệt đối là chất lượng tốt. Trùng hợp như thế, Mặt trời lặn cũng có một anh trai. Thế nhưng Tả Tả thích anh trai của Đường Tâm Duyệt...

Nàng lắc đầu, không có khả năng! Nhất định là mình động kinh mới có thể mãi liên tưởng đến Đường Tâm Duyệt, Đường tiểu thư sẽ không vẽ, sẽ không đâu!

Thế nhưng nếu như, Đường tiểu thư là Mặt trời lặn... Dụ Viên khó có thể tưởng tượng, Đường tiểu thư vậy mà lại đa tài đa nghệ như thế? Má ơi xấu hổ quá, càng ngày càng sùng bái Đường Tâm Duyệt rồi!

Dụ Viên một mình diễn một bộ phim ở trong đầu, cảm giác mình chính là một đại thần lỡ rơi vào trần thế a! Trí tưởng tượng này không đi viết tiểu thuyết quá là đáng tiếc, nhưng mà Dụ Viên cảm thấy, có lẽ mình chỉ có thể viết cổ tích, như là cuộc sống hạnh phúc của công chúa Bạch Tuyết và mẹ kế, công chúa ngủ trong rừng được công chúa hôn tỉnh, cô bé Lọ Lem vứt bỏ hoàng tử yêu chị mình, ác long nhốt công chúa trên tháp là một con rồng cái... nói chung nàng cảm thấy trí tưởng tượng của mình có độc!

Nàng để lại hai bình luận khác nhau ở weibo của Phong Tả Tả và Mặt trời lặn.

—— Mặt trời lặn rất giống T tiểu thư a, T tiểu thư cũng có anh trai.

—— Tả Tả thích ai cũng không quan trọng, dù sao mãi mãi Tả Tả cũng là nữ thần của tôi!

Tình cảm trong hai bình luận hoàn toàn không giống nhau, đối lập như thế, Đường Tâm Duyệt chợt thấy khó chịu.

Mà phía bên Phong Tả Tả đó gọi là đắc ý, nhìn đi, fan của nàng, độ trung thành quá làm nàng cảm động!

Phong Tả Tả: Có ghen hay không có ghen hay không!

Đường Tâm Duyệt: Anh tôi vẫn hay nói, dù có cưới vợ, thương yêu nhất vẫn là đứa em này.

Phong Tả Tả: Chị gian trá quá nha!

Đường Tâm Duyệt: Như nhau.

Phong Tả Tả: Cô ấy vẫn chưa phát hiện chị là Đường Tâm Duyệt à?

Đường Tâm Duyệt: Giống như anh tôi không phát hiện cô có suy nghĩ không an phận với mình, anh ta còn tưởng tại sao lại có một người phụ nữ xem thường mình như thế, không giống với những cô gái bề ngoài đẹp đẽ bên trong đê tiện.

Phong Tả Tả: Chứng tỏ sách lược của tôi đúng, gặp đàn ông phải cao lãnh, gặp phụ nữ phải nhiệt tình!

Đường Tâm Duyệt: Ý cô nói tôi không đủ nhiệt tình?

Phong Tả Tả: Chị có ăn nhập gì với hai chữ nhiệt tình à? Nhũ băng trên núi còn nhiệt tình hơn chị!

Đường Tâm Duyệt tiếp tục bày tỏ khinh thường, nhiệt tình là cái gì? Nếu nhiệt tình có thể có cơm ăn thì đã không có câu nói mặt nóng áp mông lạnh rồi.

Không thấy Dụ Viên để tâm đến con người không nhiệt tình của nàng sao? Còn ai có thể nhận được sự đối đãi mỗi ngày nghĩ cách đổi phương pháp nấu ăn cho thêm đa dạng của Dụ Viên?

Hành Cuốn ngồi xổm một bên lên tiếng trả lời cho Đường Tâm Duyệt, đúng vậy đúng vậy, thức ăn chó tiểu trù nương làm là ngon nhất! Chó khác làm gì được ăn!

Đường Tâm Duyệt tìm được cách đối phó Phong Tả Tả, chính là dĩ kỳ nhân chi đạo phải dĩ kỳ nhân chi thân*, đặc biệt dễ dùng, Phong Tả Tả cũng không đến gõ trúc giang của nàng.

*Nghĩa tương tự Gậy ông đập lưng ông

Có chút tiền đó, chi bằng tiết kiệm mua chút quà cho Dụ Viên?

Nghĩ tới đây, Đường Tâm Duyệt vội vàng gọi điện thoại cho bạn, bảo hắn mua chút goods đem về. Hiện tại Đường Tâm Duyệt có tiền rồi, khi bạn hỏi nàng mua goods nhân vật anime gì thì Đường Tâm Duyệt chỉ nói hai chữ: "Quét sạch!"

Đường tiểu thư hào khí như trước.

Hàng hóa không có đến tay Đường Tâm Duyệt, trực tiếp gửi đến chỗ Dụ Viên.

Khi Dụ Viên nhận được quà của Đường Tâm Duyệt thì, cả người không biết là sợ ngây người hay là kích động đến điên rồi! Từ nhỏ đến lớn chưa có ai từng tặng cho nàng món quà mắc tiền như vậy, cũng chưa từng được tặng nhiều như vậy!

"Đường tiểu thư chị thật sự quá tốt!" Dụ Viên vội vàng gọi điện cho Đường Tâm Duyệt bày tỏ cám ơn, "Tôi rất thích a! Nhưng mà nhiều quá giá sách của tôi không còn chỗ để nữa!"

"Vậy đổi một cái giá sách." Đường Tâm Duyệt lãnh đạm đáp.

"Nhưng mà nhà nhỏ như vậy, không đặt thêm được cái giá sách thứ hai!" Dụ Viên cười đến ngây thơ hồn nhiên.

Đường Tâm Duyệt lại đáp: "Vậy đổi một cái nhà ở."

Đổi nhà nói thì dễ, làm lại khó khăn. Dụ Viên chỉ coi nàng đang nói đùa: "Tiền lương của tôi không đủ, đổi không nổi nhà khác!"

"Vậy đổi công việc." Dường như Đường Tâm Duyệt đang rất nghiêm túc.

"Nhưng mà tôi không có công việc khác để đổi, tôi nhất vô thị xử*." Nhất thời Dụ Viên có chút ủ rũ, "Tôi còn có thể làm gì a?"

*Vừa là ý không có nơi để đi, vừa là ý bản thân yếu kém

"Mở tiệm bánh." Đường Tâm Duyệt nói, "Nhất định sẽ kiếm rất nhiều tiền!"

Vừa rồi còn ủ rũ Dụ Viên liền vui vẻ lên: "Đường tiểu thư, chị đang khen tôi làm bánh ngon!"

Đường Tâm Duyệt hừ lạnh một tiếng, còn lâu nàng mới thừa nhận a!

"Cũng được đi!" Đường Tâm Duyệt trả lời, "Dù gì tôi cũng không hiểu tại sao các tiệm bánh bên ngoài lại làm ăn tốt như vậy, trong khi không ngon bằng cô làm."

Dụ Viên liền xoăn tay áo lên, Đường tiểu thư lén lút biểu dương nàng, người ta đột nhiên hăng hái mười phần!

Buổi tối lúc Đường Tâm Duyệt quay về tiểu khu Ninh Hưng, từ dưới lầu đã ngửi được mùi bơ ngòn ngọt, Hành Cuốn chạy tới nhanh như chớp, thiếu chút nữa làm Đường Tâm Duyệt ngã.

"Đường tiểu thư chị đến rồi!" Dụ Viên lau tay vào tạp dề, nàng đã quen Đường Tâm Duyệt về đây mỗi tối, nàng còn có thể dắt Hành Cuốn đi bộ mấy vòng.

"Ừ." Đường Tâm Duyệt chỉ đáp một tiếng, đi vào trong nhìn.

Trên giá sách trưng đầy các loại goods, có mấy thứ không còn chỗ để, được đặt trên tủ chén.

Dụ Viên chạy tới nói cám ơn: "Thật sự rất cám ơn chị, nhiều đến không có chỗ để a, nếu như bạn của tôi biết tôi có nhiều goods như vậy, nhất định sẽ hâm mộ chết!"

Đường Tâm Duyệt cũng có thể dự kiến được không quá ba phút sau Dụ Viên sẽ đăng weibo nói T tiểu thư tặng nàng mấy thứ này, sau đó trong bình luận có đủ các loại hâm mộ đố kị hận.

Đối với Đường Tâm Duyệt hiện tại mà nói, có chút này không tính là cái gì.

"Coi như là phụ cấp cho cô nấu cơm." Nàng diện vô biểu tình trả lời.

Dụ Viên xoa xoa tay gật gật đầu, cười đến xuân quang rực rỡ: "Ừ ừ ừ, à đúng rồi Đường tiểu thư, tôi có thể hỏi chị một vấn đề không?" Có chút chờ mong, hình như muốn hỏi nan đề thế kỷ gì.

"Chuyện gì?" Đường Tâm Duyệt hỏi.

Dụ Viên cúi đầu ôm mặt ấp úng hồi lâu mới ngại ngùng hỏi: "Chị... có biết vẽ không?"

===

Loạt chương dỗ một người.