Triều Hạ

Chương 8



Triệu Hợp Di cũng không thực sự bị ngất đi, chỉ là đợt làm xong thì mệt quá nên không muốn động đậy, lúc nằm xuống giường của Lý Tư Minh rồi cậu vẫn không chịu nhúc nhích, "Lý Tư Minh, tôi muốn đi tắm."

Lý Tư Minh lau sơ qua ghế sô pha, sau đó hắn đi vào buồng tắm trong phòng ngủ tắt vòi nước đi, lại ném vào trong bồn một viên tắm sủi bọt, xong xuôi thì xoay người đi vào trong phòng bế Triệu Hợp Di lên, mang người vào thả vào bồn tắm, còn hắn thì định sẽ ra gian tắm ở bên ngoài để tắm rửa.

Còn chưa kịp xoay người rời đi thì đã bị Triệu Hợp Di túm chặt lại, Lý Tư Mình quay đầu nhìn đối phương, chỉ thấy người kia chống cằm, đầu gối quỳ xuống bồn tắm mà nói, "Giúp tôi tắm đi, không còn chút sức nào cả."

Không hề giống một lời đề nghị mà càng giống một lời mời gọi hơn.

dương v*t vừa mới được giải tỏa xong của Lý Tư Minh lại rục rịch muốn dựng thẳng lên, cái quần hắn vừa mặc tạm vào cũng bị Triệu Hợp Di kéo xuống, còn không kịp đợi cho Lý Tư Minh có thời gian phản ứng, Triệu Hợp Di đã há miệng ngậm lấy bé rồng lớn còn chưa kịp thức tỉnh hoàn toàn.

Mặt nước nổi lên một tầng bong bóng khí, nửa người dưới của Triệu Hợp Di như ẩn như hiện. Có lẽ do vật lớn vừa được giải phóng một lần lúc vừa nãy, lần này Triệu Hợp Di dùng miệng hầu hạ nó không có quá vất vả, vậy nên cậu liền có tinh lực đi quyến rũ Lý Tư Minh theo cách đầy dâm đãng.

Triệu Hợp Di vừa ăn *** vừa thở hổn hển, thi thoảng cậu lại nâng đôi mắt của mình lên nhìn thẳng với tầm mắt của Lý Tư Minh, đôi tay cũng trở nên không ngoan ngoãn, vốn dĩ là Lý Tư Minh tự thân vuốt ve phần còn thừa ra của hắn, cuối cùng lại biến thành Triệu Hợp Di dùng phần hổ khẩu trên tay cọ tới cọ lui ở hai viên bi.

Lý Tư Minh cũng không nóng vội ngăn cản ngoại lực đang mang lại sự sung sướng cho hắn, hắn muốn xem xem Triệu Hợp Di còn có mánh khóe nào chưa dùng nữa hay không.

Con *** ở trong khoang miệng từng chút từng chút một ngày càng to ra, Triệu Hợp Di cảm giác mình sắp ngậm không nổi được nữa liền muốn nhổ ra, nhưng Lý Tư Minh lại không buông tha cho cậu. Hắn đè lại phần gáy của Triệu Hợp Di, sau đó không ngừng đâm vào rút ra trong miệng của cậu. Bên trong yết hầu sung sướng của thiếu niên tất cả đều là loại thuốc kích tình mạnh nhất, trên mặt của Triệu Hợp Di lại một lần nữa đỏ ửng lên, ngay cả nước mắt cũng bị Lý Tư Minh bắt nạt mà chảy ra ngoài, trong miệng cũng phát ra những thanh âm "Ư...ư..." tựa như xin tha

Sao tôi có thể tha cho em dễ dàng như vậy được?

Không biết đã đâm rút bao nhiêu lần, Triệu Hợp Di có cảm giác khoang miệng của cậu đã tê dại, đầu gối cũng không quỳ không nỗi nữa, cậu vươn tay sờ vào vòng eo rắn chắc của Lý Tư Minh, thuận tiện trét hết bọt tắm lên trên cơ bụng của đối phương.

Cuối cùng, Lý Tư Minh đâm mạnh thêm hai lần nữa, hắn đúng lúc rút ra rồi bắn toàn bộ lên xương quai xanh của Triệu Hợp Di. Kết thúc xong, đầu gối của Triệu Hợp Di cũng muốn đình công luôn, cậu trượt chân ngồi phịch trong bồn tắm, rồi lại ghét bỏ miếng chống trượt ở trong bồn tắm không thoải mái. Triệu Hợp Di tỏ ý cậu muốn được Lý Tư Minh ôm, thật ra là để cho Lý Tư Minh làm một chiếc đệm thịt cho cậu dựa vào, cũng muốn hắn giúp cậu tắm rửa.

Bồn tắm ở phòng ngủ chính là bồn tắm cho hai người, vậy nên Triệu Hợp Di và Lý Tư Minh đồng thời ngâm người ở trong bồn cũng không hề bất tiện, huống hồ Triệu Hợp Di còn được Lý Tư Minh ôm vào trong ngực hắn.

Lý Tư Minh giúp Triệu Hợp Di tắm rửa, giúp cậu lau khô người rồi bế về giường, sau đó hắn lại đi vào trong phòng tắm dội qua một lần nước lạnh nữa mới có thể quay trở về trong phòng. Điều hòa trong phòng bị Triệu Hợp Di bật ở mức rất thấp, Lý Tư Minh mặc quần áo đàng hoàng xong thì xoay người đi vào nhà bếp, hắn mang hai cốc nước soda chanh lại đặt ở đầu giường.

Triệu Hợp Di cũng không mệt, một ngày trước cậu đã ngủ rất nhiều rồi, thấy Lý Tư Minh đặt máy chơi game xuống cạnh cậu, "Lý Tư Minh, cậu không nằm một lúc sao?"

Vốn dĩ muốn hỏi "Cậu không nằm cùng với tôi à?" Nhưng lời đến đầu môi thì cậu mới nhận ra rằng bọn họ đã làm tình xong rồi, câu hỏi như vậy rất giống lời tán tỉnh, vừa sến lại còn không đúng lúc nữa.

"Cậu chờ một lát, tôi còn một đề thi cần xem qua một chút." Lý Tư Minh đeo lại kính mắt, hắn ngồi xuống bàn học, lúc trả lời cũng không quay đầu lại nhìn Triệu Hợp Di.

Quả nhiên học sinh cấp ba lúc nào cũng cần giành giật từng giây, làm tình xong còn có thể ngay lập tức ngồi xuống ôn bài, Triệu Hợp Di quả thực bội phục hết mức. Nhưng mà nếu Lý Tư Minh còn đề nghị cái gì mà giúp cậu học tập, Triệu Hợp Di sẽ lập tức đầu óc choáng váng nằm xuống ngủ luôn, cũng may là hắn không có, vô cùng nghiêm túc ngồi vào bàn làm đề thi.

Triệu Hợp Di thay đi đổi lại băng cassette mà Lý Tư Minh đưa cho cậu, cuối cùng chán đến mức một người cũng chơi được MVP cái trò "phòng bếp chia tay"*. Lý Tư Minh làm xong đề thi, hắn tháo kính mắt xuống rồi khẽ nhéo mũi của mình, sau đó đi lại ngồi ở mép giường nhìn Triệu Hợp Di chơi game.

*分手厨房: là game Overcooked, trong trò chơi này người chơi cần phải phối hợp nhịp nhàng với nhau để có thể phục vụ được hết tất cả thực khách ở trong nhà hàng. Nó được bên Trung gọi như vậy vì độ khó của nó, tương truyền cặp đôi nào chơi chung cũng cãi nhau. Các bạn có thể chơi thử bản dupe của trò này trong phần game ở messenger Facebook.

Chán quá đi, Triệu Hợp Di tắt màn hình, lại nhìn đến Lý Tư Minh đang ở cạnh mình, cả người cậu liền vùi vào người của Lý Tư Minh, muốn ôm. Lại giống như dường như cậu nhớ đến cái gì, ngồi dậy, "Ngày mai chào cờ, đồng phục của tôi đang ở nhà."

"Mặc của tôi."

"Đồ của cậu lớn lắm, với cả tôi mặc của cậu thì cậu mặc cái gì?"

"Sáng ngày mai tôi phải đi sang chỗ đội tuyển để họp, không cần phải đi chào cờ."

"Ồ, được rồi." Lúc này Triệu Hợp Di mới yên tâm, tuy rằng cậu là kiểu đi thi cũng không đi, bài tập cũng không làm, nhưng giới hạn cuối cùng của thầy chủ nhiệm là thứ hai phải đi chào cờ, điểm thi đua của lớp đã rất thấp rồi, không thể lại bị trừ thêm nữa.

Rồi lại nghĩ chính mình kỳ thực cũng không lùn lắm so với Lý Tư Minh, học sinh nam cấp 3 mà 1m78 cũng không thể coi là lùn, thậm chí so với bình quân cậu còn cao hơn một chút, nhưng mà cậu vẫn lùn hơn với Lý Tư Minh tận nửa cái đầu.

Lý Tư Minh ngồi trả lời tin nhắn, Triệu Hợp Di liền nhìn chằm chằm sườn mặt của hắn, "Lý Tư Minh."

"Ừm?" Lý Tư Minh thả di động ra, nghiêm túc nhìn về phía người vừa kêu hắn.

"Lần trước cậu hỏi tôi vì sao lại đồng ý lên giường với cậu."

"Ừ, cậu tiếp tục nói đi."

"Cậu ở trên đài quá chói mắt," Triệu Hợp Di tổ chức lại một ít ngôn ngữ của bản thân mình, thời khắc quan trọng mới phát hiện hệ thống ngôn ngữ của mình vô cùng thiếu thốn. "Tôi liền nghĩ, một người tốt như vậy, sao có thể cùng tôi có quen biết được."

'Nếu tôi từ chối cậu hoặc giữ im lặng, giữa chúng ta sẽ không bao giờ có quan hệ', Triệu Hợp Di không nói ra câu cuối cùng, đã từ lâu cậu không còn tâm sự cùng người khác, bây giờ mà một lúc biểu đạt hết cảm xúc thật sự của mình, đối với cậu rất khó. Huống chỉ giữa bọn họ chỉ là dò hỏi qua lại lẫn nhau, nếu như cậu nhận ra rằng đáp án thật là đáp án không muốn biết thì phải làm sao bây giờ?

Triệu Hợp Di không quen nói dối, lời mà cậu đã tình nguyện nói ra thì đều là nói thật, nhưng chỉ nói một nửa giấu một nửa, tâm tư vẫn cần người tự đoán ra. Cậu sợ hãi hiệu ứng "cửa sổ vỡ"*, bí mật chôn ở đáy lòng không muốn nói cho bất kỳ một ai, không muốn quan tâm cũng không muốn nghĩ, tựa như hạt giống chỉ cần không tưới nước không bón phân cho nó, nó vĩnh viễn cũng không bao giờ mọc lên.

*Hiệu ứng "cửa sổ vỡ" đề cập đến việc khi cánh cửa và cửa sổ đầu tiên bị vỡ mà không được ngăn chặn hoặc sửa chữa, thì nó sẽ tiếp tục bị phá hỏng tiếp theo một cách vô thức. Cũng như bạn, khi có vấn đề rắc rối trong mối quan hệ của mình, nếu không được giải quyết, một loại tâm lý sẽ âm thầm diễn tiến trong lòng mọi người, lớn dần lên và trở thành một vấn đề nghiêm trọng hơn.

Thấy Lý Tư Minh không nói gì, Triệu Hợp Di lật người lại, trong lòng lại tự hỏi có phải mình không nên nói lại chuyện này hay không.

Nhưng rất nhanh cậu đã bị Lý Tư Minh lật quay trở lại, hắn cưỡng ép Triệu Hợp Di đối diện với hắn, không cho cậu có cơ hội quay đầu đi nơi khác, trả lời vô cùng nghiêm túc, "Triệu Hợp Di, cậu cũng là một người rất tốt." Hắn dừng một chút, lại nói, "Nếu cậu từ chối tôi, thì vẫn là tôi mạo phạm đến cậu trước, thực xin lỗi cậu. Nhưng tôi sẽ cố gắng để cậu tha thứ cho tôi."

Lý Tư Minh quá chân thành, một phen bộc bạch này của hắn khiến cho Triệu Hợp Di có chút không biết phải làm sao. Tuy bên ngoài cậu tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng bên trong đã loạn thành một nhúm, chỉ có thể đáp trả lại Lý Tư Minh một câu vô cùng đơn giản "Ồ, tôi không có trách cậu..." Sau đó nhanh chóng trốn thoát đối phương rồi dùng chăn bọc lại cả người mình.

Lý Tư Minh chọc chọc vào cái người đã không khác gì cục sushi, không thấy đối phương để ý lại hắn nhưng lại rút chăn ra rồi ném lại hướng của hắn. Lý Tư Minh liền cảm thấy Triệu Hợp Di đáng yêu quá mức cho phép, hắn đem máy chơi game bị ném ở trên giường đặt trở về giá sách, lại điều chỉnh lại nhiệt độ của điều hòa cao lên, cuối cùng ngồi xổm ở mép giường nhìn chằm chằm bạn nhỏ Triệu Hợp Di chỉ lộ đôi mắt ra ngoài, hắn kéo chăn để cho cậu lộ ra cả mặt.

"Mau ngủ đi, ngủ ngon."