Triệu Hoán Mộng Yểm

Chương 278: Dị tượng (3)



Editor: Nguyetmai

"Ngay cả thầy hướng dẫn tà năng cũng không thể phát hiện bọn quái nhân này, phương thức tồn tại của bọn chúng chắc chắn gì đó đặc biệt." Melissa lạnh lùng nói: "Chỉ là tôi cũng không cảm thấy bọn chúng nguy hiểm bao nhiêu."

"Không!" Selena ngắt lời: "Năng lực của em nói cho em biết, nếu tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra!" Vẻ mặt của cô bé cực kỳ nghiêm túc."Từ khi em phát hiện những quái nhân này tồn tại thì em đã tới gặp thầy cô trong trường xin giúp đỡ, khi trở về lại bị tấn công.

Em nghi ngờ phía sau tất cả những chuyện này có một âm mưu rất lớn!"

"Âm mưu sao?" Melissa nhíu mày."Chúng ta phải tìm được người nào đó có sức ảnh hưởng cực lớn, tin tưởng chúng ta, trợ giúp chúng ta! Nếu không, chỉ dựa vào mấy người chúng ta thì vẫn không thể ngăn cản được âm mưu khủng khiếp này!" Selena nói một cách chân thành.

Rồi cô nhìn chăm chú vào hai người đồng đội."Là do em liên lụy đến anh chị, nếu như không phải em thì bọn chúng cũng không chú ý tới hai người.

Hiện tại chúng ta đã không có lựa chọn nào khác cả."

"Ai mà biết chỉ đập chết một tên thì lại bị cả một đám để mắt tới chứ!" Feller bĩu môi nói.

Thế nhưng cậu ta cũng không hối hận, nếu như không có năng lực của Selena thì có khi tới chết bọn họ cũng không biết tại sao mình lại chết ấy chứ.

Đám quái nhân kia quá bí ẩn.

Năng lực của Selena có thể che giấu hơi thở của bọn họ theo chu kỳ, để tránh bị những quái nhân kia phát hiện."Điểm phiền phức nhất chính là không thể giết chết bọn chúng được!" Selena cắn răng nói nhỏ.

Câu nói này làm cho hai người bên cạnh đều im lặng.

Mỗi khi nghĩ về những chuyện đã xảy ra mấy ngày hôm nay, Melissa vẫn cảm thấy như mình đang nằm mơ vậy.

Những quái nhân kia sau khi bị giết chết khoảng gần mười phút sau sẽ hồi sinh, hơn nữa còn kéo thêm rất nhiều quái nhân cùng tới.

Nếu như khi trước không có Selena, thì cô ta đã bị..."Bọn chúng là quái vật không thể giết chết, thế nhưng tôi không tin giới tà năng nhiều cường giả như vậy lại không ai có thể phát hiện bọn quái vật này.

Tại sao bọn họ lại bỏ qua chúng chứ?" Melissa lạnh lùng nói.

Selena im lặng."Có lẽ, đó chính là nguyên nhân mà em bị đuổi giết."......

Uỵch!Khuỷu tay của Lâm Thịnh khua thành một vòng tròn quanh người với tốc độ nhanh như tia chớp.

Ba quái nhân đang nhào tới bị đập trúng đầu, tất cả đều bị đập bay ra ngoài, hóa thành khói đen rồi biến mất.

Cậu thu tay lại, vỗ vỗ quần áo, cảm thấy hơi khó hiểu."Làm sao bọn chúng có thể phát hiện được mình? Thật khó hiểu."Sau khi xử lý xong quái nhân béo lùn ban đầu thì trên đường trở về, trong khoảng mười phút sau đó, cậu đã liên tiếp gặp phải hơn mười con nữa.

Những quái nhân này có đặc điểm giống hệt với gã béo lùn ban đầu kia, không có ý thức, lao vào như thú hoang, chỉ dùng móng tay và miệng để tấn công.

Bịch bịch bịch bịch...

Một người đàn ông chạy bộ đêm khuya đang chạy từ từ trên đường, trên cổ vắt một cái khăn lau màu trắng, mồ hôi tuôn như mưa, chạy ngang qua một quái nhân vừa mới xuất hiện.

Điều làm Lâm Thịnh ngạc nhiên nhất chính là, người đàn ông này có vẻ như không phát hiện được quái nhân kia mà vẫn nhìn chằm chằm vào phía trước, tập trung chạy bộ."Không nhìn thấy bọn khốn này sao?" Lâm Thịnh nhíu mày, tiếp tục đi về phía trước.

Thế nhưng chỉ vài phút sau, trên con đường lại xuất hiện rất nhiều bóng người.

Tất cả đều là quái nhân, giữa chân mày có hoa văn màu đen, ánh mắt trống rỗng.

Trong đám quái nhân này có người mặc áo sơmi như dân công sở, có cả những thanh thiếu niên đồng phục học sinh, cũng có mấy ông bà già đã lớn tuổi nữa.

Số lượng rất đông, chí ít cũng có hai mươi mấy người.

Grào!Cùng với một tiếng rống to, tất cả quái nhân chạy sầm sầm, vồ về phía Lâm Thịnh.

Lâm Thịnh đang định ra tay thì tất cả quái nhân đồng thời biến mất.

Uỵch uỵch uỵch uỵch!Cả nửa người trên của cậu đều bị quái nhân vừa dịch chuyển tức thời tới ôm lấy, tất cả bọn chúng đều đè lên nhau, chẳng khác một viên thịt khổng lồ.

Không dừng lại tại đó, rất nhiều quái nhân liên tục xuất hiện từ trong bóng đêm xung quanh.

Bọn chúng gầm thét rồi lao về phía Lâm Thịnh, viên thịt càng ngày càng lớn, càng ngày càng kinh khủng.

Xoẹt!Bỗng nhiên, có một luồng sáng màu xanh lục từ trong viên thịt bắn ra.

Ngay sau đó là luồng thứ hai, luồng thứ ba...

Vô số chùm sáng được hình thành từ tà năng xuyên ra từ trong viên thịt.

Ầm!Làn sóng chấn động vô hình nổ tung, toàn bộ viên thịt lập tức bị nổ tan tành.

Rất nhiều quái nhân đều bị nổ nát bấy, biến thành khói đen ở giữa không trung rồi biến mất không còn dấu vết.

Lâm Thịnh vẫn khỏe mạnh đứng tại chỗ cũ, sắc mặt bình tĩnh chỉnh lại cổ áo."Không giết chết được sao?" Cậu vừa mới thấy một quái nhân mà mình đã giết chết khi trước.

Đối phương lại xuất hiện."Thật sự thú vị..." Lâm Thịnh ngẩng đầu nhìn về phía trước, trong bóng đêm lại xuất hiện thêm rất nhiều bóng người nữa.

Đèn đường soi rọi vẻ mặt dữ tợn của những quái nhân này.

Xoẹt!Một bóng người mềm mại đột ngột xuất hiện bên cạnh Lâm Thịnh, há miệng táp về phía cổ cậu.

Lâm Thịnh đưa tay ra cực nhanh, vừa đúng lúc đặt vào trán của bóng người đó."Tà năng không thể giết chết, vậy thì thử thứ này xem sao."Một luồng sáng trắng chợt lóe lên trong mắt cậu.

Quái nhân trong tay cậu run rẩy, trong mắt của nó cũng xuất hiện một luồng sáng trắng.

Cơ thể nó cứng lại, không thể động đậy.

Ngay sau đó, quái nhân vỡ vụn thành từng mảnh, hóa thành từng điểm sáng màu xám rồi biến mất.

Bỗng nhiên, có một thứ cực kỳ quen thuộc đối với Lâm Thịnh xuất hiện trong những điểm xám kia.

Đó là một sợi tơ đen cực kỳ nhỏ."Điều này...

chẳng lẽ là...?" Đồng tử Lâm Thịnh co rụt lại, nhìn chằm chằm vào sợi tơ đen này.

Vù!Sợi tơ bỗng nhiên bay tới, chui tọt vào trong ngực của cậu.

Cùng lúc đó, rất nhiều ký ức phức tạp tràn vào trong não Lâm Thịnh.

Cơ thể của cậu run lên, vội vàng nhắm mắt lại hấp thu tin tức trong ký ức.

Cũng may là cậu đã quá quen với điều này rồi, nên lần này hấp thu cũng không ngoại lệ.

Không tới nửa phút, cậu đã hấp thu hoàn toàn số ký ức khổng lồ kia.

Chỉ là tạm thời cậu không có thời gian để xem xét kỹ càng về số ký ức này mà thôi.

Có điều, nhờ phần ký ức này mà cậu hiểu rõ, nữ quái nhân bị mình dùng Thánh lực thanh tẩy kia vốn là một nhân viên trong một công ty nhỏ, cũng là một bà mẹ đơn thân.

Cũng bởi vì bạn bè lôi kéo nên cô ta đã gia nhập vào một giáo phái thần kỳ, đó là Vạn Ân giáo.

Vào trong giáo phái này, mỗi ngày chỉ cần cầu nguyện niệm tụng kinh là có thể kiếm được một số tiền kha khá.

Số lần niệm tụng kinh càng nhiều thì số tiền có được lại càng lớn.

Vì cải thiện thu nhập, cho nên cô ta càng ngày càng dành nhiều thời gian vào Vạn Ân giáo.

Bỗng nhiên có một ngày, cô ta cảm thấy trái tim hơi khó chịu, đang định ngồi nghỉ trên sofa...

Đáng tiếc, lần nghỉ ngơi này, làm cô ta không thể tỉnh dậy được nữa."Vạn Ân giáo sao?" Lâm Thịnh ngẩng đầu lên, nhìn số quái nhân đang liên tục xuất hiện kia: "Xem ra những quái nhân này đều do người sống hóa thành..."Cậu cẩn thận so sánh lượng linh hồn mà mình đã hấp thu được.

Nếu so với số lượng mà cậu hấp thu được trong giấc mơ thì cực ít, chỉ tương đương với gần một phần mười lượng linh hồn của một binh sĩ Hầm Giam."Quá ít ỏi...

trừ khi liên tục giết mấy trăm người, nếu không thì lượng nhận được thật sự chẳng đáng kể.

Thế nhưng, xét về việc thu thập ký ức và tình báo thì thật đúng là không tệ..."Khi thấy một đợt quái nhân mới xuất hiện, Lâm Thịnh đã biết được Thánh quang có thể khắc chế được bọn chúng nên cậu cảm thấy khá thoải mái.

Chỉ cần cậu chú ý điều khiển Thánh lực trong phạm vi cực nhỏ, không để sóng chấn động của nó lan ra ngoài là được rồi.

Cậu đi về phía trước, chủ động lao về đám quái nhân, trong mắt xuất hiện Thánh lực màu trắng.