Triệu Hoán Thần Binh

Chương 573: Không cần quay lại (hạ)



Đủ loại chuyện làm sao không tạo vết nứt trong lòng kỵ sĩ dự bị tỉnh ngoài? Dù lòng vẫn khó chịu nhưng đa số người không chống đối Vu Nhai nữa, sẽ không vì nể mặt Độc Cô Cửu Tà mới nghe lệnh của hắn.

Kỵ sĩ dự bị tỉnh ngoài thầm mong chờ tiếp theo Vu Nhai sẽ làm ra chuyện gì, đối kháng với Quang Minh thần điện như thế nào?

Có lẽ bọn họ thói quen Vu Nhai sáng tạo kỳ tích, đem đến mừng rỡ nên mọi người tạm quên cái chết. Đám người trông chờ chiến đấu sắp đến, các kỵ sĩ dự bị tỉnh ngoài cũng muốn là một thành viên tạo kỳ tích.

Quang Minh thần điện, nghĩ đến đối tượng sắp 61e là mọi người sục sôi máu nóng.

Kỵ sĩ dự bị tỉnh ngoài còn như vậy huống chi là dân bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh? Các tội phạm thì hoàn toàn tin Vu Nhai người tốt là thủ lĩnh đoàn đội, người lợi hại như vậy nếu không dẫn đầu thì là gì?

Các tội phạm không nghĩ nhiều, không có cảm giác vinh diệu chống lại Quang Minh thần điện, bọn họ chỉ muốn sống.

Tạp Đức thiếu gia ngơ ngác nói:

- Đây là tà thuật gì? Tại sao tọa kỵ của bọn họ bỗng nhiên tăng tấp? Đường nét nghệch ngoạc trên kỵ giáp là cái gì?

Tạp Đức vốn đã trông thấy bóng dáng Vu Nhai, gã tưởng tượng sẽ xé xách như thế nào. Tạp Đức thiếu gia mới tưởng tượng một nửa, cảm giác khoảng cách ngày càng gần thì đối phương vẫn bùng nổ, có vẻ liên quan tới Vu Nhai.

Quang minh thánh nữ không nói chuyện, nàng không nói nên lời vì cũng không biết đây là cái gì.

Quang minh thánh nữ hận Vu Nhai thấu xương, dù chưa thấy mặt nhưng hàng chữ để lại, ba lần đùa giỡn làm nàng hận không thể tẩy rửa hắn từng tầng. Lúc Lộ Luân Na sắp thành công thì lại xuất hiện biến cố này.

Thánh quang ma kỵ đoàn tập thẻ nhìn nhau, không biết đây là thủ đoạn gì.

Quang minh thánh tử luôn im lặng chợt lên tiếng:

- Phù văn, không ngờ có thể thấy nó tại đây, không uổng chuyến đi này.

Giọng quang minh thánh tử rõ ràng vang lên, thanh âm không lớn, chỉ quang minh thánh nữ và Tạp Đức ở gần mới nghe được. Quang minh thánh nữ khó hiểu nhìn biểu tình phức tạp hiếm gặp trên mặt quang minh thánh tử, không hỏi ra miệng được.

Tạp Đức thiếu gia thông minh phân ưu, vội hỏi:

- Thánh tử đại nhân, phù văn là cái gì?

- Thứ rất lợi hại, ta không biết cụ thể, đây là lần đầu tiên ta gặp.

Tạp Đức thiếu gia thầm trợn trắng mắt, đúng là nhảm nhí.

Quang minh thánh tử ngần ngừ một lúc, mở miệng nói:

- Ma Pháp đế quốc chúng ta vì phù văn sư từng liên tục thua trận, suýt diệt quốc. Sau đó Ma Pháp đế quốc phát động tất cả lực lượng giấu trong Huyền Binh đế quốc, liều cái giá vài chục năm về sau không có tin tức nội bộ Huyền Binh đế quốc mới giết được chín phần Ma Pháp đế quốc. Bây giờ Ma Pháp đế quốc của Huyền Binh đế quốc đều trong đế đô, được bảo vệ nghiêm ngặt, chỉ xuất hiện lúc chiến tranh quy mô lớn.

Biểu tình Tạp Đức thiếu gia kinh hoàng. Không biết quang minh thánh tử có phải là người qua đường không nhưng gã sẽ không nói lung tung, phù văn lợi hại như vậy? Đoàn đội trước mắt không dễ bóp nát như đã tưởng.

Quang minh thánh nữ hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Suýt diệt quốc? Ta không tin, quốc gia như ác ma sao có thể khiến Ma Pháp đế quốc vĩ đại chúng ta suýt diệt quóc được?

Nàng đường đường là quang minh thánh nữ tại sao không biết về đoạn lịch sử này? Nếu nàng đã không biết thì quang minh thánh tử có nói tốt đến mấy cũng vô dụng.

Quang minh thánh nữ nói tiếp:

- Mặc kệ hắn dùng thủ đoạn gì ta sẽ khiến hắn sám hối trước Quang Minh thần điện!

Quang minh thánh nữ nói xong mang thánh quang ma kỵ đoàn truy đuổi tiếp. Quang minh thánh tử không trả lời, gã vẫn bình tĩnh nhưng trong mắt không còn hờ hững, lộ cảm xúc dào dạt hứng thú.

Tốc độ đoàn đội Vu Nhai ngày càng nhanh hơn, bắt đầu có biến đổi.

Bởi vì văn phù phát huy cũng phải xem thực lực của người và thú. Những con ngựa có con được Huyền Thần điện thưởng, có con cướp từ chỗ Độc Cô Cửu Dương, có con là Độc Cô Anh đưa cho, tạp nham không đồng đều.

Trừ ngựa ra còn có người. Trước đó đã nói thực lực các tội phạm mạnh nhất là hoàng binh sư, yếu nhất là tương binh sư. Tương binh sư sao có thể đánh đồng cùng hoàng binh sư? Lúc trước cưỡi trên lân giác mã, tốc độ con ngựa không khác biệt nhiều nên không nhìn ra. Bây giờ dựa vào huyền khí phối hợp phù văn, hơn nữa mọi người dốc hết sức nên người yếu sẽ tụt hậu.

Cuối cùng là ba mươi tọa kỵ hai người cưỡi chung một con, tốc độ càng chậm, khống chế phù văn rối loạn.

Vu Nhai nói lời khiến người tốc độ chậm tuyệt vọng:

- Đừng chờ, người tốc độ nhanh vào sơn mạch trước, chọn địa hình sẵn sàng chiến đấu.

chẳng lẽ đây chính là hy sinh vì đại cục trong truyền thuyết? Người tốc độ nhanh đã đến gần Lư Tiễu tiểu sơn mạch, thấy đá lởm chởm lộn xộn, cây đứng thẳng trong mùa đông.

- Đừng do dự, mau lên. Người tốc độ chậm đừng tuyệt vọng, ta sẽ cho các ngươi thuân lợi vào sơn mạch, để ta chặn Quang Minh thần điện lại!

Người vốn tuyệt vọng, sốt ruột nghe Vu Nhai nói xong ngây ra. Lân giác mã Vu Nhai cưỡi bỗng quay đầu lao tới chỗ bọn họ, chạy lướt qua, dừng lại sau lưng họ. Lân giác mã đứng trên hoang nguyên, hoa văn vẫn nhấp nháy ánh sáng. Mọi người hé môi, bản năng dừng lại.

Vu Nhai biết hành động của mọi người sau lưng, trầm giọng nói:

- Đừng quay lại, vào sơn mạch ngay. Đám người Quang Minh thần điện này chưa đụng vào ta được.

Thanh âm Vu Nhai vọng ra xa xen lẫn tương khí thuộc về hắn nhìn như hỗn độn nhưng rất khủng bố, vì mỗi một phần tương khí chỉ xông tới trước, 'ý cứng hơn thép'.

Mọi người cảm giác Vu Nhai cực kỳ tự tin, bọn họ tăng tốc độ xông lên, không dừng lại nữa.

Quang minh thánh nữ khẽ quát:

- Cuồng vọng!

Giọng Vu Nhai cũng truyền đến thánh quang ma kỵ đoàn.

Vu Nhai nghe quang minh thánh nữ quát, mắt lóe tia cười nhạt, ánh mắt giao nhau với quang minh thánh nữ.

Vu Nhai cười nói:

- Nàngchính là quang minh thánh nữ? Cũng chẳng đẹp gì, kém hơn quang minh thánh nữ ta đã gặp rất nhiều. Mặt thì đanh đá, thật không biết Quang Minh thần đại thần làm sao chọn nàng, chẳng lẽ vì nàng giỏi nịnh nọt?

Thật ra quang minh thánh nữ rất đẹp, nhưng đầu óc Vu Nhai người toàn là máu háo sắc. Trong tình huống này nếu không đả kích quang minh thánh nữ thậm tệ thì hắn không phải là Vu Nhai, hắn cũng ghét biểu tình trên mặt Lộ Luân Na.

Người thánh quang ma kỵ đoàn, bao gồm Tạp Đức thiếu gia đáy lòng lạnh lẽo. Quang minh thánh nữ sắp nổi khùng.

Người thánh quang ma kỵ đoàn cực kỳ ghét lời Vu Nhai nói, bọn họ quanh năm ở trong Ma Pháp đế quốc, không đánh nhau với Huyền Binh đế quốc nên chưa từng bị công kích bằng ngôn ngữ. Trong Ma Pháp đế quốc bọn họ rất là kiêu căng.

Thánh quang ma kỵ đoàn cực kỳ tức giận, chẳng qua cơn giận của quang minh thánh nữ lấn át tất cả, bọn họ chú ý hành động của nàng.

- Ngươi tìm cái chết!

Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Buồn cười, chúng ta vốn là kẻ địch, không phải ngươi chết thì ta chết!