Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 12



Trong lòng đối với loại thái độ này của hắn cũng có chút khó chịu không hiểu được, nhưng lại nghĩ đến những chuyện kế tiếp, mình có thể làm gì thì làm Tảm Hựu Nhi cũng đành nhẫn nhịn không nói nữa.

Cô đưa tay chạm vào quần lót hắn, ở đó nóng đến nỗi có thể làm bỏng rát cả lòng bàn tay, cô gần như bị hù dọa đến nỗi phải rút tay về, lại dùng lòng bàn tay này chà xát lên lòng bàn tay kia để giảm bớt loại cảm giác kỳ quái dâng lên trong người.

Khoảng gần 10 giây sau cô mới có thể một lần nữa đưa tay đến mép quần lót, lấy hết can đảm kéo nó xuống.

Tư bản của Hàng Tễ Duẫn tuyệt đối có tư cách để kiêu ngạo, Tảm Hựu Nhi hơi khiếp sợ nhưng trong lòng vẫn dựng thẳng ngón tay cái lên.

Nhan sắc côn th*t hắn hơi thâm hơn so côn th*t hồng non của Kha Hoằng Danh một ít, quy đầu càng đỏ sậm hơn, tuy rằng về độ dài thì không khác biệt mấy với Kha Hoằng Danh, nhưng độ thô lại hơn mấy phần.

Không biết có phải vì đã chuẩn bị tâm lý trước không, Tảm Hựu Nhi lúc kéo quần lót xuống, thân mình cũng nghiêng về phía sau một chút, mới không để vật thô to kia đánh lên trên khuôn mặt nhỏ của mình.

Hồi tưởng lại một chút động tác vừa rồi của Kha Hoằng Danh, Tảm Hựu Nhi liền vươn đầu ngón tay khẽ chạm lên quy đầu, không ngờ lại khiến côn th*t nhảy lên mấy cái, cô sợ tới mức vội rút tay về.

Nhưng lại ngước mắt lên thấy thái độ Hàng Tễ Duẫn, hình như cũng không có vẻ tức giận, cô liền vỗ vỗ trái tim bị hù dọa của mình rồi lại đặt đầu ngón tay lên lần nữa.

Tảm Hựu Nhi học bộ dạng hắn lúc xoa nắn đầu v* cô, dùng gang bàn tay từ ngón tay cái đến ngón trỏ nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa quy đầu hắn, giống như là đang trả thù hắn.

“...”

Hình như không có phản ứng, đây có phải nghĩa là mình có thể càng làm tới chút nữa, đúng không?

Tảm Hựu Nhi hồn nhiên nghĩ như thế, hoàn toàn không hề phát hiện chân mày Hàng Tễ Duẫn đã nhăn lại một chút.

Vì thế cô lòng bàn tay xòe ra bao lấy quy đầu, đặt nó trọn vẹn trong tay mình mà xoa nắn.

Dịch tuyến tiền liệt theo động tác của Hựu Nhi liên tục trào ra, lại thấm vào lòng bàn tay đang bọc lấy toàn bộ quy đầu, nơi đó đang sáng lấp lánh là minh chứng tốt nhất cho dục vọng của hắn.

Hựu Nhi đùa giỡn quy đầu hắn một hồi, sau đó lại trượt xuống cầm thân gậy, xem nó như trường côn mà khống chế, lắc tới lắc lui.

Chỉ là bởi vì bản thân nó cứng rắn, Hựu Nhi cũng không cần sử dụng sức lực quá lớn.

Cô cẩn thận nhìn chằm chằm lỗ chuông, vô cùng tò mò đối với thứ chất lỏng trong suốt không ngừng trào ra kia, ngửi ngửi một chút, không có mùi tanh, nhưng có nhàn nhạt mùi xạ hương nam tính.

Đại khái cô cho rằng thân gậy nổi gân xanh như thế có chút đáng sợ, nên được một lát lại buông ra, sau đó dùng đầu ngón tay vuốt vuốt mớ gân xanh đó.

Cô không để móng tay dài, cũng không dùng sức quá mạnh, nhưng lại khiến côn th*t trở nên cứng hơn một chút, Tảm Hựu Nhi tò mò hỏi: “Như vậy có đau không? Vì sao lại cứng hơn vậy?”

Hàng Tễ Duẫn khẽ nhếch cằm, hắn im lặng mấy giây, sau đó mới khàn khàn giọng nói: “Không đau.”

Thật là thứ đồ vật thần kỳ, Tảm Hựu Nhi lại có thêm chút tò mò và nhiều nghi vấn đối với việc quan trắc côn th*t.

Chất lỏng chảy ra nơi lỗ chuông càng ngày càng nhiều, gần như đã chảy đầy cả thân gậy xuống dưới. Tảm Hựu Nhi lo sẽ dính vào quần hắn, liền bất ngờ vươn đầu lưỡi liếm một cái lên quy đầu, côn th*t Hàng Tễ Duẫn tức khắc bành trướng ra thêm một phần.

Cảm nhận được rõ ràng vật trong tay đang to hơn về mặt thể tích, cô đang nắm chặt lại thả lỏng rồi lại nắm chặt, giống như là đang thí nghiệm độ cứng của nó.

Nhưng chất lỏng mà cô vừa mới liếm vào miệng thấy không có mùi vị gì kia lại càng trào ra nhiều hơn, khiến cô sợ tới mức lại duỗi người vươn đầu lưỡi ra liếm láp nó giống như ăn kem que vậy, muốn ngăn dòng chảy kia lại, toàn bộ thu nó vào bên trong đôi môi.

Cô không có thói ở quá sạch nhưng hắn có.

Tảm Hựu Nhi chân mày nhíu lại, càng cảm thấy bất mãn với thứ chất lỏng liên tục chảy ra kia, cô trực tiếp dùng môi bao bọc lấy quy đầu, bởi vì đôi môi anh đào nhỏ nhắn cho nên chỉ có thể ngậm lấy một phần ba.

Đầu lưỡi chạm vào chỗ lỗ chuông, cuốn lấy chất lỏng nuốt xuống yết hầu, rồi lại cảm thấy tốc độ như vậy là quá chậm, liền ngậm lại thật chặt, bắt đầu liếm mút.

Cô không biết hình ảnh mình chiến đấu với dòng chất lỏng kia trong mắt bốn chàng trai ở đây lại hấp dẫn gợi dục đến mức nào.

Không thầy dạy cũng có thể tự thông suốt mà khẩu giao cho Hàng Tễ Duẫn, Tảm Hựu Nhi cậu được lắm.

Còn Hàng Tễ Duẫn nhìn qua giống như không có chút phản ứng nào, nhưng trên thực tế gương mặt hắn đã hiện lên mấy vết đỏ hồng nhàn nhạt, khiến cho nốt ruồi màu đen kia lại càng thêm gợi cảm. Bàn tay tuy không siết chặt, nhưng có thể thấy cơ bắp trên cánh tay đang mạnh mẽ căng ra.

Giang Thái Nhiên nhìn thấy rất phấn khích, quả nhiên thằng nhãi Hàng Tễ Duẫn này cũng không phải ninja vô dục vô cầu gì, bộ dạng ngày thường lúc nào cũng lãnh đạm ra vẻ cấm dục, trên thực tế dục vọng của hắn lại càng đáng sợ hơn người khác.

Còn biết giả vờ hơn so với mình và Tống Loan, thật là đáng bội phục!

Nhưng mà ở góc độ này của hắn, thì chỉ có thể nhìn thấy tấm lưng mảnh khảnh trắng trẻo của cô, chứ không thể thấy được chỗ đáng yêu nhất của Tiểu Hựu Hựu, có chút đáng tiếc thật...

Tống Loan thì lại không nghĩ vậy, tuy rằng Tảm Hựu Nhi cách hắn có hơi xa, nhưng chỗ mềm mại không quá lớn phía sau kia lúc cô cúi xuống đang nhếch lên cao kia thì hắn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Kha Hoằng Danh bên cạnh thì áp suất thấp đến mức nghiêm trọng, căn lều cao cao chưa từng biến mất, sắc mặt cũng không hề chuyển biến tốt đẹp hơn.

Âm thanh Tảm Hựu Nhi hút liếm côn th*t dần dần càng lúc càng lớn, trên má cô đã có hai rặng mây đỏ ửng trôi nổi, cô xem việc này giống như liếm que kem, liếm mãi cũng không hết, cho nên liền tăng lực độ lớn hơn, nhất định phải bắt nó đầu hàng mới vừa ý.

Tống Loan nhìn hai mắt Kha Hoằng Danh đã bị tóc mái rủ xuống mặt che khuất, khóe miệng hơi nhếch.

Cậu em này của hắn, rõ ràng là người rất to gan, không sợ trời không sợ đất, nhưng trên phương diện tình cảm, thì lại nhút nhát một cách bất ngờ.

Bản thân mình đã rất nỗ lực để hỗ trợ cho cậu ta, vậy mà cậu ta không hề cảm kích, cứ luôn đối nghịch với mình.

Tống Loan có chút bất đắc dĩ, dù sao cũng là Tống gia có lỗi với cậu ta, là do ông bố của mình phong lưu cho nên mới khiến gia đình tan vỡ, mẹ mình thì lại là kẻ thứ ba chen vào phá hoại tình cảm của người khác.

Bản thân hắn cũng không rõ tình huống phát sinh là như thế nào, mà hắn lại ra đời sớm hơn trên thế gian này, nhưng dù sao đi nữa thì Kha Hoằng Danh hận hắn, hận mẹ của hắn cũng là chuyện có thể hiểu được.

Tôi đã rất nhường nhịn rồi, nếu cậu còn không định thẳng thắn một chút với người ta, thì cũng không thể trách đám thanh niên như hổ rình mồi này ra tay trước.

Cũng giống như tình huống bây giờ.