Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 24



Tảm Hựu Nhi dựa vào người Kha Hoằng Danh, để mặc nước mắt bừa bãi chảy xuôi, cô vẫn còn đắm chìm trong dư vị của cao trào, lúc trước chỉ có tự an ủi một hai lần, nhưng lúc cao trào đến thì căn bản không giống sự sung sướng hôm nay, cả khuôn mặt nhỏ đều toàn là thỏa mãn.

Giang Thái Nhiên nuốt ái dịch trong miệng xuống, sau đó dùng lòng bàn tay xoa xoa hoa dịch dính lên mặt mình, rồi vươn đầu lưỡi khẽ liếm, thu gom toàn bộ hương vị ngọt ngào vào trong khoang miệng.

Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Hựu Nhi, nhìn đôi má ửng hồng say lòng người của cô, lông mi nhắm chặt còn vương nước mắt, thỉnh thoảng lại rung động vài cái, chân mày nhíu lại rồi giãn ra nói lên rằng cô có bao nhiêu sung sướng.

Hắn cúi người xuống hôn lên đôi môi đỏ khẽ nhếch của cô, đồng thời đưa tay kéo khóa kéo áo trong, một cánh tay ôm lấy eo cô. Giang Thái Nhiên bế cả người cô lên, xoay mặt tấm thảm lại sau đó mới thả cô xuống.

Bởi vì tấm thảm đó đã ướt lắm rồi.

Hắn đưa một tay ra chống đỡ thân hình nhỏ nhắn của cô, bàn tay còn lại cầm lấy bầu vú tròn trịa và mềm mại, trong khi hơi thở của cô có hơi dồn dập thì bắt đầu ve vuốt, sau đó kéo cánh môi ra, nghe thấy cô đột nhiên không kịp phòng bị phát ra tiếng rên rỉ nũng nịu lại cười khẽ, lần thứ hai hôn xuống.

Thân thể Hựu Nhi vô cùng mẫn cảm, được bàn tay to lớn ấm áp vuốt ve bầu ngực mình như vậy, chỉ đụng tới đã bắt đầu rùng mình, cho đến khi lòng bàn tay kia thực hiện động tác thì liền khó nhịn hết sức.

Bên dưới của Giang Thái Nhiên chỉ cách cô mấy centimet, hơi nóng của nó lại giống như đã quấn lấy cô, còn chưa kề sát đã khiến Tảm Hựu Nhi cảm nhận được hơi thở uy hiếp của nó, tiểu huyệt mấp máy có quy luật nhanh chóng co rút lại mấy cái một cách khó hiểu.

Giang Thái Nhiên sử dụng cái lưỡi với kỹ xảo cao siêu khiến cho đầu óc vốn dĩ đã hỗn độn của cô lại càng thêm rối tinh rối mù, hắn buông lỏng bầu vú vừa đàn hồi vừa mềm mại của cô, đưa tay cởi bỏ thắt lưng, kéo đồng loạt cả quần và quần lót xuống, phóng thích dục vọng đã sớm chuẩn bị sức lực chỉ chờ tấn công.

Chỗ kia thô to và khuôn mặt tinh xảo của hắn quả thật hết sức đối lập, trong giây phút và hiện ra đã gấp gáp không kịp chờ đợi búng lên tiểu huyệt đã ướt đẫm của Hựu Nhi, khiến cho cô đang đắm chìm trong nụ hôn vừa dịu dàng vừa ấm áp của hắn liền đột ngột run lên.

Vừa thô to vừa nóng rực, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được thể tích của nó, tiểu huyệt nhỏ bé non mềm lại càng thêm run run rẩy rẩy.

Hắn đỡ côn th*t, đặt quy đầu lên trên cửa động, nhưng không lập tức tiến vào, chỉ nhẹ nhàng cọ sát tại đó, giống như muốn cọ cho đủ lượng ái dịch bôi trơn, lại tựa hồ như muốn cô thong thả thích ứng sự tồn tại và kề cận của côn th*t.

Giang Thái Nhiên cọ hơn mười cái, mới đưa đầu lưỡi tách khỏi môi cô, nhìn cô lưu luyến không rời, ánh mắt lại càng dịu dàng sâu sắc, hắn dùng thân gậy kề sát cửa huyệt, miệng tiểu huyệt chảy ra hoa dịch tuôn trào, xối lên trên gậy ào át.

Thừa dịp khuôn mặt nhỏ của Hựu Nhi vẫn mơ hồ, hắn khẽ hôn lên cổ trắng ngần của cô, từ tốn dịu dàng lại mang theo dục vọng, từng chút từng chút để lại dấu vết thuộc về mình, sau đó chậm rãi trượt xuống, hôn lên bầu ngực, cảm xúc nhẹ nhàng như lông chim quét qua.

Lúc ngậm vào ngọn núi tuyết đó, Tảm Hựu Nhi sợ ngứa thân thể căng chặt, có thể làm gì hơi thở nặng nề của hắn vươn lên trên người cô mà khiến cho da gà nổi lên từng mảnh.

Nhưng hắn quá mức dịu dàng, khiến cho Tiểu Hựu Hựu ngoại trừ cảm thấy thoải mái ra thì không có bất cứ ý tưởng gì khác, cô hơi híp mắt nhìn Giang Thái Nhiên hôn từ cổ đến trước ngực, hình ảnh phóng đãng như vậy khiến cô nhịn không được lại trào ra thêm nhiều ái dịch.

Nhiều đến nỗi Giang Thái Nhiên cho rằng cô đã chuẩn bị tốt.

Vì thế hắn dùng đầu lưỡi liếm lên đầu v*, cánh môi hơi mở ra một ít ngậm lấy nhiều nhũ thịt hơn, quy đầu cực lớn chống lên trên cửa động khẽ nhếch, chậm rãi thử dịch vào bên trong.

“A a... Đau quá...”

Khác với ngón tay thon mảnh, vật này gần như muốn xé rách thân thể cô vậy, tuy rằng Hựu Nhi đã bị hòa tan trong ái dục như thủy triều, nhưng sự to lớn của hắn cũng khiến hắn nhất thời không có cách nào xong vào trong tiểu huyệt vừa nhỏ nhắn lại vừa chật chội kia.

Dường như nghe thấy tiếng kêu của cô, Giang Thái Nhiên dừng động tác tiến vào, hắn giương mắt nhìn về phía Hàng Tễ Duẫn, Hàng Tễ Duẫn vô cùng ăn ý đứng dậy, đi đến phía sau cô khẽ hôn từng chút lên cổ cô từ phía sau.

Bị chạm vào điểm mẫn cảm, cô có cảm giác mình không chịu đựng nổi liền ko rụt cổ lại, nhưng lại bị hắn kéo cổ áo xuống, giống như tìm kiếm gì đó sau lưng cô.

Tống Loan cũng đi lại gần, nhưng hắn chỉ ngậm lấy vành tai Tảm Hựu Nhi rồi khẽ liếm, lòng bàn tay chà xát lên sườn cổ, muốn giảm bớt sự khẩn trương cho cô, cô cột tóc đuôi ngựa vì vậy càng thuận tiện cho động tác của hai người bọn họ.

Kha Hoằng Danh không có kinh nghiệm tính ái, cho nên trước mắt chỉ có thể xem mà không thể ăn, đi đến phía trước cô nhìn Hựu Nhi bị những người kia bao lấy. Mấy người bọn họ vì không để cô bị đau, cũng coi như đã nghĩ đủ cách..