Trò Chơi Nguy Hiểm: Xin Đừng Lún Sâu!

Chương 35



“Em nhầm rồi, hành động và lời nói của tôi luôn đi đôi với nhau.”

Hoắc Lãng Triết nhẹ nhàng cười, khóe môi cong lên vô cùng quyến rũ, “Chỉ là càng nhìn luật sư Triệu tôi càng nhận ra em thật sự đẹp mê hồn, khiến tôi không kìm lòng được mà lúc nào cũng muốn em.”

Triệu Uyển Dư nghe vậy, chỉ cười nhẹ, “Hoá ra Hoắc tổng đối với phụ nữ ngài coi là ‘đẹp’ luôn nhiệt tình như vậy, nhưng mà đối với tôi mà nói, tôi chỉ thấy hứng thú với hợp đồng đầu tư mà thôi.”

“Chẳng phải tôi đã đầu tư với em rồi sao?” Hoắc Lãng Triết hùa theo lời cô nói tiếp.

“Hoắc Lãng Triết, câu nói vừa rồi của anh theo tôi thấy nên sửa lại. Không phải đầu tư với tôi, mà là với chúng tôi. Thường ngày anh vô sỉ mặt dày tôi không nói làm gì, nhưng hôm nay xin anh tự trọng một chút, buông tôi ra.” Triệu Uyển Dư không hề tránh né, ngược lại cất tiếng nói vô cùng bình tĩnh.

Cô biết rõ, hành động của Hoắc Lãng Triết lúc này hoàn toàn là cố ý, anh muốn nhìn thấy dáng vẻ kinh hoàng của cô, muốn thấy cô hoàn toàn bị anh khống chế tâm tình, cứ như vậy, anh sẽ hoàn toàn chiếm thế thượng phong.

Mà Triệu Uyển Dư cô không thể như vậy, giờ khắc này, cố gắng giữ tỉnh táo và lý trí quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Cảm xúc trước nay của cô, hoá ra cũng chỉ là nhất thời thôi. Cô không muốn thua anh, càng không bị điều khuyển như một con rối vô chi vô giác!

Cho dù những lời này của anh chỉ mang ý đùa cợt cũng vậy.

“Em sợ bị cấp trên của mình nhìn thấy cảnh tượng này?” Hoắc Lãng Triết mặt dày cười cười.

“Đáng tiếc da mặt tôi mỏng, loại tư thế này không riêng gì Ôn Húc Nhiên, mà ngay cả tôi nhìn thế nào cũng thấy không thuận mắt.” Triệu Uyển Dư nhã nhặn trả lời.

“Em chỉ ngồi trên người tôi như thế này đã khiến người khác không thuận mắt, nếu vậy...thế này thì sao?” Hoắc Lãng Triết nở nụ cười tà, không đợi cô kịp phản ứng, ép đôi môi xuống...

Triệu Uyển Dư chỉ cảm thấy trên môi truyền đến một trận tê tê ngứa ngứa, trong nháy mắt, liền giống như bị một con sóng khổng lồ bao phủ, hô hấp dần dần trở nên dồn dập.

Hoắc Lãng Triết hoàn toàn mất đi sự kiềm chế, khát vọng chiếm giữ đôi môi đỏ mọng kia, cuối cùng đã thành hiện thực nhưng vẫn không tài nào thỏa mãn được ham muốn sâu thẳm từ tận đáy lòng anh, anh càng muốn chiếm đoạt nhiều hơn.

Nụ hôn cuồng nhiệt bất ngờ ập xuống, mang theo hơi thở nóng rực của người đàn ông. Hoắc Lãng Triết chỉ còn biết đến khát vọng trong lòng, tàn sát bừa bãi vòm miệng thơm tho, để rồi hòa quyện cùng hương vị ngọt ngào đang cuồn cuộn dâng lên trong lòng.

Có trời mới biết mỗi lần thấy cô cạnh người đàn ông khác là anh như muốn phát điên…

Triệu Uyển Dư nhất thời giật mình, ngay sau đó không giãy giụa, cũng không phản kháng, chỉ có thể để mặc cho Hoắc Lãng Triết tùy tiện làm càn.

Hoắc Lãng Triết điên cuồng cắn mút, như thể muốn đem môi cô nuốt vào trong bụng, bàn tay to nóng bỏng lớn mật trượt xuống dưới...chân váy chữ A bị bàn tay kiên định cùng ôn nhu của Hoắc Lãng Triết giữ chặt...

Triệu Uyển Dư vốn bình tĩnh giờ này tâm tư đã trở nên cuồng loạn. Triệu Uyển Dư không thể thoát khỏi anh, mà cũng không dám trốn tránh, lại càng không dám phát ra tiếng kêu, cô sợ một khi Ôn Húc Nhiên trở lại sẽ nhìn thấy hành động mà họ đang làm bên trong….

Rốt cục, Hoắc Lãng Triết cũng buông tha đôi môi của cô với vẻ quyến luyến không thôi, “Hương vị của em quả thực lúc nào cũng ngọt ngào.”

“Giờ có thể buông tay ra được chứ?” Triệu Uyển Dư đưa hai cố gắng đẩy anh ra, “Hôn thì cũng hôn rồi, anh còn muốn thế nào nữa?”

Hoắc Lãng Triết nghe xong, thích thú khẽ cong môi, dù có đôi chút nhíu mày, “Dư, thật không ngờ hôm nay em có thể bình tĩnh như vậy?”

“Giãy giụa có ích không?” Triệu Uyển Dư nhẹ nhàng cười lạnh, “Đàn ông vốn dĩ trời sinh đã mang trong người khát vọng chinh phục, tôi càng giãy giụa sẽ càng kích thích sự hưng phấn cùng ham muốn chiếm đoạt. Hoắc Lãng Triết, anh là người như thế nào tôi đâu phải là không biết. Tôi càng phản kháng anh càng cố tình mà làm tới.”

Hoắc Lãng Triết nghe xong thì cười thành tiếng, hai mắt ánh lên tia sáng thâm sâu, nhìn chằm chằm vào mắt cô, “Quả nhiên chỉ có em mới dám đối đầu với tôi.”

“Tôi không phải trẻ con, rảnh rỗi cùng anh chơi đùa.” Triệu Uyển Dư bình tĩnh đáp lại Hoắc Lãng Triết.

“Nếu tôi vẫn khăng khăng muốn chơi trò trẻ con đó với em?” Hoắc Lãng Triết hơi nhích người, cũng không có ý định thả cô ra, toàn thân toát lên nét tà mị.

“Hoắc Lãng Triết, chúng ta không phải là nam nữ chính trong bộ phim truyền hình tình cảm dài tập.” Triệu Uyển Dư thản nhiên đáp, “Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ quay lại với anh. Cũng như không muốn cùng anh dây dưa không rõ ràng.”

Nụ cười trên môi Hoắc Lãng Triết càng lúc càng đậm, “Mối quan hệ của chúng ta như thế nào mới gọi là rõ ràng?”

“Hoắc Lãng Triết anh đừng để tôi phải nhắc lại chứ?”

Cặp mắt tà ác của anh mở lớn, thoạt rồi ghé sát vành tai cô thì thầm, “Hai cơ thể của chúng ta ngày đêm quấn quýt, em không phải là người phụ nữ của tôi thì là gì?”

Triệu Uyển Dư cau mày, nhìn anh như thể vừa nghe được điều nực cười nhất trên đời, một lúc lâu sau…

“Hoắc Lãng Triết, lời anh nói thật buồn cười.”

“Không, chẳng có gì buồn cười.” Hoắc Lãng Triết ra vẻ tiếc nuối lắc đầu, “Vốn dĩ vận mệnh của em là thuộc về tôi. Trước kia hay sau này cũng vậy, em đừng ảo tưởng bản thân có thể thoát khỏi tôi tới lần thứ hai, tôi không ngại chặt chân em để nhốt lại bên mình đâu.”

Những lời cuồng dã của Hoắc Lãng Triết cũng chẳng làm Triệu Uyển Dư sợ, trái lại giọng nói của cô có chút mỉa mai, “Hoắc Lãng Triết, nói thật, anh có gan làm như vậy sao?”

“Em chưa thử sao biết tôi không dám?” Hoắc Lãng Triết không hề giận mà còn cười, buông ra một câu thẳng thừng.

Triệu Uyển Dư nhíu mày, linh cảm mách bảo cô rằng những lời anh nói ra không phải đùa.

Con người của Hoắc Lãng Triết, quả nhiên là quá nguy hiểm!

“Vậy nên tốt nhất em đừng làm càn, biết thân biết phận một chút, đừng để người khác tuỳ tiện chạm vào người …” Nói xong, Hoắc Lãng Triết ôm cô chặt vào lòng mình, cơ hồ khiến bầu ngực tròn đầy mềm mại của cô tì vào vòm ngực to lớn của anh…

“Giống như lúc này, ngoài tôi ra, không ai được phép chạm vào em..." Lời nói nóng bỏng cùng ái muội rót vào bên tai cô, càng nghe càng khiến cô sợ tới mức nổi ra gà.

Sự độc chiếm của anh, khiến cô ngột ngạt…