Trò Chơi Sinh Tồn Trong Phòng Ngủ Nữ Sinh

Chương 123: Giải đấu hữu nghị các phòng ngủ



Lưỡi dao đen là vũ khí của gã béo, hay nói đúng hơn là kĩ năng đặc biệt.

Không ai ngờ gã ta có thể đột ngột kích động giãy thoát khỏi sự khống chế của tinh thần lực, khi gã đột nhiên tấn công nam sinh phòng 308 thì ngay cả nữ sinh cầm khiên ở bên cạnh cũng không kịp phản ứng, không thể ngăn cản.

Lưỡi dao đen đâm vào cơ thể người rồi bắt đầu hòa tan, nam sinh mặt trắng bệch đưa tay định rút lưỡi dao ra thì chỉ chạm vào một lỗ hổng đang không ngừng mở rộng.

Có lẽ do tác dụng của chỉ số thể chất mà trò chơi tăng thêm nên dù ngực bị xuyên thủng nam sinh này vẫn không gục xuống ngay lập tức, cậu ta mở to mắt, quay đầu nhìn nữ sinh cầm khiên, mấp máy môi: "Cứu tôi..."

Nữ sinh cầm khiên lập tức nhào qua dìu cậu ta, nhưng khi tay cô ấy chạm tới thì cậu ta đã tắt hơi.

Gã béo vẫn còn đang gào rú: "Việt Khung mày diễn CMN dở tệ, mày mà là học sinh tốt thì tao vặt đầu xuống làm bóng cho mày đá, mày tưởng không ai biết mày à? ĐM mày còn giết anh Phan với anh Lý, tao..."

Gã ta chợt im bặt.

Chiếc vòng bạc trên tay nam sinh mặt trắng bệch hóa thành luồng sáng ngay sau khi cậu ta vừa chết, biến ra một con dao đen giống y như đúc kĩ năng của gã béo, cắt đứt cổ gã ta.

Thi thể của cả hai người biến mất, hóa thành số liệu trong lời nhắc nhở của trò chơi.

[Tick! Chim lợn phòng 102 đã bị đoàn diệt!]

[Khi một phòng "Chim lợn" biến mất, toàn thể học sinh tham gia giải đấu có thể biết thêm ba quy tắc bị che giấu. Xin hãy chú ý, những thông tin các bạn có được lần này là:

1, Toàn bộ giải đấu được chia làm bốn giai đoạn, 3 phút sau sẽ bắt đầu nhiệm vụ giai đoạn ba.

2, Lập trường của hai phe chim lợn và học sinh tốt không thể hòa giải.

3, Có tổng cộng 24 chim lợn trong giải đấu lần này!]

Trò chơi chỉ nhắc nhở một lần duy nhất, tất cả mọi người đều căng thẳng tập trung chú ý, hận không thể khắc từng chữ vào trong đầu.

Đường Tâm Quyết nhướng mày.

Tạm chưa bàn đến cái chết của gã béo, chỉ nói về trò chơi thôi thì ba tin tức này đến thật đúng lúc.

Cô quay sang hỏi bạn cùng phòng: "Các cậu có nhớ lúc nãy trò chơi đã nói gì khi tớ bắt được tinh linh không?"

... Xin hãy dùng hết sức bắt tinh linh rơi xuống ban công.

... Xin hãy dùng hết sức đào thải toàn bộ chim lợn.

Hai câu sử dụng cụm từ "Dùng hết sức" để nhấn mạnh, từ đó có thể thấy được phương hướng mà trò chơi chỉ ra.

Mà thông qua ba tin tức mới này, phương hướng càng thêm rõ ràng hơn, càng chứng minh những gì Đường Tâm Quyết nói.

Tại sao lại cho biết tổng số chim lợn?

Tại vì không thể bỏ qua bất kì kẻ nào.

"24 người, 24 người..." Có người đã bắt đầu xòe tay đếm: "Nam sinh chủ động rời khỏi giải đấu là 1 này, vừa nãy cả phòng chim lợn ở tầng 1 có 3 người này, vậy bây giờ vẫn còn 20 người chưa bị phát hiện..."

"Không." Đường Tâm Quyết ngắt lời bọn họ: "Phòng ngủ của chim lợn bị xóa sổ đầu tiên có 2 người, phòng thứ hai có 3 người, ngoài ra còn có 3 chim lợn khác đã chết, hiện tại có tổng cộng 16 chim lợn còn sống, phân bố trong khoảng từ 3 đến 5 phòng ngủ."

Mọi người: "???"

Bọn họ đã bỏ lỡ cái gì sao? Làm sao để cho ra những số liệu này thế?

Nhưng chỉ còn có hơn hai phút nữa thôi, bọn họ cũng chẳng lấy đâu ra thời gian nghiên cứu sâu hơn, có người hỏi thẳng: "Coi như cô nói thật đi, nhưng chỉ cần chim lợn ở lì trong phòng thì chúng ta biết phải làm sao?"

Đây cũng chính là điểm khiến mọi người bực bội.

Thật ra nếu bàn về thực lực tập thể thì chắc chắn học sinh tốt vượt xa chim lợn. Nhưng một bên ngoài sáng một bên trong tối, chim lợn lại được phòng ngủ bảo vệ, trừ khi lộ thân phận rồi xông ra chiến đấu mặt đối mặt, thì khi ấy học sinh tốt mới có cơ hội giết chết chim lợn.

"Chưa chắc." Có một thí sinh lên tiếng: "Phòng ngủ tầng 1 vừa mới bị xóa sổ kia chết như thế nào? Gã béo ngu ngốc kia gọi bọn họ là anh Phan anh Lý gì đó đúng không? Tôi đã quan sát qua, cọc băng và nhện độc đều xuất phát từ phòng ấy cả."

Nếu như bọn họ trốn trong phòng mà vẫn bị giết chết, vậy có phải chỉ cần tìm ra vị trí của chim lợn khác là cũng có thể bắt chước giết người trong phòng giống thế không?

"Hai người kia bị giết là vì chủ động ra tay đánh lén người khác, bị người ta lần ngược lại, hiểu chưa?" Lúc này có người lên tiếng phản bác, vừa nói vừa liếc nhìn phòng 308 đầy ẩn ý: "Thật ra chúng ta có thể hỏi bạn học "Việt Khung" kia một chút xem cậu ta làm thế nào, chỉ tiếc rằng ban nãy cậu ta đã chết mất rồi."

Gần như tất cả mọi người đều nghĩ nam sinh mặt trắng bệch bị xuyên thủng lồng ngực ban nãy chính là "Việt Khung", người đã xóa sổ cả phòng chim lợn tầng 1.

Dù sao cậu ta cũng là người đại diện phòng 308 bước ra nói chuyện rồi ăn một đòn liều mạng trước khi chết của gã béo. Giờ cả hai đều chết không đối chứng, phòng 308 lại đóng cửa im ỉm như đang quá sợ hãi, không cung cấp được giả thuyết nào có ích hơn.

Ngay cả thành viên phòng 606 cũng thoáng do dự. Trịnh Vãn Tình gãi gãi cổ, ngây thơ nói: "Cậu ta là Việt Khung thật sao? Khói đen cũng là kĩ năng của cậu ta ư? Cậu ta chết..." Dễ vậy á?

"Giả."

Đường Tâm Quyết lập tức trả lời: "Việt Khung là người đeo khẩu trang, nam sinh này chỉ là hình nhân bị đẩy ra thế mạng thôi."

"Cậu nhớ cái vòng bạc trên tay cậu ta không? Tính đến giờ thì phòng bọn họ đã chết hai người, cả hai lúc xuất hiện đều sợ sệt không dám nói năng gì. Nếu là người có quyền lực thực sự thì không thể nhát gan thế được, với lại trên tay cả hai đều đeo cái vòng này, chứng tỏ có lẽ cái vòng là một loại đạo cụ điều khiển."

Lần này nói chuyện cô không sử dụng kết nối tâm linh, giọng nói lạnh lùng vang lên trong không khí, đi vào tai người có lòng muốn nghe xung quanh khiến họ lộ ra vẻ mặt khác nhau.

Nhưng dù thế nào đi nữa thì tất cả những người quen biết phòng 308 đều đã chết. Hơn nữa thật không khéo lắm, bọn họ lại là chim lợn, vậy càng khiến cho những thí sinh khác có tâm lý ném chuột sợ vỡ bình.

Ai dám đứng lên hùng hồn nói phải tóm gọn cả đám trước bao nhiêu con mắt âm thầm giám thị của một đám chim lợn chứ?

... Khoan, vừa nãy có người dám.

Một, hai, ba... Càng ngày càng xuất hiện nhiều ánh mắt lặng lẽ tập trung trên người Đường Tâm Quyết hơn.

Nếu bọn họ nhớ không nhầm thì nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa đang đứng trên ban công tầng 6 này chính là người đầu tiên đòi "Săn chim lợn".

Người dám nói ra câu đó, nếu không phải siêu cấp đại thần thì chắc cũng nắm chắc phần nào ấy nhỉ?

Nhưng thời gian từng giây từng phút qua đi, mọi người chờ đến khô cả cổ cũng không hề thấy cô ra tay.

Không chỉ vậy, thậm chí cô còn đang tám chuyện với bạn cùng phòng?

Trên ban công, Quách Quả đếm đếm nhân số chim lợn một chút, phát hiện có chỗ mà Đường Tâm Quyết nói cô ấy nghe không hiểu: "Sao phòng chim lợn đầu tiên bị tiêu diệt lại có hai người?"

Trong trí nhớ của cô ấy, vừa bắt đầu giải đấu thì nam sinh u ám dùng tên giết chết nam sinh xui xẻo phòng 303 tòa nhà đối diện, bị nữ sinh cầm khiên phát hiện ra, hai bên đánh nhau, nam sinh u ám phát hiện đánh không lại bèn lập tức sử dụng đạo cụ rời khỏi giải đấu... Sau khi nam sinh đó bị coi như đã tử vong thì trò chơi tuyên bố cả phòng ngủ đoàn diệt, từ đầu đến cuối chưa hề xuất hiện người "Bạn cùng phòng" nào khác.

Vậy chẳng lẽ phòng của nam sinh u ám đó không phải phòng một người ư?

Thế số lượng chim lợn còn sống hiện tại không phải là 17 người à?

Đường Tâm Quyết mỉm cười như có như không: "Bạn cùng phòng không xuất hiện cũng chưa hẳn là không có, có thể là đã chết trước rồi."

Cô vừa nói xong, nam sinh tóc xoăn đứng cách xa hơn 20 mét trên ban công tầng 3 tòa nhà A đang nhàn rỗi săm soi cái áo choàng thoáng khựng lại, chậm rãi vuốt lọn tóc quăn hơi vểnh lên của mình, lơ đễnh liếc nhìn về hướng Đường Tâm Quyết.

Chạm phải ánh mắt ngậm cười Đường Tâm Quyết ném tới.

"..." Nam sinh mím môi nở nụ cười ngượng ngùng, sau đó từ từ lùi về phía cửa, vờ như nhắc nhở: "Hình như từ giờ tới lúc bắt đầu hoạt động bắt tinh linh không còn nhiều thời gian nữa đâu."

Một khi hoạt động bắt đầu, người chơi không được phép tấn công lẫn nhau, có lẽ bọn họ không còn cơ hội khác để đào thải chim lợn nữa.

Thí sinh ở phòng ngủ sát vách nhìn nam sinh tóc xoăn bằng ánh mắt kì dị: "Hai người có bệnh à? Giờ mà còn cười được? Nhất là cậu, phòng cậu đã chết mất hai người rồi đúng không?"

Quách Quả hơi giật mình.

Suy nghĩ của cô ấy như bị những lời này kích thích, bóng đèn trong đầu lóe sáng: "Bạn cùng phòng chết là giả!"

Cô ấy kích động nắm chặt tay Trịnh Vãn Tình, giọng nói phấn khích vang lên cực kì rõ ràng: "Tớ hiểu rồi, người chết lúc ban đầu thật ra không phải chết thật rồi, thật ra người chết thật đã chết từ sớm rồi, chính là bạn cùng phòng của nam sinh u ám kia đó, vậy thì nhân số hai bên đúng..."

Trịnh Vãn Tình: "??? Cậu có muốn thử nghe lại xem mình vừa nói gì không hả?"

Có thể dùng thứ tiếng mà cô ấy nghe hiểu giải thích logic lại một lần nữa được không?

Quách Quả: "Là thế này..."

"Các người đừng có lãng phí thời gian nữa được không, rốt cuộc có cách nào giết chim lợn không hả!"

Không để mấy người phòng 606 nói tiếp, có người đã nóng nảy ngắt lời bọn cô: "Không có bản lĩnh thì đừng giả vờ, không đánh thì ông đây về phòng cố thủ!"

"Anh có thể về." Đường Tâm Quyết cũng chẳng tức giận, chỉ hơi nghiêng đầu nói tiếp: "Chỉ sợ có lẽ là không kịp nữa rồi."

Cô còn chưa dứt lời, từng con quái vật màu lam gầy trơ xương bắt đầu rơi từ trên trời xuống sân thượng. Cùng lúc đó, giọng thông báo lạnh lẽo máy móc xuất hiện: [Đã bắt đầu hoạt động bắt tinh linh, xin mời tất cả các thí sinh bắt giữ chúng!]

"Con mẹ nó!!"

Xung quanh nhốn nháo cả lên, không quan tâm nhiều hơn nữa, chỉ có thể vừa lặng lẽ thề thốt không bao giờ bị loại thí sinh lòng dạ độc ác như cái phòng 606 này lừa, vừa ra sức nhào lên ban công chờ tinh linh rơi xuống.

Nhưng bọn họ lại không chờ được tinh linh trong dự đoán.

Chỉ thấy "Tinh linh nhỏ màu lam" rơi xuống như mưa, đến gần trước mắt đột nhiên biến thành từng cụm pháo hoa còn đang cháy sáng rực rỡ!

[Pháo hoa thứ bảy xui xẻo: Làm cho tất cả mọi người đều trở nên vô cùng xui xẻo vào thứ bảy đi!]

"Cái gì thế này??!"

Vài người vừa hét toáng lên vừa lùi lại, nhưng pháo hoa không hề tạo ra tổn thương, vừa chạm xuống đất đã biến mất ngay lập tức.

Nam sinh tóc xoăn sờ sờ chóp mũi trắng nõn, nghe tiếng bạn cùng phòng gõ gõ vào cửa sổ sau lưng ngỏ ý hỏi thăm tình hình thì mỉm cười trả lời: "Đây là đạo cụ quần công phạm vi cực lớn."

Ánh mắt nam sinh dán vào ban công phòng 606 tòa nhà đối diện: Khi mưa pháo hoa rơi xuống, tất cả mọi người còn bận hoảng loạn bối rối thì một mũi tên có hình ngôi sao năm cánh may mắn đã lặng lẽ bắn về phía tầng 5 bên này, nhắm thẳng vào một nữ sinh thấp lùn được cả phòng vây quanh bảo vệ vừa vội vã chạy ra ngoài để bắt tinh linh.

Mũi tên lạnh như băng cắm thẳng vào ngực nữ sinh thấp lùn còn đang kinh ngạc!