Trò Chơi Sống Lại

Chương 18



Lăng Cửu Vi đột nhiên cảm thấy có chút lạnh sống lưng, cô nhìn qua, xem kỹ ánh mắt Lục Kim Thần, Lam Đinh, Tiểu Thái Muội và Trâu Tiểu Thiên........ Trong năm người bọn họ, chỉ sợ có một người, đã không phải là người nữa.

Lục Kim Thần vẫn luôn ở bên cạnh cô, có thể loại trừ hiềm nghi, Tiểu Thái Muội nhận được chuỷ thủ trừ ma, cũng có thể loại trừ hiềm nghi, mặc dù Lam Đinh đã biến một một thời gian, nhưng cô ấy đã đóng góp thông tin, như vậy người có khả năng nhất...... Là Trâu Tiểu Thiên.

Lăng Cửu Vi phát hiện Lục Kim Thần và Lam Đinh dường như cũng nhận ra điều gì đó, trừ Tiểu Thái Muội vẫn luôn cầm chuỷ thủ cười ngây ngô ra, ba người bọn họ đều bất giác nhìn về phía Trâu Tiểu Thiên.

Trâu Tiểu Thiên cảm nhận được ánh mắt của bọn họ, hơi nghi hoặc nghiêng đầu, đáp lại bọn họ bằng một nụ cười, đơn thuần mà đáng yêu.

Lăng Cửu Vi vốn định xuất kỳ bất ý* dùng chuỷ thủ trừ ma đâm Trâu Tiểu Thiên, nhưng sợ bản thân không đủ nhanh nhẹn, ngược lại bứt dây động rừng. Cô hơi trầm mặc một lúc, xâu chuỗi lại những việc vừa mới xảy ra, gần như đoán được Trâu Tiểu Thiên thật sợ là đã chết cùng thầy giáo thể dục.

*Xuất kỳ bất ý: đánh nhân lúc đối phương không phòng bị

Cô nên tìm một cơ hội có thể đâm chết "Trâu Tiểu Thiên" bằng chuỷ thủ.......

"Cửu Vi, chúng ta còn chưa thêm bạn tốt đâu." Lục Kim Thần nói cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, anh vuốt ve hình xăm, hơi cong khoé miệng với cô nói.

"Ừ." Lăng Cửu Vi hiểu ý của anh ngay lập tức, nhấp vào chỗ thêm bạn, quả nhiên, cô qua một hồi thêm bạn tốt với Lục Kim Thần, anh lập tức đã phát một tin nhắn trò chuyện lại, nói cô cách xa Trâu Tiểu Thiên một chút.

"Vậy thì....... Tôi cũng......." Lam Đinh cũng quyết đoán thêm bạn tốt với Lăng Cửu Vi, nhưng Lam Đinh và Lục Kim Thần lại không liếc mắt nhìn đối phương một cái, rõ ràng bọn họ không muốn thêm bạn tốt với nhau.

"Thêm bạn tốt cái con khỉ a! Chúng ta mau chóng lên tầng ba làm nhiệm vụ đi!" Tiểu Thái Muội sốt ruột nói, cô cảm thấy hành động thêm bạn tốt của bọn họ thật lãng phí thời gian.

"Chị ơi, chị có thể nắm tay em cùng đi không?" Trâu Tiểu Thiên đi đến bên cạnh Lăng Cửu Vi, giọng của hắn mềm mại, giống như cậu bé được nhìn thấy trên giấy dán tường trong dịp Tết nguyên đán, nhưng nghĩ đến hắn đã không còn là con người nữa, trong lòng ba người Lăng Cửu Vi vẫn không thể cảm thấy hắn đáng yêu.

"Ừm..... Được." Lăng Cửu Vi hơi cong khoé miệng, nắm lấy tay hắn.

"Cửu Vi........" Lục Kim Thần hơi nhíu mày, rõ ràng anh vừa mới nhắc cô.

"Hửm?" Lăng Cửu Vi khẽ cười với anh, gửi một tin nhắn trò chuyện riêng, "Không sao đâu, tôi có chuỷ thủ trừ ma."

Nhìn thấy câu trả lời của Lăng Cửu Vi, sắc mặt Lục Kim Thần tốt hơn một chút, thì ra một chuỷ thủ trừ ma khác là ở chỗ Lăng Cửu Vi, cô xác thật là có một "bùa hộ mệnh".

Lăng Cửu Vi vừa mới đi được hai bước, lại nhận được tin nhắn trò chuyện riêng của Lục Kim Thần: "Mặc dù có chuỷ thủ, nhưng chị vẫn nên cẩn thận!!

Q-Q".

Ừm...... Cái sticker khuôn mặt của anh ở cuối kia, làm cô suýt nữa không còn là chính mình. Lăng Cửu Vi không thể tin được giương mắt nhìn qua, trên mặt Lục Kim Thần vẫn là nụ cười ôn hoà đó, thật sự tưởng tượng không được sticker "Q-Q" đáng yêu như vậy lại xuất phát từ anh.

Trong lúc hoảng hốt, Lục Kim Thần lại gửi một tin nhắn tới: "Có nhận được không? Phải cẩn thận!!!"

Lăng Cửu Vi hơi mím môi, nhắn lại một câu: "Được".

Nụ cười của Lục Kim Thần càng sâu khi anh nhìn thấy nó, anh xoay người, đi tuốt đằng trước, nhưng Lăng Cửu Vi cảm thấy bước chân của anh hơi gấp gáp..... Thật là nếu không thêm bạn tốt thì không biết, còn tưởng rằng là đoá hoa cao lãnh, kết quả thêm bạn tốt rồi, lập tức liền bại lộ!

"Chị ơi, có đôi khi...... Em luôn sợ bản thân mình lỗ mãng sẽ không mang đến kết quả tốt." Bàn tay Trâu Tiểu Thiên lạnh lẽo, nước da cũng tái nhợt dần.

Hắn và Lăng Cửu Vi đi ở giữa đội, phía sau là Lam Đinh và Tiểu Thái Muội. Chỉ cần Trâu Tiểu Thiên có hành động lạ, Lam Đinh sẽ nhanh chóng lấy chuỷ thủ trong tay Tiểu Thái Muội, đưa vào trong cơ thể Trâu Tiểu Thiên.

"Vậy thì hãy suy nghĩ trước khi hành động, hoặc là...... Nếu kết quả nhất định sẽ không tốt, vậy đừng làm nữa." Lăng Cửu Vi đầu tiên là thuận miệng đáp một câu, nhưng nghe xong, cảm thấy Trâu Tiểu Thiên một lời không hợp sẽ có khả năng hắc hoá, bởi vậy cô dừng một chút, ý muốn khuyên hắn đừng làm hại bọn họ.

"Nhưng mà...... Nếu chuyện này, bắt buộc phải làm thì sao? Nếu không làm sẽ bị giết thì sao?" Trâu Tiểu Thiên chớp chớp mắt, hỏi bằng giọng trẻ con...... Nước da của hắn càng thêm tái nhợt, gần như lộ ra một chút mạch máu.

"Hửm? Vậy thì...... Giết chết tên gia hoả muốn giết em đi." Lăng Cửu Vi nhướng mày, các cô không ép Trâu Tiểu Thiên làm hại người...... Oan có đầu nợ có chủ, tốt nhất hắn nên đến "trò chơi sống lại" này lập kế hoạch chiến đấu!

"........ Ha ha, nhưng mà em không đánh lại nha! Bất quá...... Em rất thích nói chuyện phiếm với chị, chị ạ." Trâu Tiểu Thiên hơi trầm mặc một lúc, bật ra một tràng cười giòn giã, đặc biệt rõ ràng ở trong bóng tối.

"Đến tầng ba rồi."

Lục Kim Thần kịp thời cắt ngang cuộc nói chuyện của Lăng Cửu Vi và Trâu Tiểu Thiên, anh vẫn luôn yên lặng lắng nghe, nhưng dần dần anh cảm thấy cuộc đối thoại của bọn họ dường như theo chiều hướng ngày càng quỷ dị, liền lập tức tìm cớ cắt ngang.

Tầng ba xác thật giống như Lam Đinh nói, trưng bày 24 tượng sáp người, bọn họ có nam có nữ, mặc váy áo hoa lệ thời Trung cổ, mỗi một tượng đều nhắm hai mắt, duy trì một tư thế không giống nhau. Nếu không phải biết sau khi tượng người mở mắt, sẽ nhìn thấy hai cái lỗ thủng máu kia, bọn họ sẽ nghĩ đây là một tác phẩm nghệ thuật không tồi.

"Ừm, chúng ta lần lượt kích hoạt những tượng sáp đó đi! Tiểu Thiên, em và chị chờ ở chỗ này." Lăng Cửu Vi nói, cô giữ chặt tay Trâu Tiểu Thiên, đề phòng một lúc nữa hắn sẽ ngoài ý muốn té ngã, một lúc chạm vào mấy cái tượng sáp người....... Bọn họ sẽ không thể xử lý quá nhiều tượng sáp cùng một lúc như vậy.

"Vâng." Trâu Tiểu Thiên không ngờ lại rất nghe lời, hắn ngoan ngoãn gật đầu, đứng bên cạnh Lăng Cửu Vi.

Lục Kim Thần, Lam Đinh và Tiểu Thái Muội mỗi người cầm một cái bình pha lê, đương nhiên trong tay Lam Đinh là chén nhựa của cô. Đầu tiên bọn họ thử chạm vào một cái tượng sáp nữ, sau khi thấy cô ta từ từ mở mí mắt, do dự vài giây trước tròng mắt trong tay bọn họ, cũng không kích động tấn công, ba người mới thở phào nhẹ nhõm.

[Chúc mừng các bạn đã hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên "Cảm hoá tượng sáp người", khen thưởng 500 điểm tích luỹ]

Tượng sáp nữ đầu tiên cảm hoá thành công, khi âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên, trong lòng mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, có một thì sẽ có hai, tượng sáp thứ hai tìm kiếm tròng mắt, càng thêm dễ dàng hơn.

"Em thấy các anh chị có vẻ rất vui." Trâu Tiểu Thiên lắc lắc tay Lăng Cửu Vi nói, "Sau khi cảm hoá bọn họ, các anh chị đều vui vẻ như vậy sao?"

"Đương nhiên, vẫn luôn bị giam giữ ở chỗ này, không phải rất đáng thương sao?" Lăng Cửu Vi nói, đương nhiên, ý đồ thật sự của bọn họ là nhận được điểm tích luỹ, nhưng cái giải thích này không cần phải nói cho vị "Trâu Tiểu Thiên" biết làm gì.

"Đông——đông——đông——đông———"

Khi bọn họ liên tiếp cảm hoá được năm tượng sáp người, đồng hồ lại một lần nữa vang lên, bốn giờ sáng, đoạn phim ngắn ba chiều lại xuất hiện lần nữa.

"Charles...... Em đã giết Melona đúng không?" Jasmine có chút thất vọng đứng ở cửa phòng Charles hỏi, cô giang hai tay ra, chắn cửa ra vào, "Không chỉ Melona, còn có Corinna buổi sáng tới đây...... Và những người đã từng là người yêu của chị?"

"........ Chị Jasmine, em không có giết Melona." Đương nhiên, là tạm thời không phải....... Charles đặt tờ báo trong tay xuống, đi đến trước mặt Jasmine, say mê nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của cô.

"Là...... Chị đã hiểu lầm em?" Jasmine khẽ cau mày, buông hai tay xuống. Cô bước vào phòng Charles, dựa eo vào cạnh bàn hắn.

"Không, chị Jasmine." Charles đi tới trước mặt cô, tay phải chạm vào gương mặt Jasmine, trong lòng hắn như có lửa đốt, đang không ngừng thôi thúc hắn liều lĩnh một lần....... Nói không chừng sau khi thú nhận mọi chuyện, Jasmine có thể chấp nhận hắn cũng không chừng.

——— Thẳng thắn, sau đó Jasmine sẽ chấp nhận hắn, cảnh tượng như vậy không chỉ xuất hiện trong giấc mơ của hắn hết lần này đến lần khác, mà hắn còn hy vọng cảnh tượng đó là sự thật đến điên cuồng.

"Ý của em là gì?" Jasmine có chút không hiểu nhìn hắn, trong ánh mắt lộ ra chút nghi ngờ và lo lắng.

"Chị Jasmine, em chưa từng cấm chị lên tầng ba......" Charles nghiêng người, đến gần hơn một chút rồi thì thầm.

"Em nói....... Em để rất nhiều tác phẩm nghệ thuật giá trị của bạn em trên tầng ba, anh ta sẽ tới lấy sau một thời gian." Jasmine không muốn làm hỏng những tác phẩm nghệ thuật giá trị của bạn Charles, cô là người cố chấp, vì vậy cô có thể kiên trì không lên tầng ba nhà mình mấy năm nay.

"Có người bạn nào lại để đồ vật quý giá như vậy ở nhà chúng ta mấy năm liền chứ? Chị Jasmine của em...... Nếu chị trộm xem một lần, sẽ nhận ra được tình cảm của em dành cho chị....."

Âm cuối của Charles bị hắn nuốt hết vào giữa môi răng, hắn áp môi mình lên môi Jasmine, vừa mút vừa xé, giống như hắn đã từng tưởng tượng........ Nụ hôn muộn màng này, khiến cho hắn tràn đầy hung hãn, động tác của hắn lại cố tình mang theo vài phần bá đạo.

"Cha...... Charles, em......." Nụ hôn kết thúc, Jasmine run rẩy lui lại một bước, đôi môi của cô có chút sưng đỏ, giống như cánh hoa hồng được sương nhỏ giọt, trêu chọc lòng người.

"Em yêu chị, Jasmine, em yêu chị đã mười năm rồi......" Charles khẽ thở hổn hển, kéo tay cô thổ lộ, nhưng ánh mắt khó tin và không thể chấp nhận của Jasmine, vẫn làm hắn đau đớn, hắn cầu xin nói: "Không...... Đừng nhìn em với cặp mắt như thế....."

"Charles, chị là chị của em!" Một dòng nước mắt lăn trên má Jasmine, cô che miệng nghẹn ngào lên tiếng.

"Việc này không công bằng, chị Jasmine, em yêu chị nhiều hơn so với bọn họ......." Lời thổ lộ của Charles chỉ đổi lấy sự né tránh của Jasmine.... Cô đột nhiên đẩy Charles ra, động tác này cũng khiến cô vô đập vào cái bàn. . truyện teen hay

Chân đèn trên bàn theo đà đó, rơi xuống đất, một góc rèm hơi loang lổ ngọn lửa, sau đó, lửa liền nhanh chóng lan ra khắp nơi.

"Đừng đi, chị Jasmine......." Charles dùng áo khoác đập vào đống lửa, không chỉ không dập được lửa, chị Jasmine của hắn cũng nhất quyết rời khỏi phòng hắn, hướng kia, lại là hướng đi về phía tầng ba.

"Chết tiệt......." Charles dùng hết sức dập ngọn lửa, lại phát hiện lửa cháy càng mạnh....... Hắn thầm rủa vài câu, đuổi theo hướng Jasmine đã rời đi.