Trò Chơi Sống Lại

Chương 36



Không khí trong doanh trại của đám chuột ăn thịt người có chút long trọng, dân bản địa mà bọn chúng bắt trở về căn bản không đủ cho "đêm rằm" tối nay, thức ăn mà nữ hoàng cần...... Điều này có nghĩa là khi cần thiết, nữ hoàng sẽ ăn luôn một vài con chuột ăn thịt người để bổ sung chất dinh dưỡng cho chính nó, nếu không nó sẽ không thể sản sinh ra nữ hoàng chuột ăn thịt người đời tiếp theo.

Con chuột què ăn thịt người có chút lo lắng đi lại bên cạnh nữ hoàng, mỗi một đời nữ hoàng chỉ thọ có mười năm, trong ký ức của mình, nó đã chứng kiến ba thế hệ nữ hoàng ra đời và gục ngã, nó sẽ không bao giờ cho phép vị nữ hoàng thế hệ thứ tư được sinh ra bởi nữ hoàng thế hệ thứ ba thiếu chất dinh dưỡng! Nhưng nó đang lo lắng a! Nữ hoàng dân bản địa sao vẫn chưa liên lạc với nó?

"Chít chít —— Ta đói......" Nữ hoàng thế hệ thứ ba đang lăn lộn thân hình mũm mĩm trong hang động, phát ra một tiếng kêu chói tai, ngay lập tức được một con chuột ăn thịt người đưa miếng thịt người tươi sống của dân bản địa đặt trên miệng nó.

Nó nuốt miếng thịt người dân bản địa đã được xử lý vào miệng, liếm môi, tròng mắt hiện ra một tia tham lam. Nó lại phát ra kêu càng thêm chói tai, có chút không vui nói: "Chít chít —— Đừng để ta vẫn luôn thúc giục, nhanh chóng đưa cho ta một mẻ thịt mới!"

"Chít chít —— Nữ hoàng đừng nóng vội, số thịt ngài cần buổi tối còn phải đánh giá qua...... Kho của chúng ta......" Con chuột què ăn thịt người khiêm tốn nằm trên mặt đất, thuyết phục nữ hoàng trong sợ hãi: "Nếu có thể, tôi hy vọng ngài có thể kiên nhẫn một chút, đến buổi tối hãy......"

"Chít chít!" Nữ hoàng dường như hét lên một tiếng tức giận, trực tiếp cắt ngang lời nó nói, "Buổi tối? Nhưng bây giờ đang là buổi sáng, ngươi muốn ta nhịn đói đến tối sao?"

"Chít chít —— Nữ hoàng, ý của tôi không phải như vậy, tôi chỉ hy vọng ngài có thể kiểm soát tần suất ăn một chút." Con chuột què ăn thịt người hơi run rẩy, nói một cách thận trọng.

"......" Nữ hoàng không nói nữa, dường như không vui quay đầu sang chỗ khác, khó khăn trở mình, thở một hơi nặng nề.

Con chuột què ăn thịt người thở phào nhẹ nhõm, nó từ từ lùi lại, rời khỏi hang động, đếm những con chuột ăn thịt người còn sót lại ở cửa hang...... Tổng cộng còn lại hơn 600 con chuột ăn thịt người và hơn hai trăm người dân bản địa, theo kinh nghiệm của nó, phải mất khoảng 600 người để nữ hoàng sinh ra nữ hoàng đời tiếp theo, nói cách khác, đi cùng với nữ hoàng đời tiếp theo, có lẽ chỉ còn lại ít hơn hai trăm con chuột ăn thịt người.

Nó không biết nơi đóng quân của người dân bản địa còn lại bao nhiêu người, nhưng, nếu như dân bản địa còn dư lại quá nhiều, nữ hoàng đời tiếp theo e là rất khó sống.

"Chít chít —— Ngươi, lại đây." Con chuột què ăn thịt người gọi một con chuột ăn thịt người mặc áo choàng màu xanh lá lại đây, màu sắc của cái áo choàng này tượng trưng nó là thủ lĩnh của đội.

"Chít chít —— Thưa ngài, xin hỏi ngài muốn phân phó điều gì?" Con chuột què ăn thịt người tồn tại theo kiểu trên một vạn người dưới một người trong lãnh thổ của bọn chúng, vì vậy nó rất cung kính hỏi.

"Chít chít —— Ngươi đến doanh trại của dân bản địa xem tình hình thế nào, tốt nhất có thể lấy được liên lạc với nữ hoàng của bọn chúng." Con chuột què ăn thịt người nói, nhưng nó nhanh chóng ý thức được nữ hoàng bên kia vẫn chưa liên lạc với nó, rất có khả năng đã xảy ra chuyện, liền bổ sung một câu: "Nếu bên kia xảy ra chuyện gì, ngươi xem xét tình hình, sau đó lập tức trở về báo cáo, đừng để bị bọn chúng bắt được."

"Chít chít —— Vâng!" Con chuột ăn thịt người mặc áo choàng màu xanh lá lập tức vâng lệnh rời đi.

Vóc dáng của nó mặc dù không lớn, nhưng tốc độ lên đường lại rất nhanh, trong chốc lát đã tới doanh trại của dân bản địa. Nó trốn trong bụi cỏ, cẩn thận quan sát những người dân bản địa, phát hiện bọn chúng đều đang chuẩn bị vũ khí, nhưng nữ hoàng của bọn chúng dường như không có trong số chúng......

Đã xảy ra chuyện rồi! Đây là ý nghĩ đầu tiên trong cái đầu kém cỏi, không thông minh của nó! Nó từ từ lùi lại, cố gắng lặng lẽ rút khỏi lãnh thổ của dân bản địa, lại cảm giác được một con dao đang đặt trên cổ mình......

"Đi về phía trước." Binh lính bản địa đang đi tuần tra đẩy nó một cái, để nó hoàn toàn bại lộ trước mặt những dân bản xứ khác.

"Chít chít ——" Con chuột ăn thịt người ôm đầu, co lại thành một khúc, hai tròng mắt giống như hạt đậu xanh của nó không ngừng "xoay tròn"...... Nó thực sự rất sợ hãi, chỉ là nó không hiểu vì sao đám dân bản địa này lại không trực tiếp xuống tay giết nó trước.

"Trói lại! Chờ chị A Cửu tới!" A Mật tình cờ ở gần đó, cô nghĩ đám chuột ăn thịt người đều rất giỏi trong việc đào đất thoát thân, vì vậy, tốt hơn hết là nên không chế nó trước.

Dung lượng não cực nhỏ của con chuột ăn thịt người thậm chí còn chưa nghĩ tới việc đào đất thoát thân, đã bị người ta trói chặt lại, cuối cùng trói vào một thân cây, không thể cử động.

Đám người Lăng Cửu Vi chỉ một lát sau đã tới, bọn họ nhìn con chuột ăn thịt người bị trói chặt, lộ ra một vẻ mặt vô cùng vi diệu.

"Ngươi đến nơi này làm gì?" Lăng Cửu Vi không có hảo cảm với loài sinh vật này, cô dứt khoát rút một dao gọt hoa quả ra, khoa tay múa chân trên người nó, "Nghĩ kỹ rồi hãy nói, nếu không một dao sẽ chém rớt một miếng thịt của ngươi xuống."

"Chít chít...... Ta...... Ta chỉ tới đây để điều tra tình hình một chút." Con chuột ăn thịt người con dao sắc lạnh, nuốt nước miếng, không có tiền đồ mở miệng giải thích, "Còn nữa...... Chính là lấy được liên hệ với nữ hoàng của các ngươi."

Nó vừa nói xong, những người dân bản địa đều nhíu mày, chuyện nữ hoàng phản bội bọn họ, đã chắc chắn như ván đóng thuyền, không sự thật nào có thể cứu vãn...... Nó thẳng thắn như vậy, nếu nữ hoàng còn sống, chỉ sợ sẽ tức đến chết.

—— Con chuột què ăn thịt người đã tính toán sai, nó đáng ra nên phái một con chuột ăn thịt người có kinh nghiệm lâu năm, luôn trung thành với nữ hoàng và mạnh hơn một chút tới, nhưng người của bọn chúng không nhiều lắm, nó theo bản năng không muốn để những con chuột ăn thịt người lâu năm tới để tham gia vào nhiệm vụ nguy hiểm này.

"Ồ? Sao lại vội vàng tới điều tra tình hình như vậy?" Thẩm Bạch Vũ nhướng mày hỏi, rõ ràng hai bên đều bị thương nặng, vốn đang trong thời khắc nên nghỉ ngơi, bọn chúng lại chạy tới đây điều tra tình hình của người dân bản xứ?! Nghĩ cũng không ra, nhất định phải có lý do khiến chúng thể chờ đợi thêm.

"Chít chít...... Bởi vì, đêm nay là đêm trăng tròn." Con chuột ăn thịt người do dự một lúc, nhưng nhìn con dao gọt hoa quả đang đến gần mình, nó vẫn ngoan ngoãn nói ra...... Nó còn nhỏ, mới được hai tuổi, nó không muốn chết!

"Đêm trăng tròn...... Rốt cuộc là ngày gì?" Lăng Cửu Vi đã sớm muốn hỏi câu này.

"Chít chít......" Con chuột ăn thịt người dường như cuối cùng cũng cảm thấy nó không nên trả lời câu hỏi này, nếu như trả lời, là xem như bán đứng nữ hoàng đời thứ ba...... Vì thế nó dứt khoát cụp mắt giả chết.

"Nói!" Lăng Cửu Vi lưu loát cắt một miếng thịt ở cánh tay nó.

"Chít chít ——" Con chuột ăn thịt người kêu lên một tiếng thảm thiết, nhưng vẫn cắn răng không nói, "Dù sao ta cũng không thể trở về! Các ngươi giết ta đi!"

Lăng Cửu Vi hơi nhíu mày, lại cắt thêm mấy miếng thịt, nhưng nó vẫn nhất quyết không nói ra "đêm trăng tròn" có ý gì......

"Cửu Vi, để tôi đi!" Lục Kim Thần vỗ vai cô, tiến lại gần con chuột ăn thịt người, anh thì thầm điều gì đó vào tai con chuột ăn thịt người. Nhìn theo đôi môi của anh lúc đóng lúc mở, Lăng Cửu Vi nhìn thấy sắc mặt của con chuột ăn thịt người không được tốt lắm, cụp mắt suy nghĩ một hồi, nó ngoan ngoãn khai ra thông tin về "đêm trăng tròn".

"Chít chít...... Đêm trăng tròn, là ngày nữ hoàng của chúng ta sinh ra nữ hoàng đời tiếp theo, mười năm mới có một lần...... Đêm nay, ngài yêu cầu một lượng thức ăn lớn, như vậy mới có sức sinh ra nữ hoàng đời tiếp." Con chuột ăn thịt người vừa nói, vừa cẩn thận nhìn Lục Kim Thần, sau khi khai ra, nó lập tức khát vọng nhìn Lục Kim Thần hỏi: "Ta đã khai xong rồi, có thể trực tiếp giết chết ta không?"

Những người khác: Mẹ nó...... Thật tò mò anh đã nói gì!!!

Lục Kim Thần nhìn về phía Lăng Cửu Vi, sau khi người được nhìn khẽ gật đầu, anh liền cầm lấy dao chém chết con chuột ăn thịt người...... Khuôn mặt của con chuột ăn thịt người đã chết, rõ ràng là một nụ cười thoả mãn......

"Sao lại không để nó dẫn đường?" Một dao của Lục Kim Thần xuống quá nhanh, Lưu Bội Bội còn chưa kịp hỏi ra miệng, con chuột ăn thịt người đã chết.

"Trên đường chạy quá dễ dàng, người dân bản địa ở đây chỉ có dây thừng, ngoài ra không có dây xích...... Nó chỉ cần đào một cái hố, sau đó cắn đứt sợi dây thừng, là có thể chạy trốn." Thẩm Bạch Vũ mở miệng giải thích câu hỏi này, nhưng cô thật sự cảm thấy loài sinh vật này không quá thông minh có lẽ không thể nghĩ ra phương pháp chạy trốn...... Tóm lại, là để đề phòng vạn nhất!

"Mọi người chuẩn bị một chút! Đêm nay chúng ta sẽ tiêu diệt tộc chuột ăn thịt người!" Lăng Cửu Vi giơ dao gọt hoa quả lên, nói lớn tiếng về phía dân bản địa xung quanh.

Nếu đêm nay có "đêm trăng tròn" quan trọng như vậy, cô cảm thấy đám chuột ăn thịt người nhất định sẽ rất bận rộn, nhân cơ hội này, hẳn là có thể thu được kết quả tốt.

"Vâng!" Người dân bản xứ cũng đồng loạt giơ vũ khí lên nói theo, cuối cùng bọn họ cũng có thể tiêu diệt "đối thủ một mất một còn" của mình! Những ngày lành tốt đẹp của bọn họ cuối cùng cũng đến rồi!

Sau khi ra lệnh, Lăng Cửu Vi vẫn khá tò mò đi tìm Lục Kim Thần, hỏi xem vừa rồi anh đã nói gì với con chuột ăn thịt người.

"Ừm...... Bí mật." Lục Kim Thần đặt ngón trỏ lên môi, nở một nụ cười tươi.

"...... Ồ." Lăng Cửu Vi mím chặt môi, cảm giác bản thân như đang đánh vào bông gòn, nhìn vẻ mặt của anh, e là không định nói cho cô biết.

"Chị đừng tức giận, tóm lại, tôi chỉ doạ nó một chút thôi." Lục Kim Thần thấy vẻ mặt của cô có vẻ không vui lắm, lại gần chút giải thích, "Nội dung quá tàn nhẫn, chị sẽ không muốn biết đâu."

"Vậy đi......" Lăng Cửu Vi hơi nhướng mày, miễn cưỡng chấp nhận lý do thoái thác vừa rồi của anh.

"Ha ha." Lục Kim Thần thấy vẻ mặt của cô trở lại như thường, mới cong khóe miệng...... Anh không lừa cô, anh vừa rồi đúng là đe doạ con chuột ăn thịt người sẽ có hậu quả rất tàn nhẫn, ví như sau khi nướng thịt của nó lên, sẽ đưa nó ăn thịt của chính mình các kiểu...... Khụ khụ, dừng lại ở đây, nội dung tàn nhẫn như vậy, anh không muốn để Lăng Cửu Vi biết.