Trò Chơi Tử Thần

Chương 1



01.

"Cuộc hành trình tình yêu đập thình thịch trong 7 ngày DokiDoki?"

Nhìn vào màn hình đầy những bong bóng chat màu hồng và font chữ hoa mỹ, cùng với của những nhân vật nam dù bóng mờ cũng đã thấy đẹp trai nên tôi không chút do dự mà ngay lập tức bấm vào để bắt đầu trò chơi.

Sau những giờ làm việc mệt mỏi, kẻ làm công ăn lương như tôi cần một tình yêu ngọt ngào để an ủi tâm hồn.

02.

Và thế là, tôi bắt đầu hành trình trong game.

Khi tôi thức dậy, mọi thứ xung quanh đã thay đổi. Có vẻ như tôi đã lạc vào một căn biệt thự hai tầng nhỏ xinh. Trong phòng khách có một chiếc bàn trà, phủ trên đó là một tấm vải trắng, trông như kiểu mới chuyển đồ đến và chưa kịp dọn dẹp ngôi nhà.

Trên tường có những vết bẩn màu đen và đỏ bắn tung tóe, tôi gồng mình đứng dậy và phát hiện ra tay mình cũng dính chất nhầy khó chịu.

Ghê quá đi mất, không rõ người chủ trước đã làm gì trong căn nhà này.

Tôi cảm giác da gà nổi khắp người.

Nhưng dù sao thì cũng không thể nào là hiện trường của một vụ giết người, ha ha!

Bị chính suy nghĩ của mình làm cho buồn cười, tôi đành phải đến phòng tắm, nơi còn tương đối sạch sẽ tìm lấy 1 chiếc khăn rồi lau chùi sơ qua những vết bẩn.

Đang chăm chú lau sàn nhà thì bất ngờ bong bóng chát xuất hiện.

[Lệnh để rời khỏi thế giới này: Hoàn thành trò chơi]

Này! Tôi hiểu rồi! Có phải là cần chinh phục trái tim của những anh chàng kia không?

Tôi có thể làm được mà!

03.

Dọn dẹp phòng xong, tôi kéo rèm cửa, mở cửa sổ để ánh nắng chiếu vào phòng. Thế nhưng cuối cùng chẳng ánh nắng nào len vào nổi vì có ngay cái cây khổng lồ chắn chình ình ngoài cửa sổ khiến cả căn biệt thự chìm trong bóng râm.

Bảo sao căn nhà này lúc nào cũng có cái mùi ẩm mốc vương vấn đầy khó chịu.

Khi tôi đang lau mồ hôi trên mặt thì chuông cửa đột nhiên vang lên.

Ồ?

Vừa mở cửa ra, có một cô gái đang run rẩy đưa cho tôi 1 chiếc đĩa DVD và nói: "Hy vọng cô có thể xem nó..."

Cô ấy có mái tóc rối bù, quầng thâm dưới mắt đen như mực, giọng nói thì thầm nhỏ như tiếng muỗi.

Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc đĩa DVD mà cô ấy vừa gấp gáp nhét vào tay tôi mà không giải thích gì thêm. Trên bìa đĩa có in dấu hiệu số 18 màu đỏ rực, trên nền tím đầy hoa văn ren.

Tôi biết trò chơi này không dành cho trẻ em, nhưng không ngờ còn có thể xem những thứ nghẹt thở đến thế này!

Càng nhìn quầng thâm dưới mắt cô gái, tôi càng nghĩ cô ấy không chỉ bị thiếu ngủ, tôi nhận lấy đĩa DVD với lòng biết ơn, vỗ vỗ lên vai cô: "Dù rượu có ngon đến mấy cũng đừng quá chén nhé!"

Sau khi nhìn tôi ôm chiếc đĩa vào lòng, cô gái đờ đẫn thì thầm nói lời cảm ơn và rồi quay lưng chạy trốn mất hút.