Trở Thành Ánh Trăng Sáng Của Vai Phản Diện Nhờ Gây Sự

Chương 80



Tông Tòng Chu bị cấm quay phim rất nhiều năm, thời điểm Khương Tự đầu tư cho anh thì anh đã thành thạo kỹ năng kiểm soát chi phí quay phim.

Lúc trước anh từng hứa hẹn sẽ quay xong bộ phim này bằng tốc độ nhanh nhất.

Tông Tòng Chu thực hiện lời hứa của mình, vào tháng năm, sau khi bộ phim "Tình yêu trong thành phố chết" hoàn thành thì lập tức đưa đi liên hoan phim Cannes, đồng thời thành công lọt vào danh sách đề cử những giải thưởng cạnh tranh chính.

Tin tức vừa được đưa ra đã làm giới điện ảnh trong nước kinh ngạc.

Đã bao nhiêu năm rồi phim điện ảnh Trung Quốc không lọt vào danh sách đề cử những giải thưởng chính của liên hoan phim Cannes?

Nhà phê bình điện ảnh nước ngoài khen ngợi "Tình yêu trong thành phố chết" cực kỳ có khả năng nhận được giải Cành cọ vàng.

Tông Tòng Chu thực lực hơn người, nhưng mà nếu như không có cô J phù hộ thì sao bộ phim này có thể thuận buồm xuôi gió từ lúc khai máy đến lúc nhận được đề cử liên hoan phim?

Tổng kết bằng một câu, vẫn là công lao của cô J.

Lần gần đây nhất phim điện ảnh Trung Quốc lấy được giải thưởng Cành cọ vàng đã là chuyện 30 năm trước. Lần này trong những bộ phim lọt danh sách đề cử của liên hoan phim Cannes còn có tác phẩm của một đạo diễn nổi tiếng.

Trùng hợp là, đạo diễn bộ phim này chính là người đạt giải đạo diễn xuất sắc nhất của liên hoan phim Venice năm đó.

Tông Tòng Chu do thời điểm không đúng mà bỏ lỡ giải Sư Tử Vàng, năm nay, anh đã nhận được đền bù.

Không phụ sự mong đợi của mọi người, ánh sáng chính nghĩa của cô J chiếu vào Cannes nước Pháp.

Toàn bộ đoàn giám khảo của liên hoan phim đều bỏ phiếu cho "Tình yêu trong thành phố chết", sau 30 năm, phim điện ảnh Trung Quốc cuối cùng đã lấy được giải cành cọ vàng đã xa cách nhiều năm.

Trên đài nhận thưởng, Tông Tòng Chu khóc không thành tiếng.

"Người tôi muốn cảm ơn nhất là cô J, cô ấy cho tôi cuộc đời mới, nhờ có sự ủng hộ của cô ấy mà tôi mới có thể quay phim điện ảnh lần nữa..."

Trong tin tức hôm đó, bởi vì quá kích động mà đạo diễn bộ phim "Tình yêu trong thành phố chết" Tông Tòng Chu phát tác bệnh hô hấp, được nhân viên y tế khiêng đi.

Danh tiếng của "Tình yêu trong thành phố chết" ở nước ngoài tăng cao.

Phó tổng giám đốc Nhậm của công ty điện ảnh Vọng Quỳ cẩn thận thăm dò, ý đồ đưa bộ phim này đi xét duyệt nhưng lại bị lãnh đạo của Cục Điện ảnh trả về vô số lần.

Lần cuối cùng gửi xét duyệt, tầng quản lý cao cấp trong Cục Điện ảnh quyết định cho bộ điện ảnh này một cơ hội.

Nhìn thấy màn kết của bộ phim, tất cả mọi người đã nước mắt đầy mặt.

Không lâu sau, Cục Điện ảnh tuyên bố tin tức huỷ bỏ lệnh cấm đạo diễn Tông Tòng Chu trước thời hạn.

"Tình yêu trong thành phố chết" sắp công chiếu trong nước.

Lúc nhận được cuộc gọi của phó tổng giám đốc Nhậm thì Khương Tự đang ở trong vườn hoa.

Sau khi ăn cơm trưa xong cô cầm một chiếc ô che nắng chậm rãi tản bộ.

Đầu kia điện thoại, phó tổng giám đốc Nhậm còn đang giở vờ khóc thút thít.

"Sếp Khương, "Tình yêu trong thành phố chết" qua xét duyệt rồi!"

Thật à?

Mặc dù Khương Tự đã sớm không muốn lỗ vốn nữa nhưng cô cũng không nghĩ tới bộ phim do một đạo diễn bị Cục Điện ảnh ra lệnh cấm còn có thể chiếu ở trong nước.

Không đợi Khương Tự mở miệng, phó tổng giám đốc Nhậm lại nói tiếp.

"Cư dân mạng liên hợp ký một bức thư, hi vọng Cục Điện ảnh có thể xem bộ phim "Tình yêu trong thành phố chết" một lần."

"Bộ phim này chẳng những khiến người xem ở nước ngoài cảm động, còn cảm động nhân viên xét duyệt." Phó tổng giám đốc Nhậm kích động nói: "Đạo diễn Tông bảo tôi nhắn cho cô một câu, tất cả những chuyện này đều là vì tổng giám đốc Khương."

"Năng lượng huyền học của cô J thúc đẩy văn hoá Trung Quốc truyền bá..."

Nịnh hót nịnh đến trình độ này, cũng không cần lắm đâu.

Khương Tự thề, cô thật sự không có lý tưởng cao xa đến thế.

Cô không nghe nổi nữa, kịp thời ngắt lời: "Ừ, tôi biết rồi."

Những lời còn lại của phó tổng giám đốc Nhậm bị chặn trong cổ họng, không biết nên tiếp tục khen hay là dừng lại.

Danh tiếng của Điện ảnh Vọng quỳ truyền sang nước ngoài, sếp Khương vẫn thờ ơ như cũ.

Cho dù ai nhìn thấy cũng phải nói một câu, sếp Khương trâu bò.

Lần này, cuối cùng Khương Tự đã tin chuyện ma quỷ của cư dân mạng.

Hình như trên người cô thật sự tồn tại huyền học.

Điều duy nhất khó hiểu là, lực lượng huyền học này đến từ đâu?

-

Tối nay Lục Lẫm dẫn Khương Tự đến một nhà hàng mới mở.

Rất nhiều món trên menu đều là đồ Khương Tự thích ăn, sau khi Lục Lẫm khôi phục ký ức thì nhớ lại sở thích của cô.

Khương Tự nghe xong tất nhiên sẽ sắp xếp thời gian.

Nếu như ăn ngon thì nhà hàng này ắt được vào trong danh sách của cô.

Khương Tự thay sườn xám để ra ngoài, Lục Lẫm tự mình lái xe đến đón.

Trong thoáng chốc, giống như kiếp trước của bọn họ lại diễn ra lần nữa.

Lục Lẫm gọi bò bít tết Wellington, bò bít tết mới vừa bưng lên Khương Tự lập tức buông dao nĩa, dáng vẻ chắc chắn không động tay.

Cô nói rất đương nhiên: "Em không thích cắt bò bít tết."

Kiếp trước toàn là Lục Vọng cắt bò bít tết giúp cô.

Khoé môi Lục Lẫm hiện lên một nụ cười khẽ, chủ động đổi đĩa của Khương Tự đến trước mặt mình.

Anh kéo ống tay áo lên, thong thả cắt bò bít tết.

Khương Tự nhớ tới một buổi tối trước đó, bọn họ cùng nhau ăn cơm, bên ngoài nhà ăn là tháp chuông kiếp trước Lục Lẫm xây dựng vì cô.

Khi đó Lục Lẫm còn chưa khôi phục ký ức, bọn họ vẫn chưa biết thân phận của nhau.

Thậm chí anh còn lạnh nhạt nhắc tới...

Thời dân quốc có một người xây dựng tháp chuông kia vì người vợ đã qua đời của mình.

Giống như đã định sẵn từ nơi xa xôi.

Khương Tự nhìn chằm chằm vào Lục Lẫm.

Đúng rồi.

Trong lòng cô còn có rất nhiều câu hỏi chưa tìm được đáp án.

Khương Tự vừa định hỏi thăm, Lục Lẫm bỗng giơ một miếng bò bít tết nhỏ tới bên miệng cô.

Ánh mắt Lục Lẫm nhìn vào mặt cô.

"Chữ Vọng trong Điện ảnh Vọng Quỳ, là do tên kiếp trước của anh à?"

Vành tai Khương Tự nóng lên.

Đúng thì sao? Dù sao cô sẽ không thừa nhận.

Cô cắn bò bít tết một cái, nghiêng đầu sang một bên, lên tiếng phản đối: "Tự mình đa tình, em chỉ chọn bừa một chữ thôi."

Lục Lẫm cười nhạt một tiếng, không vạch trần.

Một giây sau, anh giả vờ vô ý giơ cà chua bi tới bên miệng Khương Tự.

Khương Tự ghét bỏ bĩu môi: "Em không thích cà chua bi."

Khương Tự có một tật xấu.

Cô cực kỳ kén ăn, thứ không thích ăn thì một miếng cũng sẽ không chạm vào.

Kiếp trước Lục Lẫm đã phát hiện tật xấu này của cô.

Lúc anh tự tay đút cô ăn thì Khương Tự còn nể mặt anh mà ăn một miếng.

Nếu như Lục Lẫm không có mặt thì mặc kệ ai nói Khương Tự đều không nghe.

Lục Lẫm khẽ cười một tiếng.

Trong mắt anh, ngay cả mấy tật xấu của Khương Tự vẫn đáng yêu cực kỳ.

Lục Lẫm nhìn thẳng vào mắt Khương Tự: "Thế ngài W thì sao?"

Ngài W, ngài Vọng.

Một lần thì có thể nói là trùng hợp nhưng hai lần thì chính là cố ý.

Quả nhiên Khương Tự không trả lời được.

Cô tình nguyện ăn hết cà chua bi chứ không muốn nói chuyện.

Khương Tự nhíu mày, nhai mấy lần mới nuốt xuống.

Ăn xong, Khương Tự còn hất cằm lên ra hiệu cho Lục Lẫm.

Đừng gặng hỏi nữa.

Hiểu?

Chuyện rõ rành rành mà Lục Lẫm cứ nhất định muốn cô nói ra.

Chẳng lẽ cô không biết thẹn thùng chắc?

Không nói, đánh chết Khương Tự cũng không nói.

Khương Tự khẽ ho một tiếng.

"W trong ngài W là Vọng trong Vọng Quỳ, không phải Vọng trong Lục Vọng(1)."

(1) Chữ Vọng phiên âm là Wang.

Đây rõ ràng là cùng một chữ, nhưng Khương Tự còn cố giấu đầu lòi đuôi.

"Chỉ là em không muốn để cho người khác biết thân phận của em cho nên lấy bừa một cái tên thôi."

Nói đến đây, Khương Tự bỗng dưng nhận ra cô bị Lục Lẫm cho vào tròng.

Ban nãy là cô muốn hỏi anh, cuối cùng lại thành anh đang gặng hỏi cô.

Không đợi Lục Lẫm lên tiếng, Khương Tự lập tức chặn lời anh lại.

Khương Tự hơi chớp mắt, nhìn Lục Lẫm đầy tò mò.

"Không phải là kiếp trước anh hạ cổ gì trên người em chứ?"

"Đời này trên người em có rất nhiều chuyện huyền học, tiền của em không lỗ được, mỗi lần đều có thể gặp dữ hóa lành."

Lục Lẫm rũ mắt, anh im lặng mấy giây rồi khẽ nói: "Không có."

Khương Tự không tin: "Thật?"

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Bóng đêm có vẻ dài đằng đẵng,

Khương Tự lại hỏi: "Thế anh biết vì sao em lại sống lại không?"

Nghe vậy, ánh mắt Lục Lẫm dần trở nên đen tối: "Không biết."

Anh nhìn chằm chằm vào Khương Tự, đủ chuyện quá khứ hiện lên trước mắt.

Hiện tại, Lục Lẫm đã có được cảm xúc.

Khoảnh khắc ký ức hiện lên trong đầu, đến nay anh vẫn có thể cảm nhận được những nỗi đau thấu xương đó.

Sau khi Khương Tự chết.

Cô trở thành suy nghĩ ngông cuồng duy nhất của Lục Lẫm.

Quãng đời còn lại sau đó, mỗi vết thương anh chịu cũng là vì cứu vớt cô giữa đêm tối vô bờ.

Nếu bọn họ đã nhận ra nhau, vậy thì cứ để những nỗi đau kia ở lại trong quá khứ đi.

Khương Tự nhìn Lục Lẫm chằm chằm, anh lại lặng lẽ tránh ánh mắt cô.

Chắc chắn Lục Lẫm có việc giấu cô.

Không muốn nói đúng không?

Dù sao kiểu gì Khương Tự cũng có cách tìm được chân tướng từ trên người anh.

-

Có lẽ là bởi vì thể chất huyền học thần bí của Khương Tự mà cô chỉ thuận miệng nói một câu lại thành lời tiên tri.

Cô không muốn để cho cư dân mạng biết thân phận của cô, nhưng hết lần này tới lần khác lại có người không có ý tốt chụp lén ảnh cô và Lục Lẫm cùng nhau ăn cơm.

Paparazzi nổi tiếng nhanh chóng tuôn ra một tin tức.

"Tin lớn động trời! Tổng giám đốc Lục và cô J cùng đi ăn tối, tri kỷ mở cửa xe cho cô ấy."

Trong ảnh, Lục Lẫm mặc vest đi giày da, vai rộng eo hẹp, anh đứng bên cạnh xe, sắc mặt vốn lạnh lùng nhuộm một chút dịu dàng.

Anh rất kiên nhẫn mở cửa xe giúp một cô gái.

Mà cô gái đó mặc sườn xám giống của cô J.

Paparazzi đào ra ảnh chụp từ mấy tháng trước, bộ sườn xám trên người cô J giống hệt trên ảnh.

Thậm chí bọn họ còn tìm được chủ cửa hàng sườn xám, chủ cửa hàng thừa nhận bộ sườn xám trên người cô J chỉ có duy nhất một bộ đó.

Chứng cứ lần này vô cùng xác thực, hoàn toàn chứng thực tin đồn.

Dân mạng nháy mắt nổ tung, trong mấy phút ngắn ngủi lượng bình luận đã nhanh chóng tăng vọt, lượt xem vượt qua 800 triệu, còn đang tiếp tục tăng.

[Tổng giám đốc Lục và cô J, không phải là như tôi nghĩ chứ, hu hu hu, tôi còn từng đu CP tổng giám đốc Lục với Khương Tự đấy!]

[Chẳng lẽ tổng giám đốc Lục thiên vị người đẹp sườn xám? Hai người đều thích mặc sườn xám á.]

[Mọi người, tôi có một suy đoán to gan. Cô J sẽ không phải là Khương Tự chứ!]

[Nói thế thì lập tức có logic ngay! Tổng giám đốc Lục cưng vợ như thế cơ mà, cô ấy đập vài tỷ ra đầu tư phim, với anh ấy mà nói cũng chỉ là tiền trinh thôi.]

[Trước đó tôi đã cảm thấy rất lạ, trong các đại gia ngầm trong nước hình như không tìm ra được người có tiền đến vậy.]

[Mọi người nói Khương Tự cô ấy muốn gì chứ? Khoác áo choàng cô J, là thật sự muốn làm đầu tư hay là đùa giỡn mọi người?]

Lần đầu tiên cô J xuất hiện tin xấu là cùng với ngài W.

Lần thứ hai cô J tuôn ra tin xấu là cùng với Lục Lẫm.

Lúc trước Khương Tự tự mình cắm sừng chồng mình.

Bây giờ cô ấy lại tự mình cắm sừng mình.

Yêu đương khiến cho con người trở nên ngu ngốc.

Sau khi nhìn thấy tin tức này Khương Tự mới phát hiện cô mặc nhầm đồ.

Lúc đóng vai cô J Khương Tự thay rất nhiều bộ sườn xám, gần đây đi ra ngoài cô lại quên tránh đi những bộ đồ trước kia đã mặc.

Hôm đó lúc Khương Tự chọn sườn xám chưa suy nghĩ nhiều đã tiện tay cầm một bộ.

Cô không biết mình lại mặc nhầm đồ cô J từng mặc.

Trên mạng dư luận xôn xao, Khương Tự cũng không thèm để ý cái nhìn của người khác.

Cô thẳng thắn đăng nhập tài khoản cô J đăng một tin Weibo.

[Cô J Vọng Quỳ]: À, tôi là Khương Tự.

Dân mạng còn chưa hóng xong tin thì Khương Tự đã đưa luôn tin đến trước mặt họ.

Cô vốn là sống rất tuỳ ý, sao phải để ý người ngoài nói như thế nào.

Một câu "à" tỏ rõ tính cách của Khương Tự.

Who care?

Giọng điệu của Khương Tự vênh váo như thế, cô đang gây hấn với dân mạng à?

Nhưng mà, bất kể là cô J làm gì thì dân mạng đều sẽ phát tán tư tưởng.

Dân mạng có thể xuyên thấu qua chữ "à" này nhìn thấy thái độ thờ ơ của Khương Tự.

Hình như cô ấy căn bản không care việc mình rớt áo choàng ý.

Thế này đáng yêu quá đi mất.

#À, tôi là Khương Tự#

#Lực lượng huyền học cuối cùng cũng hiện thân#

#Khương Tự cô J ngài W cùng là một người#

#Thần nữ Khương Tự#

#Thần thi cử thần lộc thần tài#

#Thay đổi số phận lạy Khương Tự#

...

Một mình Khương Tự chiếm ba mươi hot search trong năm mươi hot search trên cùng.

Khương Tự lại lần nữa được chào đón.

Khi cuối cùng cô J cũng lộ diện thì những kẻ ké fame liền tới theo.

Suốt một tuần này thậm chí những minh tinh mua hot search còn bắt chước giọng điệu của Khương Tự.

Lúc công bố tình yêu, bọn họ nó: À, tôi yêu đương rồi.

Lúc thông báo sinh con, minh tinh nữ nói: À, tôi sinh rồi.

Lúc phim truyền hình thông báo lịch phát sóng, phía đoàn phim nói: À, chúng tôi phát sóng rồi.

...

Khương Tự đã không còn cảm thấy ngạc nhiên đối với hành vi kỳ lạ của cư dân mạng nữa.

Tuỳ bọn họ thôi.

-

Bởi vì Khương Tự mà giá trị chờ mong của cư dân mạng với bộ phim "Tình yêu trong thành phố chết" tăng cao.

Nhưng đêm trước khi bộ phim này công chiếu thì đạo diễn Tần Đình năm đó nhằm vào Tông Tòng Chu lại dùng lại chiêu cũ.

Phim của Tần Đình đã quyết định công chiếu vào thời gian này từ trước, ai biết phim của Tông Tòng Chu lại bất ngờ chen ngang?

"Kính gửi lãnh đạo tổng Cục Điện ảnh: Tôi có một số ý kiến khác về việc chiếu phim "Tình yêu trong thành phố chết". Đạo diễn Tông Tòng Chu đã bị cấm nhiều năm, phim điện ảnh của anh ta bất ngờ công chiếu, còn tuyên truyền một cách trắng trợn, đây là không coi quy định của Cục Điện ảnh ra gì."

"..."

"Quy định không thể sửa đổi một cách tuỳ tiện, hi vọng có thể giảm bớt suất chiếu của bộ phim này."

Lãnh đạo của Cục Điện ảnh nghe lọt tai, lập tức thông báo rạp chiếu phim.

Một tuần sau, "Tình yêu trong thành phố chết" sắp công chiếu.

Khương Tự căn bản không hề làm tuyên truyền nhưng các công ty tuyên truyền lớn đã tự mình tới cửa.

Công ty điện ảnh và truyền hình lớn nhất dưới tên Kỳ Tầm đăng một tin đề cử lên trang Weibo chính thức.

[Tin tưởng ánh mắt của cô chủ Lục, tập đoàn nhà họ Kỳ chúc mừng phòng bán vé bán chạy trước.]

Kỳ Tầm không dùng tài khoản cá nhân, anh ta cố ý dùng Weibo offical, không muốn tạo thành bối rối cho Khương Tự.

Cư dân mạng nhao nhao thắc mắc, Kỳ Tầm và Khương Cẩm Nguyệt không phải bạn bè à? Sao tập đoàn nhà họ Kỳ còn tuyên truyền phim giúp Khương Tự?

Chuyện khiến mọi người càng mở rộng tầm mắt tới ngay sau đó.

Là một fan lớn của Khương Cẩm Nguyệt, tiểu Cẩn dẫn đầu kêu gọi mọi người đi xem phim của công ty Khương Tự.

Dân mạng càng thắc mắc.

Sao ai ai cũng dán vào Khương Tự vậy?

Tiểu Cẩn dẫn các thành viên của fanclub cô J, hào hứng hớn tới đi rạp chiếu phim, thề phải góp một viên gạch vào phòng bán vé của "Tình yêu trong thành phố chết".

Khi bọn họ đến rạp chiếu phim mới phát hiện một chuyện rất kỳ lạ.

Suất chiếu của "Tình yêu trong thành phố chết" ít đến nỗi làm người giận sôi!

Đa số suất chiếu đều là phim của Tần Đình.

Dù vậy, lượng người xem "Tình yêu trong thành phố chết" vẫn đầy ắp, ngay cả suất chiếu lúc 12 giờ đêm cũng kín ghế.

Tất cả mọi người đến đây vì muốn xem bộ phim mà tất cả mọi người đều mong đợi.

Phim chính thức bắt đầu.

Vừa mở đầu, đầu tiên là một tiếng thở dài xa xăm.

Màn ảnh dần dần mở rộng, đó là một vùng đất hoang vu tĩnh mịch, tro bụi như bông trôi nổi trong không khí.

Không thấy ánh mặt trời, đêm tối kéo dài.

Trên con đường dài miên man, từng bóng đen lặng lẽ, ngơ ngẩn sắp xếp thành hàng dài.

Cuối đường, trên tấm bia đá dựng thẳng khắc mấy chữ cứng cáp.

Đường luân hồi.

Thành phố chết có một quy định.

Mấy ngày trước khi đầu thai, người bước vào đường luân hồi sẽ dần dần đánh mất ký ức.

Hoàn toàn quên hết cuộc đời trước kia.

Bọn họ mới có thể có được cuộc sống mới.

Một nam một nữ cuối hàng có vẻ mặt không buồn không vui tương tự những người phía trước.

Rõ ràng bọn họ là người quen thuộc nhau nhất, sóng vai đi tới, lại gặp nhau như không quen biết.

Vào một giây trước khi rơi vào luân hồi, chẳng biết tại sao trong mắt hai người lại chảy nước mắt.

Hình ảnh chợt tối sầm lại, phần phim chính bắt đầu.

Câu chuyện bộ phim muốn kể là, vì người vợ đã qua đời của mình mà một người đàn ông đã dùng đủ mọi cách để tìm lại mảnh vỡ linh hồn cho vợ mình.

Thậm chí anh ta không tiếc dùng hồn sống đi vào thành phố chết, tìm kiếm suốt nhiều ngày.

Người đàn ông quên mất lời dặn của đại sư, ý đồ lừa gạt tử thần, ở lại nơi này.

Vốn dĩ anh ta không thuộc về thế giới này, anh ta bị nguyền rủa, biến thành một cái xác không hồn, bất tử bất diệt, sẽ không già đi.

Tất cả mọi người chế giễu sự si tình của anh ta.

Nhưng trong lòng anh ta có một giọng nói.

Có người đang chờ anh ta.

Anh ta lang thang bốn phía không mục đích, mãi cho đến một ngày nọ đi vào một khoảng sân nhà.

Người vợ trẻ đã thành người tóc bạc dần dần già đi, cô ấy ngồi trên ghế mây đan.

Ánh nắng chiếu xuống, có thể thấy rõ nếp nhăn nơi khoé mắt cô.

Khi bọn họ gặp lại lần nữa, người đàn ông với khuôn mặt trẻ tuổi tái ngộ người vợ già nua, hai mắt chạm nhau, người vợ nở nụ cười rực rỡ.

Giây phút sau đó, sinh mạng của cô đi đến cuối đường.

Người đàn ông đứng trong mảnh sân vắng vẻ, không ai biết kết cục của anh ta.

Một tiếng cười trống rỗng.

Đến đây, phim kết thúc.

Theo tiếng nhạc kết phim vang lên, đèn trên trần rạp chiếu phim cũng sáng lên, nhưng không có ai đứng dậy.

Âm nhạc vẫn đang vang lên, rạp chiếu phim vẫn rất yên tĩnh.

Danh sách nhân viên công tác ở cuối phim bắt đầu chạy dần.

Nơi đó viết: Đạo diễn Tông Tòng Chu, nhà sản xuất Khương Tự.

Khán giả không khỏi hoảng hốt.

Hai người này còn không phải là cùng nhau tạo nên thành tựu sao?

Thiếu mất một người trong đó thì bộ phim này chắc chắn sẽ không lấy được giải thưởng cành cọ vàng.

Có tri âm giống như Khương Tự, Tông Tòng Chu mới có khả năng quay ra được bộ điện ảnh như thế này.

Bộ phim này khéo léo hoà văn hoá Trung Quốc vào trong đó.

Sau khi người nước ngoài xem bộ phim này mới hiểu rõ văn hoá Trung Quốc phong phú sâu sắc hơn.

Xem xong bộ điện ảnh này, tiểu Cẩn đã rung động hoàn toàn.

Bọn họ càng cảm thấy khó hiểu.

Này, đây chính là bộ phim nhận được giải cành cọ vàng đấy!

Tại sao chỉ có ngần ấy suất chiếu?

Đạo diễn Tần Đình uy tín lâu năm ở bên cạnh, tuy đã nhiều năm ông ta không có phim mới công chiếu, nhưng phim còn chưa công chiếu đã đầy tiếng la ó.

Sao tất cả suất chiếu đều cho Tần Đình?

Trong tình huống danh tiếng của hai bộ phim phân thành hai mặt cực đoan, vì sao đãi ngộ của hai bộ phim lại trái ngược như thế?

Có vấn đề.

Chắc chắn có vấn đề.

Dân mạng nghi ngờ chuỗi rạp chiếu phim có kẻ phản bội!

Bọn họ tức nổ phổi, đang không biết làm thế nào cho phải thì...

Tập đoàn nhà họ Lục bất ngờ nhảy ra.

Tập đoàn nhà họ Lục tuyên bố, tất cả rạp chiếu phim dưới tên họ đều nhận được thông báo, tăng suất chiếu của bộ phim này.

Không chỉ có thế, toàn bộ các biển quảng cáo ở trung tâm thương mại và trạm xe lửa đều đổi lại thành áp phích tuyên truyền "Tình yêu trong thành phố chết".

Gần như có thể gọi là tuyên truyền kiểu virus.

Lúc này, không cần lực lượng huyền học của cô J đã có thể lập tức thay đổi vận mệnh của bộ phim.

Bởi vì tổng giám đốc Lục của bọn họ, đang quang minh chính đại chiều vợ đấy.

[Aaaa cắn được rồi! Tổng giám đốc Lục A(2) muốn chết! Dáng vẻ chiều vợ đẹp trai chết mất.]

(2)A: Ý chỉ một người cực kỳ đẹp trai nam tính, là kiểu bạn trai mà ai cũng muốn.

[Sếp Khương và sếp Lục đúng là cặp đôi tuyệt vời, "Tình yêu trong thành phố chết" xông lên đi! Nhất định phải thành quán quân phòng vé.]

[Ông trời của con ơi, đây chính là năng lực của đồng tiền ư? Trâu bò.]

Hành động này của Lục Lẫm càng tạo thành một hiệu ứng khác.

Người xem tránh hết những rạp chiếu phim cố ý đè thấp suất chiếu của "Tình yêu trong thành phố chết", tất cả đều tới rạp chiếu phim của tập đoàn nhà họ Lục.

Tần Đình lòng dạ ác độc, ông ta hoành hành ngang ngược trong giới phim ảnh mấy chục năm, vụng trộm ngáng chân không ít đạo diễn mới nổi.

Ông ta không nghĩ tới có một ngày mình sẽ thua trong tay nhà họ Lục.

Không nghĩ tới ư?

Ông có thư tố cáo nặc danh, tôi có năng lực của đồng tiền.

Chỉ là chút trò mèo, có thể nào địch nổi một nhà tư bản chiều vợ?