Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 44: Không gì ngon bằng ăn chực?



Bỗng một giọng nói cất lên:

- Ai, ai nói xấu cậu ấy? Ai nói cậu ấy cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga? Ai nói thì bước ra đây tôi xem nào?

Tất cả những người trong nhà đổ dồn ánh nhìn về phía người nói câu đó, tôi bị bất ngờ lần nữa vì người nói câu đó lại chính là Thắng, nói xong, cậu ta đến chỗ tôi khoác vai tôi nói nhìn tôi rất khác, may mà tôi đi cùng với Ly chứ không cậu ta không thể nào nhận ra. Tôi cười rồi nói cậu ta không cần phải làm vậy vì những người trong đây đều lớn tuổi hơn cậu ta, Thắng bảo tôi cho dù có lớn tuổi và có quan hệ họ hàng với cậu ta đi chăng nữa nhưng nếu nói xấu ân nhân của cậu ta, cậu ta sẽ không thể để yên. Mọi người nghe Thắng nói thì đều im lặng, không một ai dám cãi lại, tôi hỏi Thắng sao cậu ta lại ở nơi này thì cậu ta cười nói tôi đã biết cậu ta và Ly là anh em rồi mà còn không biết vì sao cậu ta ở đây, tôi đầy ngạc nhiên sững sờ đến đờ người, thấy tôi không nói gì Thắng bảo mình là cháu trai đích tôn của ông nội, cũng được ông nội yêu quý nhưng không bằng Ly được. Tôi chỉ cười và không biết phải nói gì.

Mọi người đều có mặt đông đủ ở nhà ông nội Ly mà đúng lúc 11 giờ trưa nên đến lúc bày mâm cơm, tôi được Ly kéo ra ngồi cùng với mâm cả nhà Ly và Thắng. Vẫn như lúc nãy, tôi vừa ngồi xuống, liên tục là những câu xỉa xói về phía tôi, tôi cũng không lạ gì nữa và mặc kệ cho họ nói gì thì nói. Khi mọi người trong nhà chuẩn bị ăn cơm thì từ ngoài, một gia đình mang rất nhiều quà đến và để chúng ở khu vực tặng quà, cả gia đình đó đi đến trước mặt ông nội Ly chúc thọ, chúc xong, tên con trai gia đình đó tới chỗ tôi và bảo tôi đứng dậy, nói đây là chỗ của anh ta. Tôi cố tình không nghe hắn, không làm gì được tôi, anh ta cầm ghế tôi đang ngồi kéo mạnh nhằm làm tôi ngã nhưng tôi không ngã mà ngồi trên không.

Hắn ta bực mình quay sang Ly và chỉ tay vào tôi hỏi:

- Đây là thằng nào? Sao nó lại ngồi gần em?

- Đây là người yêu tôi đương nhiên anh ấy có quyền. – Ly đứng dậy nói.

Tên con trai cười, nói tôi là cái thá gì mà làm người yêu Ly, hắn ta nói mình và Ly là thanh mai trúc mã với nhau từ hồi cấp một nhưng đến năm cấp hai, gia đình hắn ta sang nước ngoài sinh sống nên tôi mới có cơ hội để gần gũi và làm quen với Ly. Nghe đến đây, tôi nghĩ lại kiếp trước không thấy Ly đề cập đến chuyện này, tôi đoán do ngày này gia đình Ly đến được một lúc rồi về nên mới không gặp gia đình hắn, theo tôi nghĩ gia đình hắn tới đây chắc là nhắm vào công ty nhà Ly. Tôi không thèm để ý đến hắn ta, tôi bắt đầu gắp thức ăn vào bát mặc dù mọi người vẫn chưa đụng vào đũa và tôi vẫn đang ngồi trên không.

Tôi để ý thấy hắn nói Ly cắm sừng hắn ta và nhiều những ngôn từ khác mà tôi không nghe lọt tai (tại đang ăn), Ly bảo đấy là lúc còn bé chưa biết chuyện gì mới hay chơi cùng hắn, giờ lớn rồi thì, Ly chưa nói xong, hắn ta nổi điên, sắp thấy hắn ta giơ cao tay đánh Ly, tôi đứng dậy nắm chặt tay hắn ta, đẩy hắn ra xa, tôi lấy lại chiếc ghế và ngồi vào bàn ăn trước sự ngơ ngác của mọi người ở đấy.

- Mày có biết tao là ai không mà mày dám đánh tao. – Hắn ta đứng dậy và đi đến chỗ tôi.

Tôi bỏ ngoài tai lời nói của hắn ta và tiếp tục ngồi ăn, đồ ăn ở đây rất ngon (không gì ngon bằng ăn chực), hắn ta tức giận định động thủ với tôi nhưng tôi đã chặn lại được và lại đẩy hắn ra xa. Hắn ta vẫn lì đòn, vẫn tiếp tục đứng dậy đi đến chỗ tôi, Thắng thấy thế thì đứng dậy nói hắn ta biến, chỗ này không hoan nghênh hắn ta. Thắng vừa dứt lời, hắn ta đấm thẳng vào mặt cậu ta, nói không phải việc của cậu ta, tôi lập tức đứng dậy túm cổ hắn ta nhấc bổng lên nói động vào tôi thì được, nếu động vào người thân và bạn bè của tôi thì chắc chắn tới số, nói xong, tôi ném hắn sang chỗ khác. Tôi đến chỗ Thắng hỏi cậu ta có ổn không thì Thắng lắc đầu nói không sao. Mẹ của tên con trai thấy thế chạy lại đỡ hắn ta dậy nói tôi không được đánh con bà ta và bà ta còn nói tôi là loại người giang hồ chỉ biết đánh người, bố mẹ không dạy đến nơi đến chốn. Giống lúc nãy, bà ta vừa dứt lời, tôi lao đến đấm ngay vào miệng bà ta, tôi đã kiềm chế lực đấm hết sức, chỉ khiến cho bà ta chảy máu và ngã ra đất, chưa rụng cái răng nào.

- Tôi nói rồi, nói hay làm gì tôi thế nào cũng được, nhưng khi động vào bạn bè và người thân của tôi thì ai cũng chuẩn bị tập xác định. – Tôi nhìn cả gia đình tên con trai kia với ánh mắt đầy sát khí.

Bà ta sợ hãi nên đã đứng dậy chạy đến chỗ chồng bà ta và kêu ông ta tới giúp, ông ta lập tức tới gần tôi nói lời xin lỗi và cũng xin lỗi mọi người trong nhà do đã gây rắc rối trong ngày vui ở nơi này. Nói xong, ông ta bảo vợ và con cùng mình đi về, lúc ông ta đi ngang qua chỗ tôi có nói nhỏ tôi mà bước ra ngoài cổng là tôi chết chắc vì đã làm bẽ mặt và đánh vợ con ông ta, trước khi cả gia đình ông ta đi, con trai ông ta còn cố tình đạp đổ một mâm cơm trong nhà. Tôi mặc kệ và quay trở lại bàn ăn chỗ mà cả gia đình đang ngồi xin phép mọi người về sớm vì đã gây ra mớ hỗn độn này, nhưng Ly và Thắng bảo tôi ngồi lại, tôi nghe theo lời hai người họ và ngồi xuống (chủ yếu là ăn chưa no chứ không phải là nghe lời và mặt dày).

Tôi cũng thấy lạ là khi gia đình đó đến quậy phá mà không một ai đứng lên ngăn cản họ lại, đang thắc mắc và cần lời giải thích thì mọi người nhìn về phía tôi nói tôi chắc chắn sẽ bị ăn đòn vì gia đình này đang hợp tác với công ty vệ sĩ Long Hội, công ty đó giờ đã nổi tiếng khắp thế giới về độ uy tín và bảo vệ người. Nghe vậy, tôi tự hỏi không biết đây có phải là Long Hội do mình thành lập hay không, lúc đi tôi nhớ đã dặn chúng nó chỉ hoạt động trong nước và đi giúp những người có hoàn cảnh khó khăn, tôi định gọi điện thoại hỏi Long Nhất thì một đám người đi vào và đến chỗ tôi. Đám người đó nói tôi theo họ ra ngoài vì có người cần tìm tôi, tôi đứng dậy và đi theo họ, Ly bỗng nắm tay tôi nói tôi đừng đi, tôi cười bảo rằng mình sẽ không sao, tôi buông tay Ly và bước ra ngoài. Vừa ra khỏi cổng, đám người đó đã vây kín cổng lại, không cho mọi người trong nhà nhìn thấy nhưng tôi vẫn để ý thấy Ly, cô ấy đã ra ban công tầng hai của nhà ông nội mình để xem tôi thế nào nhưng tôi được một người trong đám đấy bảo vào trong xe, tôi đi thẳng vào trong do không có gì mà tôi phải sợ cả.