Trọng Sinh: Chu Tổng Muốn Có Danh Phận

Chương 4: "Tớ bây giờ không dễ bị lừa dối như vậy đâu."



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tối đến, Lục Lạc được anh ba Lục Hiên đích thân đưa đến khách sạn Tuyệt Kỹ để tham dự tiệc sinh nhật của Tô Thiến.

Lúc tới nơi, Lục Hiên nhìn giờ giấc trên đồng hô, không vừa lòng nhíu mày cằn nhằn em gái:"Chó con, đừng ham chơi mà về trễ đấy."

"Dạ em biết rồi, anh ba cũng mau làm xong việc sớm rồi nghỉ ngơi."Lục Lạc cũng không phải vội vàng dù đã trễ, cô bình tĩnh vừa trả lời Lục Hiên vừa lấy gương ra chỉnh lại tóc mái rồi mới xuống xe.

Lục Hiên nhìn hành động của cô tiếp tục nhắc nhở:"Nếu muốn về thì gọi cho anh, anh tới rước em. Không được uống nhiều rượu, phải biết bảo vệ bản thân, có gã nào làm phiền em quá đáng thì đừng sợ, cứ đánh nó hiểu chưa?"

Lục Lạc nhìn anh ba Lục căn dặn mà cười thành tiếng:"Thưa đội trưởng Lục, tôi đã biết phải làm gì rồi ạ. Nhưng mà đội trưởng Lục cứ mãi cau có nhăn nhó thì sẽ biến thành ông già đấy. Haizzzz..không biết chừng nào em mới được có chị dâu đây."

Nói xong, cũng mặt kệ người đàn ông trong xe mà đi vào khách sạn luôn. Lục Hiên sững sờ vài giây, mới nhận ra mình đang bị chê cười.

Bất lực nói lớn một tiếng:"Chó con.." rồi lái xe đi mất. Lục Lạc đang bước gần vào sảnh liền nghe âm thanh tức giận của ai đó, cười haha thành tiếng, xong giây tiếp theo cô khôi phục dáng vẻ điềm đạm ban đầu.

Không khí buổi tiệc khá là vui vẻ, lúc cô đến bên trong vang lên tiếng nói chuyện ồn ào của mọi người.

Nghe thấy tiếng giày cao gót va chạm lên sàn gạch tinh tế đang tiến gần, mọi người ở đây ai chưa được trông thấy hình dáng của cô thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng của Lục gia như thế nào, thì đều đặc biệt mong chờ, cho đến khi cô bước tới nơi, trong đầu của họ đều này ra một suy nghĩ: Thật xinh đẹp.

Lục Lạc hôm nay mặc trên người chiếc đầm đen dài đến bắp chân thon gọn, dưới chân là chiếc giày cao gót mũi nhọn màu đen bóng, cổ áo vuông khoe ra chiếc cần cổ trắng ngần và xương quai xanh quyến rũ. Mái tóc dài xoăn lơi được kẹp gọn gàng bởi chiếc kẹp nơ màu trắng ở phía sau, làm nổi bật lên gương mặt nhỏ nhắn được trang điểm nhẹ nhàng.

Nếu nhìn kỹ vào thêm thì sẽ thấy được đôi mặt của Lục Lạc có hình dáng khá nổi bật đó là dáng mắt cáo ranh mãnh lại hợp với chiếc mũi cao và đôi môi đỏ đầy đặn của cô, trông vừa quyến rũ lại vừa đơn thuần.

Cái này cùng với cái kia tạo lên cái nhìn tổng thể rất ăn nhập, thêm càng thêm khiến cô càng trở nên thu hút cái nhìn thiện cảm của mọi người hơn.

Khí chất trên người Lục Lạc không phải ai cũng có thể sở hữu được, không hổ danh là nàng công chúa được yêu thương của Lục gia.

(Đừng đem truyện đi nơi khác, không copy, truyện được sáng tác bởi Xunnieee)

Tô Thiến chứng kiến khi Lục Lạc xuất hiện, mọi sự chú ý đều dồn hết lên người cô. Cô ta không khỏi ghen ghét, ganh tị nhưng còn vì kế hoạch nên cô ta lặp tức kìm nén lại, đi tới kéo tay Lục Lạc.

"Sao giờ này cậu mới tới, mọi người đều đã tới đầy đủ, chỉ còn thiếu mỗi cậu thôi đấy."

Lục Lạc thấy Tô Thiến nắm lấy tay mình tỏ vẻ thân mật trước mặt mọi người, sự buồn nôn trong lòng trào lên, nhẹ nhàng gở tay ra khỏi rồi thờ ơ đáp:"Ừm, tớ bị tắt đường."

Tô Thiến nhận thấy hành động của cô không khỏi sượng mặt, giả vờ vui vẻ nói tiếp:"Không sao, cậu tới là tốt rồi, tới chung vui với mọi người nào."

Lục Lục cười nhẹ gật đầu, cô xem xét xung quanh nhà hàng, vẫn là địa điểm cũ y như kiếp trước. Buổi tiệc được Tô gia tổ chức theo kiểu buffet, những món ăn không quá sang trọng nhưng vẫn thể hiện ra được sự tỉ mỉ, nước uống sẽ được phục vụ đưa tới.

Cô với tay lấy một ly Pear Martini(*), màu sắc của nó tinh khiết như ngọc trai, mùi rượu cũng không quá nặng, lại có vị trái cây càng khiến cô khá thích.

Vừa đứng thưởng thức ly cocktail vừa nói chuyện với Tần Miểu.

Tần Miểu là một người bạn tốt của cô từ khi vào cao trung, nhưng vì lúc đó cô ấy đã như nhìn ra được điều gì, cứ nói bọn người Tô Thiến Bạch Lâm không tốt lành như Lục Lạc hay nghĩ.

Mà cô một mực không lắng nghe theo lời cô ấy, lại thêm quá tin tưởng vào Tô Thiến và Bạch Lâm, người bạn tốt nhất đối với Lục Lac, dần cũng bị cô xem thành kẻ xa lạ.

Nhà họ Tần và Lục gia có quan hệ tốt từ bao đời, sau khi biết được vì chuyên của Lục Lạc mà Lục gia tan nhà nát cửa, Tần Miểu vẫn bảo Tần gia giúp đỡ, cũng vì thế nhà họ Tần cũng không tránh được tổn thất nặng nề.

(Đừng đem truyện đi nơi khác, không copy, truyện được sáng tác bởi Xunnieee)

Hai người bạn thân khi gặp mặt nhau, đều muốn đem tất cả mọi chuyện kể cho nhau nghe. Hai cô gái đứng chung nói cười không ngừng không khỏi khiến nhiều người tò mò, từ cuộc trò chuyện của hai cô gái nhỏ, trở thành cuộc nói chuyện của một đám người, được làm thân với hai cô tiểu thư của hai gia tộc nổi tiếng ai mà chả muốn.

Tiếng cười vui vẻ của một đám người thu hút Tô Thiến đang đứng đâu đó không xa nhìn thấy, trong lòng cô ta liền không thoải mái, muốn kéo Bạch Lâm lại nhập cuộc theo.

Tần Miểu cũng biết âm mưu nhỏ của Tô Thiến, lặp tức nói nhỏ vào tai của Lục Lạc:"Tô Thiến không tốt như cậu nghĩ đâu, đừng bị cô ta lừa."

Sợ cô tiếp tục cứng đầu không nghe lời, Tần Miểu lòng như lửa đốt nắm lấy ngón út của cô rồi lắc. Dáng vẻ vô cùng quan tâm khiến Luc Lạc phì cười:"Nhìn cậu cứ như con sóc sợ người ta lấy mất đồ ăn vậy."

Tần Miểu bị Lục Lạc trêu chọc, bĩu môi nũng nịu:"Hừ, cậu mới là con sóc, tớ thật sự rất lo lắng cho cậu, cậu rõ ràng đơn thuần như vậy, cậu nghe lời tớ có được hay không?"

Đơn thuần?

Lục Lạc nghe tới hai từ này không kìm chế buồn cười, phải, đã từng một khoảng thời gian dài cô rất đơn thuần.

"Tớ biết rồi, tớ sẽ nghe theo lời của cậu. Tớ bây giờ không dễ bị lừa dối như vậy đâu."

___________

(*) Diện mạo của Lục Lạc sẽ là như thế này:



(*) Pear Martini: