Trọng Sinh HE Với Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 196: Muộn tao



Trình Hoài Nam vừa nói vậy, Ôn Khởi Vân không nói nữa, chỉ nhắm mắt lại và dựa vào chiếc ghế da mềm mại.

"Khởi Vân, bà không cần phải gánh những thứ này với tôi." Xe chạy được nửa đường, cuối cùng Trình Hoài Nam cũng lên tiếng: "Một thời gian trước, tôi thấy tư liệu bà nhận được được đặt trên bàn."

Thời gian đó, tình hình của công ty cũng không có bết bát như hiện tại. Một lần nữa Ôn Khởi Vân đặt kế hoạch ly hôn vào chương trình nghị sự. Chẳng ai nghĩ tới công ty sẽ gặp phải biến cố lớn như vậy, Ôn Khởi Vân cũng xếp lại chuyện ly hôn.

"Công ty..." Trình Hoài Nam nói.

Không đợi Trình Hoài Nam nói hết, Ôn Khởi Vân đã mở miệng, mắt vẫn nhắm lại: "Công ty không phải là công ty của một mình ông."

Câu nói này của Ôn Khởi Vân khiến mũi Trình Hoài Nam chợt cay. Mấy ngày qua làm việc với nhau, vốn làm Trình Hoài Nam có lại cảm giác cùng chung hoạn nạn của ngày xưa. Lời nói của vợ khiến ông bùi ngùi. Mấy ngày qua, những oanh oanh yến yến* bên cạnh đã biết tình hình của ông. Các cô ấy không thể hiện ra, nhưng Trình Hoài Nam cũng biết. Nhân tẩu trà lương**, đó cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên. Nhưng khiến Trình Hoài Nam không khỏi thất lạc, sức hấp dẫn của ông giờ đây chỉ còn lại tiền tài: "Vậy tôi..."   

*Oanh oanh yến yến: Hiện tại thường dùng để chỉ những cô gái trẻ tuổi cùng vây quanh một người đàn ông.

**Nhân tẩu trà lương: Chỉ lòng người dễ thay đổi, nhân tình hờ hững.

Khởi Vân, chúng ta làm lại từ đầu đi. Trình Hoài Nam muốn nói câu này, nhưng lại cảm thấy mình không có tư cách nói câu này. Bây giờ nợ nần chồng chất, nói câu này như có phần kéo chết chung: "Khởi Vân, bây giờ công ty còn một ít tiền. Nếu không thì bà mang theo chút tiền ấy, với Cẩm Chi..."

"Ông nói cái gì vậy?" Lúc này Ôn Khởi Vân mới mở mắt ra: "Ông không cần sự nghiệp, cũng không cho Trình Cẩm Chi cần sao?"

"Ông đừng nghĩ nhiều." Ôn Khởi Vân nói: "Tôi chỉ không muốn sự nghiệp của Cẩm Chi gặp họa vô đơn chí*. Bây giờ nó là ngôi sao quốc tế, bao nhiêu con mắt nhìn nó, nhìn tập đoàn của chúng ta. Ngày xưa lợi ích của tập đoàn tăng vọt, cũng nhờ Cẩm Chi mang đến độ phủ sóng. Bây giờ công ty xảy ra tình trạng này, cũng liên lụy Cẩm Chi. Ông còn muốn chạy? Chạy thế nào? Chạy đi đâu?"

*Họa vô đơn chí: Nhiều tai ương bất ngờ ập đến.

Sự mệt mỏi tích góp trong những ngày qua, khiến giọng điệu của Ôn Khởi Vân có phần gây sự. Dưới khí thế mạnh mẽ của Ôn Khởi Vân, trông Trình Hoài Nam có vẻ khúm núm: "Xin lỗi, do tôi không suy nghĩ chu đáo."

"Tôi chỉ muốn tốt cho bà và con." Trình Hoài Nam nói. Tuy Trình Hoài Nam ăn chơi đàng điếm bên ngoài, nhưng trong lòng luôn có một "ý thức trách nhiệm" phải bảo vệ vợ và con.

"Nếu ông thực sự muốn tốt cho chúng tôi, thì hãy quản lý những cô gái xung quanh ông cho tốt. Đừng kiếm chuyện tạo những tin tức thu hút sự chú ý của công chúng nữa, chê mọi việc chưa đủ lộn xộn à?" Hiển nhiên cái lời lẽ cũ rích này của Trình Hoài Nam không ăn thua gì với Ôn Khởi Vân. Bà nhắm mắt lại. Trong đầu bà bây giờ đều là những chuyện trong tập đoàn. Bên Cẩm Chi, bà cũng chú ý. Tin thị phi giải trí, dàn dựng rất nhiều chi tiết phá sản. Những chi tiết này, vừa nhìn là biết do những tình nhân của chồng tiết lộ. Luôn là tường sập mọi người đẩy. Những năm gần đây, Cẩm Chi tiến quân vào thị trường quốc tế, cũng đã gây ra một cuộc phản công tại thị trường trong nước. Có Dung Tự, bà vừa yên tâm vừa lo lắng. Cảm giác như dùng một quả bom để chặn một quả bom khác.

"Chiến hỏa 6" từ lâu đã bước vào hậu kì chế tác và quảng bá. Trình Cẩm Chi trì hoãn thêm, cũng không trì hoãn được. Vào cuối tháng, nàng chỉ có thể ra nước ngoài chạy quảng bá với các diễn viên chính. Fan meeting điện ảnh lưu động toàn cầu, một chiến trận lớn như vậy, vẫn là lần đầu Trình Cẩm Chi trải nghiệm. Tuy lúc trước cũng từng chạy quảng bá "Cô gái Vi Thành" "Cẩm y vệ" "Dị hình" "Thủ Vọng" các kiểu, nhưng dù sao cũng chỉ là hình thức fan meeting trong nước. Quảng bá bộ điện ảnh Hollywood thuần túy, cũng chỉ có "Thủ Vọng" tấn công Case dính được một chút viền.

Các diễn viên chính này, thực sự là thiên chuy vạn tạc* mới luyện ra được của giới điện ảnh. Hai mươi bốn giờ một ngày, có thể xoay hai mươi tiếng. Có thể xoay năm ngày trong một tuần bảy ngày. Trước khi chạy quảng bá, đoàn phim "Chiến hỏa 6" còn có một số hoạt động giải trí. Bây giờ không có gì để giải trí cả. "Chiến hỏa 6" sẽ được phát hành vào năm tới, là bộ phim được sản xuất nhanh nhất trong series "Chiến hỏa". Có thể nói là duy trì độ hot của "Chiến hỏa". Trên mạng cũng một số ít nghi ngờ chất lượng của "Chiến hỏa": "Đạo diễn anh ra chậm một chút đi. Chúng tôi không cần nhanh [rơi lệ] đừng làm hỏng."

*Thiên chuy vạn tạc: Chỉ phải trải qua muôn vàn thử thách mới được như ngày hôm nay.

"Thấy Trình Cẩm Chi là tôi hiểu liền, chắc thực sự thực sự là một bộ phim thương mại."

"Trình gia phá sản thật à? Tại sao Trình Cẩm Chi vẫn có thể tham gia vào một đội ngũ sang chảnh như vậy?"

Phân cảnh của Trình Cẩm Chi không ít, còn là một số phân cảnh khá quan trọng. Độ phủ sóng của Trình Cẩm Chi nhanh chóng mở ra cuộc thảo luận: "Tôi nói tại sao thời gian trước đột nhiên nổi lên cơn gió yêu ma "Trình gia phá sản", hóa ra là tạo tiếng cho phim mới của con gái."

"Trình gia cũng có tiền quá nhỉ. Tiểu hoa trong nước đừng nên so, người ta đã thắng ở vạch xuất phát rồi."

"Không phải đâu. Tôi nghe cậu tôi nói, Trình gia thực sự đã gặp chuyện. Đọc tin tài chính gần đây [hình minh họa]." Hình minh họa là ảnh chụp màn hình của cư dân mạng. Nói rằng gần đây ngành tài chính đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi các chính sách.

Bất kể là thảo luận về bản thân Trình Cẩm Chi, hay thảo luận về phim mới của Trình Cẩm Chi. Dù sao thì độ hot của Trình Cẩm Chi lại tròi lên một lần nữa. Sau khi hot lên, nhiều bộ phim truyền hình trong nước bắt đầu liên lạc với Trình Cẩm Chi. Bây giờ, không nói bất cứ điều gì khác thì đã gửi lời mời để trả một mức thù lao cao cho Trình Cẩm Chi. Ngành giải trí và tài chính vốn được kết nối với nhau, có lẽ những nhà sản xuất này cũng đã biết một số tình huống của Trình gia.

"Kịch bản của "Mặc Sắc Vô Cương", sếp có xem không sếp?"

Mặc Sắc Vô Cương, nghe hơi quen.

"Đó là tác giả của "Nhân Thuật", lúc trước còn nhờ chị Gia Hòa gửi kịch bản cho sếp." DC nói.

Lần này Trình Cẩm Chi nhớ ra, Mặc Sắc Vô Cương nhờ Gia Hòa đưa hai bộ cho nàng, rất phù hợp với các yêu cầu thẩm mỹ hiện tại. Lúc trước, Trình Cẩm Chi tiến công thị trường quốc tế nên gác chuyện kịch bản lại. Nàng còn tưởng Mặc Sắc Vô Cương sẽ tìm người khác. Không ngờ vẫn đang đợi nàng. Bây giờ Mặc Sắc Vô Cương là một tác giả một biên kịch khá nổi tiếng và đắt khách trong nước, sau khi "Nhân Thuật" nổi lên, Mặc Sắc Vô Cương vẫn tiếp tục kiên trì sáng tác, không giống như các tác giả khác sẽ chuyển sang làm đạo diễn hoặc thành lập hãng phim của riêng họ. Nói thế nào đi nữa thì phim ảnh lúc nào cũng nổi tiếng hơn sáng tác.

"Xin chào, có phải cô là cô Trình không?" Kết nối được với điện thoại của Mặc Sắc Vô Cương, Trình Cẩm Chi cũng từng xem thông tin của Mặc Sắc Vô Cương, mang kính gọng đen, trông rất nghiêm túc. Còn nghĩ đó sẽ là một người rất mạnh mẽ. Không ngờ giọng nói của Mặc Sắc Vô Cương lại đang run rẩy.

"Xin chào, tôi là Trình Cẩm Chi. Trễ rồi mà còn gọi cho cô, không làm phiền cô chứ?" Nói lời lịch sự, giờ này ai mà ngủ chứ. Đây chính là giờ cho thanh niên bay cao.

"Không có không có. Cô Trình, cô có ý định tham gia diễn "Buổi tối không tăng ca" không?" Mặc Sắc Vô Cương hỏi.

"Buổi tối không tăng ca?" Là kịch bản này à? Tại sao không có bất kì ấn tượng nào. Lần này Trình Cẩm Chi gọi điện thoại là để chuẩn bị từ chối Mặc Sắc Vô Cương. Chu kì quay phim bộ quá dài, sẽ dồn rất nhiều thời gian của nàng. Mặc Sắc Vô Cương là một fan lâu năm khá ủng hộ nàng, luôn cảm thấy nên thỏa đáng hơn.

Mặc Sắc Vô Cương nói một cách ngắn gọn về tình hình của kịch bản này. Khi nói đến nghề nghiệp của mình, cuối cùng giọng nói của Mặc Sắc Vô Cương cũng không còn yếu ớt nữa. Có vẻ Mặc Sắc Vô Cương biết lịch trình quay của Trình Cẩm Chi rất chặt chẽ, lần này chỉ mời Trình Cẩm Chi tham gia một bộ điện ảnh công sở. Xuất hiện một lần trong phim: "Cô Trình, nếu cô bận, cũng đừng ngại. Dù sao thì tôi vẫn luôn ủng hộ cô."

"Ừ, tôi sẽ suy nghĩ thêm. Cám ơn cô rất nhiều vì đã ủng hộ tôi trong những năm qua."

Thực sự là không về nước đóng phim cũng không biết thù lao của mình đã cao như vậy. Mấy ngày trước vẫn còn buồn bã, bây giờ suy nghĩ, chán chường cái gì, đã tốt hơn đời trước rất nhiều. Đời trước, nàng cũng sắp chết đói, làm sao có nhiều người tìm nàng đóng phim như thế. 

Tâm lý tốt hơn một chút, tâm trạng cũng khá hơn nhiều.

"Gặp được chuyện gì? Vui vẻ vậy?" Đến khi Trình Cẩm Chi ngồi ở ghế phó lái, Dung Tự ngồi bên ghế lái cũng nghiêng người qua, giúp Trình Cẩm Chi cài dây an toàn.

"Không có gì. Đột nhiên cảm thấy tương lai tươi sáng."

"Vốn là rực rỡ." Dung Tự cười cười, bật đèn lên.

"Được rồi. Anh tài xế, chạy lên con đường tương lai tươi sáng của chúng ta đi." Trình Cẩm Chi nói.

"Lời thoại mới?"

"Tự chế."

"Hèn gì."

"Hèn gì cái gì?" Thấy vẻ mặt của Dung Tự, nàng luôn cảm thấy Dung Tự đang cười nàng vì nàng thiếu văn hóa.

"Y như phong cách của chị." Nhìn Trình Cẩm Chi đột nhiên vui tươi, Dung Tự nhếch môi lên. Trình Cẩm Chi luôn như vậy, đột nhiên chán chường, đột nhiên vui vẻ. Đương nhiên, thời gian vui vẻ luôn nhiều hơn thời gian không vui.

Sau khi tắm xong, Trình Cẩm Chi ngồi xếp bằng trên sô pha: "Từ hôm nay trở đi, chị phải kiếm tiền."

"Ừ." Dung Tự khụy gối trước mặt Trình Cẩm Chi, giúp Trình Cẩm Chi lau mái tóc dài.

"Buổi tối em đi ngủ đi, chị phải làm việc." Da dẻ của Trình Cẩm Chi vô cùng non mịn, mặc dù động tác của Dung Tự rất nhẹ, nhưng gò má nàng vẫn bị khăn quẹt đỏ lên. Đôi má đo đỏ, đôi mắt long lanh. Người con gái ba mươi hai tuổi vẫn còn nét dễ thương của cô bé.

"Em xem với chị."

"Thôi."

Nhưng chỉ một giờ sau, Trình Cẩm Chi không được: "Dung Tự, em ngủ chưa? Có một chỗ chị không biết."

Tất nhiên Dung Tự sẽ không ngủ, cô sẽ chờ cô bé nhà cô gọi cô. Lúc Dung Tự làm báo cáo, Trình Cẩm Chi cũng giúp Dung Tự nghe điện thoại. Điện thoại của Dung Trạm, Dung Trạm nhắc Dung Tự đi ngủ sớm. Vừa nghe được giọng của Trình Cẩm Chi, Dung Trạm lại nghĩ đến những điều vớ vẩn: "Chị... không để cho chị tôi nghỉ ngơi được sao?"

Lần trước, trong lúc Dung Tự kéo dây chằng cho nàng thì nhận được điện thoại của Dung Trạm, tiếng hai người hì hục hự hự, làm hai ngày sau Dung Trạm cũng không gọi điện thoại đến, có lẽ là bị kích thích. Cũng không phải cố ý làm Dung Trạm gặp, nhưng do Dung Trạm quá chăm chỉ gọi điện thoại. Như một đứa con nít chưa dứt sữa, không nghe được tiếng của chị gái thì sẽ thấy khó chịu.

Cúp điện thoại của Dung Trạm, Trình Cẩm Chi nhìn thấy bốn ứng dụng thường được sử dụng ở phần dưới của màn hình. Chụp ảnh, ghi âm, Giang sơn mỹ nhân, thư viện ảnh. Trình Cẩm Chi cũng ỷ vào có Dung Tự ở đây, nàng lại có lòng thanh thản, lục điện thoại của Dung Tự. Dường như nghĩ đến điều gì đó, Trình Cẩm Chi mở máy tính xách tay của Dung Tự ra. Trước đây, nàng có ấn tượng với một thư mục, nhanh chóng lục tới nó. Thư mục tên là C. C? C là gì?

Dung Tự cuồng muộn tao này, không ngờ lại cất những tư liệu G liên quan đến nàng trong thư mục tên C này. Tin tức, tin đồn, ảnh, tất cả mọi thứ. Vậy C là tên viết tắt của nàng? Trình*? Trình Cẩm Chi ngẩng đầu nhìn Dung Tự, trông Dung Tự rất nghiêm túc, liên tục xem báo cáo, một tay đặt trên máy tính xách tay, hình như đang hạch toán cái gì đó. Đầu óc hoạt động, cũng không làm lỡ việc ngón tay tung bay ghi chú lại. Một người như vậy, thực sự không thể nghĩ ra tại sao lại mê đắm mình như vậy. Trình Cẩm Chi chống má, nhìn Dung Tự bên cạnh.

*Trình: Phiên âm là Cheng, viết tắt là C.

Dung Tự thực sự rất nghiêm túc, phải một lúc lâu mới để ý đến ánh mắt của Trình Cẩm Chi.

"Sao vậy?" Dung Tự hỏi?