Trọng Sinh Ở Nữ Đoàn Tuyển Tú Làm Top

Chương 2



Giang Diệp một lần nữa xem kỹ một lần sơ yếu lý lịch trong quá khứ của bản thân.

Cơ sở tư liệu, ảnh chụp cá nhân, cùng với video biểu diễn tài năng.

Thoạt nhìn không có bất luận vấn đề gì a.

Giang Diệp lại hướng lên trên kéo xuống, nhìn thoáng qua chính mình điền tư liệu cá nhân kia không có bối cảnh của gia đinh.

Đã hiểu!

Giang Diệp là cô nhi.

Cô từ nhỏ ở cô nhi viện lớn lên, thẳng đến năm mười sáu tuổi trưởng thành rời đi.

Sau khi rời cô nhi viện, cô vốn dĩ muốn tìm công việc để mưu sinh, sau đó trùng hợp bị người đại diện đầu tiên gặp trong cuộc đời nhìn trúng, nói cô có tiềm năng và tố chất làm thần tượng sau đó liền mang cô đến Hàn Quốc học hát nhảy.

Không nghĩ tới sau lại bởi vì bên trong công ty các phe phái tranh đấu, toàn bộ toàncông ty đều loạn nháo nhào.

Cuối cùng quyết định phân phát một số lượng lớn các thực tập sinh ở Hàn Quốc xuống dưới

Trong đó bao gồm Giang Diệp.

Bất quá phân phát thì phân phát, nhưng trước hai năm trước công ty quản lý đối với cô cũng không tệ lắm.

Đây cũng là nguyên nhân khiến sau này cô dễ tin tưởng vào Hải Thượng Giải Trí.

Bất quá, nguyên do khiến cô trải qua phản ứng như thế này bởi- Giang Diệp là người không bối cảnh, không gia thế, xuất thân lại bần hàn, bình thường phiêu bạt, chỉ có duy nhất hai năm làm thực tập sinh.

Lý lịch như vậy quả thật quá bình thường.

Thế nên khi nhân viên công tác sàng lọc tư liệu phỏng chừng không có mở video ở mặt sau của bưu kiên ra xem mà liền trực tiếp đánh rớt cô.

Cũng là.

Giang Diệp nghĩ nghĩ, rất hợp lý.

Đổi lại cô là nhân viên công tác, lượng người lớn như vậy, cô cũng lựa chọn loại chính mình.

Thời buổi này, nói là thực tập sinh tự do liền thật là thực tập sinh tự do.

Liền nghĩ là thực tập sinh tự do, thì lấy đâu ra điểm có thể hấp dẫn tổ đánh giá của chương trình.

Bằng không toàn thế giới lớn lên xinh đẹp chút tài năng đều có thể lúc nhúc mà đi tham gia tuyển tú.

Hiện thực chính là cái lợi ích trước mắt này.

Giang Diệp tắt máy tính đi, nghĩ

Giờ muốn theo đuổi mông tưởng phía trước dù sao cũng phải giải quyết vấn đề cơ sở và đồ ăn cái mặc.

Cô đi xuống lầu, ở cửa hàng tiện lợi 24h gần nhất mua một thùng mì gói.

Trả tiền xong, Giang Diệp nhìn thoáng qua.

Điện thoại báo cô trong tài khoản còn 300 tệ.

Giang Diệp: "......"

Đã cách lâu lắm rồi.

Cô đều không nhớ rõ, cô năm18 tuổi thật sự nghèo như vậy sao.

Khi rời công ty đi cô không phải vẫn còn cầm một ít tiền sao?

Nga, vậy mà cô quên.

Tiền thuê nhà ở thủ đô thật sự quá đắt.

Cô lúc trước có trả ba tháng tiền thuê nhà mà tháng này lại chính là tháng thứ ba.

Giang Diệp: "......" Liền nàng cái này ngạch trống con số, phỏng chừng lại tháng sau tiền thuê nhà nàng cũng giao không ra.

Nếu đến lúc đó thật sự tham gia không được chương trình tuyển tú, thì cô cần phải mau chóng tìm được một công ty đáng tin cậy để ký hợp đồng.

Nếu cái này cũng tìm không thấy, kia cô chỉ có thể về làm tố nhân*.

(*) mình vẫn chưa tìm được nghĩa khi nào tìm được mình sẽ update nhé

Giang Diệp bưng mì gói, đi đến bài dài trước cửa sổ của cửa hàng tiện lợi ngồi xuống, tự nghĩ bản thân thật không có tiền đồ rồi không khỏi thở dài một cái.



"Ai da tổ tông của tôi ơi, cô như thế nào lại ——"

"Chờ chờ, Tần tổng còn ở đây nữa, chốc lát tôi trở về xử lý cho cô. Mấy người trông trừng cô ấy, đừng để cho cô ấy nháo sự."

Trong xe, nam nhân cúp điện thoại.

Ở phía sau, một nam nhân khác nghe tiếng nói, "Làm sao vậy?"

"Tần tổng?"

"Cũng không như thế nào. Chính là, vị Dương tiểu thư kia hôm nay lại cùng cô giáo vũ đạo đấu một trận."

Từ Lân thật cẩn thận mà quan sát đến sắc mặt nam nhân trước mặt tiến hành hội báo, "Công ty bên kia nói, Dương tiểu thư đối với giáo viên vũ đạo bên kia có xích mích, trực tiếp không chịu huấn luyện liền chạy lấy người."

"Cô ấy còn nói, nếu không đổi giáo viên mới, liền đem giáo viên đuổi đi."

Cả công ty ai mà không biết vị Dương Họa tiểu thư có tiếng tính tình thật dữ.

Bây giờ đã không thể có biện pháp nữa rồi vì sau lưng người ta còn có người chống lưng cơ mà.

Chỗ dựa còn không phải là vị trước mặt này hay sao ——

"Ồ."

Nam nhân kia nghe xong lại mặt vô biểu tình, "Vậy thay đổi em ấy đi."

Từ Lân: "???"

Hắn như là không dự đoán được Tần Việt sẽ trả lời như này, sửng sốt một chút rồi nói, "Chính là ——"

"Tôi biết."

"Em ấy là người của ba tôi."

Tần Việt liền mí mắt cũng không nâng một chút, ngữ khí không hề gợn sóng, "Nhưng đây là công ty tôi."

"Muốn lên mặt hai lần, tôi đã nhẫn em ấy ba lần rồi. Có thể cho ba tôi một công đạo."

Hắn lật một tờ văn kiện, như là nửa điểm không để ở trong lòng, "Em ấy nếu còn muốn nháo, để em ấy trực tiếp đi tìm ba tôi, tôi cùng các người không có quan hệ."

Cái này Từ Lân lập tức liền hiểu được.

Tần Việt phỏng chừng đã sớm muốn mượn cơ hội này loại bỏ cô Dương Họa này.

Lúc trước bất động thanh sắc dung túng cô ta, sau đó như là chờ thời cô ta nháo lần thứ ba, lại hợp tình hợp lý đem cô ta vứt ra khỏi công ty.

Cũng là, không biết Tần lão gia tử nhà hắn nghĩ như thế nào,đem con gái mình nhét vào công ty của con trai mới mở không bao lâu làm nghệ sĩ, việc này là muốn cách ứng hắn.

Cũng khó trách Tần Việt không nghĩ muốn ở nhà hắn đợi chờ gì, đơn độc tự mình ra ngoài lập công ty.

Đương nhiên, trong loại hào môn này thế nào cũng có ân oán, hắn là một người ngoài không được xen vào nói.

Từ Lân chỉ nói: "Được Tần tổng, tôi biết nên làm như thế nào."

"Bất quá Tần tổng, còn có một vấn đề cần suy xét."

Từ Lân dừng một chút, lại nói, "Các thực tập sinh này còn nhiều nhất 1 tháng thì tham gia chương trình.

Trước mắt 《 Shining 101》 rất hot, danh sách đều báo lên rồi, tiền mua thời lượng lên sóng cũng đều chuẩn bị chỉn chu.

Dương Họa cũng liền nghĩ bọn họ không dám thay đổi người cho nên mới tùy ý làm bậy như vậy.

"Lúc này rồi, chúng ta tìm ở đâu ra người thay vị trí cô ấy.... "

Tần Việt nghe được có điểm phiền lòng.

Xe hắn ngừng ở ven đường, tài xế đi mua cho hắn đồ ăn của một quán ăn Trung Quốc hắn hay dùng.

Phỏng chừng là hôm nay thời gian xếp hàng có chút lâu, tài xế còn chưa trở về.

Tần Việt hạ cửa sổ xe xuống, nhìn thoáng bên ngoài.

Cách những người đang đi trên đường phố,thứ hắn nhìn đến không phải quán đồ ăn Trung Quốc mà là một cửa hàng tiện lợi 24h.

Nhìn qua cửa kính trong cửa hàng tiện lợi có một cô gái trẻ tuổi đang ngồi, ngũ quan tươi tắn xinh đẹp, ở trong một đám người liền không thể bỏ qua diện mạo đẹp đẽ của cô gái đó.

"Tìm không thấy người?"

Tần Việt không chút để ý nói, "Đây cũng không phải không có cái có sẵn."

Từ Lân: "?"



Giang Diệp mới vừa ăn xong mì gói khi từ cửa hàng tiện lợi ra, đã bị người cản lại.

Phản ứng đầu tiên của cô chính là tới đến gần, theo bản năng liền nói: "Thật ngại quá, tôi không thêm wechat người xa lạ."

"......"

"Không phải."

Nam nhân đối diện lập tức đưa một cái danh thiếp cho cô, " Tiếu thư, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm, tôi là người đại diện của Thịnh Duệ Giải Trí, Từ Lân"

Hắn khách khách khí khí nói, "Chúng tôi là một công ty giải trí chuyên đào tạo thần tượng. Là thế này, tôi cảm thấy cô điều kiện ngoại hình không tồi, có muốn suy xét vào công ty chúng tôi làm thực tập sinh xuất đạo?"

Giang Diệp sửng sốt một chút.

Như vậy được sao?

Nhưng mà đã bị Hải Thượng Giải Trí lừa gạt một lần, Giang Diệp đề phòng không ít.

Cô cúi đầu nhìn thoáng qua danh thiếp.

Thịnh Duệ Giải Trí.

Đây là công ty gì?

Giang Diệp tìm tòi một chút hai đời ký ức, xác thực cũng chưa nghe qua.

Hơn phân nửa là cái xưởng nhỏ.

Giang Diệp dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá hắn một chút.

Thật ra mấy năm trước xác thực có người đại diện tìm người ở trên phố nhưng giờ thời đại phát triển, còn rất ít người đại diện tìm người trên phố.

Một là vì như vậy kéo năng lực chung xuống quá thấp thứ hai là thực tập sinh hiện nay không còn khan hiếm, rất nhiều công ty tính tới việc không cần thông báo tuyển dụng theo con đường chính quy mà cùng lắm thì kí với mấy võng hồng trên mạng kiếm tiền, như vậy so với tìm người thì nhanh hơn nhiều.

Ngay cả Hải Thượng Giải Trí lừa gạt nàng cũng là hướng nàng hòm thư đầu bưu kiện.

Giang Diệp không chút do dự ở trong lòng đem hắn xem là đồng dạng với mấy kẻ lừa đảo.

"Nga, cảm ơn ngài. Bất quá tôi còn có việc ở bên này"

Giang Diệp giả mô giả dạng mà suy nghĩ một chút, nói, "Như vậy đi, tôi lưu cái WeChat của tôi cho ngài, ngài đến lúc đó có thể lại liên hệ tôi."

Cô nói lung tung một số điện thoại rồi muốn rời đi.

Không nghĩ tới cái tên người đại diện lại ngăn cô lại, hơn nữa trực tiếp trước mặt cô lục soát một chút.

WeChat kia nhấn tìm một chút, chân dung là một cái kẻ trai bao cơ bắp.

WeChat danh: Mua phiến +XXXXX

"......"

Từ Lân trầm mặc một lát sau, ngẩng đầu nhìn về phía cô, miệng cười như không, "Không nghĩ tới cô dư thời gian để phát triển nghề phụ đâu?"

Giang Diệp: "......"