Trọng Sinh Quy Phục Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 44: Có luật nhân quả ắt có báo ứng…



- Các nhà đầu tư đều rút hết vốn, họ nói dự án của chúng ta không có tiềm năng, họ muốn huỷ hợp đồng.”

- “ không thể như thế được, hợp đồng đã kĩ không phải muốn huỷ là huỷ.”

- “ Nhưng mà Cảnh Sát đang có mặt ở đây để điều tra, Chu Thiếu nên về công ty ngay đi ạ. Họ biết việc Chu Thị trốn thuế rồi…”

- “ Khốn kiếp,….”

Chu Hạo Hiên tức giận đẩy cửa xông vào, bây giờ hắn không thèm nể nang ai nữa, trực tiếp tiến đến cho Mộc Như Ý một cái tát trời giáng.

- “ Là cô đúng không? chỉ có cô mới biết việc Chu Thị trốn thuế, cô báo cảnh sát đúng không?”

- “ Anh nói gì vậy? sao em có thể làm ra chuyện đó được chứ?”

- “ Là tôi báo đó!” Mạc Phong Thần lạnh lùng đáp.

lúc này Chu Hạo Hiên mới ngơ ngác bật ngửa,

- “ Chúng tôi làm gì đắc tội với ngài chứ?”

- “ Đúng! nhưng các người đắc tội với vợ tôi!”

Hai chữ “ vợ tôi” được Mạc Phong Thần nhấn mạnh, Mộc Tuệ San nghe anh nói thế cũng thầm vui trong lòng.

- “ Đã đến lúc các người phải trả giá rồi, việc mà hai người làm tôi đã gửi toàn bộ bằng chứng đến cảnh sát.” -Mộc Tuệ San lạnh lùng nói.

- “ Tôi là em của chị cơ mà? sao chị lại nhẫn tâm như vậy?”

- “ Nhẫn tâm??? sao cô có thể thốt ra câu đó được, lúc cô hại chết ba mẹ và Vú Trần, cô cho người bắt cóc định thủ tiêu tôi thì sao? cô không phải là con người nữa, cô là quỷ đội lốt người.”

- “ Chị đã biết tất cả?”

- “ Đúng! ông trời luôn có mắt, có luật nhân quả ắt có báo ứng.”

cô vừa dứt lời, cảnh sát cũng vừa đến nơi.

- “ Hai người là Mộc Như Ý và Chu Hạo Hiên phải không? hai người bị bắt về tội giết người.”

- “ Tôi không có giết,,,, là..là Chu Hạo Hiên sai khiến tôi….”

- “ Khốn nạn, chính cô là chủ mưu mà đổi hết tội cho tôi sao? đáng lẽ ra tôi không nên lấy cô mới phải,…”

- “ Không cần nhiều lời, ai sai khiến ai chủ mưu tất cả đều có trong bằng chứng rồi, hai người mau theo chúng tôi về đồn điều tra.”

cảnh sát kéo hai người đó ra khỏi phòng, biết không còn đường thoát nữa nên Mộc Như Ý hét lên.

- “ Tất cả lại tại mày, tao ra nông nỗi này cũng là tại mày, đáng lẽ mày nên chết đi…”

Mạc Phong Thần ra hiệu cảnh sát lôi nhanh cô ta đi khỏi đây, giám đốc đại diện tiến đến nói.

- “ Chào mừng cô quay trở về Mộc tiểu thư.”

- “ Trước mắt Mạc Tổng sẽ điều hành Mộc Thị. Hy vọng anh có thể hỗ trợ cho Mạc Tổng.”

- “ Đó là công việc của tôi!”

nói xong tất cả mọi người đều lần lượt ra ngoài, kèm theo đó là những lời xì xào chửi mắng đôi cẩu nam nữ kia.

- “ Mạc Tổng! anh không sợ chuyện anh nhận làm chồng tôi sẽ bị lộ ra ngoài sao?”

- “ Trước sau thì cũng phải thông báo mà!”

- “ Nhưng đây chỉ là thoả thuận giữa hai chúng ta.”

- “ Diễn thì phải diễn cho tròn vai chứ, cô cứ theo hợp đồng mà làm.”

- “ Tôi biết rồi.”

- “ Thế bây giờ có muốn đi ăn mừng một chút không?”

- “ Tôi muốn về Mạc Gia thăm bà và mẹ anh, thời gian qua chắc hai người họ cũng rất lo lắng cho tôi.”

- “ Ừm! thế cô về nhà trước đi, xong việc ở công ty tôi sẽ đón cô về Mạc Gia.”

- “ Vậy tôi gọi Tiểu Yên đến nhà được không? lâu rồi tôi chưa được gặp cô ấy.”

- “ Tuỳ cô!”

- “ Cảm ơn Mạc Tổng.”

- “ Ừm! về nhà cẩn thận, tôi nói tài xế đón cô rồi.”

cô gật đầu đi ra ngoài Mạc Phong Thần cứ thế nhìn theo đến khi cô đi khuất hẳn. Sau khi gọi cho Hạ Tiểu Yên thông báo, cô ấy còn vui hơn cô nữa, Hạ Tiểu Yên cười sặc sụa rồi nhảy cẫng lên mặc kệ người khác đang nhìn. Thế là bây giờ Cô an tâm mà sống rồi, chỉ có điều cô vẫn không cảm thấy vui.

Chỉ 10 phút sau, Hạ Tiểu Yên đã lập tức có mặt, cô ấy nhanh trí dẫn cô đi ăn những món ngon mà họ hay ăn, Hạ Tiểu Yên còn mua tặng cô rất nhiều đồ nữa.

- “ Ê, dạo này Hạ Tiểu Thư thật nhiều tiền nha!”

- “ Chuyện! mình là ai chứ?”

- “ Ba mẹ cho cậu nhiều tiền thế sao?”

- “ Đâu có! mình đi làm thêm, công việc này kiếm được kha khá.”

- “ Thế sao? hay cậu chỉ mình đi!”

- “ Thừa kế cả Mộc Thị rồi sao còn muốn làm thêm nữa?”

- “ Có người làm phụ mình rồi! mình không có kinh nghiệm ở vị trí đó!”

- “ Tuỳ cậu! cậu làm gì mình cũng sẽ ủng hộ mà.”

- “ Thế chuyện của cậu tiến triển đến đâu rồi.”

- “ Vẫn thế, khéo còn tệ hơn ấy. Lưu Hàn Thiên thuê mình về để nấu ăn cho anh ấy.”

- “ Thế tốt quá rồi! như thế cậu sẽ được gần anh ta hơn.”

- “ Biết là thế nhưng anh ấy vẫn lạnh lùng lắm.”

- “ Nhưng mà tiểu thư Hạ của chúng ta đâu dễ từ bỏ phải không?”

- “ Dĩ nhiên, mình tin vào tình cảm của mình.”

- “ Yes. Mình cũng tin cậu.”

- “ Làm chủ Mộc Thị rồi, cậu mua cho mình con gấu kia được không?”

- “ Mình mua cho cậu 10 con luôn.”

- “ Cảm ơn Mộc Tổng hihihi.”

- “ Tào lao quá đi.”

- “ Thế khi nào cậu quay lại trường, sắp tốt nghiệp rồi đó nha, bài tập mình làm giúp cậu rồi còn đồ án thì mình chịu đó!”

- “ Mình làm xong hết đồ án luôn rồi.”

- “ Thật sao??? thế cho mình chép xíu đi…. Đi mà….”

thấy Hạ Tiểu Yên làm nũng như vậy cô chỉ biết bật cười. Hai cô gái cứ thế đi vòng quanh trung tâm thương mại, cô còn định rủ Hạ Tiểu Yên đi xem phim.

- “ Xin lỗi cậu, bây giờ mình phải về rồi, nếu không sẽ muộn giờ nấu ăn cho Lưu Tổng.”

- “ Thế sao? vậy bọn mình cùng về.”