Trọng Sinh Quy Phục Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 56: Này! Đừng nói anh coi tôi là vợ thật của anh đấy nhé!?



Thời tiết cuối tuần rất thích hợp để ra ngoài dạo chơi, vì thấy Tuệ San ở nhà quá nhiều nên Mạc Phong Thần quyết định rủ cô ra ngoài.

- “ Suốt ngày ở nhà như thế không chán sao?”

- “ Chán gì chứ, chẳng phải có bà và Mạc Phu Nhân sao?”

- “ Thế lúc ở nhà riêng thì thế nào?”

- “ Xời, ngồi làm đề cương khoá luận cũng rất đau đầu rồi.”

- “ Cũng sắp tốt nghiệp rồi nhỉ?”

- “ Ừm! thế đó!”

- “ Có muốn ra ngoài chơi không?”

- “ Anh không đi làm hả?”

- “ Nay cuối tuần!”

- “ Bình thường tôi thấy ngày nào anh chẳng làm việc, có phân biệt cuối tuần hay ngày thường đâu?”

- “ Hôm nay tôi rảnh? ở đó nhiều lời làm gì? rốt cuộc em có đi không?”

- “ Đi, đi chứ, đợi tôi thay đồ một lát……. À! khoan! Anh muốn đưa tôi đi đâu? để tôi còn tiện lựa đồ.”

- “ Lựa??? vậy nếu tôi nói tôi đưa em đi bơi thì em sẽ mặc bikini phải không?”

- “ Biến tháiiiii…. “

- “ Biến thái sao???? chỉ là bikini thôi mà… Tôi còn thấy nhiều thứ hơn nữa cơ.”- Vừa nói Mạc Phong Thần vừa tiến sát gần Tuệ San khiến hai má của cô bắt đầu ửng đỏ.

- “ Anhhh………”

- “ Thôi được rồi thay đồ đi! hôm nay em muốn đi đâu tôi đưa em đi.”

- “ Hừm!!!! rốt cuộc thì cũng có câu nghe lọt tai…”

- “ Sao?”

- “ À không! chính anh nói là đi đâu tuỳ ý tôi đó nhé! quân tử nhất ngôn!”

- “ Được.”

- “ Vậy trước hết tôi muốn đi xem phim, đi trung tâm thương mại và đi ngắm sao,…”

- “ Đồng ý!”

...----------------...

Chiếc xe Rolls Royce Boat Tail bắt đầu lăn bánh rời khỏi biệt thự riêng của Mạc Phong Thần. Vì là cuối tuần nên rạp chiếu phim đông hơn ngày thường rất nhiều.

- “ Chỗ đông người này thật ồn ào.”

- “ Này! Mạc Tổng. Đừng khó chịu chứ, cuối tuần ắt phải đông người rồi. Anh ra bàn chờ đợi đi, để tôi xếp hàng mua vé cho.”

Mạc Phong Thần có hơi trần trừ nhưng Tuệ San đã nhanh trí kéo anh ngồi xuống ghế. Sau đó Cô chờ xếp hàng mua vé, chợt có người đàn ông to béo chen ngang hàng, suýt chút nữa thì chân cô bị hắn ta giẫm phải, Tuệ San tức giận nói.

- “ Này! anh không nhìn thấy người ta đang xếp hàng hay sao? đến sau mà còn chen ngang như vậy thật thiếu ý thức đó!”

- “ Ây gu!quả là một mỹ nhân xinh đẹp, hay là em xem phim cùng anh nhé! anh nhường chỗ cho em nếu em thích anh sẽ bao nguyên cả rạp, đi với anh nhé!”

vừa nói tên đàn ông đó vừa có ý động chạm tay cô khiến cô rất khó chịu, còn hắn ta cứ nhì nhằng không buông, chợt hắn ta bị một lực đẩy mạnh rồi ngã nhào xuống nền đất, mấy người đang xếp hàng thấy thế cũng nhốn nháo hẳn. Mạc Phong Thần kéo tay Tuệ San về phía mình, hành động đó chợt khiến trái tim cô thổn thức, anh luôn đến đúng lúc như vậy, luôn là người đứng ra che chắn cho cô….

- “ Đứa nào đẩy tao???”

Mạc Phong Thần ung dung nói.

- “ Là tôi đấy!”

Gã đàn ông thấy thủ phạm đẩy hắn đang đứng hiên ngang trước mặt liền tức giận, vì thân hình hơi quá khổ hắn lồm cồm bò dậy, hắn giơ tay định đánh Mạc Phong Thần nhưng lại bị Mạc Phong Thần đẩy ngã thêm lần nữa.

- “ Thằng chó! mày dám đẩy tao? bảo vệ đâu, mau bắt thằng khốn này đi…..”

Thấy to tiếng bảo vệ và quản lí liền đi đến.

- “ Ở đây xảy ra chuyện gì vậy?”

- “ Đến đúng lúc lắm! mau..mau lôi tên khốn này ra ngoài đi, hắn dám đẩy tôi đó!”

- “ E là người bị đuổi khỏi đây không phải là tôi đâu! mau lôi tên này ra khỏi đây, hôm nay rạp chiếu phim chỉ tiếp trẻ em và phụ nữ, tất cả vé đều miễn phí, còn loại người như thế này thì khỏi tiếp.”

- “ Dạ vâng thưa Mạc Tổng.”

Gã đàn ông ngớ người, hắn không ngờ rằng bản thân lại động trúng người không nên động, hắn ta bị bảo vệ kéo ra ngoài mà không dám ho he lấy nửa lời.Mọi người ai nấy đều vui mừng khi được miễn phí toàn bộ vé và đồ ăn,không chỉ mấy cô gái mà ai nấy cũng đều ngưỡng mộ vị Tổng Tài vừa đẹp trai lại rất hào phóng. Còn Tuệ San thì trố mắt ngạc nhiên.

- “ Có gì mà nhìn tôi chằm chằm thế?”

- “ Anh… anh làm chủ rạp chiếu phim này luôn sao?”

- “ Không chỉ làm chủ rạp chiếu phim mà tôi còn làm chủ cả trung tâm thương mại này nữa.”

- “ Ý…ý anh nói là cả toà nhà này?”

- “ Phải!”

- “ Đáng ghét! thế mà không chịu nói sớm! làm tôi đứng xếp hàng tê cả chân…”

- “ Em cứ đòi xếp hàng đó chứ! tôi có kịp nói gì đâu…”

- “ Đáng ghéttttt…..”

Tuệ San hậm hực tức tối, thấy bộ dạng cô như vậy Mạc Phong Thần chợt bật cười.

- “ Thôi được rồi, vào xem thôi!”

- “ Không đi…”

- “ Phim em thích đó! sắp đến giờ chiếu rồi!”

không để cô kịp đồng ý Mạc Phong Thần đã kéo cô vào trong. Tuy vẫn còn khó chịu nhưng thấy màn hình lớn đang chiếu phim mắt cô liền dán vào đó.

- “ Giờ thì không ai làm phiền nữa rồi nhé!”

- “ Anh bao hết rồi mà! lo gì.”

- “ Cũng biết hưởng thụ nhỉ.”

- “ Đương nhiên! ai bảo có chồng giàu sụ chứ!…..à! ý tôi là chồng hờ…hihi.”

- “ Không phải chồng hờ!”

- “ Này! đừng nói anh coi tôi là vợ thật của anh đấy nhé!”

lúc này cả hai cứ thế nhìn nhau, Mạc Phong Thần cũng bắt đầu bối rối sau câu nói của cô, bốn mắt nhìn nhau không chớp, Anh đang định nói gì đó thì nhạc phim nổi nên phá tan bầu không khí. Tuệ San cũng cười trừ chuyển ánh mắt sang hướng khác để đánh trống lảng.

- “ Xem thôi!…”