[Trọng Sinh] Thiên Võng

Chương 3: Anh giúp em tắm nhé!



Kiếp trước cô có thể không tin nhưng qua một kiếp cô đã tỏ tường, Cảnh Thiên chính là một khúc gỗ chính hiệu. Nếu đêm qua không phải anh say rượu, cộng thêm việc bị cô khích bác thì anh chắc chắn sẽ không đụng đến cô.

Ngải Tình quyết tâm không ngại ngùng gì nữa, đã mất đi một kiếp để nếm trải vẫn còn chưa đủ hay sao. Ngải Tình hai tay ôm chặt cánh tay anh không buông, gương mắt đáng thương nhìn anh.

"Em...em vẫn còn chưa tắm."

Lúc này Cảnh Thiên mới bừng tỉnh đại ngộ, dùng tay đánh lên trán mình một cái.

"Được, đi thôi."

Thấy Ngải Tình đưa tay ra anh lập tức nắm lấy đỡ cô đứng dậy, trên suốt đoạn đường đến nhà tắm hai người vẫn cứ giữ nguyên tư thế anh dìu cô bước đi.

Cũng may bên ngoài không có ai hết, bọn họ đã ra ngoài suối cả rồi, Cảnh Thiên cũng phát giác được mối quan hệ của hai người đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

Anh không biết điều gì đã khiến cô thay đổi thái độ với anh, cũng không biết cô giữ loại thái độ này bao lâu. Không lẽ...là do đêm qua? Người ta thường nói tính phúc rất quan trọng trong đời sống vợ chồng, có yêu hay không chỉ cần lên giường là rõ. Đám đàn ông ở đây cũng không ngần ngại chia sẻ kinh nghiệm với nhau, làm vợ mình càng thương yêu mình hơn, cam tâm tình nguyện giặt giũ sinh con.

Nghĩ đến khả năng này anh bất giác mỉm cười, được vợ yêu thương là cảm giác rất tốt. Được Ngải Tình yêu thương thì càng tốt hơn, nói trắng ra là sướng như điên vậy. Nhưng anh nhất định sẽ không để cô cực nhọc, suốt ngày hầu chồng dạy con.

Ngải Tình thấy anh mỉm cười liền si mê một chút, Cảnh Thiên rất ít cười, nhưng mỗi lần cười đều phá lệ đẹp ngất ngây, còn lộ ra lúm đồng tiền và răng khểnh.

Cô bất giác dựa gần hơn vào người anh, anh cũng quay xuống nhìn cô, hai người tựa hồ có thể nhìn thấy được nét cười trong mắt đối phương. Cô nhón chân nói nhỏ vào tai anh:

"Anh cười gì thế?"

Cảm giác có hơi nóng phà lên tai, Cảnh Thiên cả người nóng bừng nhìn cô cười cười rồi bước nhanh đi, có thể thấy được tâm trạng của anh hôm nay vô cùng tốt.

Ngải Tình hì mũi khinh thường, tức đến giậm chân ngược lại Cảnh Thiên đi phía trước lại ngày càng cười lớn, cô quyết định chơi xấu lấy đà chạy nhanh về phía trước, Cảnh Thiên không kịp tránh bị cô đẩy thẳng vào phòng tắm, cô cũng nhào người vào đóng cửa lại.

"Em..."

Anh chưa kịp nói ra bất kỳ câu nào cô đã nhào vào trong ngực anh dụi dụi.

"Em mệt lắm, không tắm nổi. Anh giúp em nhé!"

Thân thể mềm mại như ngọc cứ như thế dựa vào người anh, thản thiên yêu cầu anh tắm giúp.

Cảnh Thiên trợn tròn hai mắt, trước nay cô chỉ cho phép anh đứng bên ngoài canh, đứa cạnh cửa cũng không cho, phải đứng cách cửa ít nhất một mét. Đứng bên ngoài nghe tiếng nước chảy, mườn tưởng để chuyện xảy ra bên trong không ít lần anh cả người nóng ran khó chịu, móc bao thuốc ra hút vài điếu mới ổn định được tâm tình.

Mà hôm nay cô gái này ngang nhiên lại chính tay đẩy anh vào phòng tắm, còn...xin anh tắm giúp.

Ngải Tình thừa biết anh sẽ lại ngạc nhiên như thế, trong thời gian anh thơ thẩn cô tự động cởi hết quần áo ra, Cảnh Thiên vừa liếc mắt đã muốn ngất ngang tại chỗ.

Con mẹ nó lớn lên thật trắng trẻo.

Ngải Tình ghét chết tên ngốc này, cô lấy đà nhảy phốc lên người anh, hai tay ôm chặt cổ Cảnh Thiên, hai chân cô kẹp chặt hông anh.

Cảnh Thiên toát cả mồ hôi hột lập tức đỡ lấy mông cô, nhưng mà... Cô không có mặc quần áo!!

Cảm giác đàn hồi mềm mịn trên tay vô cùng tốt, anh cắn răng nhịn xuống cơn hoá thú trong cơ thể, cứ đứng bật động như vậy.

Ngải Tình tức giận đánh vào vai anh, ra lệnh:

"Mau tắm cho em, nếu không đêm nay sẽ không cho anh vào phòng ngủ."

Qua tiếng nói dịu êm của cô khẩu khí đã giảm đi mấy phần nhưng nội dung lại vô cùng đanh thép. Cảnh Thiên ngay lập tức bế cô đi vào trong, đặt cô xuống một cái ghế đẩu còn bản thân lấy cái thùng gỗ đặt dưới vòi nước hứng mấy thùng đổ vào bồn tắm cho cô.

Bồn tắm ở đây làm bằng gỗ, cũng không tốt được như bồn tắm lớn ở nhà nhưng không phải ai cũng được tắm bồn. Sức lực đàn ông lớn nhưng họ lại không thích cầu kỳ, còn phụ nữ xách được một thùng nước đã mệt lã cả người không còn hơi sức đâu mà hưởng thụ.

Anh quyết tâm làm người tốt đến cùng không để cô động một ngón tay nào, pha xong xà bông mới bế cô thả vào bồn tắm. Nước trong bồn dâng lên một chút, toả ra hương thơm nhè nhẹ. Đáng ra trong nhà tắm này chỉ có bánh xà bông thôi nhưng lúc trước cô cật lực ghét bỏ, Cảnh Thiên liền lập tức qua bên nhà lão buôn mua mấy chai sữa tắm về cho cô, mấy người phụ nữ sống ở đây cũng được hưởng chút lợi.

Đúng là sống lại rồi, ngâm bồn là thoải mái nhất, Cảnh Thiên đè lại tâm tình nhộn nhạo cẩn thận chà rửa từng tất da thịt trắng nõn trên người cô.

Bàn tay người đàn ông này đầy vết chai nhưng lực đạo động đến da cô lại rất nhẹ nhàng, Ngải Tình thoải mái nhắm mắt lại hưởng thụ.

Cô thì hưởng thụ nhưng anh khó chịu sắp chết rồi, nếu không phải sợ cô tức giận sau này không đối tốt với anh nữa thì anh thà ra ngoài đứng. Mỹ nhân xinh đẹp như vậy, da thịt thơm mềm như thế, sờ vào... đã không chịu nổi, huống hồ còn lộ tất cả trước mắt anh.

Hơi thở anh phả lên người cô nóng rực, Ngải Tình phát giác mở mắt ra. Từ nãy đến giờ anh cứ chà đi chà lại cổ cô, hai tay rồi lưng, nếu anh tiếp tục chắc chắn cô sẽ bị chà đến lột da mất thôi.

Khoan đã, hơi thở này... Ngải Tình vừa ngốc đầu lên đã thấy ngay đôi mắt đỏ ngầu nhuốm đầy dục vọng, yết hầu gợi cảm của anh liên tục di chuyển lên xuống, cả hít thở cũng có chút khó khăn.

Nếu là kiếp trước cô sẽ không biết anh bị gì, nhưng Ngải Tình cô đã sống tận hai kiếp, phản ứng khi động tình này của anh cô nhìn qua mặt đã đỏ tận mang tai.

Cảnh Thiên đã cố gắng tắm thật nhanh cho cô, bổng nhiên có một bàn tay mềm mại như rắn nuớc nắm lấy tay anh.

Ngải Tình chồm người giật kéo cả người anh xuống, cô ngồi dựa vào thành bồn tắm thì thôi, vừa chồm người dậy đã lộ hai hai bầu trực tròn đầy trăng nõn, Cảnh Thiên lập tức quay mặt sang chỗ khác, cái khăn tắm nhỏ trên tay bị anh vò thành một cục. Ngải Tình bật cười, kéo mạnh cổ anh xuống, không nói một lời liền đặt cánh môi thơm mềm lên đôi môi mỏng của anh.

Cảnh Thiên trợn to hai mắt, cảm giác mềm mềm trên môi cuốn đi hết tất cả lí trí của anh. Đôi môi thơm ngọt ấy chạm vào môi anh, tại môi dưới anh mút nhẹ, mút mát chán chê lại dùng đầu lưỡi đùa giỡn khuôn miệng anh. Lưỡi Ngải Tình liên tục liếm quanh môi anh, Cảnh Thiên kiên quyết không mở miệng ra, cô tức giận cắn lên môi anh một phát.

Mùi máu tanh trong miệng hoà lẫn cùng hương vị ngọt ngào, phòng tuyến cuối cùng của anh rốt cuộc cũng đã bị phá vỡ, anh giành lại thế chủ động mạnh mẽ mút vào khuôn miệng ngọt ngào chết người của cô, hai tay ôm cả người cô bế lên, Ngải Tình phối hợp vắt hai chân lên hông anh, bàn tay mơn trớn trên ngực anh.

Cảnh Thiên liếm liếm răng cô, Ngải Tình cư nhiên mở hai hàm răng ra nghênh hợp, Cảnh Thiên được cho phép đầu lưỡi lập tức tiến vào khuôn miệng thơm tho lần đầu tiên anh được nếm thử. Lưỡi anh vờn lấy lưỡi cô trều đùa, hai tay bắt đầu không thành thật bóp nhẹ mông cô, Ngải Tình không nhịn được rên lên một tiếng. Mà âm thanh này lọt vào tai anh chẳng khác gì âm thanh cổ vũ, anh đặt cô lại vào bồn tắm còn bản thân thì cởi đôi giày thể thao ra bước vào trong.

Ngải Tình lúc này đã thở hổn hển, gương mặt đỏ hồng quyến rũ, Cảnh Thiên đỡ người cô dậy cho cô dạng chân ngồi lên bụng anh.

Nếu cô đã không biết sợ mà quyến rũ anh thì cô không được phép hối hận, nếu đã lo sợ cô sớm sẽ trở về như lúc trước chi bằng nhân cơ hội này tranh thủ một chút, nếu có một đứa bé nữa thì không còn gì tốt bằng.

____

[Trọng sinh] Thiên Võng (H) được đăng duy nhất tại Mangatoon, Noveltoon.

Những nơi khác đều là sao chép, hãy đọc chính chủ để được cập nhật chương nhanh nhất và chính xác nhất.

_Song Tước_

Chuyện này và bộ Trọng sinh -Bù đắp cho lão công chiếm hữu điều là mình (Song Tước) viết, không phải truyện edit. Xin cảm ơn các bạn, nếu các bạn có yêu thích truyện này hãy cho mình một like, vote, cmt để truyện nhanh chóng được ký hợp đồng và Tước sẽ lên lịch đăng chương cho các bạn. ngôn tình hoàn

Cảm ơn các bạn đã theo dõi