Cô đưa muỗng cháo lại gần miệng con bé, cái môi hồng nhuận hơi hé ra rồi ngậm lại...!
" Không có độc đâu "
Nhìn hành động của con bé khiến cô cảm thấy buồn cười nhưng vẫn nhẹ giọng khuyên nhủ
Đôi môi nhỏ nhắn cũng há to ra ăn cháo, đôi mắt vẫn không quên liếc nhìn biểu hiện của cô.
Như không thấy gì kì quái nên mới nuốt xuống.
Cô phì cười khi nhìn đến sự cảnh giác cao của con bé này...!
Khoảng 10 sau hộp cháo cũng đã sạch sẽ, lấy khắn lau miệng cho đứa trẻ kia rồi cô mới bắt đầu hỏi...!
" Em có biết số điện thoại của cha mẹ em không? "
"...!"
" Vậy nhà em ở đâu? "
"...!"
" Tại sao em lại chạy ra đường như vậy? "
"...!"
Không khí phút chốc im lặng, cô cảm thấy con bé này thật giống với Thiên Hạo.
Haizz! Phải làm gì đây...!
" Thùy Liên...!"
Tiếng nói của con bé khiến cô bất ngờ...!
" Em tên Thùy Liên sao?...!Tên rất đẹp " Cô mỉm cười xoa đầu cô bé.
Đôi đồng tử đỏ như máu kia nhìn vào mắt cô, nó thật trong suốt và sắt bén.
Cô có thể cảm nhận được sự dò xét trong ánh mắt đấy, nhưng sao nó lại giống với...!
Lâm Hoàng Phong? Không thể nào, hắn đâu có em gái chứ? Tại sao lại giống như vậy? Chắc là trùng hợp thôi, đúng vậy, chỉ là trùng hợp.
Trong khi cô đang đấu tranh tư tưởng thì đứa bé đó đã nằm ngủ từ bao giờ.
Nhìn thấy cảnh này mà cô chỉ có thể thở dài đi ra khỏi phòng để cho nó được nghỉ ngơi...!
_____________
Sau khi trở về nhà cô liền đi lên phòng để tắm rửa và làm một giấc thật ngon...!Lúc cô tỉnh dậy cũng là nữa đêm rồi, giơ tay lên xem đồng hồ hiện thị 3h sáng.
Không ngờ cô lại ngủ lâu như vậy...!
Đi xuống lầu cô vào nhà bếp lấy ra một ly sữa tươi uống, ngồi trên chiếc bàn trống trải cô cảm thấy thật cô tịch.
Cha mẹ và Y Nhu chắc vẫn đang ngủ...!Nhìn đến từng chiếc ghế cô cảm thấy thật hoài niệm, đã bao năm rồi cô không ngồi trong căn nhà này nhỉ.
Chắc là lúc cô cưới người đàn ông đó, cô chỉ lo lấy lòng hắn mà bỏ mặc cái gọi là gia đình này.
Thứ hạnh phúc ấy đã từ bao giờ trở nên xa xỉ, cô vốn chỉ chìm đắm trong bóng tối của bản thân để rồi đã vô tình tạo nên lá chắn khiến cho cô bị ngăn cách với mọi người...!Thế giới đó nó chỉ có hai vách tường và một con đường dài không hồi kết, thế giới chỉ có cô và hình bóng hắn...! Tất cả đều do bản thân cô tạo ra...!
Vừa nãy trong giấc mơ cô đã thấy những người vì cô mà hy sinh, họ đã mỉm cười ra đi thầm lặng.
Cô vẫn còn nhớ trước lúc chết mẹ cô đã nói với cô một câu...!
" Con mãi mãi là bảo vật trong lòng chúng ta...!hãy sống thật tốt và quên đi...!n...những lỗi lầm "
Câu nói đó đã khiến cô bật khóc, như một đứa trẻ bị mất đi gia đình.
Quên sao? Không! Cô đã không hề quên bất kì điều gì với lỗi lầm mà cô đã gây ra.
Đúng vậy nhỉ? Người đã khuất lúc nào cũng là một hình ảnh đẹp, những hình ảnh thiêng liêng và quý giá nhất.
Cô không được phép quên nó vì cô sẽ đưa nó trở thành một thứ sức mạnh trong tương lai, một sức mạnh kiên cường.
Nhưng cô đã không thể làm được vì kiếp trước cô đã gieo thân mình xuống đại dương, hòa vào bọt biển để tất cả trôi theo dòng quá khứ.
Ông trời đã cho cô cơ hội để làm lại từ đầu thì thứ động lực này sẽ là một trụ cột vững trãi để cô tiến lên phía trước...!
Nhìn vào ly sữa trước mắt cô bất giác nhớ lại dòng tin nhắn mình đã gửi cho hắn trước lúc chết...!
" Tôi Hận Anh...!Mong rằng kiếp sau chúng ta không gặp lại "
Nó khiến cô cảm thấy thật buồn cười, lý do cô nhắn rằng mình Hận hắn mà không phải là Yêu chỉ vì...!những lời nói của người đó...!
" Trong tình cảm, chỉ khi còn yêu ai đó thì nó mới hóa thành thù hận, tình yêu và thù hận mãi mãi chẳng thể dung hòa.
Thù hận càng lớn thì tình yêu cũng càng mãnh liệt.
Hãy nói rằng bạn Hận tôi, còn hơn là nói Yêu tôi khi trong tim bạn hình ảnh của tôi đã hóa thành tro tàn.
Khóc thật nhiều và nước mắt của bạn đối với tôi nó vẫn chỉ là giọt nước, vì tim tôi bạn chỉ là...!NGƯỜI XA LẠ.
Tình yêu là số 0, đi đến bao lâu nó vẫn sẽ trở về điểm xuất phát.
Vậy tôi thà không bắt đầu còn hơn là quay trở lại...!Ha ha haaaa "
Từng lời nói lạnh lẽo cứ hiện ra trong đầu cô, dưới cơn mưa của kiếp trước.
Lúc mọi thứ xung quanh cô đều tan biến, lúc cô cảm thấy đau đớn nhất đã gặp người đó.
Đứng dưới cơn mưa trước mắt cô...!
" Tôi tự hỏi thế giới này tình yêu là gì, lại khiến con người mất đi lý trí? Khi nỗi đau và tuyệt vọng hòa vào làm một, thì bạn sẽ thấy được điều kì diệu nhất.
Khóc đi, tại sao lại không khóc? Dưới cơn mưa này? Tại sao không để nước mắt của bạn cho cơn mưa tẩy rửa? Tẩy rửa những gì xấu xa nhất trong con người bạn...!để bạn biết được sự kiên cường mà bạn đang cố thể hiện cũng chỉ là.......!Ha ha ha haaaaaa "
" A!...!"
Cô tỉnh dậy khỏi giấc mộng, cảm giác sợ hãi vẫn còn len lỗi trong trí ốc của cô.
Người đó rốt cuộc là ai? Tại sao lại nói những lời đó với cô? Chỉ là? Chỉ là gì? Thật sự có ý nghĩa gì chứ?
Đưa tay đặt lên trái tim vẫn còn đập rất nhanh, cô nhìn ly sữa bị cô nắm chặt.
Không ngờ cô lại ngủ gật trên bàn...!Thật đáng sợ...!Nhìn vào đồng hồ hiển thị 3h45 cô mới cảm thấy lạnh lẽo, từng câu nói lúc đó đã khiến cô bật khóc rất nhiều.
Nó như phép thuật thao túng cô vậy, cô đã khóc tới mức ngất xỉu nhưng khi vẫn còn lim dim cô đã nhìn thấy bóng lưng của người đó đang khuất dần trong đám đông...!
Thôi! Không nghĩ tới chuyện này nữa, sẽ khiến cô càng thêm tồi tệ hơn thôi.
Đi đến bồn nước rửa mặt và rót cho bản thân một ly sữa khác, cô ngồi lại vào bàn mà suy tính...!
Dù sao cô cũng đã 20, nên tìm một việc làm rồi.
Cô vốn thích tự do nên có lẽ sau khi gắn ghép cho hắn và Y Nhu xong sẽ đi du lịch quanh trái đất.
Còn về việc làm cô nghĩ sẽ rất dễ...!Cô vốn là con người thích tự do vậy mà lại ép buộc bản thân vào lồng sắt chỉ vì hắn...!Nghĩ lại càng cảm thấy buồn cười...!Cô năm nay đã 20, sau khi đưa tiểu Hạo qua Trung cô sẽ gởi nó cho ông bà chăm sóc, rồi sau đó đi giải trí cho thoay thỏa.
Cô đã có ý định tham gia showbiz nhưng lại cảm thấy thật phiền phức nên thôi...!Cô nghĩ bản thân sẽ sinh tồn dù không có Phượng gia đi nữa...!Vì...!Cô có một bí mật, một bí mật lớn nhất cuộc đời cô, cô đã che dấu nó khi lên 12 tuổi.
Nó là một sự kiện mà bất kì ai cũng không thể ngờ tới...!Nó đã chìm trong bóng tối và không một ngày nào có thể lộ ra ánh sáng.
Cô đã che dấu nó và xem đó như một nỗi sợ hãi, cũng vì thế mà cô mới không bảo vệ được gia đình của chính mình...!Nhưng kiếp này, liệu cô sẽ vượt qua nỗi sợ mà bọc lộ nó? Một bí mật...!Mà kể cả Hoàng gia cũng phải run sợ......!