Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 875



Ánh sáng đen trắng phát ra, bên trong quả còn có một tiếng gầm nhẹ truyền đến.

- Sinh mệnh linh quả?*

*Sinh mệnh linh quả: linh quả có sinh mệnh

Diệp Tinh không nghĩ tới chính bản thân không có phát hiện ra bất kỳ cường giả gì, hóa ra là do linh quả này che dấu.

Tuy rằng khiếp sợ tình cảnh trước mắt, thế nhưng Diệp Tinh phản ứng cũng rất nhanh, hắn cơ hồ không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp bắt tới chỗ quả màu vàng.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Mặc Uyên, Băng Thanh cũng không do dự, phát ra dao động đạo tắc mãnh liệt, sau đó đánh về phía quả hai màu đen trắng.

Quả hai màu đen trắng rung động, ở mặt ngoài lại chớp động ánh sáng, dưới công kích của Mặc Uyên, Băng Thanh, căn bản không tạo thành ảnh hưởng gì đến với nó.

"Cái gì?" Sắc mặt Mặc Uyên khẽ biến.

Ông ta nắm giữ hoàn chỉnh đạo tắc không gian mà không thể làm gì được quả này.

Xoẹt....

Sau đó, ánh sáng trên quả đen trắng phát ra, không ngờ lại bao phủ tất cả các loại quả khác, những quả này cùng với thổ nhưỡng màu trắng cũng không ngừng tới gần loại quả có hai màu đen trắng.

Mà quả đen trắng đang đi tới, phương hướng đi tới là ở chỗ Lâm Tiểu Ngư, như thể biết trong bốn người này, thực lực Lâm Tiểu Ngư là yếu nhất.

- Tiểu Ngư, mau tránh đi! Diệp Tinh thấy thế, vội vàng nói.

Khuôn mặt Lâm Tiểu Ngư khẽ biến, dao động đạo tắc trên người mãnh liệt phát ra.

Ầm ầm!

Ở sau lưng bỗng nhiên một ảo ảnh cự thú hai cánh khổng lồ xuất hiện, theo nó xuất hiện, khí thế dao động trên người Lâm Tiểu Ngư trong nháy mắt tăng vọt.

Sau khi ảo ảnh cự thú hai cánh xuất hiện, chung quanh Lâm Tiểu Ngư dường như đều không chịu nổi, bị rất nhiều khí tức lạnh lẽo bao phủ, trong khu vực bao phủ thậm chí xuất hiện từng đạo băng sương.

Lúc này uy lực của băng sương này so với trước kia không biết cường đại bao nhiêu, không ngừng ngưng tụ ở trong hư không, hơn nữa mặt trên còn có nhiều hơn một tia ý vị cổ quái.

"Rầm rầm!"

Quả đen trắng đánh úp lại xuyên qua tấm băng sương này, những băng sương này không ngừng bị nghiền nát, nhưng sau đó lại điên cuồng ngưng tụ trước quả đen trắng, như thể muốn ngăn cản bằng được nó.

Nhưng những thứ này lại vô dụng, quả đen trắng xuyên qua băng sương, sau đó trực tiếp đụng vào người Lâm Tiểu Ngư.

"Phụt!"

Dưới va chạm này, sắc mặt Lâm Tiểu Ngư nhất thời trắng bệch, sau đó máu trong miệng phun ra, một ít máu còn rơi xuống trên quả đen trắng.

Nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư bị thương, sắc mặt Diệp Tinh đột nhiên biến đổi.

Khi tiếp xúc với máu của Lâm Tiểu Ngư, đang nhanh chóng đi tới, quả đen trắng muốn chạy trốn lại chậm lại một chút.

Từ khi Diệp Tinh đi hái quả màu vàng, quả đen trắng này bỗng nhiên bạo động, công kích Lâm Tiểu Ngư, tất cả thời gian chỉ xảy ra trong chớp mắt ngắn ngủi.

Diệp Tinh thấy Lâm Tiểu Ngư bị công kích vốn đều định từ bỏ hái quả màu vàng, nhưng lúc này tay phải của hắn cách quả màu vàng chỉ có một chút, lại nhìn thấy quả đen trắng đình trệ, tay phải hắn vung lên, dễ dàng hái xuống quả màu vàng, trong nháy mắt thu vào trong nhẫn không gian.

Sau đó hắn cũng không quan tâm đến các loại linh quả, thảo dược khác nữa, nhanh chóng đi tới bên cạnh Lâm Tiểu Ngư, trực tiếp hướng về phía quả đen trắng.

Xoẹt...

Thấy Diệp Tinh bắt tới, quả này lại tản ra từng tia sáng, như thể lại muốn công kích Diệp Tinh.

- Hừ!

Diệp Tinh hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý chút nào.

Hắn có Đạo Tắc Giới, cho dù xuất hiện ngoài ý muốn cũng có thể tiếp nhận, quả đen trắng trước mắt phát ra dao động cũng không tính là mãnh liệt. Mặc dù phòng thủ mạnh mẽ, nhưng lực tấn công cũng có hạn.

Tay phải hắn hoàn toàn được quả đen trắng trong tay.

Ầm ầm!

Trong phút chốc khi hắn bắt lấy quả này, bỗng nhiên một tia sáng chói mắt đen trắng phát ra, truyền đến từ bàn tay Diệp Tinh.

- Đâm qua!

Một cảm giác đau đớn truyền đến, trên quả đen trắng kia lại xuất hiện từng cái gai nhọn, đâm vào bàn tay Diệp Tinh, nhất thời máu của hắn chảy ra.

Tiếp xúc với máu của Diệp Tinh, quả đen trắng này lại chậm lại.

Mà lúc này máu Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đều lưu lại trên quả này, hơn nữa còn tiếp xúc với nhau, sau đó máu này giống như là xảy ra biến hóa gì đó, như thể có một khí tức yếu ớt bắt đầu ngưng tụ ra.

Trong nháy mắt, cả quả bắt đầu điên cuồng giãy dụa, ánh sáng đen trắng điên cuồng phát ra, bao trùm đám người Diệp Tinh.

- Dao động thật mãnh liệt!

Mặc Uyên, Băng Thanh chuẩn bị hái linh quả khác căn bản không nhúc nhích được, thân thể lại bị trói buộc lại.

"Rầm rầm!"

Bỗng nhiên, không gian hạt cát bị nghiền nát, sau đó trên không trung lại xuất hiện một vòng xoáy, quả đen trắng này lại trực tiếp tiến vào vòng xoáy, không chỉ như thế, các loại quả, dược thảo khác và thổ nhưỡng màu trắng cũng hoàn toàn bị ánh sáng đen trắng bao phủ, tất cả đều đi vào vòng xoáy.

Toàn bộ không gian giống như là ngưng đọng lại, tất cả bốn người đều không nhúc nhích được, cứ như vậy trơ mắt nhìn toàn bộ đám linh quả đen trắng tiến vào trong vòng xoáy.

Xoẹt...

Dao động hiện lên, sau đó vòng xoáy này hoàn toàn biến mất, toàn bộ khu vực lại khôi phục bình tĩnh.

"Quả đen trắng này mang theo các loại quả, thảo dược khác, còn có thổ nhưỡng màu trắng chạy mất?"

Mấy người Diệp Tinh nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt đều có vẻ khó tin, chuyện vừa xảy ra quả thực vượt qua nhận thức của bọn họ.

"Tiểu Ngư." Phục hồi lại tinh thần, Diệp Tinh đứng trước mặt Lâm Tiểu Ngư, vội vàng hỏi: "Em không sao chứ?"

"Em không sao." Lâm Tiểu Ngư lắc đầu.