"Không phải anh Tiêu đi tìm lại công lý cho nữ thần sao? Tại sao lại bị Diệp Tinh Quang đánh cho ngất vậy? Tình thế đảo ngược quá nhanh."
"F***! Ghê gớm thật, một thằng con trai to cao cũng bị cậu ta đánh ngã."
Diệp Tinh Quang chậm rãi đứng dậy, tóc cô ngắn ngang vai, đường nét khuôn mặt cực kỳ tinh xảo nhưng lại toả ra sự tàn nhẫn lạnh lẽo, đạp lên tay Tiêu Tử bước ra ngoài.
Ở "thời đại khảo cổ" này, với tốc độ wifi chậm như rùa, mà cô có thể cướp được bug của thời không tương lai. Điều này khiến cô vô cùng cảm động.
"Chủ nhân!"
Một bóng mờ màu hồng hiện ra trước mặt cô, thân hình tròn trịa, to bằng lòng bàn tay, trên đầu cắm một chiếc lá xanh, hai đôi mắt to sống động.
"Từ giờ trở đi, tôi sẽ gọi cậu là Bồ Công Anh."
"Vâng, chủ nhân."
Thân là thần toán trí tuệ nhân tạo, Bồ Công Anh bấm tay tính toán vận mệnh của chủ nhân đời này, phát hiện cô có thân phận cao quý nhưng lại bị tráo đổi vào năm lên 7 tuổi.
Mỗi người sinh ra đều gắn với một số phận riêng.
Kiếp này, cô là con gái của nhà họ Diệp cao quý, nhưng bị bọn buôn người bắt cóc khi 7 tuổi.
Thất lạc 10 năm, cô mới được nhà họ Diệp tìm về, nhưng đã có một người thay thế cô hưởng thụ hết mấy năm hạnh phúc. Đó là con gái nuôi của nhà họ Diệp, Diệp Niệm Tình.
Còn chủ nhân chỉ là một cô gái được nuôi dưỡng bởi một người ăn mày tàn tật, không ngẩng mặt lên được với đời. Kiếp trước, cô trở về nhà năm 17 tuổi, không thể so sánh với Diệp Niệm Tình, được nhà họ Diệp nuôi dưỡng từ nhỏ.
Trở về nhà họ Diệp, người mà nhà họ Diệp nhìn thấy là một cô gái lầm lì, giống như một người ăn xin xấu xí nghèo khổ, còn Diệp Niệm Tình thì ngồi trên ghế sofa như một công chúa.
Kể từ khi cô bị bắt cóc, hai người đã có số phận hoàn toàn khác nhau.