Trọng Sinh Trở Về: Mộ Thiếu Quan Tâm Chút Đi

Chương 63: Vì đại cục



Đêm đó, Diệp Tinh Quang không ngủ được.

Trong tâm trí đều là hình ảnh Mộ Diệc Thần đứng dưới sân khấu chăm chú nhìn cô hát. Bản tình ca cùng với âm nhạc mang đến một khoảnh khắc tuyệt vời của tình yêu và nhiệt huyết——

Cô chợt muốn biết, nếu bây giờ đi xuống hôn anh thì sẽ thế nào nhỉ?

Đúng là hoang đường thật.

Ngày hôm sau, Diệp Tinh Quang tỉnh dậy rất sớm.

Công ty thông báo rằng họ cần phải chụp một trang bìa ra mắt.

Diệp Tinh Quang với tư cách là một tân binh, đương nhiên phải đứng ở vị trí trung tâm, chính là cái vị trí chính giữa, dễ được ống kính chiếu vào nhất.

Nhưng kế hoạch ví trí trung tâm này đã bị người vừa mới đến là Lưu Diệc Khả và người đại diện của cô ta là Thẩm Ngọc phá huỷ.

Sau khi sử dụng mối quan hệ, Lưu Diệc Khả thành công trở thành người mẫu mới của công ty KM, và trực tiếp suôn sẻ có được hợp đồng môi giới của công ty.

Trực tiếp đánh một đường trở mình đẹp mắt.

Lưu Diệc Khả cũng quét sạch tro tàn ngày nào, cả người khôi phục bộ dáng trước đây.

Điều này khiến những cô gái chưa có được hợp đồng môi giới của công ty thực sự ghen ghét và đố kỵ.

Cứ tưởng sau khi chuyện thay người bị bại lộ thì Lưu Diệc Khả sẽ bị đuổi khỏi công ty, ai ngờ cô ta lại một bước trực tiếp nhận được hợp đồng với công ty môi giới.

Cô ta thậm chí không cần phải tham gia vào các vòng sơ loại mà nhưng lại vẫn được hưởng các phúc lợi như tuyên truyền hay các phúc lợi khác nhau của vòng sơ loại.

Cuối cùng lại là con gái nhà giàu, có quan hệ, có người giúp đỡ đều sẽ thắng.

Mặc dù Lưu Diệc Khả không cần tham gia vào vòng sơ loại, nhưng cô ta vẫn phải tham gia vào một loạt các hoạt động công khai trong vòng sơ loại.

Ví dụ như việc chụp ảnh trang bìa ra mắt này.

"Diệc Khả xuất thân từ gia đình giàu có, từ nhỏ đã được tiếp xúc với thời trang, chắc chắn sẽ biết rất nhiều cách tạo dáng chụp ảnh, nên lần này vị trí trung tâm sẽ do Diệc Khả đảm nhận. Diệp Tinh Quang, cô đã nghe rõ những điều tôi vừa nói chưa? Chị Thẩm Ngọc biết rằng cô với Diệc Khả có xích mích, nhưng đừng để cảm xúc cá nhân gây ảnh hưởng đến công việc, nếu không suốt cuộc đời này đừng mong leo được lên cao!"

Thẩm Ngọc trước mặt mọi người úp úp mở mở buộc tội Diệp Tinh Quang.

Ngoài việc muốn cảnh cáo cô, cô ta còn có ý khiến cho cô kinh sợ, để về sau cô biết nhún nhường mà sống.

Điều này là muốn để cho Diệp Tinh Quang làm bình phong, nhường vị trí trung tâm cho Lưu Diệc Khả, trực tiếp giao tất cả quyền lợi thuộc về tân binh cho Lưu Diệc Khả.

Người đại diện này đúng là điển hình cho việc vì món hời mà bán đứng khách hàng.

Rõ ràng là đang áp chế người khác, nhưng lại cao giọng như vậy.

Lời vừa dứt, ánh mắt Lưu Diệc Khả nhìn Diệp Tinh Quang càng khiêu khích hơn, cái vẻ mặt đắc ý của cô ta gần như gần như thể hiện rõ ra bên ngoài, thậm chí lông mày của cô ta cũng nhướng lên có phần tự mãn.

"Chị Thẩm Ngọc, em nhất định sẽ làm thật tốt, không để chị phải thất vọng. Về phần Diệp Vấn, em nhất định sẽ chú ý quan sát, sẽ không để cô ta làm loạn."

Mọi người đều cho rằng Diệp Tinh Quang chỉ có thể chịu đựng bởi cô không hề có bất kỳ phản bác nào mà chỉ đứng dậy đi ra ngoài.

"Diệp Tinh Quang, sắp đến lúc chụp rồi, cô còn muốn đi đâu?”

Thẩm Ngọc không ngờ rằng cô sẽ như vậy bỏ đi không nói một lời, cau mày rất bất mãn.

Diệp Tinh Quang dừng bước, quay đầu nhìn thẳng Thẩm Ngọc: "Nếu như chị Thẩm Ngọc đã sắp xếp ổn thoả mọi việc rồi, vậy thì các người cứ tự chụp ảnh đi, tôi k tiếp tục nữa. Muốn tôi nhường vị trí trung tâm cho cô ta, muốn làm nền cho cô ta? Đừng nói đây là đãi ngộ thuộc về tân vương tôi, muốn giẫm lên đầu tôi, còn phải xem có xứng hay không, tôi có muốn cho cô ta mặt mũi hay không."

"Diệp Tinh Quang!"

Lưu Diệc Khả không ngờ cô ta lại dám chế giễu mình như vậy, tức giận đến mức muốn rách cả mặt!

Thẩm Ngọc không ngờ cô lại có tính tình cứng rắn như vậy, nhưng nghĩ đến công ty bên đó, cô ta vẫn cố nén giận: "Chuyện này đều suy nghĩ cho tình hình chung. Cô đây là đang đem tình cảm cá nhân áp đặt lên công việc, cô không cảm thấy mình rất ích kỷ, nhỏ nhen, chỉ biết nghĩ cho bản thân thôi à?"