Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 804: Hùng Cuồng Tâm



Lúc này ở nơi xa cũng có không ít người đang chú ý tới tình huống bên này, lập tức thi nhau bàn tán:

"Không nghĩ tới Mê La Tinh Hải còn chưa có mở ra thì đã có người đánh nhau!"

"Chưởng lực thật là bá đạo! đây dường như là chưởng pháp của Bá Đao môn ở dải tinh vực phía tây đi!"

"Ừm, trong thế hệ tuổi trẻ của Bá Đao môn có thể có được chưởng lực như thế thì chỉ sợ cũng chỉ có vị Hùng Cuồng Tâm, Thiếu môn chủ của Bá Đao môn?"

"Hùng Cuồng Tâm thế nhưng là nổi danh ngang ngược, mà Bá Đao môn lại là nổi danh bao che khuyết điểm, ở toàn bộ tinh vực phía tây từ trước đến nay không ai dám trêu chọc, tiểu tử kia sợ là phải xui xẻo!"

"Như vậy cũng tốt, tiểu tử kia chết đi thì chúng ta cũng ít đi một người cạnh tranh!"

...

Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, chưởng lực báo đạo cô cùng kia đã hung hăng đập xuống.

Diệp Trần vẫn như cũ đứng im ở đó không có xê dịch bước chân, thuận tay vỗ ra một chưởng:

Ầm ầm!

Chưởng lực của hai người ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau.

"Cái gì!!"

Ngay sau đó, chẳng những những người xem náo nhiệt xung quanh thi nhau kinh hô lên mà ngay cả Hùng Cuồng Tâm kia sắc mặt cũng không thể không thay đổi lớn.

Một chưởng nhẹ nhàng của Diệp Trần vậy mà hóa giải chưởng lực của hắn dễ như trở bàn tay!

Cho dù vừa rồi hắn chỉ dùng năm sáu phần mười lực đạo, thế nhưng xa xa không phải một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh có thể ngăn cản được a!

Sau khi hết khiếp sợ, những người xung quanh kia lập tức lại thi nhau bàn tán:

"Tiểu tử này, là ai? Xem ra thật không đơn giản a!"

"Hùng Cuồng Tâm này tuy rằng ở trên bảng Bách Niên thiên kiêu, xếp hạng ngoài năm mươi nhưng dù sau cũng là cảnh giới Hóa Thần thực sự, hơn nữa thế mạnh lại là chưởng lực, lại bị tiểu tử kia dễ dàng ngăn cản xuống như vậy?"

"Nhìn khí tức của hắn giống như cũng chỉ có cảnh giới Nguyên Anh a? Sao lại có được thực lực như thế! Chẳng lẽ trên người của tên này có loại pháp bảo phòng ngự nghịch thiên nào sao?"

"Chắc là như vậy!"

...

Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, sắc mặt của Hùng Cuồng Tâm kia lúc này mới hơi chuyển biến tốt một chtus, sau đó trong đôi mắt lộ ra vẻ cực nóng, cười hắc hắc, nói:

"Được a! Tiểu tử, có thể đón được một chưởng của bản công tử, trên người ngươi khẳng định cất giấu pháp bảo phòng ngự đúng không? Ngoan ngoan giao nó ra, bản công tử sẽ không so đo với ngươi!"

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức cười, thế nhưng lại là cười lạnh:

"Trên người của ta xác thực có pháp bảo phòng ngự, xem ngươi có năng lực cướp đi từ trên tay của ta hay không!"

"Thật đúng là như vậy!"

Mọi người nghe được lời này của Diệp Trần lập tức thi nhau lắc đầu thở dài:

"Tiểu tử này thật sự là không biết trời cao đất rộng!"

"Ỷ vào pháp bảo phòng ngự của chính mình cũng dám khiêu chiến với Hùng Cuồng Tâm, chẳng lẽ hắn không biết, sự lợi hại nhất của Bá Đao môn không phải là chưởng pháp mà là đao pháp Bá Đao sao?"

"Đao pháp Bá Đao, được biết đến với khả năng phá phòng, lấy tu vi của tiểu tử này, cho dù là trên người mang pháp bảo phòng ngự cấp Tiên khí thì chỉ sợ cũng khó mà ngăn cản!"

...

Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Hùng Cuồng Tâm lẫn nữa cười khặc khặc một tiếng:

"Tiểu tửu! Đây chính là ngươi muốn chết, nhưng không trách được bản công tử!"

Nói xong lời này, Hùng Cuồng Tâm lấy tay làm đao lần nữa hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống!

"Bá Đao quyết! Thiên Địa trảm!"

Theo một tiếng quán lớn của Hùng Cuồng Tâm:

Oanh!

Trên bầu trời lập tức đột nhiên xuất hiện một đạo đao mang to lớn vô cùng sáng chói, giống như muốn toàn bộ trời xanh cũng phải vỡ ra!

"Đây chính là Bá Đao đao pháp của Bá Đao môn sao?"

"Vẻn vẹn chỉ là một đạo đao khí mà đã có đực uy lực cường hãn như thế, quả nhiên danh bất hư truyền!"

"Ai, tiểu tử kia lần này sợ là mất mạng rầu!"

...

Bên trong tiếng bàn tán tiếng thở dài của mọi người, Diệp Trần vẫn như cũng đứng ở nơi đó không nhúc nhích chút nào, khóe miệng lại hơi nhếch lên:

"So đao pháp sao? Vừa vặn ta gần đây cũng học được một chút!"

Diệp Trần nhàn nhạt nói một câu, đồng thời bàn tay phải hơi nắm một cái, một đạo đao mag nhìn qua bình thường không có vẻ đặc sắc gì cả cũng đột nhiên từ trên người hắn dâng lên, hướng về phía đạo đao mang bá đạo kia của Hùng Cuồng Tâm va chạm tới.

Theo như suy nghĩ của mọi người đạo đao mang vô cùng lóa mắt kia của Hùng Cuồng Tâm so với đao mang phát ra trên người Diệp Trần quả thực là đao mang của Diệp Trần thực sự quá yếu, giống như ánh nến so đấu với nhật nguyệt, căn bản không thể so sánh nổi!

Hùng Cuồng Tâm thấy cảnh này thì càng là kém chút nhịn không được mà cười ha ha:

"Ha! Chỉ bằng đao pháp bất nhập lưu này của ngươi cũng muốn đối nghịch với bản công tử, ngươi thật đúng là không biết...cái gì!"

Hùng Cuồng Tâm đối với đao pháp của mình là lòng tin tuyệt đối, vốn lòng tin còn tràn đầy, thế nhưng khi đao mang hai người va chạm vào nhau, sau đó cảnh tượng xảy ra kém chút nữa đã làm cho hắn phải nghi ngờ vào cuộc sống!

Răng rắc!

Đạo đao mang bá khí sáng chói kia của hắn lại bị đao mang màu xám không có một chút hấp dẫn nào trực tiếp chém thành vỡ nhát!

Thậm chí, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức hủy diệt khó mà hình dung đang bay thẳng về phía hắn, dường như muốn thôn phệ hết toàn bộ hắn "Lui!"

Cảm thấy nguy cơ cường đại khiến cho Hùng Cuồng Tâm bị dọa đến suýt nữa thì hồn phi phách tán, lập tức nhanh chóng lùi lại mấy ngàn mét, lúc này mới hiểm mà lại hiểm tránh thoát công kích của đao mang không có một chút hấp dẫn kia, sau đó vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.

Hắn thế mà thua!

Chẳng những thua bởi một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh, hơn nữa còn thua ở dưới đao pháp mà hắn vốn lấy đó làm tự hào!

Sỉ nhục!

Đây tuyệt đối là lần bị sỉ nhục lớn nhất từ khi hắn ra đời cho tới nay!

Mà những người vây xem ở nơi này, tất cả cũng lập tức lấy đều lấy làm kinh ngạc.

Vốn là, theo suy nghĩ của bọn hắn, Hùng Cuồng Tâm làm nhân vật thiên tài trong top một trăn trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu của đại tinh vực trung tâm, đối phó một người trẻ tuổi chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, có lẽ là dễ dàng nghiền ép treo lên mà đánh mới đúng a!

Nhưng mà bây giờ người thu lại là Hùng Cuồng Tâm!

Chẳng lẽ người trẻ tuổi nhìn qua không có một chút sức thu hút nào này vậy mà có thực lực top một trăm trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu hay sao?

Phải biết, bảng Bách Niên Thiên Kiêu chỉ là nhân vật thiên kiêu trong vòng trăm năm, bảng danh sách một trăm người đứng đầu này, gần như bao hàm cả toàn bộ thiên tài Tu Chân giới.

Mà chỉ có cực kỳ ít số thiên tài yêu nghiệt ngàn năm mới có mới có thể ở trước khi chưa có đạt tới cảnh giới Hóa Thần đưa thân vào một trăm người đứng đầu.

Chẳng lẽ tiểu tử trước mắt này lại chính là dạng thiên tài tuyệt thế cấp độ yêu nghiệt như vậy sao?

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Diệp Trần lập tức bắt đầu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, không có có người nào dám can đảm mở miệng trào phúng chế nhạo, thậm chí trong lòng còn âm thâm ghi lại dung mạo của Diệp Tràn, sau khi vào bên trong Mê La Tinh Hải thì tuyệt đối không thể trêu chọc!

Mà một bên khác, Hùng Cuồng Tâm bị một đao của Diệp Trần bức lui, sau khi ngẩn ngơ được một lát thì lập tức hô to gọi nhỏ:

"Tiểu tử! Bản công tử thừa nhận vừa rồi địch thật là ta có quá bất cẩn, tuy nhiên, tiếp theo bản công tử sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút thực lực chân chính của ta lần này!"

Hiển nhiên Hùng Cuồng Tâm đã bị Diệp Trậc kích động ra lửa giận, thực sự không thể nào tiếp nhận sự thật bị Diệp Trần đánh bại, trực tiếp rống lớn một tiếng, khí tức trên người cũng lập tức hoàn toàn triệt để bay lên:

Oanh!

Một cỗ khí tức bá đạo kinh người xông thẳng lên trời cao:

"Bá Vương đao!"

Hùng Cuồng Tâm quát lớn một tiếng, một cái phi đao màu vàng kim sáng chói từ bên trong đan điền của hắn bay ra, trong nháy mắt tăng vọt đến đến độ cao kinh khủng mấy ngàn mét, khí tức bá đạo kinh khủng khiến người sợ kia, dường như thiên địa đều phải vì đó mà cúi đầu!

P/S: Ta thích nào...chương 9.....haizzz thấy ủng hộ nhạt quá, người cũng buồn ngủ:)))