Sau kì thi, trường học ban ơn đại xá, nghỉ hẳn một tuần.
Kì thực, Tiếu Sam cảm thấy vui muốn chết. Bình thường sau khi thi xong, mặc dù được nghỉ học nhưng lại như cực hình vậy. Luôn phải nghĩ tới điểm số tồi tệ biết chừng nào, mà một tuần đó đối với cô tựa như dài đằng đẵng mấy năm vậy.
Nhưng mà năm nay có khác nha, có Hàn Mặc Thần ôn thi, nên tốt hơn mấy năm trước, chắc không có vấn đề gì đâu. Cho nên, cô có thể thoải mái xả hết một tuần. Thật vui vẻ!
Một tuần nghỉ ngơi, Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần quyết định đi du lịch biển ở ngoại ô thành phố.
Sáng sớm, Tiếu Sam đã ầm ĩ ngoài cửa nhà họ Hàn
" Tiểu Thần, nhanh lên! Cậu lâu la quá nha! "
Hàn Mặc Thần từ tốn đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, thưởng thức ly sữa, rồi chậm rãi cầm vali ra cửa, hắn nhíu mày
" Này, ồn ào quá đó! Còn một tiếng nữa mới khởi hành. "
" Phải chuẩn bị tốt chứ! ". Cô bĩu môi, quay người vui vẻ ra xe.
Trên xe buýt, Tiếu Sam ngẩn người nhìn sinh vật bên cạnh
" Này, tớ không ngờ cậu vẫn bị say xe như lúc nhỏ đấy! "
Hàn Mặc Thần chống tay lên thành ghế, ỉu xìu liếc nhìn cô
" Cậu... làm sao biết... nỗi khổ của tớ chứ. Chóng mặt quá! "
" Được rồi được rồi, yếu ớt quá đi. Tớ cho cậu mượn bờ vai vững chắc này, mau mau dựa vào cho đỡ mệt! ". Tiếu Sam thương hại đẩy cái đầu của hắn vào đầu vai mình.
Hàn Mặc Thần hơi bất mãn nhưng vẫn tựa vào vai cô, một lúc sau Tiếu Sam đã nghe tiếng hít thở đều đặn của hắn.
Thật không nghĩ ra, ít ra cậu ta cũng có nhược điểm, cô còn tưởng hắn giống như người ngoài hành tinh luôn rồi.
***
" Aaaaaaaaaaaaaaa! Mát quá! Aaaaaaaaaaaaa! ". Giọng Tiếu Sam vang vọng trên biển, cô thích thú chạy dọc theo bờ biển.