Trùng Sinh: Trở Thành Phu Nhân Của Thiếu Tướng

Chương 28: Vinh hạnh của tôi



Rạng sáng, Vân Chi Lâm cảm thấy có chút lạnh, cô giật mình tỉnh dậy từ trong giấc mơ đẹp. Cô vô thức nhìn sang bên cạnh, giường đã trống từ lúc nào, trên nệm vẫn còn vương lại chút hơi ấm, hẳn là Cố Trạch Thần chỉ vừa mới rời đi.

Vân Chi Lâm vươn vai ngáp một cái thật dài, cô đứng lên hướng về phía cửa sổ, đêm qua chắc là cô đã quên đóng cửa, nên gió lạnh mới thay phiên nhau mà thổi vào phòng.

"Cạch." Cửa sổ được đóng kín, căn phòng liền trở nên ấm áp hơn.

Vân Chi Lâm dụi mắt vài cái, vì còn khá là sớm nên cô quyết định quay trở về giường ngủ thêm một chút nữa. Do vẫn còn buồn ngủ, nên chẳng mất bao lâu cô lại đi vào giấc mộng.

...

Buổi trưa, biệt thự Cố gia.

Vân Chi Lâm ngồi trước bàn làm việc, cô đưa tay chống cằm, đôi mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ, đây là đang trông chờ vào vị khách đầu tiên đến đặt hàng đây.

Cô không biết là sau vụ việc đêm qua, hôm nay còn có vị tiểu thư hay là quý phu nhân nào đến đây đặt hàng nữa hay không. Vốn tưởng mọi chuyện đang rất là suôn sẻ, không ngờ giữa đường lại nhảy ra một Hứa Thanh Nhi đến phá đám.

Trong lúc miên man suy nghĩ, bất chợt Vân Chi Lâm lại nhớ đến chuyện Cố Trạch Thần ngủ cùng mình đêm hôm qua. Giờ nghĩ lại làm cô thấy khá là xấu hổ, bởi vì dù sao cô vẫn chưa có trưởng thành đâu, như vậy không nên chút nào.

Vân Chi Lâm đỏ mặt che mắt lại. "A, mình suy nghĩ cái gì đây không biết nữa?"

Khi Vân Chi Lâm một lần nữa mở mắt ra, bên dưới cổng của Cố gia đã xuất hiện vài chiếc xe hơi sang trọng, bọn họ luân phiên nối đuôi nhau đi vào.

"Là ai vậy nhỉ?" Cô bật ngồi dậy, đôi mắt đầy mong chờ.

Còn không kịp để cho người hầu thông báo, Vân Chi Lâm đã vội vàng đứng lên chạy ù xuống dưới nhà.

"..."

Phòng khách Cố gia.

Cố phu nhân lúc này đang đón tiếp những vị khách vừa đến, bọn họ đều là những phu nhân sang trọng, có tiếng trong giới quý tộc.

"Cố phu nhân, thật ngại vì hôm nay đã đến mà không thông báo trước!" Lê phu nhân nhã nhặn mở lời trước, khuôn mặt bà ấy vẫn luôn hiền lành như thế.

"Không có gì, chỉ là không biết Lê phu nhân hôm nay đến đây là có việc gì?" Mẹ Cố cũng lịch sự đáp lại.

Lê phu nhân nhìn sang mấy vị khách đi cùng, rồi bà ấy mới nhẹ giọng trả lời. "Tôi hôm nay đưa bạn bè đến đây vốn là muốn gặp cô con dâu nhỏ của Cố gia, bởi vì tôi thấy trang phục hôm qua dự tiệc của cô ấy rất đẹp!"

"Đúng vậy, bọn tôi đến đây là muốn xem và đặt hàng, không biết con dâu của phu nhân đây có rảnh không?" Một vị phu nhân khác lên tiếng.

Vân Chi Lâm vừa hay bước xuống lầu, cô nghe thấy lời bọn họ nói trong lòng mừng như trẩy hội. "Vâng, dĩ nhiên là rảnh rồi ạ! Được đón tiếp các vị phu nhân đây chính là vinh hạnh của tôi!" Cô cất tiếng trả lời thay mẹ Cố.

Mọi người nghe thấy giọng nói của Vân Chi Lâm liền quay đầu nhìn lại, những người chưa từng gặp cô lại tỏ ra rất bất ngờ, bởi vì họ không nghĩ cô chỉ là một cô gái mười sáu tuổi.

Nhưng bọn họ dường như không hề nghi ngờ về khả năng thiết kế của cô, vì Lê phu nhân đây là một người có mắt nhìn rất tốt, có được sự công nhận của bà ấy thì chắc chắn rằng sản phẩm của cô rất xuất sắc.

"Không ngờ cô gái trẻ này xinh đẹp như vậy, quả nhiên mắt nhìn con dâu của Cố phu nhân thật sự rất tuyệt!" Một người khách họ Dương cũng tấm tắc khen ngợi cô.

Cố phu nhân nghe được lời này cũng thấy mát lòng. "Dương phu nhân quá khen rồi, chỉ là Lâm Lâm rất có duyên với gia đình chúng tôi!"

Vân Chi Lâm e thẹn mỉm cười, cô đi đến ngồi xuống bên cạnh mẹ Cố. "Nhận được sự ủng hộ của mọi người tôi rất cảm kích, nhưng vì đa số bản thiết kế đã được đưa đến công xưởng sản xuất, cho nên ở đây chỉ còn lại vài bản tôi vừa thiết kế xong!"

Lời của cô vừa dứt, thì một nữ hầu cũng từ trên lầu đi xuống, trên tay cô ấy là một tập tài liệu lớn, bên trong chứa những bản thiết kế của cô.

Vân Chi Lâm nhanh tay nhận bản vẽ từ người hầu, cô đưa nó đến trước mặt những vị khách hàng đắt giá của mình. "Mời mọi người xem thử!"

Lê phu nhân cùng những vị khách do mình mời đến cẩn thận mở tập tài liệu kia ra, bên trong cũng là những bản thiết kế mới nhất, vẫn còn chưa có ngày ra mắt.

"Đúng như lời Lê phu nhân đã nói, trang phục của cô ấy rất tuyệt!"

"Mau nhìn chiếc váy đuôi cá này xem, nếu diện nó trong một buổi dạ tiệc thì chính là tâm điểm luôn đấy!"

"Không uổng công chúng ta đến đây mà, cô gái nhỏ này có tài thật sự đấy!"

"Lần tới tôi sẽ đưa con gái đến, vì sắp đến sinh nhật con bé rồi!"

"..."

Những vị phu nhân không ngừng trầm trồ trước tác phẩm của Vân Chi Lâm, ai nấy đều dành cho cô lời khen có cánh. Chẳng cần phải giới thiệu sản phẩm nhiều, chỉ cần cô làm hài lòng và nhận được sự công nhận từ bọn họ, thì tương lai danh tiếng của cô sẽ lấn át cả Vân gia lẫy lừng.

"Những thiết kế này đều được sử dụng loại vải tốt nhất của Cố gia, vả lại còn có rất nhiều thợ may có tay nghề tốt, sản phẩm đưa ra nhất định sẽ khiến mọi người hài lòng!"

Vân Chi Lâm vô cùng tự tin mà giới thiệu, bởi vì cô tin chắc sản phẩm của mình là đồ tốt nhất. Nhờ vào trí nhớ ở kiếp trước, cô đã nhờ cha Cố giúp cô tìm những thợ may và thêu lành nghề, những người đã từng được Vân Du Nhã sử dụng.

Bây giờ Vân Chi Lâm đã có tất cả, cô chỉ cần một lời đánh giá tốt, dĩ nhiên là thêm thật nhiều khách hàng tiềm năng nữa.

Lê phu nhân gật gù tán thành, bà ấy đặt thiết kế xuống bàn, rồi nhìn Vân Chi Lâm lên tiếng. "Được, tháng sau là sinh nhật của tôi, vậy thì phải phiền Vân tiểu thư đây giúp rồi!"

"Tôi cũng muốn!"

"Tôi cũng cần một chiếc váy cho buổi tiệc mừng thọ vào hai tuần tới!"

"..."

Vân Chi Lâm không còn mong chờ gì hơn điều này. "Vâng, để những chiếc váy được hoàn hảo nhất khi mặc trên người các phu nhân, tôi sẽ lấy số đo trước, cũng như sẽ xem xét lại về ưu nhược điểm trên cơ thể của mỗi người!"

Người hầu trong nhà lập tức có mặt, bọn họ cẩn thận giúp Vân Chi Lâm lấy số đo của từng người.

Tạm thời chỉ có như vậy, sau này khi có văn phòng làm việc riêng rồi thì cô không cần mời khách đến nhà lớn Cố gia nữa.

Mẹ Cố ngồi một bên nhìn Vân Chi Lâm, thấy cô vui vẻ như vậy, trong lòng bà ấy cũng không kiềm được mà hạnh phúc.

_____🪷 To Be Continued 🪷_____