Trùng Sinh Y Tiên

Chương 28: Băng Vực



Nam Cung Chiến Vân phu nhân đích xác không ai biết nàng tới từ đâu, khi ấy Nam Cung Vô Tâm trong một lần ra ngoài thì đem về một nữ tử mới vừa mười tám tuổi. Lão tuyên bố rằng đây là cháu dâu lão mang về cho Nam Cung Chiến Vân.

Ban đầu cũng có chút ý kiến, nữ nhân này không ai biết lai lịch ra làm sao, bỗng dưng trở thành phu nhân của gia chủ đời tiếp theo. Khiến cho trên dưới Nam Cung Gia lời ra tiếng vào, bất quá lão Vô Tâm bày ra uy thế gia chủ thẳng tay " đàn áp". Bấy giờ mới tạm lắng xuống. Nam Cung Chiến Vân nhìn thấy nàng thì như trúng phải tiếng sét ái tình, điểm ấy khiến cho lão Vô Tâm vô cùng hài lòng.

Nữ nhân sau này cũng trở thành thê tử của Nam Cung Chiến Vân, mẫu thân của Nam Cung Hoài Ngọc cùng Nguyệt Ly hai người.

Nam Cung phu nhân, họ Dao tên Mộng Tuyền. Từ khi trở thành thê tử Nam Cung Chiến Vân, bà đem trong nhà mọi việc sắp xếp đâu vào đấy, thưởng phạt phân minh. Tính tình hiền lành, chưa thấy nàng lớn tiếng mắng chửi bất cứ ai. Cũng thường xuyên tích đức hành thiện, một vị phu nhân vừa tài giỏi xinh đẹp lại hiền lành nết na. Trên dưới Nam Cung Gia cũng dần dần trở nên kính trọng, nể phục nàng. Thế nhưng người hiền lành thường sống không lâu, Dao phu nhân mắc phải chứng bệnh lạ. Cứ mỗi bảy năm lại phát tác một lần, cơ thể đau đớn quằn quại.

Nam Cung Gia cũng đã mời tới rất nhiều danh y, thế nhưng ai ai cũng lắc đầu bất lực. Cho tới khi có một đôi nam nữ, tự xưng là tộc nhân của Dạ phu nhân tìm đến. Hai người sau khi gặp lão thái gia, đem tin tức loại độc trong cơ thể nàng nói ra chân tướng. Sau đó muốn đưa nàng rời khỏi Nam Cung Gia để có trở về trong gia tộc điều trị. Bất quá khi ấy Dạ phu nhân đang mang thai Nam Cung Hoài Ngọc, vì vậy lão thái gia lắc đầu từ chối. Dạ phu sau đó gặp riêng hai người, về phần họ nói chuyện gì thì không ai hay biết. Chỉ biết sau đó hai người kia ánh mắt buồn bã, lặng lẽ rời khỏi Nam Cung Gia. Từ đó không quay lại nữa.

Dạ phu nhân sau khi sinh ra muội muội hắn không lâu, cũng trút hơi thở cuối cùng. Trước khi nàng mất đã dặn dò cha hắn, nhất định phải bảo vệ con gái cho tốt. Nam Cung Chiến Vân hai mắt đẫm lệ thề sẽ không để Nam Cung Nguyệt Ly chịu bất cứ tổn thương nào. Hôm ấy Nam Cung Gia trên dưới đau buồn không ngớt, thượng thiên cũng âm thầm trút xuống cơn mưa nặng hạt.

Lần này Nam Cung Nguyệt Ly bỗng nhiên nhận được tin tức về cửu giai yêu thú, hắn cảm giác trong đây rất có thể có ẩn tình nào đó.

.....

Tuyết Băng Cung.

Người biết đến Bắc Vực, người nghe Tuyết Băng Cung, ngươi biết Nhất Sơn Nhị Cung.!.

||||| Truyện đề cử: Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm |||||

Hơn năm nghìn năm nay Tuyết Băng Cung, Hàn Nguyệt Cung, Bách Băng Sơn. Nhất Sơn Nhị Cung nhận lấy trọng trách canh giữ tam đại cấm địa của Bắc Vực. Mà Tuyết Băng Cung được lịch đại tổ sư xây dựng ngay trên miệng Vạn Trượng Băng Vực, kiến trúc cả toà Băng Cung tựa như một cái nắp đậy khổng lồ. Đem miệng vực sâu không thấy đáy đậy lại. Không ai biết bên dưới đó có thứ gì, chỉ biết rằng nếu để thứ đó thoát ra, Bắc Vực sẽ gặp phải tai ương ngập trời.

Tuyết Băng Cung nằm trong thung lũng tiếp giáp giữa nam châu với trung châu Bắc Vực. Bốn phía là những dãy núi tuyết cao tưởng như bất tận, chỉ để lại duy nhất một hẻm núi hẹp là thông đạo duy nhất liên kết với thế giới bên ngoài. Hơn nữa chính giữa hẻm núi, Tuyết Băng Cung cho xây dựng một toà đại môn. Hai cánh cửa lớn cao cả trăm trượng tạo thành từ huyền thiết toả ra hàn khí bức người. Trên đó được canh gác cả ngày lẫn đêm, thủ vệ cảnh giới đều không dưới Nguyên Anh ngũ trọng.

Đại điện Tuyết Băng Cung, Chủ Bạch Thiên Tuyết toàn thân y phục trắng toát lại thập phần đơn giản, thoạt nhìn sẽ không ai nghĩ đó là một vị cao cao tại thượng, đứng đầu một trong ba thế lực lớn nhất Bắc Vực. Khuân mặt bị che bởi một tấm mặt nạ bạch ngọc, khiến cho tới nay vẫn rất nhiều người tò mò về dung mạo của nàng. Bất quá ai cũng đoán nàng chắc chắn là một tuyệt đại mĩ nhân. Cũng có đồn đoán cho rằng khuân mặt nàng xấu xí, không dám lộ ra trước mặt mọi người. Đủ loại ý kiến khác nhau, rốt cuộc thì vẫn chẳng ai biết thực hư ra sao.

Phía bên dưới lần lượt là Nam Cung Gia lão thái gia Nam Cung Vô Tâm, gia chủ hiện tại Nam Cung Chiến Vân. Hai gia tộc xếp thứ hai thứ ba tại nam châu là Vũ Gia cùng Đỗ Gia cũng có mặt. Trung châu La Gia là gia tộc có lãnh địa tiếp giáp với Tuyết Băng Cung. Bách Băng Sơn, Hàn Nguyệt Cung cũng phái hai vị trưởng lão tới tham dự.

Tất cả tập trung lại để thương nghị vấn đề Vạn Trượng Băng Vực gần đây xuất hiện dị thường. Cách đây một tháng, nơi đây xuất hiện một cỗ chấn động kéo dài suốt mấy canh giờ. Nhưng sau khi Băng Cung cường giả kiểm tra qua một lượt, hết thảy đều bình thường. Khoảng một tuần sau, Băng Vực lại xuất hiện chấn động, lần này mạnh hơn không ít. Tuy nhiên chỉ khoảng một nén nhang liền dừng lại. Băng Cung như lần trước không tìm ra nguyên nhân, trận pháp vẫn hoàn toàn không có dấu hiệu hư hỏng suy yếu. Cho tới lần thứ ba, cũng là cách đây bảy tám ngày. Băng Vực phía dưới truyền tới âm thanh gào thét không phân biệt nam nữ, một mực nói " thả ta ra, mau thả ta ra". Cứ như vậy vọng khắp Tuyết Băng Cung, gây nên lòng người hoang mang sợ hãi.

Lập tức Băng Cung cho mời đến Tam đại gia tộc nam châu, trung châu La Gia cùng Bách Băng Sơn, Hàn Nguyệt Cung. Ngay trong ngày hôm đó chúng cường giả có mặt đông đủ, riêng Bách Băng Sơn, Hàn Nguyệt Cung vì khoảng cách xa. Sau hai ngày mới tới nơi. Theo lời Bạch Cung chủ, Băng Vực từ thời điểm đầu tiên cách đây gần một tháng, cứ cách mỗi bảy ngày sẽ lại xuất hiện dị thường. Chính vì thế họ quyết định ở lại Băng Cung chờ đợi xác định thực hư, cũng như tìm ra cách đối phó nếu như chuyện này là thật.

- Bạch Cung chủ, chẳng phải ngươi nói mỗi bảy ngày sẽ xuất hiện dị động hay sao.? Hôm nay đã là ngày thứ bảy, nửa ngày trôi qua hình như không có chuyện gì.?

Lên tiếng là Bách Băng Sơn một vị trung niên cao gầy, âm thanh có phần nghi hoặc. Bọn hắn hiện tại cũng đang riêng phần mình trấn thủ một cấm địa khác, chiếu theo quy ước nếu một trong ba nơi xuất hiện tình huống. Hai nơi còn lại sẽ phái người tới trợ giúp, Bách Băng Sơn nhận được tin tức lập tức phái ra hai vị Ngộ Đạo tam trọng cảnh giới. Không ngơi nghỉ liên tục trong hai ngày tới Băng Cung.

- Đúng vậy Bạch Cung chủ, trong cung sự vụ cũng không ít. Chờ đợi lâu như vậy....

Hàn Nguyệt Cung cũng phụ hoạ theo, mặc dù cùng nhau ở giữa có sâu xa một phần hợp tác. Bất quá tranh đấu là điều khó tránh khỏi, chỉ là cao tầng khống chế tốt cũng không đến mức ngươi sống ta chết.

Đáp lại hai người bọn họ, Bạch Thiên Tuyết lạnh nhạt, giọng nói không mang theo chút cảm tình nào.

- Chờ.

Không ai ngạc nhiên, nàng vốn dĩ rất kiệm lời. Điểm này khiến cho không ít người cảm thấy khó chịu, chỉ là Bạch Thiên Tuyết cường đại. Có ý kiến cũng chả ai dám nói.

Đám gia tộc cường giả một mặt ta không liên quan, nhắm mắt dưỡng thần.

Đúng lúc này, Băng Cung rung chuyển dữ dội. Cảm giác như có vị tuyệt thế đại năng nào đó, đem hết thảy công kích muốn lật ngược toà cũng điện khổng lồ này. Đám cường giả nhao nhao vội vã đem linh lực trụ vững lại cơ thể, còn chưa kịp định thần thì từ dưới lòng đất nơi lối vào Băng Vực vang lên thanh âm khàn khàn, không rõ nam nữ giận giữ gào thét.

" Giết, tã sẽ giết hết các ngươi. Giết hết đám cầm thú các ngươi...thả ta ra, thả ta ra"...

Âm thanh văng vẳng vọng khắp toà Băng Cung, chấn động cũng khiến cho bốn phía đại sơn rung chuyển, ước chừng nửa giờ sau mọi thứ dần dần trở lại yên tĩnh. Bạch Thiên Tuyết gật đầu ra hiệu, lập tức Băng Cung cường giả đem hết thảy xung quanh kiểm tra một lần. Hồi lâu sau báo lên kết quả ngoài đổ vỡ một chút đồ không giá trị, tất cả hết thảy không có bất cứ điểm nào dị thường.

Bấy giờ có mặt trong đại điện, tất cả mọi người sắc mặt ngưng trọng. Phía dưới Băng Vực thứ kia nhất định đang tìm cách phá giải phong ấn thoát ra. Hơn nữa thanh âm đó khẳng định bên dưới thứ đó tám phần là con người.

Đáng sợ là, để nhốt người kia phải dùng tới một cái vực sâu không thấy đáy. Bố trí trận pháp bằng cả một toà cung điện. Nói lên thứ đó, sức mạnh vượt qua những gì họ nghĩ.

Bạch Thiên Tuyết bấy giờ mới chậm rãi lên tiếng.

- Đây chính là lý do mà ta mời các vị tới, tận mắt chứng kiến lần này hẳn không còn ai nghi ngờ gì nữa.?

Không ai lên tiếng, còn nghi ngờ gì được nữa. Vừa rồi một màn kia cũng đã khiến bọn họ rung động thật lâu.

- Băng Cung trấn thủ nơi này tới hiện tại đã hơn năm nghìn năm, trận pháp khả năng đã có dấu hiệu suy yếu. Thứ ở dưới đó chắc hẳn biết được điểm này, mới làm ra một màn như vậy. Ta mời mọi người đến bàn bạc tìm cách giải quyết. Đem trận pháp một lần nữa gia cố lại, không biết chư vị ý kiến.?

- La gia ta về phương diện trận pháp có nghiên cứu một hai, nhưng đại trận lớn như vậy e rằng phải mời tới gia gia ta may ra... - La gia chủ lên tiếng, tại Trung Châu, La gia nổi tiếng về trận pháp. Điểm này mọi người ở đây đều không lạ lẫm gì, gật đầu tán đồng.

- Bọn ta cũng sẽ thông báo về trong cung, phái những trưởng lão biết về trận pháp tới. - Hàn Nguyệt Cung trưởng lão tiếp lời.

Bách Băng Sơn, Nam Cung Gia, Vũ Gia, Đỗ gia cũng biểu thị sẽ tìm kiếm hết thảy trận pháp sư hàng đầu, trong thời gian sớm nhất tới Băng Cung. Bạch Thiên Tuyết gật đầu đoạn tiếp.

- Trước mắt bọn ta làm phiền chư vị ở lại Băng Cung một đoạn thời gian. Trong lúc chờ tìm ra cách đem trận pháp củng cố lại, Băng Cung trưởng lão cùng chư vị sẽ thay phiên nhau thôi động linh lực, giữ vững trận pháp đảm nảo sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Đám người nghe thấy thế liền sảng khoái gật đầu, bất kể bên dưới đó là thứ gì. Nếu để nó thoát khốn, Băc Vực khả năng sẽ tao ngộ tai ương. Đến lúc ấy hối hận cũng vô ích....