Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiên Sư

Chương 103: Ngoại truyện 1



CHUYỂN NGỮ: ALL IN - PHẬT THỦ

Lúc Bạch Tiên Tiên đem những phần thân thể bị bể nát của Jarvis trở về, Ô Văn Bá quỳ trên mặt đất, ôm lấy đống linh kiện đã bị cháy xém, hư hỏng khóc não nề như người cha mất đi con trai.

Anh ta khóc tang thương đến độ khiến Bạch Tiên Tiên không khỏi áy náy.

Lúc trước Ô Văn Bá thêm chức năng tự huỷ cho Jarvis là vì anh ta xem một bộ phim nước ngoài, trong bộ phim ấy, vũ khí chính phủ tỉ mỉ nghiên cứu rơi vào tay một kẻ phản diện độc ác, xém nữa đã phá huỷ toàn bộ quốc gia.

Dù gì Jarvis cũng là một cỗ máy, nếu rơi vào tay kẻ xấu, mặc dù không thể đạt được đến trình độ huỷ diệt một đất nước, nhưng hoặc ít hoặc nhiều vẫn gây ra những rắc rối nhất định, vì để ngăn chặn rủi ro này phát sinh, thế nên anh ta đã trang bị thêm chức năng tự huỷ cho nó.

Bất ngờ thay, chìa khóa then chốt để xoay chuyển cục diện trận chiến, cuối cùng lại chính là sự thay đổi của robot này.

Bạch Tiên Tiên lòng đầy xót xa, đang định an ủi anh ta hai câu, ngờ đâu Ô Văn Bá đã lau sạch nước mắt, nắm chặt tay, đứng lên, hùng hồn nói: “Có cái chết nặng tựa thái sơn, có cái chết nhẹ như lông hồng. Jarvis của chúng ta là một anh hùng! Ba hãnh diện vì con!”

Bạch Tiên Tiên: “... Respect!”

Ô Văn Bá quay đầu hỏi cô: “Backup Data của Jarvis đều ở chỗ cô, đúng không?”

Bạch Tiên Tiên vội vàng gật đầu: “Ừ!”

Từ khâu chế tác sản xuất đến điều chỉnh hậu kỳ cho Jarvis, đều được Bạch Tiên Tiên sao lưu cẩn thận vào mười mấy cái ổ cứng. Ở thời đại kỹ thuật số này, có thể nói data mang ý nghĩa sống còn.

Vật chất quyết định ý thức, nhưng theo đà phát triển chóng mặt của internet, không chừng sau này ý thức sẽ chiếm vị thế chủ đạo.

Ví dụ, một con người chết đi, nhưng ý thức của anh ta có thể chuyển giao lên internet, bằng cách mã hoá ký ức, suy nghĩ thành các số liệu, bộ não của anh ta sẽ trở thành các số liệu vĩnh hằng, đó phải chăng chính là một hình thức của trường sinh.

Đương nhiên bây giờ nói điều gì cũng là quá sớm, những nghiên cứu về bộ não của con người đến thời điểm hiện tại vẫn còn giới hạn.

Nhưng người máy thì không giống vậy, chỉ cần còn data, họ có thể tái tạo vô số Jarvis.

Ô Văn Bá chắp tay trước ngực, cực kỳ chân thành lạy, bái: “Cảm tạ ngài John von Neumann, ngài Tim Berners-Lee.” (*)

(*) John von Neumann (Neumann János; 28 tháng 12 năm 1903 – 8 tháng 2 năm 1957) là một nhà toán học người Mỹ gốc Hungary và là một nhà bác học thông thạo nhiều lĩnh vực đã đóng góp vào vật lý lượng tử, giải tích hàm, lý thuyết tập hợp, kinh tế, khoa học máy tính, giải tích số, động lực học chất lưu, thống kê và nhiều lĩnh vực toán học khác.

Sir Timothy John "Tim" Berners-Lee (sinh ngày 8 tháng 6 năm 1955), cũng được biết đến với tên gọi TimBL, là một nhà khoa học máy tính người Anh, được biết đến nhiều nhất với vai trò là người phát minh ra World Wide Web. Berners-Lee là chủ tịch của World Wide Web Consortium (W3C), chuyên trách việc tiếp tục phát triển nền tảng Web.

Hồi sinh Jarvis trở thành nhiệm vụ ưu tiên hàng đầu và quan trọng.

Trận chiến trên Phượng Sơn phe Chính đạo tử thương vô số, hậu quả cũng khá nghiêm trọng, mặc dù các bộ ban ngành có liên quan trong chính phủ đã nhanh chóng phong toả tin tức, nhưng bởi vì đột nhiên toàn bộ số cây cối của một nửa quả núi khô héo thảm hại, tạo thành một kỳ cảnh quái dị, bắt mắt. Thêm việc một số lượng không nhỏ tăng ni phật tử và đệ tử Đạo giáo rút lui sau trận chiến, đã thu hút sự chú ý của dân bản địa. Nhiều bức ảnh được chụp, đăng tải, lan truyền chóng mặt trên mạng xã hội, dẫn tới không ít ngờ vực vô căn cứ.

Có một video ngắn tự biên tự diễn sinh động như thật, nói gì mà ma đầu xuất thế, hai phái Phật giáo - Đạo giáo liên minh đại chiến ác quỷ. Vạn quỷ tề tựu tại Phượng Sơn, xác chất thành đống, tất cả đều do tác giả video tận mắt nhìn thấy.

Giang cư mận nháo nhào kéo nhau bình luận dưới blog chính thức của Thái Huyền Quán và chùa Linh Vân, trêu ghẹo: Mấy người kéo nhau lên Phượng Sơn đánh hội đồng à? Đúng nhận sai cãi hộ với?

@ Thái Huyền Quán: Luận đạo thôi!

@ Chùa Linh Vân: Luận phật pháp thôi.

Dân mạng: Các ông nghĩ chúng tôi tin à?

Những người bị Phàn Lai Tịnh dùng Hồn Kỳ bắt hồn đi, sau khi tỉnh dậy đều cảm thấy hốt hoảng, giống như vừa trải qua một cơn ác mộng kinh hoàng.

Trong giấc mộng, vô số lệ quỷ xuất hiện cắn xé lẫn nhau, trong không gian tăm tối không ánh mặt trời.

Với tư cách là “Người trong cuộc” Dương Hạo Thiên cũng không ngoại lệ. Không biết có phải vì tiếp xúc với Bạch Tiên Tiên lâu, thường xuyên lui tới đạo quán, thành tâm thờ phụng tổ sư gia nhà họ Bạch, mà khi hồn phách bị giam giữ không rơi vào tình trạng mộng mị, đờ đẫn như những người khác mà vẫn tồn tại ít nhiều ý thức, đủ tỉnh táo lẩm nhẩm niệm tụng Thanh Tâm Chú, trong cuốn Thiên Sư Trừ Tà mà Bạch Tiên Tiên dạy anh ta. Cho nên anh ta là người đầu tiên tỉnh dậy trong số mười vạn người bị đánh cắp sinh hồn, cũng là người hồn phách bị tổn thương ít nhất.

Sau khi tỉnh dậy, nghe Bạch Tiên Tiên kể lại một cách giản lược tình hình đã xảy ra, anh ta không kìm được xúc động hét lên: “Trâu bò!”

Còn vô cùng hưng phấn đăng status trong vòng bạn bè: Anh đây về sau cũng có tí vốn liếng để chém gió với đám con cháu rồi!

Bạch Tiên Tiên:?

Quả nhiên không những giàu còn được cái thần kinh.

Nhưng mà sau khi nghe nói Jarvis đã hi sinh bản thân để cứu cả thế giới, Dương Hạo Thiên tức tốc rơi vào trạng thái đau khổ, tuyệt vọng, bi thương, thậm chí còn tìm Bạch Tiên Tiên xin một khối sắt vụn trên người Jarvis coi như hài cốt để chôn cất trong biệt thự nhà mình, không dừng lại ở đó anh ta còn dựng một tấm bia mộ không thể khiêm tốn hơn ghi: [Mộ của Đấng Jarvis - Anh Hùng Tổ Quốc]

Vậy cũng thôi đi, lại còn mỗi ngày đều đặn thắp ba nén hương, luôn có trái cây tươi thờ cúng hằng ngày.

Ngày nào cũng có mấy nhóm con cháu nhà giàu, nối đuôi nhau tới cửa bái tế, nước mắt sắp ngập sân sau nhà họ Dương.

Nghe nói mấy hôm trước có một cậu ấm tới cửa bái tế, lúc đến còn mang theo vòng hoa lớn, bị ông bà Dương tức giận đuổi thẳng ra khỏi cửa.

Bạch Tiên Tiên:???

Giới thượng lưu có phải đều bị thần kinh rồi không!!!

Sợ Dương Hạo Thiên còn làm ra những việc hoang đường hơn, Bạch Tiên Tiên bèn nói cho anh ta biết dự định hồi sinh lại Jarvis của mình, để anh ta ngoan ngoãn sống cho ra người bình thường.

Dương Hạo Thiên vui vẻ tột cùng, chủ động đề nghị: “Vậy có cần tài trợ không? Để tôi đi kêu gọi!”

Nguồn kinh phí thực ra không quá thiếu thốn. Các ban ngành liên quan sớm đã duyệt đề xuất lắp ráp Jarvis số lượng lớn, còn thành lập một tiểu ban nghiên cứu, phát triển robot do Bạch Tiên Tiên chịu trách nhiệm chính, và Ô Văn Bá là phó ban. Kế hoạch, kinh phí cũng được thông qua xong xuôi, Bạch Tiên Tiên cảm thấy hiện tại mình cũng coi như một nửa ăn cơm nhà nước nuôi.

Cô nói với Dương Hạo Thiên: “Hiện không cần, sau cần sẽ nhờ.”

Lần này có thể đánh bại Phàn Lai Tinh, công lao của Jarvis là không thể phủ định, những người trước kia bỏ tiền ra tài trợ phát triển nghiên cứu cũng góp phần không nhỏ cho trận đại thắng. Tu Đạo chú trọng công đức, cho nên đối xử bình đẳng với tín đồ là lẽ đương nhiên.

Bạch Tiên Tiên chọn ngày hoàng đạo khai đàn luận công, viết tên tất cả những nhà tài trợ lên bùa vàng, kính báo thần linh, cầu thiên quan ban phúc lành cho họ.

Sáng sớm hôm sau, khi Bạch Tiên Tiên vẫn còn nằm trong lòng Trần Lẫm say sưa ngủ thì tiếng chuông điện thoại bất chợt điên cuồng reo lên.

Dương Hạo Thiên gọi liên tục mấy cuộc, Trần Lẫm nhìn người trong ngực, chậm rãi giơ tay áp điện thoại đến bên tai, không quên tinh tế giảm nhỏ âm lượng cuộc trò chuyện.

Quả nhiên, vừa ấn nhận điện, giọng Dương Hạo Thiên từ đầu dây bên kia lớn đến mức thiếu điều nổ loa di động: “Cao thủ! Tôi vừa mơ thấy một giấc mộng cực kỳ quái lạ! Trong mơ có một vị thần tiên nói với tôi gì mà tâm hướng thiện, có công, tặng tôi phúc lành!”

Trần Lẫm: “Ừ! Tỉnh lại sẽ chuyển lời!”

Dương Hạo Thiên: “...?”

Nói xong Trần Lẫm cúp điện thoại, nhét bên dưới gối, ngăn màn hình sáng lên, ảnh hưởng đến giấc ngủ của Tiên Tiên, sau đó lại ôm chặt người trong lòng tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Đến khi Bạch Tiên Tiên tỉnh, tin đồn đã lan truyền khắp nơi.

Những nhà tài trợ dự án nghiên cứu Jarvis trước đó tối qua đều gặp một giấc mơ như nhau, hoặc được thần tiên ban phúc, hoặc được ghi nhận công đức. Hôm qua lúc Tiên Tiên bố cáo thần linh, có một số tín đồ đến tận nơi trình diện, một số thì không, nào ngờ ngay đêm hôm đó công đức của họ đã đến được trình tới chỗ thượng tiên.

Hiệu suất làm việc của thần tiên Đạo Môn lúc nào cũng cao như thế hả!?

Loại việc thế này khó làm giả được.

Có người bán tín bán nghi còn cất công tìm một cao nhân Đạo Môn trưng cầu ý kiến, thì nhận được đáp án là: Khai đàn luận công quả thực hiệu quả tương đối rõ rệt, nhanh chóng. Tuy nhiên không phải đạo sĩ nào khai đàn báo cáo công đức lên thần linh đều sẽ được thần linh đáp ứng, thậm chí chưa chắc có thể đến tai thần linh.

Chỉ có thể nói Bạch Tiên Tiên là người được thần tiên ưu ái, phàm là thỉnh nguyện của cô, các thần tiên có vẻ đều vui lòng đồng ý.

Ngoài ra công đức xử lý Phàn Lai Tịnh rất có sức nặng. Cho nên các thần cũng không tiếc ban thưởng.

Chiến thần chém gió - Dương Hạo Thiên mới thoát ra khỏi đả kích bởi thái độ lạnh lùng ban sáng của bạn trai của cao thủ, chỉ chờ cơ hội này để tung tuyệt chiêu thêm mắm dặm muối: “Cao thủ là ai chứ? Cô ấy là hậu nhân của Trương Thiên Sư, Trương Thiên Sư lại là ai nào? Ngài ấy chính là một trong tứ đại Thiên Sư đứng đầu chúng tiên! Chúng ta có người nhà ở trên ấy hiệu suất có thể không nhanh được sao?”

Nhóm người: “Thì ra là thế! Không hổ là Bạch đại sư! Trước đây có nghe nói đại sư có người nhà ở “dưới kia”, không ngờ có cả người nhà ở “trên trời” nữa!”

Chiến thần chém gió - Dương Hạo Thiên thấp giọng ra vẻ thần bí: “Nói nhỏ cho các ông biết, hiện giờ cao thủ đang làm việc cho chính phủ đó, cô ấy là nhân tài khoa học kỹ thuật nhà nước muốn bồi dưỡng! Đúng là con người nức tiếng Tam giới, tài năng, thiên phú, hoàn toàn có thể so sánh với Tôn Đại Thánh năm đó!”

Sau một giấc ngủ đẫy đà trong lòng bạn trai, Bạch Tiên Tiên đánh chén bữa sáng do anh người yêu làm xong xuôi, rốt cuộc cũng có sức cầm điện thoại lên: “????”

Cô có nên làm phép khâu cái mỏ của Dương Hạo Thiên lại một năm để anh ta khỏi hót linh tinh không?????

Thời gian gần đây, vô số cuộc gọi đến, khiến điện thoại của cô tí phát nổ.

Tất cả đều là người khóc lóc cầu xin muốn được tài trợ.

Bạch Tiên Tiên vốn nghĩ, mới nhận kinh phí từ nhà nước rót xuống phục vụ nghiên cứu khoa học, cho nên tạm thời không cần những nguồn tài trợ tư nhận.

Ai ngờ nhóm fan cuồng nhiệt tình quá mức, cản không nổi. Trong một đêm số tiền huy động được đã lên tới con số có thể làm ra được một lúc mười Jarvis.

Ừm. Buồn phiền vì nhiều tiền không phải trải nghiệm người bình thường có thể dễ dàng hưởng thụ được.

Tuy nhiên do tình hình tài chính sung túc, đủ đầy nên công cuộc trùng tu Jarvis nhanh hơn nhiều so với dự kiến. Hiện tại những đơn hàng trên [Bạn Biết Không] đều do Trần Lẫm xử lý. Bạch Tiên Tiên dành phần lớn thời gian tại nhà máy.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, chẳng mấy chốc trời đã vào đông, ngày tuyết rơi đầu tiên tại Vân Xương, Bạch Tiên Tiên đứng trên giá kim loại cao, đóng lại cánh cửa trên lưng người máy, hoàn tất thao tác cuối cùng trước khi đưa người máy vào sử dụng.

Ô Văn Bá đứng cách đó không xa, cầm bộ đàm phấn khởi nói: “Chuẩn bị khởi động! Cô chuẩn bị xong chưa?”

Bạch Tiên Tiên tháo kính bảo hộ xuống, hít sâu một hơi: “Ok! Jarvis khởi động!”

Ô Văn Bá nhấn một loạt nút bấm trên bàn điều khiển.

Người máy cao lớn phát ra hai tiếng ‘ong ong’ đôi mắt bất chợt sáng bừng ánh sáng đỏ.

Bạch Tiên Tiên đứng sau lưng nó, giọng nói run run: “Hi Jarvis.”

Con robot chậm rãi xoay người lại.

Tứ chi đều được làm từ sắt thép cao cấp, cứng rắn va vào nhau tạo nên những chuỗi âm thanh vang vọng, bề ngoài của ‘cậu nhóc’ so với trước càng thêm dũng mãnh, đồng thời cũng tăng tính thực dụng hơn. Dù đã lưu lại toàn bộ dữ liệu nhưng lòng Bạch Tiên Tiên không khỏi có cảm giác bồi hồi, xót xa.

Cô cảm thấy, chung quy vẫn không phải cùng một Jarvis.

Ánh sáng hồng quang từ mắt nó quét một lượt từ trên xuống dưới người đối diện, sau đó chậm rãi nâng cánh tay bằng thép, bế cô từ trên giá cao xuống.

Bạch Tiên Tiên ngẩng đầu nhìn nó, nghe được giọng nói đều đều quen thuộc: “Đã lâu không gặp, cô Bạch.”