Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiên Sư

Chương 19: Đừng tới đây! Ngó qua chỗ khác đi!



Chuyển ngữ: Siro

Streamer Groza nghĩ hôm nay nóng đầu bấm số điện thoại trong tin nhắn riêng từ người không rõ lai lịch này là sai lầm lớn nhất đời này của anh ta.

Đối diện với ba ánh nhìn khinh thường không nói thành lời kia, Bạch Tiên Tiên cảm thấy mình có thể chống chế tiếp. Cô ôm ba lô cố gắng ngồi thẳng sống lưng, lấy hết can đảm nói: “Tại nhà anh quá lạnh nên tôi bị cóng chứ sao!”

Hai đạo sĩ: “Hứ…”

Streamer tỏ vẻ cuộc đời này thật vô nghĩa: “Hay là cô đi đi, tôi thật sự rất bình thường, cô ở lại chẳng những không lừa được tiền mà còn có thể mất mạng đấy. Tôi không muốn hại cô.”

Bạch Tiên Tiên im lặng một lát: “Được rồi, tôi ngả bài.”

Thôi, không lạnh lùng cao ngạo được rồi, hình tượng đã bất ổn, cô đành buông bỏ thôi.

Ba người cho rằng cô muốn thừa nhận thật ra mình là một tên lường gạt.

Thì chợt nghe cô nghiêm túc nói: “Thật sự thì tôi sợ, nhưng sợ ma và bắt ma không có mâu thuẫn gì nha, thật ra tôi giỏi lắm đấy!”

Ba người: “???”

Bây giờ lừa đảo cố chấp vậy sao?!

Groza suy sụp nói: “Cô cứ bám lấy một streamer quèn như tôi làm gì chứ, cô đi làm tiền mấy streamer nổi tiếng trong top 5 bảng xếp hạng đấy! Họ mới có triển vọng kìa!”

Bạch Tiên Tiên cảm thấy nói nhiều cũng vô ích, bèn thẳng tay rút kiếm Lục Linh trong ba lô ra.

Kiếm Lục Linh vừa xuất hiện, hai đạo sĩ bên cạnh lập tức “ồ” lên. Chất ngọc thuần tuý, trong suốt thanh khiết, dường như có ánh sáng lưu chuyển, chỉ nhìn bề ngoài cũng có thể thấy thanh kiếm này là vật phi phàm.

Nhưng siêu phàm thì đã sao, cầm kiếm ngọc làm pháp khí, trần đời này họ mới thấy lần đầu.

Bấy giờ, đạo sĩ già cười nhạo: “Trẻ con ngu ngốc, chỉ biết khoe khoang, thanh kiếm ngọc này...”

Bạch Tiên Tiên: “Gỗ ạ.”

Đạo sĩ già: “?”

Bạch Tiên Tiên: “Gỗ táo sét đánh.” Cô lại bổ sung: “Cả khối.”

Trong Đạo Môn, gỗ táo sét đánh gần như là thánh mộc đứng đầu, ngàn vàng khó cầu, có tiền không mua được. Đúng như tên gọi, chính là loại gỗ táo từng được thiên lôi đánh trúng. Thân gỗ táo qua sét đánh kèm theo hiệu quả trừ tà, cho dù chẳng làm gì cũng có thể xua đuổi được rất nhiều tà ma, nếu dùng gỗ táo sét đánh chế thành pháp khí thì hiệu quả sẽ tăng gấp bội. Vả lại, hiệu quả trừ tà cao hơn ít nhất gấp trăm lần gỗ đào.

Đạo giáo xem trọng sấm sét, và rất nhiều Đạo pháp mạnh mẽ có liên quan đến sấm sét, ví như chú ngữ Lôi Thần, còn có Lôi Tổ - một trong những vị thần tiên mạnh nhất Thiên đình.

Lôi Tổ chính là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn, nếu người bình thường niệm danh hiệu của ông sẽ có thể đạt được hiệu quả xua đuổi tà ma. Chẳng hạn, những người thường xuyên gặp ác mộng hoặc bị bóng đè hoặc gặp phải quỷ đả tường, vân vân..., chỉ cần thầm niệm “Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn” sẽ có thể dùng danh hiệu Lôi Tổ để trấn áp và xua đuổi tà ma.

Tóm lại, gỗ táo sét đánh, rất ghê gớm. Một khối gỗ táo sét đánh, rất trâu bò.

Sử dụng cả khối gỗ táo sét đánh làm thành kiếm Lục Linh, là bảo bối mà người trong Đạo Môn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Phái Chính Nhất lại là môn phái vô cùng ưa chuộng lôi pháp.

Hai đạo sĩ này trùng hợp cũng thuộc phái Chính Nhất, nghe Bạch Tiên Tiên nói vậy thì đồng tử sắp trừng lồi ra ngoài.

Đạo sĩ trung niên bỗng thốt lên: “Không thể nào! Gỗ táo sét đánh sao lại có màu sắc này?”

Bạch Tiên Tiên: “Do xoa ạ, xoa hơn một nghìn năm, nên xoa thành màu sắc này đấy ạ.”

Dù sao vạn vật đều có thể “xoa” (*).

(*) Nguyên văn 盘 có nghĩa thông qua đôi tay xoa, ấn, nắn làm đồ vật thay đổi màu sắc, đánh bóng chúng sáng bóng sinh ra khuynh hướng cảm xúc nửa trong suốt.

Hai người không khỏi thò người sang gần kiếm Lục Linh cẩn thận quan sát, lại gần, họ mới phát hiện trên thân kiếm này đúng là có vân gỗ, quả nhiên là kiếm gỗ hàng thật!

Đạo sĩ già kìm lòng không đặng vươn tay: “Quả nhiên là gỗ táo sét đánh? Tôi có thể sờ nó được không?”

Bạch Tiên Tiên còn chưa nói gì thì streamer ngồi đối diện đã nóng nảy giậm chân: “Gỗ gì sét gì ở đây hả, mọi người có thể tập trung vào việc chính được không! Có thể xử lý được thứ dơ bẩn đang ở trong phòng tôi không vậy!”

Vừa dứt lời, trong phòng bếp đột nhiên vang lên một tiếng rít.

Giống như tiếng ấm reo lên khi nước sôi.

Lúc này, streamer ôm đầu hét toáng lên kinh hoàng.

Bạch Tiên Tiên cũng vô thức nắm chặt kiếm Lục Linh, chặn trước người để làm tư thế phòng thủ. Đạo sĩ trung niên phất tay áo, sải bước tới nhà bếp.

Đi tới cửa nhìn vào trong, ông ta ngoái đầu nói: “Nước sôi rồi.”

Quả đúng là tiếng nấu nước.

Bạch Tiên Tiên vừa thở phào nhẹ nhõm thì thấy streamer hoảng sợ hét ầm lên: “Tôi không nấu nước mà! Ai nấu vậy chứ?!”

Hai người liếc nhìn nhau, đạo sĩ trung niên kia nhớ lại: “Vừa nãy lúc tôi đi vào kiểm tra thì hình như không có nấu gì cả.”

Sau giữa trưa, ánh mặt trời chói chang, nhưng dường như không có một tia sáng nào có thể lọt vào căn phòng này.

Kiếm Lục Linh trong tay Bạch Tiên Tiên đột nhiên kêu lên “keng keng”.

Trong phút chốc, một giọng nói the thé như có như không vang lên trong nhà với ngữ điệu như thể là chủ nhân, còn mang theo nụ cười xa xăm: “Có khách tới, nấu nước pha trà uống thôi.”

Hai chân streamer khẽ quẫy đạp, anh ta ngồi phịch xuống ghế sofa, suýt nữa đã ngất đi.

Đạo sĩ trung niên kia lấy pháp khí chặn trước người, quát to: “Tà vật ở đâu, dám cả gan đến quấy phá!”

Thanh kiếm của ông ta được xâu lại từ những đồng tiền xu, khi đung đưa nó sẽ phát ra âm thanh những đồng xu va vào nhau. Những đồng xu này đều từng được khai quan ở Tam Thanh, tiếng đồng xu va chạm cũng sẽ trấn áp được yêu ma.

Kết quả giọng nói the thé kia chỉ cười lên khặc khặc, và rồi thanh kiếm đồng tiền trong tay đạo sĩ trung niên như bị mất kiểm soát mà nhắm thẳng vào ông ta.

Đạo sĩ trung niên toát mồ hôi, dốc hết sức lực mới ngăn pháp khí không đâm vào lồng ngực mình.

Đạo sĩ già nhác thấy đạo sĩ trung niên không đối phó được với tà ma không rõ lai lịch nọ, bấy giờ mới giơ kính bát quái lên nhắm ngay cửa nhà bếp rồi quát lên: “Cửu Thiên Huyền Minh, mau hiện hình!”

Qua sự phản chiếu của chiếc gương, một hình bóng ma quái ghê rợn xuất hiện trên mặt gương.

Bạch Tiên Tiên mới vừa ngồi yên bên trái trước mặt đạo sĩ già, chợt thoáng thấy tà mà xấu xí trong gương. Nó khoác lên mình bộ váy cưới màu đỏ, tóc tai bù xù, váy đỏ phủ kín đôi bàn chân, cả người như lơ lửng trên không trung. Thấy mình trong gương, nó quay đầu nhìn họ một cách âm u rồi nở nụ cười nhợt nhạt u ám.

Bạch Tiên Tiên suýt nữa mới không bị hình ảnh này làm cho ngất.

Kế đến, ma nữ trong gương biến mất tăm, kiếm đồng tiền trong tay đạo sĩ trung niên cũng “keng” rơi xuống đất, cả người khuỵu xuống như mất hết sức lực.

Đạo sĩ già cầm kính bát quái chiếu tiếp, ngay sau đó, đột nhiên nhắm ngay bản thân mình, trên mặt nhăn lại nở nụ cười quỷ dị nữ tính. Đầu tiên ông ta khẽ vuốt tóc mai, sau đó cơ thể phốp pháp già nua cũng vặn vẹo uốn éo một cách buồn nôn rồi ông ấy chậm rãi đứng lên.

Mở lời, vẫn là giọng của đạo sĩ già nhưng lại là ngữ điệu u oán của phái nữ, ông ấy nhìn streamer hỏi: “Chúng ta là vợ chồng, sao anh lại tìm người ngoài tới hại em chứ?”

Streamer rú lên đinh tai như tiếng giết heo.

Đạo sĩ trung niên té xuống đất, hoảng sợ hô: “Cô ta nhập vào người ông đạo sĩ rồi!”

Đạo sĩ già - bị ma nữ nhập vào - lả lơi nghịch tóc: “Vóc dáng của đạo sĩ già này béo phệ quá, còn có mùi, hôi thấy ớn.” Cô ta bỗng nhiên nhìn về phía Bạch Tiên Tiên dường như đang khiếp sợ, rồi cười khúc khích bằng giọng khó nghe của đạo sĩ già: “Cô vẫn tốt hơn.”

Cơ thể ông đạo sĩ già tự dưng nghiêng qua một bên rồi đổ gục xuống.

Một trận âm phong lao thẳng tới chỗ Bạch Tiên Tiên.

Bạch Tiên Tiên la toáng lên, xách kiếm Lục Linh bổ tới: “Cách xa tôi ra á á á!!!”

Bịch bịch!

Như thể có người ngã xuống bàn trà khiến khăn giấy và gạt tàn trên đó rơi xuống đất.

Bạch Tiên Tiên đứng phắt dậy, không cho cô ta cơ hội trở lại, một tay cầm kiếm một tay kết ấn, niệm thật nhanh: “Tụ linh nhĩ nhĩ, vạn hối linh căn, lấy mở thiên mục, linh tông linh tổ, tổng lĩnh vạn thần, sắc dĩ lĩnh mệnh!”

Một tia sáng thoáng qua, thiên nhãn mở ra, ma tà không chỗ ẩn náu.

Bạch Tiên Tiên vừa ngước mắt đã thấy ma nữ đứng đối mặt với mình, chợt ngưng thở, rồi kêu ré lên còn thảm thiết hơn cả streamer.

Trên gương mặt ma nữ tóc tai bù xù có một vết thương rướm máu, hẳn vừa rồi bị kiếm Lục Linh gây ra, trông càng đáng sợ hơn.

Bạch Tiên Tiên bị dọa đến mất hết lý trí, tức nước vỡ bờ, sợ quá sẽ nổi giận, cả người cáu bẳn, cô bèn vung kiếm Lục Linh hung bạo chém về phía cô ta: “Moá nó đồ xấu xí làm tao sợ này, làm tao sợ này. Ai bảo mày làm tao sợ chém chết mày!!!”

Thân kiếm Lục Linh trong suốt, như có ánh sáng chuyển động, từng đợt kiếm ý liên tiếp ép ma nữ lui bước.

Bạch Tiên Tiên chém lung tung không có quy tắc gì, thấy không có tác dụng, bèn đặt ngang thanh kiếm trước người rồi quát to: “Phụ huyền thể đạo, thiên sư truyền mệnh, trảm yêu phục tà, thiên địa thanh minh!”

Kiếm ý ngập trời đổ ập từ trên xuống, ma nữ hét lên thảm thiết, toàn thân bay ra ngoài và đập mạnh vào tường rồi ngã xuống.

Bạch Tiên Tiên thừa thắng xông lên, lấy kiếm làm dấu, vung kiếm Lục Linh lên không trung và nhanh chóng rút ra một lá bùa trói quỷ rồi đập mạnh vào thân ma nữ.

Cuối cùng, ma nữ cũng bất động. Dường như cô ta hiểu hôm nay mình đã gặp người cứng tay nên vẻ ác độc trên gương mặt cũng biến mất hết. Trái lại, cô ta nhìn Bạch Tiên Tiên với vẻ đáng thương rồi bò tới chỗ cô: “Đạo trưởng, tôi chưa từng hại ai hết mà.”

Bạch Tiên Tiên hoảng sợ lùi lại hai bước, cầm kiếm nhọn chĩa vào cô ta: “Cô cứ ở đó đi! Đừng tới đây! Ngó qua chỗ khác mau!”

Ma nữ “hu hu” hai tiếng rồi xoay lưng quay mặt vào vách tường.

Bạch Tiên Tiên chạy tới đỡ đạo sĩ trung niên rồi lại cùng ông ta dìu vị đạo sĩ già - đã hôn mê sau khi bị ma nữ nhập vào - lên ghế sofa.

Streamer như choáng váng, ngồi dưới đất tựa lưng vào ghế sofa không nhúc nhích.

Được hai người vỗ khẽ gọi dậy, cuối cùng đạo sĩ già cũng dần dần tỉnh lại, bị tà ma bám vào người làm nguyên khí bị tổn hại khiến ông ấy yếu hơn trước rất nhiều. Vừa tỉnh lại, ông ấy đã hỏi: “Con tà ma kia đâu rồi?!”

Bạch Tiên Tiên chỉ vào góc tường: “Nó đang ngồi úp mặt trong góc tường kìa.”

Lão đạo nhìn Bạch Tiên Tiên bằng ánh mắt phức tạp, thở dài: “Cuối cùng bần đạo đã nhìn lầm rồi, hôm nay nhờ có tiểu hữu. Con ma tà này nhờ tiểu hữu mang về siêu độ đi.”

Bạch Tiên Tiên vội xua tay: “Thôi! Thôi! Chuyện siêu độ vẫn nên giao cho hai vị đạo trưởng đi!”

Đạo sĩ già nói: “Cũng được, tới chuyến này, cần phải bỏ thêm chút sức.”

Ma nữ đang úp mặt vào tường đột nhiên kêu lên: “Tôi không đi! Tôi muốn ở cùng với chồng mình!”

Bạch Tiên Tiên quát cô ta: “Im miệng! Ai là chồng cô! Người ta là người, còn cô là ma, người và ma khác đường cô không biết sao?”

Ba người kia không thấy và không nghe được, nhưng nghe Bạch Tiên Tiên nói thế thì họ cũng biết ma nữ kia đang nói gì. Streamer vốn đã bò dậy, bỗng chốc chân lại mềm oặt, suy sụp khóc ròng: “Chị ma ơi, chị tha cho tôi đi! Tôi chỉ là cẩu độc thân hèn mọn thôi! Tôi còn chẳng có bạn gái thì sao lại thành chồng chị được chứ!”

Ma nữ quay đầu lại với vẻ khó tin: “Rõ là anh chủ động nộp ngày tháng năm sinh ký kết lương duyên với em mà, sao bây giờ lại lật lọng không nhận chứ?!”

Bạch Tiên Tiên không ngờ mình tới bắt ma còn có thể được xem bộ phim truyền hình máu chó lúc tám giờ này.

Ma nữ lại sụt sùi nhìn Bạch Tiên Tiên: “Đạo trưởng, cô phải làm chủ cho tôi đó! Không phải tôi muốn quấn lấy anh ấy, mà do chính anh ấy cưới tôi về mà. Tôi đã vào nhà này thì sống chết là người của anh ấy, chết là hồn của anh ấy! Tôi không đi!”

Bạch Tiên Tiên: “Cô xoay qua chỗ khác!”

Ma nữ: “...”

Cô ta lại tủi thân úp mặt vào tường.

Bạch Tiên Tiên nhức đầu nhìn streamer: “Vậy người trong cuộc hai người tự trò chuyện được không? Không nói rõ ràng thì cô ta không muốn được siêu độ đâu, cũng chỉ đành giết quách đi thôi.”

Ma nữ: “?”

Streamer vừa nghe vậy, lập tức không còn sợ nữa, vả lại anh ta cũng muốn biết rốt cuộc mình đã đụng chạm vào chị ma nữ này thế nào, bèn cắn răng gật đầu.

Bạch Tiên Tiên kết ấn niệm chú, sau một tia sáng, ma nữ dần dần hiện thân.

Cô ta lau khô máu trên mặt, đáng thương đứng đó, lộ ra khuôn mặt tái nhợt đằng sau mái tóc dài trông cũng khá xinh xắn.

Streamer nhìn cô ta rồi lắp bắp hỏi: “Tôi kết hôn với chị lúc nào chứ?”

Ma nữ thở phì phò: “Là một tuần trước! Anh chọn em làm cô dâu của anh, còn nộp ngày tháng năm sinh của anh để ký kết hôn ước. Lúc ấy chúng ta còn cử hành hôn lễ nữa, anh quên rồi sao!”

Streamer: “???”

Anh ta sửng sốt hồi lâu, chợt vỗ đùi: “Mẹ kiếp! Là trò chơi đó!”

Bạch Tiên Tiên tò mò hỏi: “Trò chơi gì?”

Streamer: “Một trò chơi trực tuyến. Chẳng phải tôi làm streamer à, thỉnh thoảng giữa các streamer bọn tôi sẽ chơi mấy game nhỏ tương tác với nhau. Trong lúc livestream thì có khán giả đã gửi link trò này qua, hình như tên Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương gì đó, tôi bèn nhấn vào chơi thôi. Trên trang chủ trò chơi có rất nhiều lựa chọn, đại loại như xinh đẹp, hiền huệ, tài trí, tôi được chọn ba mục thích nhất, sau đó bỗng xuất hiện một NPC mặc áo cưới kiểu cổ, nói đây chính là Thu Hương mà tôi chọn được, và bảo hãy nhập ngày sinh của tôi vào là có thể bái đường thành thân.”

Loại trò chơi trực tuyến thế này nhỏ không đếm xuể, ai cũng sẽ không nghĩ là thật, chơi vui rồi thôi.

Ai ngờ vừa chọn lại thật sự chọn cho mình một cô vợ đâu chứ.

Ma nữ thê thảm nói: “Em mặc áo cô dâu xinh đẹp nhất, chọn ngày tốt lành nhất, khổ cực lắm mới tìm được anh, nhưng anh lại hoàn toàn không quan tâm đến em! Em chỉ muốn anh ở bên em, nhưng anh chỉ biết chơi game! Em nói em không thích ăn cái đó, vậy mà anh còn muốn gọi!”

Streamer không khỏi cãi lại: “Tôi là streamer game, tôi không chơi game thì làm gì? Hơn nữa, đồ ăn ngoài tôi gọi chị cũng ăn đâu có được!”

Ma nữ: “Dù sao anh chẳng quan tâm đến em!”

Streamer: “... Rồi, lỗi của tôi.”

Bạch Tiên Tiên: “?”

Sao cãi nhau hệt mấy đôi tình nhân vậy nhỉ?

Ma nữ càng nói càng tủi thân: “Em không chê anh mập, không chê anh hôi vì không tắm, mà anh lại chê em! Còn tìm mấy người này đến để ức hiếp em!”

Streamer: “...?”

Bạch Tiên Tiên không nhịn được: “Anh ta tệ bạc thế mà cô còn ở lại làm gì, mau đi đầu thai đi, kiếp sau tìm một anh chàng tốt.”

Ma nữ: “...” Cô ta nức nở: “Nhưng tôi đã định hôn với anh ấy rồi, thù lao cũng đã thanh toán, cứ đi vậy chẳng phải tôi rất lỗ sao?”

Bạch Tiên Tiên nhạy cảm bắt được điểm quan trọng: “Thù lao gì? Trả thù lao cho ai?”

Ma nữ lại mím môi không chịu nói.

Bạch Tiên Tiên ước lượng kiếm Lục Linh: “Hoặc là tôi lấy kiếm ép cô mở miệng, hoặc cô tự chủ động nói, cô chọn một đi.”

Ma nữ lắc đầu nguầy nguậy: “Không thể nói! Tôi và ông ta đã ký khế ước, nếu bội tín sẽ hồn bay phách tán!”

Bạch Tiên Tiên sửng sốt, cô không hiểu rõ loại khế ước này lắm bèn nhìn hai vị đạo trưởng xin lời khuyên. Đạo sĩ già trầm tư chốc lát, rồi nghiêm túc nói: “Trong tà môn ma đạo có loại khế ước ác độc này, bần đạo chỉ nghe nói sơ, cũng không biết rõ lắm.”

Đạo Môn khuyên độ không khuyên giết, hở chút là làm người ta hồn bay phách tán, chắc chắn không phải thứ gì tốt rồi.

Ma nữ cũng chỉ là người tới lấy chồng mà thôi, theo như cô ta nói thì cô ta chưa hại ai, nếu ép cô ta nói ra đồng nghĩa với việc giết chết cô ta thêm lần nữa. Bạch Tiên Tiên không thể làm ra chuyện thế này.

Cô đành nói: “Được rồi, cô không muốn nói thì thôi. Thế này đi, hoặc cô chủ động quay về siêu độ với hai vị đạo trưởng, hoặc tôi đưa cô trở về với cát bụi, thành chất dinh dưỡng tự nhiên, cô chọn một đi.”

Ma nữ cắn khăn tay: “Cô hung ác quá đi!”

Bạch Tiên Tiên: “Tôi hung ác chỗ nào? Vốn dĩ là một bộ phận được thế giới này thai nghén ra, cô hoá thành chất dinh dưỡng báo đáp mẹ mình thì làm sao hả?”

Ma nữ: “...”

Cô ta quay lại u oán nhìn streamer rồi yếu ớt nói: “Em có thể giải trừ hôn ước với anh, từ nay không dây dưa nữa, nhưng anh phải lập bàn thờ em, hương khói vàng mã vào ngày lễ ngày tết không được thiếu.”

Streamer gật đầu lia lịa: “Không thành vấn đề! Tiền không có, chứ tiền mã thì chi đủ!”

Sau khi người trong cuộc đàm phán xong, chuyện này xem như đi đến một hồi kết tốt đẹp.

Ma nữ được đạo sĩ trung niên mang về siêu độ, đạo sĩ già không giấu được sự hâm mộ nhìn lại kiếm Lục Linh đang được Bạch Tiên Tiên nhét trở lại vào ba lô, cuối cùng ông ấy hỏi: “Không biết sư của tiểu hữu từ đâu và thuộc phái nào? Ban nãy nghe cô niệm chú, chắc là truyền nhân của Thiên Sư Đạo, đúng là tuổi trẻ tài cao, chẳng lẽ là Long Hổ Sơn?”

Phủ Thiên Sư Long Hổ Sơn là nhánh thiên sư chính thống.

Bạch Tiên Tiên đáp: “Tôi là truyền nhân của nhà họ Bạch thuộc dòng dõi Thiên Sư Đạo.”

Đạo sĩ già sáng tỏ gật đầu: “Nhà họ Bạch? Hoá ra cũng là phái dân gian giống tôi. Tuy chưa từng nghe đến nhưng nói vậy đây hẳn là một phái lớn lánh đời mới có thể dạy ra tiểu hữu truyền nhân tài giỏi như vậy!”

Bạch Tiên Tiên mỉm cười khiêm tốn.

Thu dọn xong, streamer cầm điện thoại di động mở Alipay rồi đến gần Bạch Tiên Tiên: “Đại sư, tôi không biết giá của cô, thế... 5000 đủ không?”

Bạch Tiên Tiên cũng không biết có đủ không, vội ho khan: “Vậy 5000 đi, anh chỉ một streamer nhỏ nên tôi sẽ không vòi tiền anh đâu.”

Streamer cười ngượng.

Chuyển khoản xong, hai đạo trưởng chuẩn bị rời đi. Bạch Tiên Tiên thấy vậy, không được rồi, sao chỉ có mình lấy tiền chứ? Tuy quả thật mình đã thu phục ma nữ nhưng hai đạo trưởng cũng góp sức, hơn nữa còn phải siêu độ mà!

Cô vội gọi họ lại: “Hai vị đạo trưởng, tôi chia một nửa thù lao cho hai người nhé.”

Ai ngờ họ liên tục xua tay: “Không cần, ban nãy thí chủ đã thanh toán trong đơn đặt hàng luôn rồi.”

Bạch Tiên Tiên ngơ ngác: “Đơn hàng gì?”

Đạo sĩ trung niên nói: “Là đặt hàng trên app đó, thí chủ đã đặt qua app, sau khi hoàn thành thì có thể trả trực tuyến rồi.” Như nhớ ra điều gì, ông ta quay lại nói với streamer: “Đúng rồi, cảm phiền thí chủ cho bần đạo xin đánh giá năm sao nha, đa tạ. Vô lượng thiên tôn.”

Streamer: “Chắc chắn rồi chắc chắn rồi!”

Bạch Tiên Tiên: “???”

Cô chần chừ hỏi: “... App gì vậy ạ?”

Đạo sĩ trung niên dường như rất kinh ngạc vì cô không biết, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích: “Đó là một app Đạo Môn do Hiệp hội Đạo giáo hợp tác với phái dân gian phát triển, và người trong Đạo Môn sau khi được chứng thực có thể đăng ký thành công. Nếu người bình thường gặp phải sự kiện tâm linh gì thì có thể đặt đơn ở trên đó.”

Ông ta mở điện thoại ra đưa cho Bạch Tiên Tiên xem: “Là cái này nè.”

Bạch Tiên Tiên cúi đầu nhìn.

Trên màn hình điện thoại di động quả nhiên có một app vẽ hình bát quái với tên gọi: Bạn Biết Không.

Bạch Tiên Tiên:?

- -------------------