Trưởng Thành Và Những Cuộc Gặp Gỡ

Chương 21: Một Chút Tâm Linh



Tớ viết bài này hơn ba lần trên Facebook nhưng hình như có một thế lực nào đó ngăn cản tớ đăng lên đây nên nó luôn biến mất một cách thần kỳ. Chịu thôi đành phải viết lên đây.

Chẳng biết vì lý do gì mà dạo này tớ mê tín hơn, trên tik tok cũng chủ yếu là các thước phim về tâm linh, tâm lý.

Hôm qua tớ đi làm về và vô tình lướt được một đoạn phim về quy hồi tiền kiếp, cô gái đã nhìn thấy chàng trai ấy đi theo mình hơn một nghìn năm, hỏi tại sao lại không đi đầu thai thì chàng trai nói là vì sợ đi rồi sẽ không thể nào được gặp lại cô gái nữa.

Càng xem càng cuốn thế là tớ đã xem mãi và dùng hơn một tiếng đồng hồ chỉ để nghe và xem những video ấy. Lại có một câu chuyện như này, có một vị khách, một bạn nữ mới sinh năm 2005 đã đến và hỏi chị ấy là tại sao gia đình êm luôn khắc khẩu, bố mẹ đem em ra đánh đập vô điều kiện khi bé, lớn lên chỉ khi cần tiền mới tìm đến bạn ấy.

Như thường lệ chị ấy đưa khách vào trạng thái thôi miên và bạn đã nhìn thấy trong quá khứ kiếp trước của mình. Kiếp trước vị khách ấy là một người đàn ông trong thời xã hội cũ, ông không thương vợ có lần vì lỡ tay mà đã đưa vợ về với cõi phật, sau này lại gặp một người chủ, ông ta đào tạo người đàn ông thành một tay sai thời Mỹ ngụy nhưng vì không muốn ông đã ra tay với người chủ và lấy hết tài sản của ông ta. Ở kiếp này họ chính là cha và mẹ của vị khách, do kiếp trước cô đã nợ hai người họ, nên kiếp này dành cả đời để trả nợ.

Thế giới này quả thực tồn tại nhân quả luân hồi sao? Thật ra là tớ tin nó tồn tại, cả ma quỷ cũng luôn tồn tại song song với chúng ta. Nếu thật sự có thể truy hồi tiền kiếp tớ cũng muốn xin cho mình một vé, tớ cũng muốn biết tớ đã nợ những ai để còn đi tìm họ trả nợ, mất công kiếp sau gặp lại lại phát sinh thêm nợ nữa.

Nói đùa là như thế, nhưng trong cuộc sống của tớ tớ đã gặp được người tớ rất yêu, rất thương và thậm chí rất muốn người đó ở bên tớ đến hết cuộc đời này. Tớ còn tưởng tượng ra cảnh hạnh phúc nửa đời về sau với những đứa trẻ, về già nắm tay nhau ngắm hoàng hồn của chúng tớ, nhưng cuối cùng vào một buổi chiều, trời hôm ấy rất đẹp, chúng tớ chia tay.

Có cả những mối quan hệ rất tốt, bỗng dưng người đó lại ra đi không một lời biết ly. Không hiểu lý do, không để lại tung tích hay dấu về gì.

Người ta hay nói đến bên nhau là phải có duyên, ở được với nhau là do có nợ. Để đổi lại những lần gặp nhau ở kiếp này chính là những lần dập đầu đến chảy máu ở kiếp trước. Sơn rời đi có lẽ là do chúng tớ đã hết duyên thật nên khi dù tớ có khóc hay cố gắng níu giữ, anh ấy vẫn lạnh lùng rời đi.

Chẳng biết thế nào, trước khi chúng tớ chia tay tớ đã liên tục nằm mơ thấy Sơn trong mọi hoàn cảnh từ khổ cực đến cả bình thường như bây giờ. Liên tục không phải là đêm nay mơ rồi mai lại mơ mà là chỉ cần vào giấc ngủ là sẽ mơ thấy anh đến cả khi giấc ngủ ấy chỉ kéo dài mười lăm phút thì cũng mơ. Giống như một điềm báo cho sự chia xa của chúng tớ vậy.

Tớ hay đọc trên google khi mình mơ thấy ai đó mình từng gặp rồi thì đó là họ đang nhớ mình, không biết điều đó đúng được bao nhiêu phần trăm, sau khi chia tay đêm nào tớ cũng nằm mơ thấy Sơn, anh ấy vẫn luôn ở bên cạnh tớ như ngày trước, liên tục như thế cứ phải là một tuần, rồi không mơ nữa, thời gian cứ vậy một tháng trôi qua cho đến ba hôm trước, tớ lại nằm mơ về Sơn. Có phải anh ấy nhớ tớ hay là đang muốn quên tớ đi.

Không phải giấc mơ nào cũng thế đâu nhé, mà có những giấc mơ ta mơ về thần tượng chẳng hạn, họ thậm chí không biết ta tồn tại, sao mà nhớ được. Đó là những suy nghĩ, ham muốn hay cả những ký ức đã vùi sâu bỗng được xoẹt qua đầu và tái hiện trong giấc mơ thôi.

Có một sự thật là khi tớ và ai đó kết thúc một mối quan hệ yêu đương, tớ dường như chưa bao giờ gặp lại họ. Mặc dù tớ rất nhớ họ và đã từng nhiều lần muốn vứt bỏ liêm sỉ để chạy đến tìm họ. Nhưng cuối cùng tớ vẫn từ bỏ không tìm đến họ nữa, giống như có một thế lực nào đó đã cản tớ lại.

Bạn có tin tâm linh không? Tớ tin, tin vào cả linh hồn nữa, cũng là hôm qua khi tớ xem những thước phim trên tik tok, có một chị nói là, linh hồn cũng có cấp độ, trái đất đang rơi vào trạng thái vô biến động linh hồn để đi đến một trạng thái cao hơn, nhưng người không thích ứng được với quá trình ấy thì họ sẽ ra đi và đến một thế giới mà họ cho rằng ở đó mình có thể sống tốt hơn, có thể thực hiện được những ước mơ còn dang dở. Họ chỉ là không ở cùng chúng ta thôi, họ vẫn sẽ sống tốt ở đâu đó.

Những điều này có lẽ cũng đúng một phần nào đó, cứ cho là đúng đi tớ cũng tin là vấn có một thế giới khác song song với thế giới của chúng ta.

Tâm linh là một điều gì đó mà khóa học không thể giải thích được, nói sao nhỉ. Chúng ta không nhìn thấy những gì tâm linh có, dù cho chúng có tồn tại song song với chúng ta.

Phật pháp có câu:

"Không truy tìm quá khứ, không vọng tưởng tượng lai, hãy cứ sống tốt cho hiện tại."

Có thể là một phần nào đó trong tớ vẫn không cam tâm muốn yên tâm sống cho hiện tại, mà tớ muốn tìm hiểu về quá khứ thật, thậm chí là có thứ gì đó rất thôi thúc tớ làm điều đó là đằng khác.

Cuối cùng vẫn phải nhưng thôi, nhưng biết càng nhiều thì càng đau lòng hơn, nếu tớ xem được kiếp trước mình là một người tốt, một người hạnh phúc tràn đầy trong bình yên thì tớ sẽ nói là sống không uổng kiếp người. Ngược lại nếu đó là những mất mát, đau thương, bệnh tật, trộm cắp hay giết người thì đó chính là những đau xót, những bi ai và sẽ nghĩ thật nhiều về điều đó, tại sao mình lại từng sống tệ như thế. Chưa kể việc truy hồi tiền kiếp còn có rất nhiều những rủi ro có thể xảy ra với chính bản thân người truy hồi.

Có bạn nào thấy việc ta quay lại quá khứ của mình giống với xuyên không không? Thật ra là bản chất nó không khác lắm, chỉ là xuyên không thì có thể xuyên tới 1001 nơi, còn đây là chúng ta quay về nơi chúng ta từng sống và tồn tại thôi.

Liệu có ai thật sự yêu tổ và đã một nghìn năm rồi vẫn đi theo tớ không nhỉ? Nói mới nhớ thật ra tớ rất hay nằm mơ thấy một người lạ, anh ấy luôn xuất hiện ân cần bên cạnh tớ, có lúc ân ái nữa cơ. Nào là xuất hiện trong bộ cổ trang đến cả hiện đại cũng có. Tớ cứ tự hỏi tình duyên không suôn sẻ chẳng biết có phải mắc duyên âm không?

Thậm chí là có những giấc mơ đau lòng đến thống khổ, lại còn là mơ trong mơ, tớ đã từng mơ thấy bố tớ mất và trong mơ lại mơ thấy bố tớ về. Tớ đã vì thế mà khóc rất to, rồi cuối cùng tớ tỉnh lại, nước mắt chảy ướt gối. Điều đó khiến tớ càng muốn tìm tới tâm linh nhiều hơn, tớ muốn giải thích những thắc mắc của mình nhưng rồi chần chừ và thôi. Tớ không đủ dũng khí, nói thẳng ra chính là nhát gan đó.

Tương lai tớ mong mình sẽ giàu có, sẽ có thể giúp đỡ nhiều người trong hoàn cảnh khó khăn. Nhưng đó là chuyện của tương lai rồi không vọng tưởng được, có lẽ sống thật tốt cho hiện tại, để xem cái gì đến thì tự khắc nó sẽ đến chính là cách tốt nhất để bình yên và thanh thản.

Chia sẻ một chút thôi, đừng ai truy hồi tiền kiếp làm gì, bây giờ chẳng phải chúng ta vẫn sống rất tốt sao? Hãy cứ coi như mỗi một người chúng ta gặp trong đời là duyên, dù ngắn hay dài thì chúng ta đúng là đã từng rất cố gắng ở một kiếp sống nào đó. Chỉ cần bạn sống tốt trời xanh sẽ tự an bài.

Hai lần trước tớ viết nhiều lắm, cũng hay hơn nhưng lỡ bị mất rồi không tìm lại được. Nên tớ viết sơ sài thôi. Tớ cũng chỉ là đang nói lên suy nghĩ của bản thân mình và kể về những gì tớ nhớ về các thước phim tớ đã xem. Nếu có sai sót gì thì đừng trách tớ nhé.