Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 126: Biến chất



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ sau khi chứng kiến chiều cao mới của Trương Giác, nhiều người đã hiểu lý do tại sao mà cậu bỏ lỡ tất cả các cuộc thi trong nửa đầu mùa giải.

Xem ra người này không chỉ là đang bình phục chấn thương, sự suy giảm kỹ thuật do dậy thì cũng là một trong những nguyên nhân.

Khá lắm, một vận động viên đơn cao 1 mét 8, đây là trường hợp đầu tiên trong Thôn Thỏ, rõ ràng chiều cao trung bình của nội dung đơn nam châu Á là 1 mét 68, kết quả là bị hai người Trương Giác và Hayato Terakami kéo cao giá trị trung bình.

Trình tự thi đấu của ngày đầu tiên giải vô địch quốc gia năm nay là bài thi ngắn tổ thiếu niên đơn nữ, đơn nam và trượt băng đôi vào buổi sáng, buổi chiều thì so tài tổ thành niên, cho nên trước khi bài thi ngắn đơn nam bắt đầu, nhóm đơn nữ tổ thành niên đã lên sân băng so tài rồi, tiếng vỗ tay và tiếng nhạc cùng nhau truyền vào phòng khởi động.

Kim nhất ca vào nửa đầu mùa giải năm nay phát huy thường thường, cho dù không xuất sắc nhưng cũng không rớt xuống chiến tích kém cỏi nhất của Thẩm Lưu năm đó, lãnh đạo của Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ coi như thoả mãn với số 0, nhưng rất nhiều người hâm mộ cần phải nỗ lực để điều chỉnh tâm lý chênh lệch sau khi nhìn thấy kết quả của hắn, cũng bởi vật nên Kim Tử Tuyên gánh lấy rất nhiều áp lực.

Thế nhưng không biết vì sao, sau khi biết được Trương Giác trở về, trạng thái tinh thần của Kim Tử Tuyên đã được phục hồi rồi.

Hắn vẫn luôn thấp thỏm không an tâm khi một mình gánh mưa gió, sợ bản thân làm không đủ tốt, nhưng có thể là Trương Giác vẫn luôn biểu hiện quá mức tin cậy, cho nên bây giờ hắn mới có cái ý nghĩ "Cao thủ số một trở về rồi, nhóm người hâm mộ trượt băng đều để ý đến cậu ấy‌, không ‌còn nhìn chằm chằm vào mình nữa, cho nên mình chỉ cần trượt đến nơi đến chốn là được rồi".

Ạch, điều người này sợ nhất không phải là hai chân mình trượt tệ, mà là những lời lẽ sắc bén phun nước miếng của cư dân mạng trong trận đấu, xem ra nửa mùa giải đầu này đã bị phun chìm rồi.

Mà ý nghĩ này nghe xong thì thấy thực sự không có tiền đồ, huấn luyện viên Kiều sau khi nghe xong lịch trình mưu trí của cậu học trò nhà mình thì trực tiếp hắc tuyến, nhưng chỉ cần thằng nhóc này không rớt hố giải vô địch quốc gia, trước hết cứ nghe theo nó đã.

Cứ bước lên bục giải vô địch quốc gia cái đã, chờ đến khi lấy được suất tham dự Thế vận hội mùa đông thì mắng một trận cũng chưa muộn.

Nói chung, năm nay Kim Tử Tuyên chưa từng xuất hiện vấn đề tâm thần thất thường do khí tràng của Trương Giác quá lớn khi đang khởi động.

Hắn chỉ là khi cùng với những người khác xem phương thức khởi động của Trương Giác mà sững sờ thôi.

Bài thi ngắn năm nay của Trương Giác là《 Male Variation Flames Of Paris 》, cũng chính là một tiết mục khó dành cho các nam vũ công ba lê thể hiện kỹ năng và sự hấp dẫn của họ! Mà phần khởi động của cậu chính là nhảy bùng lửa 》trên cạn một lần.

Loại cảm giác mạnh mẽ khi nhảy, không trì trệ khiến người xem trợn mắt ngoác mồm, huấn luyện viên Lộc khá hài lòng, ông vắt chiếc khăn lên vai, trong tay cầm bình nước, Trương Giác khởi động xong thì tiến lên cho đứa nhỏ uống nước.

Đúng rồi, Trương Giác lúc khởi động thì chỉ mặc chiếc áo ba lỗ màu đen thôi.

Trương Tuấn Bảo lấy trang phục thi đấu ra: "Thay nhanh đi."

Trương Giác ở áo ba lỗ ngay tại chỗ, dưới ánh mắt của một đám người tròng áo thi đấu vào, dù sao thì cậu cũng là đại lão gia, chỗ này cũng không có camera, cậu lộ nửa người trên có gì mà không được?

Có hai tên ẩn mình lập tức quay đầu, trong lòng đọc thầm a di đà phật, không thiếu những đơn nam chỉ cao 1 mét 65, khung xương nhỏ cũng nhìn Trương nhất ca lộ ra thần sắc ao ước.

Xét về lý trí thì mọi người đều biết người có thể hình thấp bé phù hợp với việc nhảy hơn, nhưng dáng người này của Trương Giác lại càng phù hợp với thẩm mỹ đại chúng, loại thân hình thon dài hiện ra cảm giác có sức mạnh như không hề cồng kềnh, cùng với cơ bắp săn chắc thoạt nhìn có thần thái của vận động viên hơn.

Sau khi Tôn Thiên nhìn Trương Giác nhảy xong《 bùng lửa 》, sự hưng phấn trong lòng không khỏi tuôn ra, ông đến gần hỏi: "Trương Giác có dùng keo xịt tóc để cố định lại không?"

Đứa nhỏ này trước khi đi thi đấu thì công tác chuẩn bị rất là nhiều, có lúc muốn trang phục thi đấu phối hợp với khuyên tai, muốn tạo kiểu tóc thậm chí là trang điểm, bây giờ Trương Giác chỉ thay đổi một bộ quần áo thực sự là khiến người ta không quen.

Trương Giác thản nhiên vò vò tóc tai: "Nhảy trên nền nhạc bối cảnh cách mạng《 Flames of Paris 》, nếu như làm màu quá nhiều thì sẽ không còn sắc thái đó nữa."

Trang phục thi đấu của《 bùng lửa 》có kiểu dáng đơn giản, chính là một chiếc áo sơ mi cotton và vải lanh ngắn tay màu trắng, ống tay áo được xắn lên lộ ra cánh tay rắn chắc, đứng ở nơi ấy, bạn sẽ biết phong cách của tiết mục về cơ bản sẽ không thể tách rời khỏi hai từ nam tính.

Trương Giác thuận tiện tháo đinh tai và băng đô thể thao xuống, mặc áo khoác vào rồi bước ra ngoài, nhóm đơn nam ra trận cùng lúc với cậu hai mắt nhìn nhau rồi cũng đi theo.

Lượng khán giả đến xem giải vô địch này tuy không đông như năm ngoái, nhưng tại hiện trường cũng có không ít người, trong đó ít nhất một nửa là mang theo quạt tròn cá sấu nhỏ và áp phích quảng cáo hoan nghênh tổ hợp Oanh Lâm, dù sao hầu hết những người hâm mộ trượt băng trong nước đều chỉ theo một phía, trượt băng đơn thì xem Trương Giác, trượt băng đôi thì xem Hoàng Oanh Quan Lâm, còn một phần ba chính là fan cha mẹ của cá sấu nhỏ.

Một cô gái cá giống đáng yêu dịu dàng đẩy khuê mật là nam của mình đang cùng xem trận đấu: "Nhóm cuối cùng của đơn nam sắp bắt đầu sáu phút luyện tập rồi."

Người bạn đồng hành vội vàng giơ tấm áp phích vị thần mùa xuân lên: "Đã hiểu."

Hắn có dáng người cao‌, tấm áp phích quảng cáo khi giơ lên vô cùng dễ thấy, tại sao vậy chứ, rõ ràng hắn là fan của Quan Lâm, thế mà lại bị kéo tới đây giơ áp phích quảng cáo của cá sấu nhỏ.

Sau đó mọi người nhìn thấy một anh chàng đẹp trai cao gầy bước lên sân băng, vèo một cái trượt đi thật xa.

Sau cậu là Thạch Mạc Sinh, Phàn Chiếu Anh, Kim Tử Tuyên, Liễu Diệp Minh, còn có một đơn nam địa phương đến từ tỉnh C.

Cá sấu nhỏ đâu rồi?

Ánh mắt của mọi người tập trung nhìn vào anh chàng đẹp trai bước ra sân đầu tiên, đối phương tuyệt đối không phải là đẹp trai bình thường, mà là cho dù dưới tình huống nhìn từ xa không thấy rõ mặt thì vẫn có thể cảm nhận được người này tuyệt đối đẹp trai đến mức kinh thiên động địa kia.

Khí thế đầy đủ, vừa ra sân lập tức nhảy 3lz nhấc tay, rõ ràng là đơn nam cao nhất, nhưng lúc nhảy lên cũng rất mềm mại.

Ách!

Vị soái ca kia trượt đến tấm chặn bảng, nhận lấy đồ uống thể thao từ tay Trương Tuấn Bảo uống vài ngụm rồi xối lên đầu vẫy vẫy.

Trương Giác lẩm bẩm: "Chờ thi đấu xong thì con sẽ cắt tóc mái."

Vừa nói cậu vừa cởi áo khoác, lập tức có tiếng thét chói tai vang lên, nghe giống như là một người đàn ông đang gọi, cậu ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cách đó không xa có một cậu thanh niên đang cầm một tấm áp phích vị thần mùa xuân đang ngượng ngùng nhìn cậu.

Trương Giác trầm mặc hai giây, nhếch miệng, mắt phượng hơi cong lên, hờ hững, giống như không để ý chút nào lại giống như bị chọc cười.

Cô gái cá giống bụm mặt, luôn cảm thấy có vô sô ống kính đang chỉa về hướng này, cô đẩy cái thằng bạn thân của mình: "Tỉnh lại đi, cậu ấy là vị thành niên đó!"

Thằng bạn thân: "Nhưng mà anh ấy trông man quá đi à, còn man hơn nhiều người trưởng thành nữa, tớ vào quán bar không nhìn thấy ai man như vậy đâu, ôi thể thao thật là tốt quá đi thôi."

Loại khí tràng cường hãn kia, ngay cả những đơn nam khác cũng không dám tiếp cận trong sáu phút luyện tập, rồi lại thật giống như không có cách nào phớt lờ cậu được, ở thời đại trước, những nhất ca trước đây chưa từng thấy loại cường hãn như thế cả.

Quả thực chính là món ăn cực phẩm của tiểu 0 mà, không đúng, nhìn mặt cậu ấy, chắc chắn nhiều đứa 1 cũng sẽ động lòng.

Cá giống: "Phí lời, không phải cậu đi phiêu linh quán bar ở khắp nơi sao! Tuy rằng chúng ta là bạn tốt, nhưng tớ phải nhắc nhở cậu, nếu như cậu dám ra tay với vị thành niên, đừng có trách sao tớ đây động thủ đưa cậu đến cục cảnh sát đó, đây là vấn đề nguyên tắc!"

Thằng bạn thân ho khan một tiếng, không hiểu: "Nhưng mà nhìn anh ấy khí thế như vậy, sao cậu lại kêu bé con với một anh chàng đẹp trai thế chứ?"

Cô gái cá giống lộ ra biểu tình vi diệu: "Mới vừa nãy, cậu ấy không còn là bé con của tớ nữa rồi."

Chao ôi, vốn là cá sấu nhỏ nhỏ nhắn khả ái, cho nên đàn cá giống tụ lại là đoàn thể fan mẹ, mà những học sinh tiểu học không có tiền để đến hiện trường xem thi đấu thì sẽ gọi cá sấu nhỏ là ca ca, ảo tưởng cậu là bạn trai của mình, xét thấy fan bạn gái đều là còn quá nhỏ nên nhóm cá giống cũng không quan tâm lắm.

Kết quả là trong giải vô địch thế giới, tình mẹ của một nhóm cá giống biến chất, tổ chức bắt đầu hiện ra trạng thái phân liệt, hiện tại cá sấu nhỏ đã dậy thì xong xuôi, chỉ sợ những fan mẹ còn lại cũng không chống đỡ được bao lâu.

Chờ xong cái mùa giải này, nói không chừng toàn thể các thành phần cá giống các cô đều biến chất hết.

Mặc Trạch thở dài nói với Lan Nhuận: "Dáng người của em họ anh tuy rằng không cao lắm, nhưng khuôn mặt còn đẹp trai hơn cả anh, khuôn mặt thế này tiến vào giới giải trí nhất định là nổi đình nổi đám."

Lan Nhuận trả lời chắc nịch: "Nó làm vận động viên là thích hợp hơn là tiến vào cái giới này."

Cậu cởi bao tay ra đưa cho Thẩm Lưu.

Nữ sĩ Mia, người biên đạo 《 bùng lửa 》nắm một tay Trương Giác, dặn dò: "Sắp thi đấu rồi, con hãy vận động cảm xúc của mình, tưởng tượng bản thân đang ở trong một ngọn lửa, bày ra thần thái nam tính của con, lúc này cũng không cần thu hormone lại."

Huấn luyện viên Lộc nắm chặt một bàn tay khác của cậu, lời ít mà ý nhiều: "Nghiêm túc trượt."

Trương Giác nghiêm túc gật đầu: "Dạ."

Đứa nhỏ trượt vòng quanh trên mặt băng, có cá giống tò mò nhìn hai vị lão nhân bên sân, trong lòng hiếu kỳ, dò hỏi lẫn nhau.

"Hai ông lão bà lão kia là ai thế? Là huấn luyện viên mới của cá sấu nhỏ sao?"

"Không ‌phải đâu, cậu ấy đã có huấn luyện viên Trương và huấn luyện viên Thẩm rồi, bà lão kia tớ có biết, là giáo viên ba lê và biên đạo của Giác ca, người còn lại thì tớ không biết."

"Ông lão kia mập như vậy, so tuổi tác chắc là phải về hưu rồi?"

"Hình thể và độ tuổi trông giống như huấn luyện viên Anzai*, nhưng nhìn thật hung dữ nha ha ha ha."

*Huấn luyện viên Anzai Mitsuyoshi trong bộ Slam Duck.



Khương Tú Lăng nghe nội dung tán gẫu của những người xung quanh, run lẩy bẩy lại tràn đầy hiếu kỳ nhìn chằm chằm trên sân.

Đại Béo tại trong ấn tượng của hắn vẫn luôn là người rất có dũng khí, lần này vì muốn bò ra khỏi hồ mà cũng mời được đại ma đầu họ Lộc kia, hắn cũng rất tò mò về người bạn thời thơ ấu này sau khi tái nhậm chức thì sẽ có dáng vẻ như thế nào.

Bản nhạc biến tấu của nam 《 Flames of Paris 》vang lên.

Mọi người tập trung nhìn Trương nhất ca đã thoái ẩn nửa năm, nhấc chân lên nhảy vọt, tiếp băng giương hai cánh tay, sức cuốn hút xuất hiện.

Bối cảnh của bùng lửa là cuộc cách mạng Pháp năm 1792, nó nổi tiếng với danh xưng của đoàn ba lê Liên Xô trong thế giới ba lê, là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ba lê đỏ, nhân vật chính được biến tấu thành nam là một sĩ quan cách mạng trong câu chuyện, kỹ thuật nhảy của hắn nhất định phải nam tính mạnh mẽ, nắm giữ sức mạnh truyền khí thế của người khác

Mà những điều này vừa vặn chính là những gì Trương Giác am hiểu, vị đơn nam này thoạt nhìn chẳng hề khỏe mạnh nhưng được công nhận là tứ chi có đầy đủ sức cuốn hút, cùng với linh khí động lòng người.

Tay chân cậu mở ra, mang theo sức nóng giống như ngọn lửa, phần sức nóng này vừa phải, có thể truyền cho người khác, nhưng sẽ không khiến cho người khác là dùng sức quá mãnh liệt.

Nữ sĩ Mia cau mày, chậm rãi buông ra, đây là một tiết mục ba lê chuyển thể mới được tập luyện gần đây, sự đầu tư về mặt tình cảm của Trương Giác rõ ràng còn chưa đủ, nhưng dù sao tốt xấu gì cũng đạt yêu cầu biểu diễn của vũ công, vẻ đẹp hình thể và khí chất nam tính đã bộc lộ ra, quan trọng nhất là, màn trình diễn của Trương Giác đã đạt yêu cầu trở thành một sự đả kích đối với những tuyển thủ khác.

Bà đã làm việc với Frans và huấn luyện viên Lộc, ba người cùng nhau trau chuốt từng chi tiết nhỏ trong màn trình diễn của Trương Giác, bao gồm cả độ khó của động tác chân, sắp xếp các động tác xoay, điểm biểu diễn của Trương Giác nhìn chung không thấp.

Cho đến khi âm nhạc phát triển đến mức vũ công nam trong vở ba lê không thể ngừng hoạt động, Trương Giác nhấc chân hướng về phái trước nhảy một cái.

Tống Thành vung quyền, bắt đầu tán thưởng: "Thật đẹp!"

Huấn luyện viên Lộc cũng lặng lẽ cùng đồng liêu vỗ tay tán thưởng, khán giả đồng thời vì cú nhảy 3A nhấc tay và cao xa này vỗ tay.

Sau đó đến 3F, 3lz+3T.

Lợi thế của Trương Giác nằm ở chỗ tâm lý ổn định, chỉ cần cậu không bị chấn thương kéo theo thì tỷ lệ mắc sai lầm trong màn trình diễn trượt băng là rất thấp.

Sau khi ba lần nhảy kết thúc, cậu thiếu niên bước vào màn trình diễn động tác chân, người xem Tôn Thiên và Giang Triều Thăng sáng mắt lên.

Giang Triều Thăng đẩy đẩy mắt kính: "Cậu nhóc đổi hết toàn bộ kỹ thuật trượt và nhảy rồi sao?"

Không chỉ độ cao xa khi nhảy xuất sắc hơn, khuyết điểm khi trượt cũng trở nên ít đi, mặc dù không nhanh như lúc trước, nhưng cách sử dụng lưỡi dao đã trở nên sắc bén hơn.

Tôn Thiên hài lòng gật đầu: "Không dừng ở đó, trục tâm xoay tròn cũng trở nên tốt hơn, độ dịch chuyển giảm đi đáng kể, bảo đao của Lộc lão ca còn chưa già đâu."

Ông nhìn về ban huấn luyện đội tuyển tỉnh H, nhìn thấy huấn luyện viên Lộc đang chắp hai tay sau lưng, dùng một lại ánh mắt khiến Đại Béo Nhị Béo sởn hết cả tóc gáy nhìn chằm chằm động tác dưới chân Trương Giác.

Vì vậy Tôn Thiên lại thở dài nói: " Kỹ thuật của Trương Giác tiến bộ nhiều như vậy, phải bị ăn gậy bao nhiêu lần rồi chứ."

Quả nhiên là như thế, khi Trương Giác giành được một tràng pháo tay của cả sảnh đường rồi bước xuống sân băng, Thẩm Lưu đến và khoác áo cho cậu, còn huấn luyện viên Lộc thì bắt đầu liệt kê các tật xấu ra.

"Con vẫn còn bị cuống lên lúc thực hiện động tác chân, thiếu chút nữa thôi là bị ngã rồi, chân con dài bao nhiêu mà không biết sao? Thân là vận động viên đã bước vào cuộc thi cấp quốc gia, nếu như thực sự bị bó chân rồi ngã sõng soài xuống, xấu hổ không xấu hổ không hả balabala! "

Trương Giác vốn là có chút ít đắc ý, cảm thấy bản thân mới vừa tái nhậm chức mà đã all clean bài thi ngắn lập tức gục đầu xuống, cái đuôi chưa kịp vẫy thì đã rũ xuống rồi.

"Xin lỗi, con sai rồi, con chỉ sợ lúc nhảy thì bị ngã một cái, cho nên mới nghĩ động tác chân phải thực hiện nhanh hơn một chút, sau đó lỡ có té sấp mặt thì cũng có thời gian đứng dậy, bài thi ngắn chỉ kéo dài 2 phút 3 giây, thời gian eo hẹp quá à."

Nữ sĩ Mia lấy túi xách vỗ vào mông cậu cái bốp: "Lúc biên đạo đã cân nhắc đến tình huống này, không phải bà đã tạo ra một động tác chân ở phần cuối mà con có thể loại bỏ bất cứ lúc nào sao? Gấp gáp cái gì chứ?"

Trương Giác ho khan một tiếng, da mặt dày nở nụ cười lấy lòng, đỡ lão gia tử đi đến khu kiss&cry, huấn luyện viên Lộc và nữ sĩ Mia hai bên trái phải ngồi bên cạnh cậu, Trương Tuấn Bảo đứng bên cạnh đưa cho lão gia tử tách trà, Thẩm Lưu thì đưa cà phê cho nữ sĩ Mia.

Mặc dù đã bị ăn mắng không ít, chỉ mà cũng chỉ là ban huấn luyện nghiêm khắc với Trương Giác thôi, Trương Giác biết rõ nếu như không có tiêu chuẩn cao và yêu cầu khắt khe của hai vị lão nhân thì cậu không biết có thể rèn luyện được đến trình độ có thể tham gia thi đấu giải vô địch quốc gia không nữa, cho nên nghe mắng xong thì vẫn có thể cười ha ha.

Mà tổ trọng tài và khán giả đối với biểu hiện của nhất ca khi tái nhậm chức thì vô cùng bất ngờ.

Một lúc sau, điểm số được đưa ra.

Điểm kỹ thuật: 48.

95

Điểm biểu diễn: 40.

6

Tổng điểm: 89.

55

Tiếng vỗ tay vang lên, Trương Giác cũng vỗ tay theo.

Tại giải vô địch quốc gia, điểm số này được coi là ổn định ở vị trí đầu tiên của bài thi ngắn.

Khi rời khỏi khu vực chờ, Trương Giác quay đầu lại nhìn những chiếc quạt tròn, lá cờ lay động trong khán phòng, đặc biệt là ở hàng ghế đầu cầm lá cờ đỏ với phiên bản Q của chú cá sấu màu xanh lá, đột nhiên thân sĩ hành lễ một cái.

Nhóm cá giống im lặng một hồi, ngay lập tức sau đó, các cô kích động kêu lên.

"Trương Giác, chào mừng trở lại!"

"Bé! Em trai có lên! Chị đã mua vé Thế vận hội mùa đông rồi, hẹn gặp lại ở Sochi!"

"Giác ca! Chờ anh ở Thế vận hội Mùa đông!"

Frans nhìn cảnh này, khẽ mỉm cười, cúi đầu đem video‌ Trương Giác nhảy《 bùng lửa biến tấu nam 》 trên đấy đăng lên tài khoản weibo mới đăng ký của mình.

Đêm đó, trên diễn đàn đất trời tràn ngập băng tuyết xuất hiện vô số bức ảnh của Trương Giác trên đấu trường, sự trở lại của Trương nhất ca khiến nhóm cá giống vui sướng không thôi, mà số lượng người follow của Frans Miller tăng lên 800 ngàn, video được hơn 1 triệu lượt thích và chia sẻ.

Thiếu niên thiên tài làng trượt băng nghệ thuật trở lại đấu trường, trong niềm vui sướng của người hâm mộ trượt băng, lặng lẽ chạm tay vào vị trí cuối của hot search.

Một người qua đường đã nhấp vào video được chia sẻ, lòng tràn đầy nghi hoặc: " Video giải vô địch trượt băng quốc gia của CCTV-5! Má ơi, người quay phim chưa gì mà đã quay cận mặt người ta rồi?"

Mở đầu video, là gương mặt khiến tim mọi người đập loạn nhịp.

Nói chung, dựa vào độ quan tâm của Thế vận hội mùa đông, Trương Giác cuối cùng cũng thoát khỏi giai đoạn chỉ có người hâm mộ trượt băng hay những người yêu thích sữa bò ladder yêu thích, sau cái lần giơ cây lau nhà ở Hàn Quốc, lần thứ hai đạt được thành tựu trượt khỏi giới.

-

Tác giả có lời muốn nói:

Trương Giác bắt đầu tập luyện lại là từ tháng 9 đến tháng 10, giải vô địch quốc gia trong bản văn bắt đầu từ ngày 28 tháng 12, tức là cậu chỉ mất chưa đầy 3 tháng để hồi phục sau khi nhảy và tập tiết mục mới, không đủ thời gian, lúc này tiết mục cũng không được tập luyện hoàn toàn, thi đấu giải trong nước là dư sức, đợi đến Thế vận hội Mùa đông, mức độ hoàn thành tiết mục sẽ cao hơn.

Điều này cũng giống như tiết mục của nhiều vận động viên, chỉ có thể tỏa sáng tại giải vô địch thế giới vào cuối mùa giải, bởi vì mức độ hòa nhập giữa họ và tiết mục cũng từng bước được trau chuốt, thậm chí có người đánh bóng hết hai mùa giải mới có thể cho ra một màn trình diễn hoàn hảo nhất.