Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 147: Độ nổi tiếng



Vấn đề quan trọng nhất mà mỗi vận động viên đẳng cấp thế giới cần quan tâm khi mùa giải sắp bắt đầu là gì?

Điều này đương nhiên là tùy thuộc mỗi người rồi.

Có người thì xem xét tình trạng thân thể của mình, coi thử trước mùa giải có nên giảm bớt sức mạnh hay không, đến thời điểm mấu chốt thì tung ra toàn lực, kẻo cho thanh máu giảm quá mạnh, còn có người suy nghĩ xem có nên đem những kỹ thuật mạo hiểm mới luyện ra vào nửa đầu mùa giải không, trực tiếp sử dụng sàn đấu để trui rèn kỹ thuật của mình, nhưng lại sợ kỹ thuật mới sẽ mắc nhiều sai lầm, sau đó bị lật xe rồi không vào trận chung kết được.

Nhưng đối với Trương Giác, điều đầu tiên mà cậu cân nhắc trong năm nay, chính là bản thân mình tham gia vào mấy cuộc thi.

Mọi người đều biết, vận động viên có bảng xếp hạng thế giới, mà Liên đoàn trượt băng quốc tế đã quy định‌, thứ hạng của vận động viên là dựa vào điểm số, mà điểm số lại dựa vào thi đấu, rồi dựa vào thi đấu tính lên.

Nếu như một vận động viên tham gia tất cả cuộc thi mà mình nên tham gia trong một mùa giải, như vậy thì sẽ tích lũy nhiều điểm, và cuối mùa giải, ngôi vị số một thế giới về điểm cũng nhận được tiền thưởng của Liên đoàn trượt băng.

Thật đáng tiếc chính là, mặc dù Trương Giác hiện đang nắm giữ danh hiệu vị vua không ngai của đơn nam, mà bởi vì cậu chỉ tham gia vào nửa sau của mùa giải trước, cho nên cậu chỉ đứng thứ bảy thế giới về điểm số, mà người chuyên cần tham gia toàn bộ vào mùa giải trước, hơn nữa có thành tích không tệ là đơn nam Hayato Terakami xếp hạng thế giới về điểm số.

Thậm chí vào mùa giải tốt nhất mà cậu bị rào cản phát triển và chấn thương, Trương Giác đã vắng mặt giải Bốn châu lục, cho nên xếp hạng ở mùa giải đó cũng không lọt vào top 5 vị trí đầu, ngay cả khi cậu giành được huy chương bạc ở các trận chung kết Grand Prix và giải vô địch thế giới quan trọng nhất.

Năm nay Trương Giác cuối cùng cũng đã gia nhập đội tuyển quốc gia, thậm chí để chứng minh rằng nhất ca nhà mình ở đội quốc gia thi đấu rất tốt, Tôn Thiên cũng hy vọng rằng cậu có thể giành được thành tích tốt trong năm nay, có được thứ hạng phù hợp với thực lực của mình‌.

Trương Tuấn Bảo, huấn luyện viên Lộc và Thẩm Lưu liếc mắt nhìn nhau‌, hiểu ngầm đến tìm bác sĩ của đội Dương Chí Viễn để hỏi báo cáo sức khỏe của Trương Giác, nhận thấy sức mạnh của thằng nhóc này có thể hạ gục một con bò, lúc này mới ra quyết định.

"Trương Giác, năm nay ngoại trừ hai phân trạm phụ và trận chung kết giải Grand Prix, Bốn châu lục và giải vô địch thế giới trong sự kiện cấp A, con còn phải tham gia một sự kiện cấp B khác, để có thể tranh thủ được suất đầu tiên vị trí trong bảng xếp hạng mùa giải này."

Sau khi kết thúc huấn luyện nhảy bốn vòng, Trương Giác mới hỉ mủi xong ném quả bóng giấy vào trong thùng rác, cậu hờ hửng đã lại một tiếng.

"Ồ."

Tôn Thiên cũng tràn đầy phấn khởi thảo luận: "Giải đấu cấp B được tổ chức sớm hơn giải đấu cấp A, nếu không để nó tham gia Cúp mùa thu ở Canada đi?"

Trương Tuấn Bảo liên tục xua tay: "Không đi được, chỗ đó không đi được đâu, độ lệch múi giờ giữa Bắc Mỹ và chúng ta quá lớn, Trương Giác không có giỏi việc lệch múi giờ đâu."

Độ lệch múi giờ 13 tiếng nện xuống, trừ khi Trương Giác đi qua đó sớm hơn năm ngày, nếu không thì cậu sẽ nằm liệt giữa đường luôn cho coi.

Tôn Thiên: "Nó đã đi thi đấu mấy năm rồi, công phục khắc phục việc lệch múi giờ còn chưa luyện được sao?"

Thẩm Lưu nói: "Thằng nhóc đó trời sinh không hiểu cái này, được rồi được rồi, vẫn là để cho nó tìm một trận đấu cấp B ở gần đây mà không bị lệch múi giờ đi."

Nói đi rồi nói lại, huấn luyện viên Lộc đã đưa ra quyết định cuối cùng: "Các trận đấu trong Challenger Series đều là cấp độ B, chúng ta không nhất định phải tham gia ở nước ngoài, năm nay không phải ở Sơn Thành cũng tổ chức sao? Vậy để Trương Giác tham gia cái đó đi."

"Đối với Grand Prix, trận chung kết năm nay sẽ diễn ra ra tại Barcelona, Tây Ban Nha, thứ tự của các phân trạm thi đấu đã có chưa?"

Trương Tuấn Bảo lấy sổ tay ra: "Có rồi, thời gian thi đấu năm nay tương đối trễ, trạm thứ nhất tới ngày 24 tháng 10 mới bắt đầu."

Trạm thứ nhất ở Mỹ

Trạm thứ hai ở Canada

Trạm thứ ba ở Trung Quốc

Trạm thứ tư ở Nga

Trạm thứ năm ở Pháp

Trạm thứ sáu ở Nhật Bản

Tôn Thiên lập tức nói chen vào: "Năm nay Trương Giác phải tham gia một trạm ở Trung Quốc, đây là những người hâm mộ trượt băng trong nước tụ tập lại đưa ra ước nguyện."

Nhắc tới cũng là bất đắc dĩ, Trương Giác rõ ra là nhất ca Thôn Thỏ từ thiếu niên lên tới thành niên, nhưng khoảng thời gian cậu thi đấu trong nước lại rất ít, rất nhiều người hâm mộ trượt băng đều chưa nhìn thấy cậu thi đấu trực tiếp, cho nên vào tháng sáu năm nay đã có mấy ngàn người hâm mộ tập trung trên trang web chính thức của Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ để lại bình luận‌, xem như là một động tĩnh lớn hiếm thấy trong sự kiện trượt băng nghệ thuật Thôn Thỏ.

Trương Giác khi đó vội vàng thi đại học nên không biết, nhóm huấn luyện viên đã theo sát vụ này suốt cả chặng đường.

Trương Tuấn Bảo nháy mắt mấy cái: "Trương Giác không thích lệch múi giờ, bên phía Bắc Mỹ hẳn là không thể đi, vậy thì phân trạm thứ hai là ở Pháp? Hay là Nhật Bản?"

Huấn luyện viên Lộc: "Sân băng ở Pháp nổi tiếng là không ngon lành gì, để nó tham gia trạm Nhật Bản đi, ở bên đó độ nổi tiếng của môn thể thao băng tuyết cũng khá tốt, biểu diễn thương mại cũng nhiều, chất lượng sân băng cũng được."

Vì vậy lịch trình thi đấu của Trương Giác cứ như vậy mà quyết định.

Ngày 20 tháng 9, cậu sẽ tham giải đấu tranh cúp Trung Quốc thuộc chuỗi giải Challenge Cup, đến lúc đó sẽ tới Sơn Thành, ngày 1 tháng 10, Trương Giác sẽ đến Phần Lan tham gia giải Wuli Cup.

Cả hai cuộc thi này đều là cuộc thi cấp B, thuộc về cuộc thi chi tiền là có thể tham gia, trình độ cũng không cao như vậy, Trương Giác nhất định sẽ lấy được chức vô địch khi đến đó, vừa vặn cho một sự kiện khởi động đầu mùa giải.

Ngày 7 tháng 11, Trương Giác sẽ đến Magic City để tham gia phân trạm thi đấu giải Grand Prix ở Trung Quốc.

Ngày 28 tháng 11, Trương Giác sẽ đến Osaka tham gia phân trạm Nhật Bản.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, ngày 11 tháng 12 cậu sẽ đến Barcelona tham gia trận chung kết.

Nhóm huấn luyện viên sẽ đưa ra quyết định kỹ càng, rồi dò hỏi suy nghĩ của các vận động viên, nếu như Trương Giác cảm thấy hành trình này không phù hợp, hoặc là cho rằng việc thi đấu hạng B là không cần thiết, nhóm huấn luyện viên cũng sẽ vì cậu mà thay đổi trình tự thi đấu.

Bản thân Trương Giác không quan tâm đến điều này, nhóm huấn luyện viên kêu đi đâu thì đi đó thôi.

Cậu chỉ ném một câu "Được đó, cứ làm như thế đi", rồi lại bắt chuyện với Kim Tử Tuyên.

"Tử Tuyên nè, các cú nhảy tiếp băng của cậu vẫn còn chưa có chạm tới âm nhạc, cậu có muốn tớ làm chậm lại tiết tấu âm nhạc một chút không?"

Ừm, năm nay Trương Giác mua hai chiếc xe, biển số xe đều là nhờ Kim Tử Tuyên hỗ trợ, cho nên Trương Giác rất là cảm kích hắn, chủ động muốn giúp Kim nhị ca này cắt nối biên tập âm nhạc cho giải đấu năm nay miễn phí.

Cho nên hiện tại Kim nhị ca chỉ cần tập luyện tiết mục, rồi sẽ tận lực nhờ Trương Giác giúp để xem khả năng âm nhạc của hắn như thế nào‌, từ đó Trương Giác chỉ ra những lỗi sai, hắn sẽ cải thiện lại‌.

Nói chung mọi chuyện cứ như vậy mà quyết định.

Đêm đó, Tần Tuyết Quân ấn một cái bơm sữa dưỡng ẩm vào lòng bay tay, cầm lấy chân Trương Giác, đôi mắt xám nhìn chằm chằm《 Tình yêu cha mẹ 》trên TV, Trương Giác đọc một cuốn sách chuyên ngành, Saori thì nằm nhoài trên cơ đùi của cậu chậm rãi cắn hạt dưa.

Một lúc sau, Trương Giác để sách xuống‌, nâng Saori lên nhu nhu.

"Peja, mùa giải của em sắp bắt đầu rồi."

Tần Tuyết Quân trả lời: "Đi đường cẩn thận, anh sẽ trông coi Saori, chăm sóc Đại Hồng và Nhị Hồng thật tốt, đúng giờ tưới nước lên giường lên men để duy trì độ ẩm, đỡ cho mùi gà làm ảnh hưởng đến hàng xóm, em đã làm cho hệ thống phun nước nước rất tiện dụng, anh sẽ dùng phần mềm trên điện thoại để điều khiển vòi phun nước hoạt động đúng giờ, bảo đảm cho đồ ăn trong nhà sinh trưởng phát triển tốt."

Trương Giác: Anh đã nói hết rồi, tui còn biết nói cái gì nữa!

Phòng khách đột nhiên trở nên yên tĩnh, Tần Tuyết Quân dừng một chút, quay đầu lại hỏi: "Chừng nào thi em xuất phát, có cần anh lái xe đưa em ra sân bay không?"

Không biết có phải là ảo giác hay không, rõ ràng Tần Tuyết Quân và Ilya không có điểm nào giống nhau, thế nhưng giờ khắc này, Trương Giác lại cảm thấy vẻ mặt của hắn và Ilya có một chút rất giống nhau.

Bọn họ đều rất hiểu, chỉ có điều dòng suy nghĩ đại não của Ilya và‌ Trương Giác không cùng một chiến tuyến, chẳng hạn như hồi còn nhỏ Trương Giác chỉ muốn cùng hắn ôm một cái, vậy là hắn trực tiếp ôm Trương Giác giương cao cao, nhưng Tần Peja thực sự là có thể get được ý nghĩ của Trương Giác.

Rõ ràng có khuôn mặt rất tinh xảo, nhưng chính là có chút cộc lốc, phảng phất trong cơ thể chính là linh hồn của một con gấu, chỉ có điều con gấu Đông Bắc mắt xám trước mặt này thông minh hơn con gấu Bắc Cực kia nhiều.

Trương Giác nhịn không được, dò hỏi: "Vườn cây ăn quả của ông nội hai em có hai ổ ong mật, ông ấy nhờ người lấy tổ ong ra, sau đó đưa hai chai mật ong đến, em dự định làm bánh ngọt nướng mật ong, anh có ăn không?"

Con ngươi Tần Tuyết Quân sáng lên: "Ăn chứ!"

Đối với bác sĩ Tần mà nói, phúc lợi lớn nhất khi làm bạn cùng phòng với Trương Giác không phải là tiền thuê nhà thấp, mà là tài nấu ăn ngon của Trương Giác!

Nếu không thì sao hắn có thể cam tâm tình nguyện đấm bóp chân cho Trương Giác chứ.

Trương Giác: Quả nhiên là con gấu.

Cậu đột nhiên rít lên một tiếng: "Ôi chao u, có chút hơi đau."

Tần Tuyết Quân nhấn nhấn vào chỗ đó: "Vậy tức là anh ấn đúng huyệt rồi, được rồi, đổi chân, em đưa chân trái tới đây."

Trương Giác cười hì hì nhấc chân: "Ôi chao, tháng 11 này anh có rảnh không? Em cho anh một vé đi phân trạm Trung Quốc, mời anh đến Magic City chơi nha."

Bao ăn bao ở còn bao đi lại, còn mời ăn mì vịt tiềm.

Tần Tuyết Quân không nhịn được cười ‌lên: "Vậy con gái thì sao đây?"

Trương Giác: "Giao cho Nhị Đức đó, vừa vặn tháng 11 năm nay nó cũng đến Bắc Kinh để học thêm, sau đó còn đi làm khách mời trong buổi biểu diễn của tiền bối cùng công ty."

Tần Tuyết Quân: "Không phải lúc trước bởi vì quá béo, bị người đại diện thúc giục giảm cân, nói là cái dáng vẻ đó không thể lên sân khấu sao?"

Trương Giác: "Nó đã gầy xuống rồi."

Hứa Đức Lạp 14 tuổi bởi vì không duy trì lượng mỡ quanh năm giống như anh trai mình nên khiến nhóc dậy thì muộn hơn kiếp trước, nửa năm nay thằng nhỏ đã trở thành một thiếu niên gầy gò cao 1 mét 73 nặng 50 kg, khuôn mặt đầm chặt phong tình cổ điển đoan chính thanh nhã, từ một cậu bé mập mạp biến thành chàng trai khôi ngô tuấn tú, sắc đẹp trong công ty Phượng Minh cũng chỉ đứng sau át chủ bài tay bass kia.

Sau khi quyết định trình tự thi đấu, Trương Tuấn Bảo bắt đầu báo danh cho Trương Giác cho cuộc thi cấp B, sau đó gửi đơn đăng ký của Trương Giác cho cuộc thi ở các phân trạm phụ.

Thể chế thi đấu của Grand Prix rất đặc thù, vận động viên và phân trạm phụ sẽ lựa chọn lẫn nhau, giống như Trương Giác, thực lực và độ nổi tiếng không thiếu, chỉ cần tự mình xin vào một phân trạm thi đấu nào đó, Liên đoàn trượt băng đều sẽ cho phép, mà phân trạm này cũng sẽ vui sướng, bởi vì loại minh tinh vận động viên này chính là một bảo chứng mạnh mẽ cho việc bán vé.

Thế nhưng rất nhiều người không nghĩ tới chính là, độ nổi tiếng của Trương Giác không chỉ gần như hữu hiệu ở thi đấu hạng A, mà giải đấu hạng B cũng không thua kém gì, hành trình thi đấu của cậu được Thẩm Lưu đăng trên weibo, vé của Challenge ở Sơn Thành đã bị cướp hết trong vòng 10 phút, khiến ban tổ chức sợ hết hồn, đêm đó, vé của phân trạm Trung Quốc trên trang web chính thức của Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ chỉ có thể mua được thông qua hình thức rút thăm.

Trương Giác đầu tiên là ngồi máy bay đến Sơn Thành, rồi được sắp xếp vào khách sạn, nghỉ ngơi chưa tới một ngày, ngay cả đặc sản địa phương của không có thời gian trải nghiệm thì đã bị đưa lên đấu trường, so tài xong hai ngày thi đấu, cậu đã trượt ra số điểm tiếp cận kỷ lục thế giới.

Bởi vì cổ động viên quá cuồng nhiệt, nên lúc cậu tiến vào đấu trường còn bị chặn lại 20 phút.

Chờ đến khi tham gia Wuli Cup, Trương Giác lại muốn đến quê hương của ông già Noel, kết quả là bị một cổ động viên nam quá cuồng nhiệt mà dí chạy hết hai con đường, ngoại trừ phải thi đấu ra thì thời gian còn lại cậu phải làm ổ bên trong khách sạn.

Lần đầu tiên độ nổi tiếng cao như vậy trong hai đời khiến Trương Giác vẫn luôn bá đạo lại cảm thấy bản thân mình không ổn chút nào hết.

Kiếp trước thì cậu bị một đống cư dân mạng bôi đen, lúc biểu diễn trên sân khấu thì bị người hâm mộ của đối thủ la ó, tự nhận đã trải qua ‌sóng to gió lớn, không ngờ rằng sau khi độ nổi tiếng bùng nổ còn có thể phiền não như vậy.

Nói chớ rõ ràng là vận động viên, cái quái gì mà bây giờ còn nổi tiếng hơn cả idol nữa chứ.

Cậu nói thầm với ông cậu: "Con cảm thấy cần một người đại diện để lo vấn đề đi lại của con, nếu cứ bị chặn như vậy hoài, những vận động viên khác sẽ bi chúng ta gây trở ngại đúng không?"

Trương Tuấn Bảo sau khi nghe thằng cháu nói xong, nghiêm túc gật đầu, quay đầu đi tìm giám đốc văn phòng thương mại Bạch Tố Thanh.

Xế chiều hôm đó, Bạch Tố Thanh dẫn một thanh niên mi thanh mục tú đến trước mặt Trương Giác.

"Đây là con trai của bác tên Bạch Tiểu Trân, nó làm người đại diện trong một công ty, nhưng mà trong tay không có nghê sĩ nổi tiếng gì, nếu như Trương Giác không ngại, sau này nó sẽ giúp đỡ Trương Giác một ít việc trong hợp tác kinh doanh."

"Đúng rồi, Trương Giác chắc cũng biết công ty mà Tiểu Trân làm việc, chính là‌ Phượng Minh đó, ban nhạc của em trai con đã ký hợp đồng ở đó."

Trương Giác nhìn khuôn mặt con trai của giám đốc Bạch, rất cố gắng khống chế lại biểu tình, nhưng trái tim thì đập loạn xạ.

Bạch, Bạch ca!

Mà thanh niên thì chà xát tay, đi tới trước mặt Trương Giác cười hì hì ‌: "Ai nha, đây chính là tác giả nguyên tác của《 tối nay trời đầy sao 》,《 rẽ sóng chi long 》,《 thuận gió mà lên 》sao? Thực sự là cảm ơn《 thuận gió mà lên 》của cậu, ban nhạc của chú tôi đang trở nên nổi tiếng."

Hắn đưa tay ra: "Xin chào, Trương Giác."

-

Tác giả có lời muốn nói: Nguyên mẫu của《 rẽ sóng chi long 》chính là kiệt tác《 cưỡi trên lưng ngân long 》của dì Miyuki Nakajima, Trương Giác viết nhạc không có bài nào liên quan đến tình yêu hết ha ha ha, quả nhiên là cẩu độc thân hai đời mà, cậu và Tiểu Tần đều có tính cách thẳng thắn như vậy, Tiểu Tần đời trước cũng là độc thân đến chết! May mà Tiểu Tần lúc được cậu hôn lên điện thoại thì tim có rung rinh rồi, nếu không thì thật không biết viết tuyến tình cảm như thế nào.

Tiểu kịch trường

Trên thực tế, nhiều vận động viên hàng đầu cũng có đoàn đội của riêng mình, chẳng hạn như huấn luyện viên trưởng, huấn luyện viên thể năng, huấn luyện viên sức mạnh, huấn luyện viên kỹ thuật, chuyên gia dinh dưỡng, người đại diện! Hơn nữa năng lực gom tiền, độ nổi tiếng, đãi ngộ của những vân động viên này không hề thua kém nghệ sĩ tuyến đầu trong làng giải trí, thậm chí còn phải phổ biến hơn vì thường phụ thuộc vào thực lực để nuôi bản thân.

Ngọc à, văn án đã nói sau này cậu sẽ trở thành đỉnh lưu cấp bậc thế giới, cho nên trong đại ngôn của cậu không chỉ có sữa bò ladder, bột protein, bánh quy oreo, mũ khăn quàng cô hay găng tay siêu điệp viên lợn được, vẫn là sắp xếp cho cậu đại ngôn nào tốt tốt đi.