Truy Hồn - Cố Tình

Chương 24



Đoạn Quân Mặc dần cảm thấy ấm áp trong cơ thể, hắn thở dốc, một luồng quỷ khí mạnh mẽ dữ dội chảy qua từng đường gân mạch, như được thông kinh lạc vậy, tinh thần sảng khoái thậm chí còn có thêm sức mạnh, cơn đau trên cơ thể dần biến mất trong lúc hai người giao hợp cuồng nhiệt, đầu óc hắn không còn mơ hồ, cảm giác khoái cảm từ đầu v*, làn sóng vú, thịt mềm dính bám càng trở nên rõ ràng hơn.

Đột nhiên hắn nhớ lại lời thiếm Lăng đã nói, lúc người quỷ âm dương giao hợp, khí dương và khí chân truyền cho bản thân có thể làm giảm bớt thương tích, đáng kể tăng cường quỷ khí và phép thuật, kết hợp với cao hồi hồn có thể làm lành vết thương nhanh chóng.

Ánh mắt hắn bỗng sáng lên, đường nét cơ thể cân đối và hàm dưới căng chặt, hạ thân hung hăng đâm lên, côn th*t thô cứng đứng thẳng trực tiếp đâm vào tiểu huyệt mềm mại, Phó Dung hoàn toàn bất ngờ, môi dưới bị cắn chảy máu, rên rỉ ngọt ngào: "Ưm... nhẹ... nhẹ thôi..."

Toàn thân Đoạn Quân Mặc như được tích đầy điện, chuẩn bị cho một trận giao hợp kịch liệt, hắn ôm Phó Dung đi về phía phòng tắm, côn th*t cứng nóng còn đang đâm vào huyệt động trơn mượt của nàng, vừa đi vừa cắm.

***

Không khí trong phòng tắm bao trùm hơi nước sôi sục, tràn tình cảm mãnh liệt cùng dục vọng, hai người quấn lấy nhau chặt chẽ, cơ thể dính sát vào nhau. Thân hình mảnh mai của người phụ nữ mịn màng như ngọc. Nàng phát ra tiếng rên rỉ, giọng nói mang theo khao khát và sự thoả mãn mơ hồ.

Phó Dung dựa lưng vào bức tường đầy bọt nước, hai chân quấn quanh hông thiếu niên, hắn cao lớn mảnh khảnh, gương mặt anh tuấn, đặc biệt là đôi mắt sâu thẳm sáng ngời, trong khoảnh khắc, Phó Dung cảm thấy như thể có thể soi sáng toàn bộ Minh giới.

Hắn dưới thân không ngừng đong đưa, mạnh mẽ thúc vào ra và âu yếm nàng, miệng nhẹ nhàng cắn nút núm vú đỏ tươi đã cứng lên, Phó Dung nhận những cú đâm mạnh mẽ, khoái cảm sắc nhọn lan tỏa khắp từng tế bào, bụng dưới run nhẹ, đã lâu nàng không nhìn thấy khóe mắt và gò má hồng hào của hắn.

"Ưm... a... Quân... Quân mặc... không... không chịu nổi..."

"Cắm thêm một chút nữa... Phó Dung tỷ thơm quá... mềm quá..." Hắn cắn một miếng thịt vú, thở dốc khàn khàn.

Hai gò má đỏ ửng của Phó Dung toát ra vẻ xấu hổ, miệng nhỏ hé ra, rên rỉ liên hồi, hơi thở gấp gáp, hai quả vú trắng muốt lên xuống không ngừng, thân hình trắng ngần theo nhịp đâm vào run rẩy, làn sóng vú lay động theo, như đang nhảy múa dưới vòi hoa sen.

Hơi nước trong phòng tắm quấn quýt, trong bối cảnh này, Đoạn Quân Mặc cảm thấy như mình vẫn còn ở thế gian.

Từng giọt nước trong suốt rơi vào bông hoa nhạy cảm, gây ra từng đợt khoái cảm, huyệt động càng ướt hơn, đôi mắt nàng đầy sương mù, càng thêm mê hoặc quyến rũ, hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau chặt chẽ, côn th*t đầy gân xanh điên

cuồng đâm sâu vào tiểu huyệt hàng trăm nhát, càng đâm càng mất kiểm soát, khoái cảm tàn phá như gió lốc qua, thái dương Đoạn Quân Mặc nhẹ nhảy, mũi bàn chân Phó Dung cong lại thành hình trăng khuyết, ngón chân quắn tròn tái bạch.

"Ưm... tỷ tỷ... chật quá... giống như lần đầu làm tỷ vậy..." Hắn thở dốc, giọng khàn khàn nói.

"A... ưm... chàng... chàng không mệt sao?" Phó Dung bị cắm đến mềm nhũn cả người, rên rỉ làm Đoạn Quân Mặc cũng gần ngất ngây.

"Làm sao cắm tỷ mà mệt được..."

Vòi hoa sen phun ra những dòng nước, tiếng rên rỉ của người phụ nữ vang vọng trong phòng tắm đầy hơi nước, khuôn mặt đỏ hồng xinh đẹp lộ vẻ thoả mãn cùng hưởng thụ, nàng hé miệng nhỏ ra, vú phập phồng, làn sóng vú lay động theo nhịp đâm mạnh của hắn, côn th*t to lớn dữ tợn hung hăng đâm tận cổ tử cung, hạch nhỏ run rẩy, Phó Dung không chịu nổi kích thích, huyệt động ướt đẫm bắn ra, tinh quan của hắn mở toang, một luồng tinh dịch nóng hổi phun thẳng vào huyệt động...

Đoạn Quân Mặc đặt nàng xuống, người nàng vẫn co giật trong lòng hắn, hai chân mềm nhũn, bàn tay nhỏ nhẹ nhàng kéo nút đầu v* của hắn, chút cũng không giống như đang trừng phạt, nàng trách móc ngọt ngào: "Sao chàng... toàn bắn vào trong thế..."

Hắn cúi đầu, thấy chỗ kín của nàng đang chảy ra thứ mình vừa phóng xuất, cảm thấy hối hận, an ủi: "Nàng ăn quá ngon...Ta không nhịn được..."

Phó Dung ngọt lịm trong lòng, lộ ra hai lúm đồng tiền, nói nhỏ nhẹ: "Chàng không xấu hổ à..."

"Xấu hổ làm sao thỏa mãn được nàng? Nàng càng rên rỉ ta càng cứng..."

Nàng gõ nhẹ vào ngực hắn, những lời tục tĩu này nàng thực sự không thể nghe nổi, vừa yêu vừa xấu hổ.

"Được rồi... ta sẽ giúp nàng lấy ra..."

Ngón tay dài của Đoạn Quân Mặc quen thuộc chui vào lỗ thịt nhỏ khép hờ, từng chút một kiên nhẫn nhẹ nhàng lấy ra tinh dịch của mình, hắn thêm một ngón tay khác vào lấy, hai ngón tay nghịch ngợm kẹp lấy hạt đậu mật sưng tấy...

Những giọt nước từ vòi hoa sen rơi lên đầu v* đỏ tươi phồng lên, cánh cửa phòng tắm khép hờ, tiếng rên rỉ đê mê của người phụ nữ, như một bài thơ tình dục mơ hồ...